---
Hàn Quốc - đội bóng của những ngôi sao
Đối thủ của Việt Nam tại bán kết sở hữu những cá nhân có khả năng xoay chuyển cục diện trận đấu tốt nhất tại Asiad 2018.
Hàn Quốc đến với Asiad 2018 với một ý đồ không giấu giếm: Bảo vệ chiếc HC vàng họ giành được cách đây bốn năm tại quê nhà. Để phục vụ cho mục tiêu đó, HLV Kim Hak-bum triệu tập ngôi sao sáng nhất của bóng đá xứ Kim chi Son Heung-min, thủ môn từng làm nản lòng các chân sút của tuyển Đức ở vòng bảng World Cup 2018 Jo Hyeon-woo và Lee Seung-woo - người được mệnh danh là "Lionel Messi của Hàn Quốc" và từng có 5 năm được đào tạo ở đội trẻ của Barca. Tất nhiên, không thể bỏ qua Hwang Ui-Jo - chân sút đang dẫn đầu danh sách ghi bàn của giải (8 bàn).
Với lực lượng hùng hậu như vậy, việc Hàn Quốc vào tới bán kết là điều được dự đoán. Dẫu vậy, những gì mà Son Heung-min cùng đồng đội thể hiện trong 5 trận đã qua không thực sự thuyết phục. Thực tế, phải đến trận tứ kết với Uzbekistan, Hàn Quốc mới chứng tỏ được sức mạnh.
Từ trận đấu cuối cùng của vòng bảng gặp Kyrgyzstan, khi Son Heung-min bắt đầu đá chính, Hàn Quốc luôn chơi với sơ đồ 4-3-3, đá cao nhất là Hwang Ui-jo. Hỗ trợ cho anh ở cánh phải là Son, cánh trái là Hwang Hee-chan, Na Sang-ho hoặc Lee Seung-woo. Qua các trận đã đấu, Hwang và Son thi đấu ổn định và ăn ý. Đây là sợi dây liên kết nguy hiểm nhất, tạo ra nhiều bàn thắng của Hàn Quốc. Vị trí tiền đạo trái của họ không cố định. Tuy nhiên, với việc Hwang và Na thi đấu không tốt, Lee nhiều khả năng được trao cơ hội trước Việt Nam. Đây là cầu thủ có kỹ thuật cá nhân rất tốt, từng khiến hàng thủ Uzbekistan khốn khổ. Mới 20 tuổi, nhưng Lee thi đấu khá tiểu xảo, thường khiêu khích đối thủ.
HLV Kim Hak Bum - người từng có nhiều lần đối đầu HLV Park Hang-seo khi cả hai làm việc tại Hàn Quốc. Ảnh:
Đức Đồng.
Hàn Quốc không phải đội có khả năng áp đặt thế trận. Họ đánh bại Iran và Uzbekistan bởi hai đội bóng này đều đá sòng phẳng, thậm chí có thời điểm lấn lướt họ. Khi đó, thứ vũ khí nguy hiểm nhất được Hàn Quốc bộc lộ là khả năng đá phản công cực kỳ sắc bén. Hwang là mẫu trung phong điển hình, chỉ cần một nhịp chỉnh bóng là có thể sút và di chuyển cũng khôn ngoan. Dù để tiền đạo này chọc thủng lưới đến ba, hàng thủ của Uzbekistan thực tế đã kiểm soát tốt Hwang trong phần lớn trận đấu. Tuy nhiên, chân sút đang khoác áo Gamba Osaka (Nhật Bản) có phong độ cao. Mỗi lần anh tung ra cú dứt diểm, khả năng có bàn thắng khá cao. Trong khi trình độ của Son thì không phải bàn đến. Ngay cả ở Tottenham, tiền đạo này cũng nguy hiểm nhất ở những pha sử dụng tốc độ khi có cơ hội phản công.
Trong sơ đồ của Hàn Quốc, Hwang Inbe-om đá tiền vệ tấn công nhưng người được giao nhiệm vụ kiến tạo nhiều nhất là Son. Có thể thấy rõ điều này ở bàn mở tỷ số của Hàn Quốc trong trận thắng Uzbekistan. Sau khi cướp bóng, Son dùng tốc độ vượt qua các tiền vệ đối thủ. Trong khi các hậu vệ Uzbekistan quá lo ngại tiền đạo của Tottenham, Hwang dạt sang cánh phải để nhận bóng và dứt điểm. Ba trong bốn bàn Hàn Quốc ghi vào lưới Uzbekistan đến sau khi họ cướp được bóng ở giữa sân từ đối thủ. Do đó, để tránh thủng lưới, Việt Nam phải
hạn chế triệt để những pha mất bóng khi đội hình đang chuyển sang tấn công. HLV Kim Hak-bum từng thử nghiệm Hàn Quốc ở sơ đồ hai tiền đạo trong trận đấu Malaysia. Ông cho đội nhà đá 3-3-2-2 với chủ đích kiểm soát trận đấu nhưng đó là trận thua duy nhất của Hàn Quốc đến lúc này.
Bahrain từng thua Hàn Quốc 0-6 ở vòng bảng. Sau trận đấu đó, HLV Bahrain Samir Chammam nói rằng các cầu thủ của ông bị khớp tâm lý khi đối đầu các ngôi sao phía bên kia. Đó không phải một câu chữa thẹn cũng không phải vấn đề chỉ đến với những cầu thủ trẻ của Bahrain. Khi Uzbekistan dẫn Hàn Quốc 3-2 ở tứ kết, Ashurmatov, hậu vệ từng đăng quang chức vô địch U23 châu Á, có một pha đá trượt vô duyên. Khi đó, trước mặt Ashurmatov là Son Heung-min. Tiền đạo của Hàn Quốc lập tức nắm lấy cơ hội, cướp bóng và kiến tạo nên bàn gỡ hòa 3-3 cho đội nhà.
