Em nuôi chó!!!
Em có vẻ cũng thích chó các cụ ah.
Em đi làm tại Quang Ninh, hay đến văn phòng muộn nên là toàn ăn ngoài tại 1 quán nhà sàn... và em đã phải lòng 1 con chó vện. 2 tháng tuổi em đã đón em ấy về và chăm như đứa con của mình, và em để nó ngoài vườn cây, tối nào đi làm về em cũng qua thăm nó 1 tiếng, ôm ấp rồi hỏi han nó (bố khỉ chả hiểu sao em hay có thói quen hỏi thăm chó, nào là hôm nay mày vui không? có nhớ tao không?, có tán được em chó nào khác không?... và rôi em ấy bị CÂU mất. Em buồn mất 1 tháng và lại đặt cái quán em hay ăn mua 1 con khác các đàn sau và em lại chọn được 1 em vện. Rồi em lại bị CÂU mất... em bị ám ảnh và tạm dừng nuôi chó.
Rồi em chuyển văn phòng của em ra nơi rộng hơn, có thể nuôi chó vậy là em lại xúc tiến, lần này em nghiên cứu kỹ hơn 1 chút theo logic thế này:
- Chó ta hay tây? loại nào?: Cho tây thì đẹp thật, thân thiện và theo em nó tiến hóa hơn chó ta theo khía cạnh là vật cưng, nó biết cách đòi hỏi, mè nheo và cả thủ đoạn (em rất dị ứng với mấy con phooc, nhìn nó lưu manh làm sao, mất hết bản chất CHÓ). Chó ta thì không đẹp bằng và có vẻ là hơi nhà quê.
- Rồi làm thế nào chống mất trộm, nuôi con bé hay là lớn.
Và em đã đi gặp 1 chuyên gia CHÓ nhờ tư vấn, một người có tiếng nuôi nhiều loại chó khác nhau và rất tài, v.v... Mới gặp qua ông bạn giới thiệu. Anh chuyên gia CHÓ hỏi em là mua chó loại nào? xịn tới đâu? ... với cái giọng em chỉ muốn bỏ về. Em bần thần 1 lúc và nói là em muốn mua 1 con chó làm bạn. Và rồi câu chuyện cởi mở hơn, trước lúc ra về ông ấy bảo "Lâu lắm rồi tao mới thấy có thằng nhờ tao tìm chó làm bạn". bình thường toàn nhờ tìm loại quý hiếm nhưng rẻ tiền.
- Và sau bài đẽo cày giữa đường em quyết định mua chó BẮC HÀ bởi:
+ Đây là 1 trong 4 loại chó đặc trưng của VN
+hình dáng dũng mạnh và hoang dại.
+thân thiết với chủ và rất trung thành.
- Và hiện tại em đang nuôi 2 em Bắc Hà.
Cụ nào nuôi món này có kinh nghiệm gì xin truyền đạt lại cho em với.
+
Em có vẻ cũng thích chó các cụ ah.
Em đi làm tại Quang Ninh, hay đến văn phòng muộn nên là toàn ăn ngoài tại 1 quán nhà sàn... và em đã phải lòng 1 con chó vện. 2 tháng tuổi em đã đón em ấy về và chăm như đứa con của mình, và em để nó ngoài vườn cây, tối nào đi làm về em cũng qua thăm nó 1 tiếng, ôm ấp rồi hỏi han nó (bố khỉ chả hiểu sao em hay có thói quen hỏi thăm chó, nào là hôm nay mày vui không? có nhớ tao không?, có tán được em chó nào khác không?... và rôi em ấy bị CÂU mất. Em buồn mất 1 tháng và lại đặt cái quán em hay ăn mua 1 con khác các đàn sau và em lại chọn được 1 em vện. Rồi em lại bị CÂU mất... em bị ám ảnh và tạm dừng nuôi chó.
Rồi em chuyển văn phòng của em ra nơi rộng hơn, có thể nuôi chó vậy là em lại xúc tiến, lần này em nghiên cứu kỹ hơn 1 chút theo logic thế này:
- Chó ta hay tây? loại nào?: Cho tây thì đẹp thật, thân thiện và theo em nó tiến hóa hơn chó ta theo khía cạnh là vật cưng, nó biết cách đòi hỏi, mè nheo và cả thủ đoạn (em rất dị ứng với mấy con phooc, nhìn nó lưu manh làm sao, mất hết bản chất CHÓ). Chó ta thì không đẹp bằng và có vẻ là hơi nhà quê.
- Rồi làm thế nào chống mất trộm, nuôi con bé hay là lớn.
Và em đã đi gặp 1 chuyên gia CHÓ nhờ tư vấn, một người có tiếng nuôi nhiều loại chó khác nhau và rất tài, v.v... Mới gặp qua ông bạn giới thiệu. Anh chuyên gia CHÓ hỏi em là mua chó loại nào? xịn tới đâu? ... với cái giọng em chỉ muốn bỏ về. Em bần thần 1 lúc và nói là em muốn mua 1 con chó làm bạn. Và rồi câu chuyện cởi mở hơn, trước lúc ra về ông ấy bảo "Lâu lắm rồi tao mới thấy có thằng nhờ tao tìm chó làm bạn". bình thường toàn nhờ tìm loại quý hiếm nhưng rẻ tiền.
- Và sau bài đẽo cày giữa đường em quyết định mua chó BẮC HÀ bởi:
+ Đây là 1 trong 4 loại chó đặc trưng của VN
+hình dáng dũng mạnh và hoang dại.
+thân thiết với chủ và rất trung thành.
- Và hiện tại em đang nuôi 2 em Bắc Hà.
Cụ nào nuôi món này có kinh nghiệm gì xin truyền đạt lại cho em với.
+