Chiện kỹ thuật “lái”.... trên xe giữa lúc tắc đường!
:51:Kính các cụ, các bác!
Bữa nay, iem chẳng có chiện gì to tát, “đậm chất kỹ thuật”,để kể cho cả nhà nghe đâu ợ!
Chiện iem sắp kể ra đây, chỉ là chiện rất “vặt vãnh,đời thường”,”nhỏ như con thỏ”,nhưng lại “đậm tính nhân văn”, và sorry…hình như là còn hơi “đậm mùi amoniăc” nữa cơ!:redface:
Đây là chiện nhỏ về kỹ thuật “Lái sinh học”, trong khi đang “lái “xe, và đang trên đường thiên lý .
Vậy chiện đó có gì là phức tạp đâu các cụ nhẩy: Dừng xe lại,tìm chỗ nào vắng vẻ, trăng thanh gió mát mà trút bầu tâm sự…
Không phải thía đâu các cụ ợ! Trường hợp iem sắp kể ra đây lại không được “xuôi chèo,mát mái như thế , mà rất ….oái oăm con cò quăm lắm cơ!:'(
Số là trưa hôm đó, iem và hai thằng bạn rủ nhau đi nhậu, sau khi chú nào chú nấy nốc đầy căng 1 bụng bia, trên đường về thì bị tắc đường
Phải công nhận, “trình độ tắc đường”của Hà Nội ngày càng được nâng cao và hoàn thiện. Khi đó, lúc đầu,xe còn nhích từng tý một, sau thì kẹt cứng, tiến thoái lưỡng nan( Đoạn gần ngã tư Tây sơn- Chùa Bộc).Cả một đoàn dằng dặc 4B,2B…cắn đuôi nhau, chen vai thích cánh đứng nhìn nhau, cùng hít khói bụi và …nhăn nhó:mad:
Đúng vào cái lúc “nước sôi lửa bỏng “ đó,đồng chí ngồi sau iem( Iem lái xe) bỗng thốt lên, giọng “chứa chan tâm trạng”
- 2Ways ơi! Tôi buồn quá…
-Ôi giời!Tắc đường là chiện thường ngày ở huyện, có gì đâu mà phải buồn
Đ/c nọ lắp bắp:
-Không ợ… Tôi buồn là buồn …ái cơ, tắc đường kệ *** nó, tôi “tắc…ái” muốn chit đây!:102:
Ah!Bố này!Chết chưa: Lúc trước nhậu, iem để ý, khi iem và đ/c kia chưa kịp cạn vại thứ nhất, thì nó đã xong vại thứ 2, và giũ nguyên phong độ thi đấu cho tới cuối trận nhậu , bi giờ thì lãnh đủ nhé!, đáng đời…Ráng chịu đi:69:
Em an ủi:
- Bi giờ kẹt xe giữa phố phường đông đúc thía này, bao nhiêu người(Nhân đôi lên là bấy nhiêu con mắt săm soi!)Lấy đâu chỗ cho ông …ái?
Vài phút nặng nề trôi qua
Bỗng trong đầu iem chợt lóe lên một “ý tưởng” ( Chắc là do tác dụng của muối iot trong cái món nhậu làm hơi bị mặn lúc nãy?)*-)
- A!Sau lưng ghế của tôi có cái bình nhựa không đấy,hay ông trút tạm vào đấy đi, lát nữa tính sau?(Đó là một cái bình sữa tắm đã sử dụng, iem vứt trong xe, để dùng khi cần thiết)
Lập tức,đ/c nọ tìm ngay được báu vật “phù hộ độ trì”cho thằng cu ,liền hì hục, thao tác chiên môn luôn
Mấy phút trôi qua…
Một tiếng thở phào khoan khoái!
-Xong rồi hả? Nhẹ người chưa? Nhất bố rồi đấy nhé: Từ lúc nhậu tới giờ,trên đời có “tứ khoái”, thì ông đã xài được 2 cái ,mà cái thứ 2 lại trên “vợ 2” của tôi đới…:^)
Im lặng trưa Hà Nội…
Một tiếng "Pốp" nghe như tiếng bật Sâm banh
-Ối giời ơi!Tiếng của thằng vừa được “khoái” bỗng thét lên đau đớn*-)
Iem và đ/c kia ngoái hẳn lại nhìn: Cái mẹt của đ/c kia, vừa lúc trước còn tươi hơn hớn, “xinh” như Đường Tăng, thì bi giờ nhăn nhó, “đẹp trai” như Tôn Hành Giả!:51:
Một cảnh bi hài vừa diễn ra trước bàn dân thiên hạ:Khi bắt đầu thao tác, đ/c này cao hứng, tọng hết cả “cuống thằng nhỏ” vô bình( Lúc này thằng nhỏ còn nhỏ).Nhưng sau khi xong việc, đến công đoạn cuối: Các bác đàn ông, ai mà chả nhớ là phải “lắc lắc”đầu thằng nhỏ mấy cái cho khô “giọt sương trên mí mắt “thằng nhỏ có phải không ợ?
(Tiện thể, iem cũng “xắc mắc”: Hổng bít đoạn nè, các mợ xử lý thía nào nhở?)*-)
Iem kể tiếp: Do đ/c kia “lắc”hơi quá số lần quy định,”thằng nhỏ”bỗng lớn vụt nhanh như Phù Đổng ( Của nợ : cái size cổ bình,khi chế tạo, chắc chắn các nhà thiết kế không có tiên lượng cho mục đích sử dụng này)
Và thía là thằng nhỏ( À quên: Lúc này phải gọi là ông nhớn chứ! - Đừng có hỗn!) bị kẹt cứng trong cổ chiếc bình nọ!:21:
Đ/c kia mắm môi mắm lợi, vận hết nội công, nhổ phựt cái bình khỏi cổ thằng cu….Do thao tác quá quyết liệt, cái chất lỏng …vàng vàng bắn tung tóe trong lòng “vợ 2” của iem, và cả lên mặt bọn iem(Công nhận cái mùi nước”small” sau khi bia rượu quả là thật khó tả!):mad:
-Nhanh lên! Iem cuống quýt giục-Ông giải tán ngay của nợ đó đi.
Thằng bạn em( Cắn răng chịu đau), hé cửa, tuôn nhẹ cái chất lỏng kia xuống đường( Sợ vứt cả vỏ, dân tình phát hiện ra mất)
Sau khi giải quyết xong vụ này, hắn vừa đóng cửa xe, cả bọn thở phào nhẹ nhõm thì bỗng có một chú 2B, gương mặt nhà quê thật thà,lo lắng gõ cửa kính xe. Iem chột dạ hạ kính:
-Có việc gì thế anh?
-Anh ơi!Xe anh bị chảy xăng hay sao ý, anh cẩn thận đấy!
-À! Vì dừng xe lâu nên anh phải xả bớt đi không thì bình bị đầy hơi , vỡ mất đấy! Cảm ơn nhé!
Iem đáp giọng tỉnh bơ và lên kính xe
Cả bọn được trận cười như chưa bao giờ được cười!
Ngớt trận cười, bỗng ông bạn ngồi bên ghế phụ lại buột miệng:
- 2Ways ơi! Bi giờ tao cũng cảm thấy “Buồn “ quá…. mày ợ!!!!!:77::77::77:
Kết luận: 1-
Để giải quyết vấn đề “lái” cho đàn ông khi kẹt xe : Cần tàng trữ trên xe các chai, bình với size cổ chai ,bình phải tương thích với “thằng nhỏ” khi “nhớn”
2-Còn dụng cụ dành cho chị em thì nhà cháu chưa nghĩ ra, mời các cụ tham mưu!
3-Hay là “độ” them 01 khu WC trên xe nhỉ?*-)
:51:Kính các cụ, các bác!
Bữa nay, iem chẳng có chiện gì to tát, “đậm chất kỹ thuật”,để kể cho cả nhà nghe đâu ợ!
Chiện iem sắp kể ra đây, chỉ là chiện rất “vặt vãnh,đời thường”,”nhỏ như con thỏ”,nhưng lại “đậm tính nhân văn”, và sorry…hình như là còn hơi “đậm mùi amoniăc” nữa cơ!:redface:
Đây là chiện nhỏ về kỹ thuật “Lái sinh học”, trong khi đang “lái “xe, và đang trên đường thiên lý .
Vậy chiện đó có gì là phức tạp đâu các cụ nhẩy: Dừng xe lại,tìm chỗ nào vắng vẻ, trăng thanh gió mát mà trút bầu tâm sự…
Không phải thía đâu các cụ ợ! Trường hợp iem sắp kể ra đây lại không được “xuôi chèo,mát mái như thế , mà rất ….oái oăm con cò quăm lắm cơ!:'(
Số là trưa hôm đó, iem và hai thằng bạn rủ nhau đi nhậu, sau khi chú nào chú nấy nốc đầy căng 1 bụng bia, trên đường về thì bị tắc đường
Phải công nhận, “trình độ tắc đường”của Hà Nội ngày càng được nâng cao và hoàn thiện. Khi đó, lúc đầu,xe còn nhích từng tý một, sau thì kẹt cứng, tiến thoái lưỡng nan( Đoạn gần ngã tư Tây sơn- Chùa Bộc).Cả một đoàn dằng dặc 4B,2B…cắn đuôi nhau, chen vai thích cánh đứng nhìn nhau, cùng hít khói bụi và …nhăn nhó:mad:
Đúng vào cái lúc “nước sôi lửa bỏng “ đó,đồng chí ngồi sau iem( Iem lái xe) bỗng thốt lên, giọng “chứa chan tâm trạng”
- 2Ways ơi! Tôi buồn quá…
-Ôi giời!Tắc đường là chiện thường ngày ở huyện, có gì đâu mà phải buồn
Đ/c nọ lắp bắp:
-Không ợ… Tôi buồn là buồn …ái cơ, tắc đường kệ *** nó, tôi “tắc…ái” muốn chit đây!:102:
Ah!Bố này!Chết chưa: Lúc trước nhậu, iem để ý, khi iem và đ/c kia chưa kịp cạn vại thứ nhất, thì nó đã xong vại thứ 2, và giũ nguyên phong độ thi đấu cho tới cuối trận nhậu , bi giờ thì lãnh đủ nhé!, đáng đời…Ráng chịu đi:69:
Em an ủi:
- Bi giờ kẹt xe giữa phố phường đông đúc thía này, bao nhiêu người(Nhân đôi lên là bấy nhiêu con mắt săm soi!)Lấy đâu chỗ cho ông …ái?
Vài phút nặng nề trôi qua
Bỗng trong đầu iem chợt lóe lên một “ý tưởng” ( Chắc là do tác dụng của muối iot trong cái món nhậu làm hơi bị mặn lúc nãy?)*-)
- A!Sau lưng ghế của tôi có cái bình nhựa không đấy,hay ông trút tạm vào đấy đi, lát nữa tính sau?(Đó là một cái bình sữa tắm đã sử dụng, iem vứt trong xe, để dùng khi cần thiết)
Lập tức,đ/c nọ tìm ngay được báu vật “phù hộ độ trì”cho thằng cu ,liền hì hục, thao tác chiên môn luôn
Mấy phút trôi qua…
Một tiếng thở phào khoan khoái!