Tâm lý sẽ là một khía cạnh quan trọng ở trận bán kết. Các học trò của HLV Park Hang-seo cần giữ cái đầu lạnh khi so tài với những cầu thủ họ từng thấy trên truyền hình.
Trong những trận gần đây, Hàn Quốc đá với bốn hậu vệ, che chắn cho họ phía trên là hai tiền vệ trụ. Những cầu thủ này rất khỏe và có khả năng đeo bám tốt. Tuy nhiên, hai hậu vệ biên Kim Jin-ya và Kim Moon-hwan của Hàn Quốc có thể là điểm yếu để Việt Nam tận dụng. Trong hai người này, Kim Jin-ya tấn công tốt hơn và thường dâng cao khi đội nhà tấn công. Hậu vệ này là người châm ngòi cho bàn mở tỷ số ở trận thắng Iran. Tuy nhiên, hai bàn thua ở trận gặp Malaysia có đóng góp từ sai lầm của Jin-ya. Hai bàn thua ở trận gặp Uzbekistan cũng vậy. Mới 20 tuổi, Jinya dường như thiếu quyết đoán trong những pha xử lý bóng ở gần cấm địa. Anh cũng mắc lỗi vị trí khi không quan sát thấy pha xâm nhập của Alibaev, dẫn đến bàn thắng thứ hai của Uzbekistan ở trận trước.
Ngoài ra, với việc
thủ thành Jo Hyeon-woo chấn thương ở trận đấu Iran, sẽ là một lợi thế cho Việt Nam nếu tuyển thủ Hàn Quốc này không thể ra sân. Khi đó, HLV Kim Hak-bum buộc phải đặt niềm tin vào Song Bum-keun. Đến thời điểm này, có thể xem Bum-keun là mắt xích yếu nhất của Hàn Quốc. Sau khi mắc hai sai lầm, dẫn đến hai bàn thua trong trận gặp Malaysia, Bum-keun tiếp tục thi đấu thiếu thuyết phục ở trận gặp Uzbekistan. Tâm lý của thủ môn 20 tuổi này có vẻ không ổn định, thể hiện qua việc anh bị Alibaev xâu kim trong bàn gỡ hòa 2-2 của Uzbekistan ở một góc rất hẹp.
HLV Kim Hak-bBum có xu hướng yêu cầu Hàn Quốc đá nhanh để đối thủ bị cuốn theo và lộ ra những sơ hở. Ông có lẽ chưa đủ thời gian hoặc chưa thể tạo ra một Hàn Quốc thi đấu gắn kết nhưng Kim đang phát huy rất tốt vai trò của Son - ngôi sao có khả năng vượt trội so với các cầu thủ khác tại Asiad. HLV Kim từng cho tiền đạo Tottenham đá tiền đạo trái, phải và trong hiệp phụ ở trận gặp Uzbekistan, ông cho anh đá tiền vệ tấn công. Với trình độ của Son, anh có thể đá tốt mọi vai trò nêu trên nhưng điều đáng chú ý là việc HLV Hàn Quốc tìm ra những khoảng trống cho các cầu thủ tấn công khác. HLV Kim Hak-bum sử dụng
Son hoàn hảo trong vai trò của một "chim mồi".
Cho đến vòng bảng Asiad, HLV Kim vẫn có những thử nghiệm đội hình vì đến lúc ấy, ông mới có sự phục vụ của Son. Cuối cùng, ông nhận thấy vị trí thích hợp nhất với chân sút Tottenham là tiền đạo phải, thi đấu như một vệ tinh cạnh Hwang Ui-jJo. Từ đó, ông xây dựng mối liên kết giữa hai tuyển thủ quốc gia này làm bản lề cho khả năng tấn công của đội nhà. Giống với HLV Park Hang-seo, Kim thường xuyên thay đổi hàng tấn công nhưng ưu tiên sự cố định ở hàng phòng ngự. Ông trao cơ hội cho tất cả các tiền đạo đang có. Ngoài Son và Hwang, HLV Kim sử dụng luân phiên Hee-chan, Sang-ho và Seung-woo. Tùy vào tình hình của trận đấu mà ông sử dụng các cầu thủ này - vốn có điểm mạnh riêng.
Hàn Quốc có xu hướng phủ đầu đối thủ ở đầu hiệp một. Đó là điểm Việt Nam cần lưu ý. Dù có những cầu thủ thể hình tốt và hoàn toàn có thể tấn công bằng bóng bổng, những pha căng ngang tầm thấp thường được Hàn Quốc ưu tiên hơn. Tất nhiên, điều này có thể thay đổi khi họ gặp Việt Nam - một đội mà họ nhỉnh hơn hẳn về thể hình. Các tiền vệ Hàn Quốc có khả năng sút xa tốt và họ sở hữu những cầu thủ sút tốt bằng hai chân. Điều này yêu cầu thủ môn Bùi Tiến Dũng duy trì sự tập trung tối đa. Khả năng phối hợp và bọc lót cho nhau của ba trung vệ Việt Nam sẽ được kiểm chứng ở trận bán kết này khi họ phải đương đầu với một tiền đạo to khỏe và dày dạn kinh nghiệm như Hwang Ui-jo.
Quang Huy