Bên ngoại của em thì chán lắm, nhà ở vùng nông thôn nghèo, nhưng lại lười lắm, chỉ muốn lợi dụng lòng tốt và tình thương gđ của gấu em , và lòng tham vô đáy. cho không biết bao nhiêu tiền , từ làm nhà, đến tạo dựng vốn làm ăn cho anh chị, mua cho xe máy ariblade của thái, mỗi ac 1 cái , lo tương lai cho các cháu bằng cách cho 3 đứa của ac vợ vay vốn khoảng 4 đến 500 củ mỗi đứa. và không bh mở miệng ra đòi nợ, để cho chúng nó tự động trả. 1 đứa 5 năm trả hết, 1 đứa 8 năm. còn 1 đứa 9 năm giờ còn cỡ 300 củ. đứa này còn cầm tiền của em tiêu lẹm mất 200 củ. nhưng rồi em cũng bỏ qua.
3 năm đầu bao chúng ăn ở nữa. hiện còn 1 đứa nuôi ăn ở mà như ông tướng. ở trong nhà em mà eo bh biết cần cái chổi hay cái rẻ lau chùi. mịa, em chán không còn chỗ nào để nói. vợ em nó hiền quá, ngại mất lòng ac nên làm em khổ tâm. nhiều lúc muốn tống mịa chúng nó đi cho khuất mắt. hiện còn cho nó làm vc trả lương hàng tháng nữa chứ. lương thì cầm đủ như người ta, nhưng chi phí thì ko muốn bỏ 1 xu.
Mẹ vợ thì thuộc dạng lười. còn ham đánh bài bạc. ok vui chơi ko sao, nhưng cũng nên vừa phải thôi. mỗi tháng 6,7 củ vc em biếu. vật dụng bọn em lo.
Còn bà chị vợ thì em éo diễn tả nổi, há miệng xin tiền bọn em để đi chơi hát hội éo gì đó. cầm tiền quang lên sân khấu như đại gia. mịa làm em cay sống mũi vì tiếc mồ hôi nc mắt của mình.
Cụ chủ thớt còn đc gđ vợ mời cơm. còn em từ ngày về làm rể thì éo bao giờ biết đc ai mời 1 bữa cơm luôn cho nó vuông. dù là cơm rau cũng không. bởi mỗi lần em về đều phải bỏ tiền túi ra đi chợ mua đồ ăn đồ nhậu. cũng may bọn em ở xa nên cũng bớt ngứa mắt. cay lắm mà khó nói khó ở trong lòng. làm em lạnh nhạt hẳn với GĐ vợ. phải chăng họ đã gieo vào lòng em sự khinh khi đến nổi không thèm quan tâm để ý nữa ?
có bà chị nữa thì tham và gian, vợ em nó mua mảnh đất ở quê vì lúc đó chẳng đáng bn nên vợ em nó cũng chẳng thèm quan tâm , vứt tiền cho bà ý mua. cho bà ý đứng tên luôn thì thời gian đâu mà đi lại. vào năm 2006 gì đó, mảnh đất giá 10 cây vàng. cho bà ý dựng tạm căn nhà cấp 4 , rồi cho thêm 100 củ lấy vốn làm ăn luôn trên mảnh đất đó. thế mà trở mặt đấy CCCM ạ. trả lại vợ em đúng bằng 10 cây vàng khi giá đất nó sốt lên gấp 7 lần
. mà vợ em nó chỉ muốn lấy 30 cây thôi, còn lại cho luôn. rốt cuộc nó cầm lại có 12 cây
, bố khỉ, đời không như mơ. lấy tham lam đền ơn . em thì ko ý kiến ý cò gì cả. vì em ko thèm. bà mẹ vợ *cho *em mảnh đất em còn ngoảnh mặt làm ngơ, mặc dù đó cũng là tiền của VC em bỏ tiền mua cho trc đây cho vuông đất , cỡ 100m2 gì đó. em nói thôi cho người khác đi. vc mình lấy làm gì. lúc đó trị giá cỡ 1 tỷ. nếu có lấy thì cũng vứt hoang đó. giờ thì 7tỷ dễ như ăn kẹo.
Còn bà nữa thì cho tiền đi xa xây dựng tương lai, lúc mà không ai chìa bàn tay ra giúp lúc năm 2008 , Lúc đó cho đâu 80 củ gì đó. nhưng đời éo như mơ, quen xin xỏ rồi. muốn xin tiền mua con camry cũ để chạy kiếm ăn. đến nc này thì éo nể nữa. tiệt con mịa nó giao luôn. mất vài năm. gần đây mới liên lạc lại, cũng có của ăn của để, vợ em nó nói, làm cũng phải biết có trách nhiệm cho cho mẹ. nó trả lời là nói chuyện tình cảm hay chuyện vui thì nói, chứ chuyện tiền nong thì đừng. bố khỉ chứ, em bó tay với loại người như này. trong khi tay xách LV như ai. tháng kiếm cả trăm củ. con cái lớn hết không phải lo nữa. mà cũng bủn xỉn với cha mẹ. năm cho 10 củ.
1 cha nữa thì bó gối, bòn rút cả tiền xây nhà cho mẹ. qua thế éo đc con mắt nghiệp vụ của em. nhưng em lơ éo thèm chấp, chứ toang ra thì mất sạch luôn. nhưng trong lòng thì khinh như dog.
Nhân tiện tâm sự của cụ thớt, nên em có đôi điều tâm sự dài dòng quá, bức xúc trong lòng , CCCM đừng phiền lòng.
Mong CCCM đừng bảo em câu like câu gì gì đó để vào chợ. Nghề nghiệp của em không dính dáng gì online cả.