-Xong rồi hả? Nhẹ người chưa? Nhất bố rồi đấy nhé: Từ lúc nhậu tới giờ,trên đời có “tứ khoái”, thì ông đã xài được 2 cái ,mà cái thứ 2 lại trên “vợ 2” của tôi đới…:^)
Im lặng trưa Hà Nội…
Một tiếng "Pốp" nghe như tiếng bật Sâm banh
-Ối giời ơi!Tiếng của thằng vừa được “khoái” bỗng thét lên đau đớn*-)
Iem và đ/c kia ngoái hẳn lại nhìn: Cái mẹt của đ/c kia, vừa lúc trước còn tươi hơn hớn, “xinh” như Đường Tăng, thì bi giờ nhăn nhó, “đẹp trai” như Tôn Hành Giả!:51:
Một cảnh bi hài vừa diễn ra trước bàn dân thiên hạ:Khi bắt đầu thao tác, đ/c này cao hứng, tọng hết cả “cuống thằng nhỏ” vô bình( Lúc này thằng nhỏ còn nhỏ).Nhưng sau khi xong việc, đến công đoạn cuối: Các bác đàn ông, ai mà chả nhớ là phải “lắc lắc”đầu thằng nhỏ mấy cái cho khô “giọt sương trên mí mắt “thằng nhỏ có phải không ợ?
(Tiện thể, iem cũng “xắc mắc”: Hổng bít đoạn nè, các mợ xử lý thía nào nhở?)*-)
Iem kể tiếp: Do đ/c kia “lắc”hơi quá số lần quy định,”thằng nhỏ”bỗng lớn vụt nhanh như Phù Đổng ( Của nợ : cái size cổ bình,khi chế tạo, chắc chắn các nhà thiết kế không có tiên lượng cho mục đích sử dụng này)
Và thía là thằng nhỏ( À quên: Lúc này phải gọi là ông nhớn chứ! - Đừng có hỗn!) bị kẹt cứng trong cổ chiếc bình nọ!:21:
Đ/c kia mắm môi mắm lợi, vận hết nội công, nhổ phựt cái bình khỏi cổ thằng cu….Do thao tác quá quyết liệt, cái chất lỏng …vàng vàng bắn tung tóe trong lòng “vợ 2” của iem, và cả lên mặt bọn iem(Công nhận cái mùi nước”small” sau khi bia rượu quả là thật khó tả!):mad:
-Nhanh lên! Iem cuống quýt giục-Ông giải tán ngay của nợ đó đi.
Thằng bạn em( Cắn răng chịu đau), hé cửa, tuôn nhẹ cái chất lỏng kia xuống đường( Sợ vứt cả vỏ, dân tình phát hiện ra mất)
Sau khi giải quyết xong vụ này, hắn vừa đóng cửa xe, cả bọn thở phào nhẹ nhõm thì bỗng có một chú 2B, gương mặt nhà quê thật thà,lo lắng gõ cửa kính xe. Iem chột dạ hạ kính:
-Có việc gì thế anh?
-Anh ơi!Xe anh bị chảy xăng hay sao ý, anh cẩn thận đấy!
-À! Vì dừng xe lâu nên anh phải xả bớt đi không thì bình bị đầy hơi , vỡ mất đấy! Cảm ơn nhé!
Iem đáp giọng tỉnh bơ và lên kính xe
Cả bọn được trận cười như chưa bao giờ được cười!
Ngớt trận cười, bỗng ông bạn ngồi bên ghế phụ lại buột miệng:
- 2Ways ơi! Bi giờ tao cũng cảm thấy “Buồn “ quá…. mày ợ!!!!!:77::77::77:
Kết luận: 1-
Để giải quyết vấn đề “lái” cho đàn ông khi kẹt xe : Cần tàng trữ trên xe các chai, bình với size cổ chai ,bình phải tương thích với “thằng nhỏ” khi “nhớn”
2-Còn dụng cụ dành cho chị em thì nhà cháu chưa nghĩ ra, mời các cụ tham mưu!
3-Hay là “độ” them 01 khu WC trên xe nhỉ?*-)
Chỉnh sửa cuối: