Em cũng như cụ, đang tìm cách tối ưu quy trình để làm sao đỡ ảnh hưởng đến mình nhất để còn hỗ trợ được lâu dài. Vì em vốn lười lại bận và không muốn giúp tiền hay đóng góp vào các quỹ nữa.Hôm qua em mua mấy suất đi tặng được mà toát cả mồ hôi. Vì em chỉ giúp gần nhà nên em đi xe máy. Trời thì nóng. Xe máy không chở được nhiều nên em phải đi 2 chuyến, mỗi chuyến được 3-4 túi.
Em chuẩn bị gạo, trứng, ruốc, rau, mì tôm, sữa, ngũ cốc, thịt, chả, bánh mì...tuỳ nơi người sống thế nào mà chuẩn bị vì không phải ai cũng có tủ lạnh và bếp. Mấy bác tổ dân phố bảo em là sao mấy người khó khăn không báo lên họ, em mới bảo là họ có thể ở phường cạnh đó. Với lại em cũng thấy họ không có bếp thì tặng gạo, rau cũng không dùng được, Không có tủ lạnh thì tặng thịt chỉ ăn trong ngày.
Hôm nay cũng hẹn một em phường bên cạnh mang đồ qua mà chốt lại chặn, nên đành lỡ hẹn. Nhưng thực sự đi từ thiện em thấy mệt thật.
Tất cả các bạn em giúp đều trẻ , sinh viên hoặc mới đi làm, các bạn đều tử tế. Nhiều bạn bảo nhường cho người khó khăn hơn. Chỉ có 1 cặp đôi làm em lăn tăn, vì muốn em mang vào tận cửa nhà. Chúng nó ( trẻ hơn em nhiều) còn mô tả cho em là đầu ngõ có chốt vùng xanh, chắc nó nghĩ em dừng xe đầu ngõ vác đồ vào tận nhà ( 5kg gạo, rau, trứng, thịt) cho nó. Sau một lúc đợi thì cô vợ đi ra đầu ngõ lấy đồ (Mặt mũi nhìn khá dữ). Được cái sau đó cũng nhắn 1 cái tin cảm ơn.
Quan điểm của em là mình không giúp được nhiều nên tập trung giúp những người khó khăn nhất. Những người mà không thể làm theo yêu cầu của mình (quay video phòng trọ, đi ra chốt phòng dịch gần nhất để lấy đồ...) thì chưa thực sự khó khăn. Ngoại lệ là 1 bạn đang có bụng bầu to vật nên nhờ phòng bên cạnh ra lấy đồ hộ
Chỉnh sửa cuối: