Ai cũng có những giấc mơ riêng của mình phải không các cụ, và em cũng có một ước mơ nho nhỏ dành cho gia đình của mình. Từ khi vợ sinh đứa lớn em đã mơ sẽ có ngày lái xe đưa vợ con đi chơi khắp mọi nơi mà họ muốn. Ước mơ là thế nhưng thực hiện nó khá vất vả thật cccm ạ.
Sau gần 5 năm cưới vợ, dành dụm mãi cũng cân nhắc mua chiếc xe. Ban đầu là để việc đi lại của mình bớt mệt hơn và tiếp là mình có thể hiện thực hóa ước mơ đưa vợ con đi du lịch. Công việc và gia đình cũng đã đi vào ổn định và tích góp bao năm cũng gần đủ để múc một em xe Hatchback hạng A. Mua xe gì chỉ với 300 triệu và lại là lần đầu được mua xe oto nên em cũng phân vân mãi. Nhiều người dẫn đi xem xe này xe nọ hướng dẫn thế này thế kia nhưng cuối cùng em vẫn quyết định vay ngân hàng thêm 60 triệu nữa để lấy chiếc Wigo 2020. Cũng nhiều người khen chê em xe này làm em khá băn khoăn nên tìm hiểu rất nhiều. Em Wigo thì xe nhìn cũng tạm, không long lanh xuất sắc ở hình thức nhưng bù lại rất bền. Em tìm hiểu trên mất hội nhóm thì ai cũng bảo mua xe nhà Toyota thì không phải lo hỏng đâu vì nó bền vãi đá* ra ấy. Xe nó đi cũng rẻ vì chỉ tốn có khoảng 5lít hơn xíu 100km thôi mà mỗi lần bảo dưỡng thay thế cũng rất nhẹ tiền. Bảo dưỡng sửa chữa cũng chỉ hơn triệu quay đầu thôi mà đại lý Toyota ở đâu cũng thấy. Giá em mới lại giảm hẳn 21 triệu so với bản cũ AT nhưng cải tiến rất nhiều tính năng mới nên em rinh em ấy về khỏi nghĩ nhiều.
Sau hơn 4 tháng sử dụng, em đi em này mỗi ngày vừa đi làm, vừa đi chơi thì em mới cảm nhận rõ thế nào là đáng đồng tiền bát gạo các cụ ạ. Xe chạy khoảng gần 3 ngàn cây rồi nhưng tiền xăng thì rất tiết kiệm vì máy bé nhưng lại rất khỏe. Có hôm em chở cả gia đình 4 người cùng một đống hành lý đi Tam Đảo vài ngày mà chả tốn tiền xăng mấy nên nói chung khá ưng ý với chiếc Wigo này. À mà xe này mùa hè được cái máy lạnh rất mát các cụ ạ, ngồi lên cứ gọi là rét run. Sau này nếu có điều kiện, làm ăn ngon lành dư dả em sẽ không bán chiếc này mà sẽ để lại làm kỷ niệm rồi mua chiếc Toyota khác. Ấy là một giấc mơ khác, em cứ mơ và phấn đấu thôi, ai mà chả có giấc mơ các cụ nhỉ?