[Funland] Chia sẻ những câu chuyện thời trẻ

LunaLX

Xe tải
Biển số
OF-701329
Ngày cấp bằng
23/9/19
Số km
278
Động cơ
98,483 Mã lực
Do covid nên công việc cũng hơi nhàn, em làm một ly cafe đặc, hút điếu thuốc lên lập thớt chia sẻ với các cụ những câu chuyện thời trai trẻ.
Em xin tự đi trước, em nghĩ chuyện của em nếu em viết ra có thể làm thành 1 cuốn tiểu thuyết :D, do em dân kỹ thuật, văn kém, nếu viết lủng củng mong các cụ thông cảm.

Em chơi cùng cô ấy từ năm chúng em học mẫu giáo, hai nhà ở hai con ngõ khác nhau, cứ thế chúng em lớn lên cùng nhau, đến năm lớp 9 thì em tỏ tình và cô ấy đồng ý, kể từ đó chúng em yêu nhau. Nhưng mẹ em và mẹ cô ấy thì có 1 mối hiềm khích rất lớn do cùng cạnh tranh bán hàng ở chợ (và phải nói là mối thâm thù do cạnh tranh không lành mạnh với nhau do thời đó cả chợ huyện chỉ có duy nhất 2 đại lý bán đồ là của mẹ em và mẹ cô ấy), khi biết được tin em và cô ấy yêu nhau khi còn bé như vậy, bố mẹ em đã cấm cản rất nhiều, và cho rằng thời gian qua em học hành kém đi là do cô ấy.
Năm lớp 10, bố mẹ chuyển em lên thành phố học, mục đích để cách xa cô ấy ra cho dứt, đi học xa nhà ở cái tuổi 15, em xa đà vào chơi gameonline như các cậu choai choai thời ấy (có thời gian em dạy cô ấy chơi Au, rồi chúng em vào tạo phòng, nghe nhạc và nói chuyện với nhau cả buổi), học hành kém hẳn đi, và dĩ nhiên đó lại là lý do để mẹ em tiếp tục cấm cản việc yêu đương. Rồi một lần, cô ấy đi xe đạp từ huyện lên thành phố đi chơi cùng em, mẹ em tóm được, mẹ em tát cô ấy, mẹ em về lôi cả họ hàng hang hốc nhà em sang tận nhà làm um lên với bố mẹ cô ấy (em không ở đó nhưng nghe bảo còn tý đánh nhau, cốc chén vỡ là có). Rất là căng thẳng. Lúc đó em chán đời nên đã bỏ nhà đi..nhưng sau lại phải quay về vì ko có tiền.
Chúng em vẫn lén lút yêu nhau.
3 năm sau, đã gần đến kỳ thi đại học, cô ấy học hành khá, nên thi đỗ NEU. Em năm đó đăng ký thi Bách khoa, nhưng năm ấy thi trượt do thiếu 2 điểm, đó là năm cuối cùng người ta thi tự luận.
Em thi trượt đại học, đó là 1 nỗi nhục mà mẹ em lại trút hết lên gia đình cô ấy, cho rằng chính cô ấy là người đã nhùng nhằng theo em, khiến em thi trượt đại học.
Một năm ở nhà ôn luyện, thực sự một năm ấy dài như cả thế kỷ đối với em, năm thứ hai thi Bách khoa tiếp, và em lại trượt.
Em không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả những khó khăn, nhục nhã của em thời điểm đó. Nhưng cô ấy vẫn luôn ở bên em (dẫu cho 2 gia đình đều ngăn cấm, em trong mắt bố mẹ cô ấy cũng chỉ là một thằng bất tài, vớ vẩn, cậy gia đình có tiền chơi bời, vớ vẩn).
Sau khi thi trượt đại học năm thứ 2, em đăng ký nv2 cho một trường cao đẳng tại Hà Nội, và em đã khăn gói ra Hà Nội. Dĩ nhiên, ra Hà Nội như cá gặp nước, em và cô ấy thường xuyên gặp mặt hơn, cô ấy cũng trực tiếp kèm cặp thêm kiến thức cho em, em quyết tâm thi lại đại học năm thứ 3, quyết tâm hoàn thành giấc mơ Bách khoa, và thời điểm này cũng là thời điểm em và cô ấy trao cho nhau lần đầu tiên.
Năm thứ 3 đi thi đại học, em giấu gia đình là em đi thi lại Bách khoa, và thật may mắn các cụ ạ, em vừa đủ điểm đỗ, và khi em bỏ học trường cao đẳng kia để nhập học Bách khoa, em vẫn không hề nói với gia đình.
Em và cô ấy có một khoảng thời gian sinh viên khá dài bên nhau như những cặp sinh viên khác, một mối tình thời sinh viên rất đẹp, em vẫn nhớ như in từng gốc cây, ghế đá Công viên thống nhất, hồ thành công mà chúng em từng ngồi tâm sư, mơ mộng về những ngày tháng khi đi làm, lấy nhau....
Sau 4 năm học ra trường, cô ấy đi học thạc sỹ luôn, vừa học vừa làm ở 1 Cty nước ngoài, còn em thì mới là thằng sinh viên năm hai, vẫn ngáp ngắn ngáp dài mỗi khi lên giảng đường (do đêm em đi chém chế với bọn bạn, thời đó AOE là thời đỉnh cao).
Và rồi cũng đến ngày em nhận tấm bằng Kỹ sư, em nghĩ đến việc em và cô ấy sẽ có một cái kết đẹp cho một mối tình thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng em và cô ấy phải chia tay, chia tay không phải vì hết yêu, mà chúng em không thể vượt qua được áp lực về gia đình, nhiều bạn em khi đó đã khuyên em và cô ấy có bầu, rồi về báo cưới, nhưng cô ấy không đồng ý, cô ấy nói nếu như vậy, cô ấy sẽ không thể sống cùng mẹ chồng như mẹ em khi bao năm qua vẫn luôn đay nghiến cô ấy.
Sau chia tay, em buồn chán, bất chợt em tìm được 1 thông tin từ thầy trường BK giới thiệu về một dự án mới, đang cần tuyển kỹ sư để đào tạo, em apply vừa với mục đích công việc vừa muốn đi thật xa để quên những áp lực hiện tại. Và rồi em xách balo đi theo dự án (thời điểm đó là có 20 người cơ khí được đưa sang Trung Quốc để đào tạo 1 năm).
Sau khi trở về, em nỗ lực làm việc, dần dần thăng tiến rất nhanh do là 1 trong 20 người đào tạo nguồn của Nhà máy, từ Kỹ thuật viên -> Tổ trưởng, Trưởng ca và Phó quản đốc, vừa rồi ông Quản đốc về Tập đoàn thì em hiện đang được giao Phó phụ trách một Nhà máy trong 5 Nhà máy của Công ty. Và em quen vợ em hiện tại, là giáo viên của 1 trường công lập (do em làm bên Đoàn Công ty, hay đi giao lưu với các trường học nên quen vợ), rồi chúng em kết hôn, và có nhóc đầu tiên, nói chung hiện tại gia đình em khá hạnh phúc, nhưng vợ em thì không hề được biết về mối tình xưa kia của em.
Về phía cô ấy, cô ấy vẫn chưa lấy chồng, em không hiểu lý do, cũng đã 5 - 7 năm rồi chúng em không liên lạc, qua một số thông tin, cô ấy cũng đã thử bắt đầu với một mối tình, nhưng rồi cũng kết thúc.
Thực sự, rất lâu rồi em mới có thời gian rảnh rỗi, ngồi cafe và nghĩ lại chuyện của bản thân, em nghĩ rằng, cuộc đời mỗi người nó như một cuốn tiểu thuyết vậy, người bên ta trong lúc ta khó khăn nhất, đôi khi lại không thể trở thành người đi cùng ta hết chặng đường...thật buồn các cụ à.
 
Chỉnh sửa cuối:

Trungtroc

Xe điện
Biển số
OF-10805
Ngày cấp bằng
8/10/07
Số km
3,644
Động cơ
562,927 Mã lực
Tuổi
44
Nơi ở
Hà Nội
Cất những ký ức tốt đẹp nhất về cô ấy vào trong 1 ngăn nhỏ nằm sâu nhất trong lòng, và tiếp tục sống tốt với cuộc sống hiện tại, đấy mới là điều cụ cần làm bây giờ. Chúc cụ mọi sự tốt đẹp.
 

LunaLX

Xe tải
Biển số
OF-701329
Ngày cấp bằng
23/9/19
Số km
278
Động cơ
98,483 Mã lực
Cất những ký ức tốt đẹp nhất về cô ấy vào trong 1 ngăn nhỏ nằm sâu nhất trong lòng, và tiếp tục sống tốt với cuộc sống hiện tại, đấy mới là điều cụ cần làm bây giờ. Chúc cụ mọi sự tốt đẹp.
Em cảm ơn cụ đã đọc hết bài của em ạ ^ ^
 

Ăn mày dĩ vãng

Xe điện
Biển số
OF-26864
Ngày cấp bằng
4/1/09
Số km
3,880
Động cơ
512,295 Mã lực
Do covid nên công việc cũng hơi nhàn, em làm một ly cafe đặc, hút điếu thuốc lên lập thớt chia sẻ với các cụ những câu chuyện thời trai trẻ.
Em xin tự đi trước, em nghĩ chuyện của em nếu em viết ra có thể làm thành 1 cuốn tiểu thuyết :D, do em dân kỹ thuật, văn kém, nếu viết lủng củng mong các cụ thông cảm.

Em chơi cùng cô ấy từ năm chúng em học mẫu giáo, hai nhà ở hai con ngõ khác nhau, cứ thế chúng em lớn lên cùng nhau, đến năm lớp 9 thì em tỏ tình và cô ấy đồng ý, kể từ đó chúng em yêu nhau. Nhưng mẹ em và mẹ cô ấy thì có 1 mối hiềm khích rất lớn do cùng cạnh tranh bán hàng ở chợ (và phải nói là mối thâm thù do cạnh tranh không lành mạnh với nhau do thời đó cả chợ huyện chỉ có duy nhất 2 đại lý bán đồ là của mẹ em và mẹ cô ấy), khi biết được tin em và cô ấy yêu nhau khi còn bé như vậy, bố mẹ em đã cấm cản rất nhiều, và cho rằng thời gian qua em học hành kém đi là do cô ấy.
Năm lớp 10, bố mẹ chuyển em lên thành phố học, mục đích để cách xa cô ấy ra cho dứt, đi học xa nhà ở cái tuổi 15, em xa đà vào chơi gameonline như các cậu choai choai thời ấy (có thời gian em dạy cô ấy chơi Au, rồi chúng em vào tạo phòng, nghe nhạc và nói chuyện với nhau cả buổi), học hành kém hẳn đi, và dĩ nhiên đó lại là lý do để mẹ em tiếp tục cấm cản việc yêu đương. Rồi một lần, cô ấy đi xe đạp từ huyện lên thành phố đi chơi cùng em, mẹ em tóm được, mẹ em tát cô ấy, mẹ em về lôi cả họ hàng hang hốc nhà em sang tận nhà làm um lên với bố mẹ cô ấy (em không ở đó nhưng nghe bảo còn tý đánh nhau, cốc chén vỡ là có). Rất là căng thẳng. Lúc đó em chán đời nên đã bỏ nhà đi..nhưng sau lại phải quay về vì ko có tiền.
Chúng em vẫn lén lút yêu nhau.
3 năm sau, đã gần đến kỳ thi đại học, cô ấy học hành khá, nên thi đỗ NEU. Em năm đó đăng ký thi Bách khoa, nhưng năm ấy thi trượt do thiếu 2 điểm, đó là năm cuối cùng người ta thi tự luận.
Em thi trượt đại học, đó là 1 nỗi nhục mà mẹ em lại trút hết lên gia đình cô ấy, cho rằng chính cô ấy là người đã nhùng nhằng theo em, khiến em thi trượt đại học.
Một năm ở nhà ôn luyện, thực sự một năm ấy dài như cả thế kỷ đối với em, năm thứ hai thi Bách khoa tiếp, và em lại trượt.
Em không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả những khó khăn, nhục nhã của em thời điểm đó. Nhưng cô ấy vẫn luôn ở bên em (dẫu cho 2 gia đình đều ngăn cấm, em trong mắt bố mẹ cô ấy cũng chỉ là một thằng bất tài, vớ vẩn, cậy gia đình có tiền chơi bời, vớ vẩn).
Sau khi thi trượt đại học năm thứ 2, em đăng ký nv2 cho một trường cao đẳng tại Hà Nội, và em đã khăn gói ra Hà Nội. Dĩ nhiên, ra Hà Nội như cá gặp nước, em và cô ấy thường xuyên gặp mặt hơn, cô ấy cũng trực tiếp kèm cặp thêm kiến thức cho em, em quyết tâm thi lại đại học năm thứ 3, quyết tâm hoàn thành giấc mơ Bách khoa, và thời điểm này cũng là thời điểm em và cô ấy trao cho nhau lần đầu tiên.
Năm thứ 3 đi thi đại học, em giấu gia đình là em đi thi lại Bách khoa, và thật may mắn các cụ ạ, em vừa đủ điểm đỗ, và khi em bỏ học trường cao đẳng kia để nhập học Bách khoa, em vẫn không hề nói với gia đình.
Em và cô ấy có một khoảng thời gian sinh viên khá dài bên nhau như những cặp sinh viên khác, một mối tình thời sinh viên rất đẹp, em vẫn nhớ như in từng gốc cây, ghế đá Công viên thống nhất, hồ thành công mà chúng em từng ngồi tâm sư, mơ mộng về những ngày tháng khi đi làm, lấy nhau....
Sau 4 năm học ra trường, cô ấy đi học thạc sỹ luôn, vừa học vừa làm ở 1 Cty nước ngoài, còn em thì mới là thằng sinh viên năm hai, vẫn ngáp ngắn ngáp dài mỗi khi lên giảng đường (do đêm em đi chém chế với bọn bạn, thời đó AOE là thời đỉnh cao).
Và rồi cũng đến ngày em nhận tấm bằng Kỹ sư, em nghĩ đến việc em và cô ấy sẽ có một cái kết đẹp cho một mối tình thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng em và cô ấy phải chia tay, chia tay không phải vì hết yêu, mà chúng em không thể vượt qua được áp lực về gia đình, nhiều bạn em khi đó đã khuyên em và cô ấy có bầu, rồi về báo cưới, nhưng cô ấy không đồng ý, cô ấy nói nếu như vậy, cô ấy sẽ không thể sống cùng mẹ chồng như mẹ em khi bao năm qua vẫn luôn đay nghiến cô ấy.
Sau chia tay, em buồn chán, bất chợt em tìm được 1 thông tin từ thầy trường BK giới thiệu về một dự án mới, đang cần tuyển kỹ sư để đào tạo, em apply vừa với mục đích công việc vừa muốn đi thật xa để quên những áp lực hiện tại. Và rồi em xách balo đi theo dự án (thời điểm đó là có 20 người cơ khí được đưa sang Trung Quốc để đào tạo 1 năm).
Sau khi trở về, em nỗ lực làm việc, dần dần thăng tiến rất nhanh do là 1 trong 20 người đào tạo nguồn của Nhà máy, từ Kỹ thuật viên -> Tổ trưởng, Trưởng ca và Phó quản đốc, vừa rồi ông Quản đốc về Tập đoàn thì em hiện đang được giao Phó phụ trách một Nhà máy trong 5 Nhà máy của Công ty. Và em quen vợ em hiện tại, là giáo viên của 1 trường công lập (do em làm bên Đoàn Công ty, hay đi giao lưu với các trường học nên quen vợ), rồi chúng em kết hôn, và có nhóc đầu tiên, nói chung hiện tại gia đình em khá hạnh phúc, nhưng vợ em thì không hề được biết về mối tình xưa kia của em.
Về phía cô ấy, cô ấy vẫn chưa lấy chồng, em không hiểu lý do, cũng đã 5 - 7 năm rồi chúng em không liên lạc, qua một số thông tin, cô ấy cũng đã thử bắt đầu với một mối tình, nhưng rồi cũng kết thúc.
Thực sự, rất lâu rồi em mới có thời gian rảnh rỗi, ngồi cafe và nghĩ lại chuyện của bản thân, em nghĩ rằng, cuộc đời mỗi người nó như một cuốn tiểu thuyết vậy, người bên ta trong lúc ta khó khăn nhất, đôi khi lại không thể trở thành người đi cùng ta hết chặng đường...thật buồn các cụ à.
Câu chuyện của Cụ khá cảm động, nhưng thực sự nó kéo quá dài khi biết trước điểm cuối. trong cuộc sống đôi khi có những tình cảm mà bản thân phải chấp nhận giữ lại cho mình nếu biết ko đem lại HP cho người khác. Haizz...
 

forest90

Xe hơi
Biển số
OF-170440
Ngày cấp bằng
7/12/12
Số km
155
Động cơ
345,316 Mã lực
Cụ học K bao nhiêu thế?
 

KatKik

Xe điện
Biển số
OF-565689
Ngày cấp bằng
23/4/18
Số km
3,842
Động cơ
186,326 Mã lực
Cụ thật may mắn khi có 1 người con gái như thế, cô ấy thật đáng trân trọng.
 

thanhan289

Xe tăng
Biển số
OF-101889
Ngày cấp bằng
17/6/11
Số km
1,198
Động cơ
1,137,670 Mã lực
Nơi ở
Đồng Hới - Quảng Bình
Do covid nên công việc cũng hơi nhàn, em làm một ly cafe đặc, hút điếu thuốc lên lập thớt chia sẻ với các cụ những câu chuyện thời trai trẻ.
Em xin tự đi trước, em nghĩ chuyện của em nếu em viết ra có thể làm thành 1 cuốn tiểu thuyết :D, do em dân kỹ thuật, văn kém, nếu viết lủng củng mong các cụ thông cảm.

Em chơi cùng cô ấy từ năm chúng em học mẫu giáo, hai nhà ở hai con ngõ khác nhau, cứ thế chúng em lớn lên cùng nhau, đến năm lớp 9 thì em tỏ tình và cô ấy đồng ý, kể từ đó chúng em yêu nhau. Nhưng mẹ em và mẹ cô ấy thì có 1 mối hiềm khích rất lớn do cùng cạnh tranh bán hàng ở chợ (và phải nói là mối thâm thù do cạnh tranh không lành mạnh với nhau do thời đó cả chợ huyện chỉ có duy nhất 2 đại lý bán đồ là của mẹ em và mẹ cô ấy), khi biết được tin em và cô ấy yêu nhau khi còn bé như vậy, bố mẹ em đã cấm cản rất nhiều, và cho rằng thời gian qua em học hành kém đi là do cô ấy.
Năm lớp 10, bố mẹ chuyển em lên thành phố học, mục đích để cách xa cô ấy ra cho dứt, đi học xa nhà ở cái tuổi 15, em xa đà vào chơi gameonline như các cậu choai choai thời ấy (có thời gian em dạy cô ấy chơi Au, rồi chúng em vào tạo phòng, nghe nhạc và nói chuyện với nhau cả buổi), học hành kém hẳn đi, và dĩ nhiên đó lại là lý do để mẹ em tiếp tục cấm cản việc yêu đương. Rồi một lần, cô ấy đi xe đạp từ huyện lên thành phố đi chơi cùng em, mẹ em tóm được, mẹ em tát cô ấy, mẹ em về lôi cả họ hàng hang hốc nhà em sang tận nhà làm um lên với bố mẹ cô ấy (em không ở đó nhưng nghe bảo còn tý đánh nhau, cốc chén vỡ là có). Rất là căng thẳng. Lúc đó em chán đời nên đã bỏ nhà đi..nhưng sau lại phải quay về vì ko có tiền.
Chúng em vẫn lén lút yêu nhau.
3 năm sau, đã gần đến kỳ thi đại học, cô ấy học hành khá, nên thi đỗ NEU. Em năm đó đăng ký thi Bách khoa, nhưng năm ấy thi trượt do thiếu 2 điểm, đó là năm cuối cùng người ta thi tự luận.
Em thi trượt đại học, đó là 1 nỗi nhục mà mẹ em lại trút hết lên gia đình cô ấy, cho rằng chính cô ấy là người đã nhùng nhằng theo em, khiến em thi trượt đại học.
Một năm ở nhà ôn luyện, thực sự một năm ấy dài như cả thế kỷ đối với em, năm thứ hai thi Bách khoa tiếp, và em lại trượt.
Em không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả những khó khăn, nhục nhã của em thời điểm đó. Nhưng cô ấy vẫn luôn ở bên em (dẫu cho 2 gia đình đều ngăn cấm, em trong mắt bố mẹ cô ấy cũng chỉ là một thằng bất tài, vớ vẩn, cậy gia đình có tiền chơi bời, vớ vẩn).
Sau khi thi trượt đại học năm thứ 2, em đăng ký nv2 cho một trường cao đẳng tại Hà Nội, và em đã khăn gói ra Hà Nội. Dĩ nhiên, ra Hà Nội như cá gặp nước, em và cô ấy thường xuyên gặp mặt hơn, cô ấy cũng trực tiếp kèm cặp thêm kiến thức cho em, em quyết tâm thi lại đại học năm thứ 3, quyết tâm hoàn thành giấc mơ Bách khoa, và thời điểm này cũng là thời điểm em và cô ấy trao cho nhau lần đầu tiên.
Năm thứ 3 đi thi đại học, em giấu gia đình là em đi thi lại Bách khoa, và thật may mắn các cụ ạ, em vừa đủ điểm đỗ, và khi em bỏ học trường cao đẳng kia để nhập học Bách khoa, em vẫn không hề nói với gia đình.
Em và cô ấy có một khoảng thời gian sinh viên khá dài bên nhau như những cặp sinh viên khác, một mối tình thời sinh viên rất đẹp, em vẫn nhớ như in từng gốc cây, ghế đá Công viên thống nhất, hồ thành công mà chúng em từng ngồi tâm sư, mơ mộng về những ngày tháng khi đi làm, lấy nhau....
Sau 4 năm học ra trường, cô ấy đi học thạc sỹ luôn, vừa học vừa làm ở 1 Cty nước ngoài, còn em thì mới là thằng sinh viên năm hai, vẫn ngáp ngắn ngáp dài mỗi khi lên giảng đường (do đêm em đi chém chế với bọn bạn, thời đó AOE là thời đỉnh cao).
Và rồi cũng đến ngày em nhận tấm bằng Kỹ sư, em nghĩ đến việc em và cô ấy sẽ có một cái kết đẹp cho một mối tình thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng em và cô ấy phải chia tay, chia tay không phải vì hết yêu, mà chúng em không thể vượt qua được áp lực về gia đình, nhiều bạn em khi đó đã khuyên em và cô ấy có bầu, rồi về báo cưới, nhưng cô ấy không đồng ý, cô ấy nói nếu như vậy, cô ấy sẽ không thể sống cùng mẹ chồng như mẹ em khi bao năm qua vẫn luôn đay nghiến cô ấy.
Sau chia tay, em buồn chán, bất chợt em tìm được 1 thông tin từ thầy trường BK giới thiệu về một dự án mới, đang cần tuyển kỹ sư để đào tạo, em apply vừa với mục đích công việc vừa muốn đi thật xa để quên những áp lực hiện tại. Và rồi em xách balo đi theo dự án (thời điểm đó là có 20 người cơ khí được đưa sang Trung Quốc để đào tạo 1 năm).
Sau khi trở về, em nỗ lực làm việc, dần dần thăng tiến rất nhanh do là 1 trong 20 người đào tạo nguồn của Nhà máy, từ Kỹ thuật viên -> Tổ trưởng, Trưởng ca và Phó quản đốc, vừa rồi ông Quản đốc về Tập đoàn thì em hiện đang được giao Phó phụ trách một Nhà máy trong 5 Nhà máy của Công ty. Và em quen vợ em hiện tại, là giáo viên của 1 trường công lập (do em làm bên Đoàn Công ty, hay đi giao lưu với các trường học nên quen vợ), rồi chúng em kết hôn, và có nhóc đầu tiên, nói chung hiện tại gia đình em khá hạnh phúc, nhưng vợ em thì không hề được biết về mối tình xưa kia của em.
Về phía cô ấy, cô ấy vẫn chưa lấy chồng, em không hiểu lý do, cũng đã 5 - 7 năm rồi chúng em không liên lạc, qua một số thông tin, cô ấy cũng đã thử bắt đầu với một mối tình, nhưng rồi cũng kết thúc.
Thực sự, rất lâu rồi em mới có thời gian rảnh rỗi, ngồi cafe và nghĩ lại chuyện của bản thân, em nghĩ rằng, cuộc đời mỗi người nó như một cuốn tiểu thuyết vậy, người bên ta trong lúc ta khó khăn nhất, đôi khi lại không thể trở thành người đi cùng ta hết chặng đường...thật buồn các cụ à.
Đọc chuyện của cụ khá cảm động, E dám khẳng định là cô bạn là người rất mạnh mẽ, tuyệt vời. Cầu chúc cho cô ấy tìm được bến đỗ hạnh phúc của mình. Những câu chuyện tình thời trai trẻ, nhất là với tình yêu đầu đời sẽ luôn đi theo ta đến suốt cuộc đời, có những khi lặng lẽ lại bồi hồi nhớ về nó. E nghĩ cụ sẽ áy náy, "cắn rứt" nhưng cuộc đời là như vậy, tình chỉ đẹp khi....
 

Thuem

Xe buýt
Biển số
OF-594506
Ngày cấp bằng
13/10/18
Số km
579
Động cơ
133,843 Mã lực
"Ngày cô ấy đi theo nơi phồn hoa
chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì..." :P
 

tuongminhtsc

Xe tăng
Biển số
OF-180039
Ngày cấp bằng
5/2/13
Số km
1,298
Động cơ
545,468 Mã lực
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, Cụ nên chôn sâu trong lòng, quay về với cuộc sống hiện tại, với ngừoi vợ hiền con thơ đi cụ, Đấy mới là cuộc sống của cụ.
 

Trâu gầy

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-700707
Ngày cấp bằng
18/9/19
Số km
112
Động cơ
97,120 Mã lực
Tuổi
63
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, Cụ nên chôn sâu trong lòng, quay về với cuộc sống hiện tại, với ngừoi vợ hiền con thơ đi cụ, Đấy mới là cuộc sống của cụ.
cồng chuẩn, có khi đến được với nhau lại thối hơn sít

cuộc đời đó là những gì ta có thể kiếm được tha lôi về tổ, chứ ko phải những gì ta muốn
 

LunaLX

Xe tải
Biển số
OF-701329
Ngày cấp bằng
23/9/19
Số km
278
Động cơ
98,483 Mã lực
Đọc chuyện của cụ khá cảm động, E dám khẳng định là cô bạn là người rất mạnh mẽ, tuyệt vời. Cầu chúc cho cô ấy tìm được bến đỗ hạnh phúc của mình. Những câu chuyện tình thời trai trẻ, nhất là với tình yêu đầu đời sẽ luôn đi theo ta đến suốt cuộc đời, có những khi lặng lẽ lại bồi hồi nhớ về nó. E nghĩ cụ sẽ áy náy, "cắn rứt" nhưng cuộc đời là như vậy, tình chỉ đẹp khi....
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, Cụ nên chôn sâu trong lòng, quay về với cuộc sống hiện tại, với ngừoi vợ hiền con thơ đi cụ, Đấy mới là cuộc sống của cụ.
Em hiện tại vẫn là một người chồng, một người bố tốt các cụ ạ, chỉ đôi khi những lúc nhàn rỗi như này, em mới bồi hồi nhớ lại chuyện xưa. Cũng vì chuyện ấy mà em ít khi về quê, có về cũng chỉ ở nhà là chính, ít lai vãng qua khu nhà cô ấy, sợ gặp lại người xưa.
 

atukiva

Xe tăng
Biển số
OF-476769
Ngày cấp bằng
13/12/16
Số km
1,329
Động cơ
210,328 Mã lực
Tuổi
44
Lại là một câu chuyện buồn.

Nhưng biết đâu đấy, tình chỉ đẹp khi còn dang dở.
 

LunaLX

Xe tải
Biển số
OF-701329
Ngày cấp bằng
23/9/19
Số km
278
Động cơ
98,483 Mã lực
Lại là một câu chuyện buồn.

Nhưng biết đâu đấy, tình chỉ đẹp khi còn dang dở.
Em cũng nghĩ như cụ, có lẽ em và cô ấy nếu đến với nhau cũng không thể hanh phúc do mối bất hòa của hai gia đình bao năm nay vẫn không hề thay đổi, em chỉ tiếc cho cô ấy, một lòng theo em trong những giai đoạn em khó khăn nhất cuộc đời.
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,294
Động cơ
689,159 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Về phía cô ấy, cô ấy vẫn chưa lấy chồng, em không hiểu lý do, cũng đã 5 - 7 năm rồi chúng em không liên lạc, qua một số thông tin, cô ấy cũng đã thử bắt đầu với một mối tình, nhưng rồi cũng kết thúc
Lý do: có thể cô ấy là người nặng tình, nội tâm nhiều. 5-7 năm không liên lạc không có nghĩa là đã có thể quên được. Hi vọng không phải là lý do này. Haiz
 

Khả Ngân

Xe hơi
Biển số
OF-590923
Ngày cấp bằng
19/9/18
Số km
165
Động cơ
134,450 Mã lực
Em cũng nghĩ như cụ, có lẽ em và cô ấy nếu đến với nhau cũng không thể hanh phúc do mối bất hòa của hai gia đình bao năm nay vẫn không hề thay đổi, em chỉ tiếc cho cô ấy, một lòng theo em trong những giai đoạn em khó khăn nhất cuộc đời.
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở là đúng
 

TungThoc

Xe điện
Biển số
OF-594422
Ngày cấp bằng
13/10/18
Số km
4,850
Động cơ
501,056 Mã lực
Do covid nên công việc cũng hơi nhàn, em làm một ly cafe đặc, hút điếu thuốc lên lập thớt chia sẻ với các cụ những câu chuyện thời trai trẻ.
Em xin tự đi trước, em nghĩ chuyện của em nếu em viết ra có thể làm thành 1 cuốn tiểu thuyết :D, do em dân kỹ thuật, văn kém, nếu viết lủng củng mong các cụ thông cảm.

Em chơi cùng cô ấy từ năm chúng em học mẫu giáo, hai nhà ở hai con ngõ khác nhau, cứ thế chúng em lớn lên cùng nhau, đến năm lớp 9 thì em tỏ tình và cô ấy đồng ý, kể từ đó chúng em yêu nhau. Nhưng mẹ em và mẹ cô ấy thì có 1 mối hiềm khích rất lớn do cùng cạnh tranh bán hàng ở chợ (và phải nói là mối thâm thù do cạnh tranh không lành mạnh với nhau do thời đó cả chợ huyện chỉ có duy nhất 2 đại lý bán đồ là của mẹ em và mẹ cô ấy), khi biết được tin em và cô ấy yêu nhau khi còn bé như vậy, bố mẹ em đã cấm cản rất nhiều, và cho rằng thời gian qua em học hành kém đi là do cô ấy.
Năm lớp 10, bố mẹ chuyển em lên thành phố học, mục đích để cách xa cô ấy ra cho dứt, đi học xa nhà ở cái tuổi 15, em xa đà vào chơi gameonline như các cậu choai choai thời ấy (có thời gian em dạy cô ấy chơi Au, rồi chúng em vào tạo phòng, nghe nhạc và nói chuyện với nhau cả buổi), học hành kém hẳn đi, và dĩ nhiên đó lại là lý do để mẹ em tiếp tục cấm cản việc yêu đương. Rồi một lần, cô ấy đi xe đạp từ huyện lên thành phố đi chơi cùng em, mẹ em tóm được, mẹ em tát cô ấy, mẹ em về lôi cả họ hàng hang hốc nhà em sang tận nhà làm um lên với bố mẹ cô ấy (em không ở đó nhưng nghe bảo còn tý đánh nhau, cốc chén vỡ là có). Rất là căng thẳng. Lúc đó em chán đời nên đã bỏ nhà đi..nhưng sau lại phải quay về vì ko có tiền.
Chúng em vẫn lén lút yêu nhau.
3 năm sau, đã gần đến kỳ thi đại học, cô ấy học hành khá, nên thi đỗ NEU. Em năm đó đăng ký thi Bách khoa, nhưng năm ấy thi trượt do thiếu 2 điểm, đó là năm cuối cùng người ta thi tự luận.
Em thi trượt đại học, đó là 1 nỗi nhục mà mẹ em lại trút hết lên gia đình cô ấy, cho rằng chính cô ấy là người đã nhùng nhằng theo em, khiến em thi trượt đại học.
Một năm ở nhà ôn luyện, thực sự một năm ấy dài như cả thế kỷ đối với em, năm thứ hai thi Bách khoa tiếp, và em lại trượt.
Em không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả những khó khăn, nhục nhã của em thời điểm đó. Nhưng cô ấy vẫn luôn ở bên em (dẫu cho 2 gia đình đều ngăn cấm, em trong mắt bố mẹ cô ấy cũng chỉ là một thằng bất tài, vớ vẩn, cậy gia đình có tiền chơi bời, vớ vẩn).
Sau khi thi trượt đại học năm thứ 2, em đăng ký nv2 cho một trường cao đẳng tại Hà Nội, và em đã khăn gói ra Hà Nội. Dĩ nhiên, ra Hà Nội như cá gặp nước, em và cô ấy thường xuyên gặp mặt hơn, cô ấy cũng trực tiếp kèm cặp thêm kiến thức cho em, em quyết tâm thi lại đại học năm thứ 3, quyết tâm hoàn thành giấc mơ Bách khoa, và thời điểm này cũng là thời điểm em và cô ấy trao cho nhau lần đầu tiên.
Năm thứ 3 đi thi đại học, em giấu gia đình là em đi thi lại Bách khoa, và thật may mắn các cụ ạ, em vừa đủ điểm đỗ, và khi em bỏ học trường cao đẳng kia để nhập học Bách khoa, em vẫn không hề nói với gia đình.
Em và cô ấy có một khoảng thời gian sinh viên khá dài bên nhau như những cặp sinh viên khác, một mối tình thời sinh viên rất đẹp, em vẫn nhớ như in từng gốc cây, ghế đá Công viên thống nhất, hồ thành công mà chúng em từng ngồi tâm sư, mơ mộng về những ngày tháng khi đi làm, lấy nhau....
Sau 4 năm học ra trường, cô ấy đi học thạc sỹ luôn, vừa học vừa làm ở 1 Cty nước ngoài, còn em thì mới là thằng sinh viên năm hai, vẫn ngáp ngắn ngáp dài mỗi khi lên giảng đường (do đêm em đi chém chế với bọn bạn, thời đó AOE là thời đỉnh cao).
Và rồi cũng đến ngày em nhận tấm bằng Kỹ sư, em nghĩ đến việc em và cô ấy sẽ có một cái kết đẹp cho một mối tình thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng em và cô ấy phải chia tay, chia tay không phải vì hết yêu, mà chúng em không thể vượt qua được áp lực về gia đình, nhiều bạn em khi đó đã khuyên em và cô ấy có bầu, rồi về báo cưới, nhưng cô ấy không đồng ý, cô ấy nói nếu như vậy, cô ấy sẽ không thể sống cùng mẹ chồng như mẹ em khi bao năm qua vẫn luôn đay nghiến cô ấy.
Sau chia tay, em buồn chán, bất chợt em tìm được 1 thông tin từ thầy trường BK giới thiệu về một dự án mới, đang cần tuyển kỹ sư để đào tạo, em apply vừa với mục đích công việc vừa muốn đi thật xa để quên những áp lực hiện tại. Và rồi em xách balo đi theo dự án (thời điểm đó là có 20 người cơ khí được đưa sang Trung Quốc để đào tạo 1 năm).
Sau khi trở về, em nỗ lực làm việc, dần dần thăng tiến rất nhanh do là 1 trong 20 người đào tạo nguồn của Nhà máy, từ Kỹ thuật viên -> Tổ trưởng, Trưởng ca và Phó quản đốc, vừa rồi ông Quản đốc về Tập đoàn thì em hiện đang được giao Phó phụ trách một Nhà máy trong 5 Nhà máy của Công ty. Và em quen vợ em hiện tại, là giáo viên của 1 trường công lập (do em làm bên Đoàn Công ty, hay đi giao lưu với các trường học nên quen vợ), rồi chúng em kết hôn, và có nhóc đầu tiên, nói chung hiện tại gia đình em khá hạnh phúc, nhưng vợ em thì không hề được biết về mối tình xưa kia của em.
Về phía cô ấy, cô ấy vẫn chưa lấy chồng, em không hiểu lý do, cũng đã 5 - 7 năm rồi chúng em không liên lạc, qua một số thông tin, cô ấy cũng đã thử bắt đầu với một mối tình, nhưng rồi cũng kết thúc.
Thực sự, rất lâu rồi em mới có thời gian rảnh rỗi, ngồi cafe và nghĩ lại chuyện của bản thân, em nghĩ rằng, cuộc đời mỗi người nó như một cuốn tiểu thuyết vậy, người bên ta trong lúc ta khó khăn nhất, đôi khi lại không thể trở thành người đi cùng ta hết chặng đường...thật buồn các cụ à.
Người nào may mắn có được một (hoặc hơn 1) tình yêu đẹp đẽ, đó là điều quý giá trên cõi đời này. Yêu có thể không nắm tay nhau đi đến cuối cùng con đường ra nghĩa địa, nhưng dù sao cũng đã nắm tay nhau đi được một đoạn đường đời hạnh phúc (riêng em là 2 đoạn đường ngắn ngủi đứt quãng). Em cũng có một mối tình đầu đủ cả thơ mộng, lãng mạn, đắng cay, nghiệt ngã... cũng trong hoàn cảnh 30 năm trước thi trượt đại học BK còn người con gái ấy lại đỗ NEU, đến năm sau em quyết tâm thi đỗ NEU để đến bên người ấy thì từ cô gái mặn mà tỉnh lẻ cô đã là ngôi sao kiêu sa của cả trường mất rồi vệ tinh khủng bay kín xung quanh làm cho mặc cảm tự ti của em không còn đủ dũng khí để bước đến nữa và người ấy cũng đang lặn ngụp trong hào quang chắc chắn sẽ là lỗ bịch thảm thiết với em mất... 15 năm sau ngày ra trường gặp lại, người phụ nữ đó đã là người rất thành đạt, giàu có với gia đình hạnh phúc cùng địa vị xã hội cao, nhưng cả 2 đều bị ùa về kỷ niệm ấu thơ và những ký ức yêu đương lãng mạn học trò, một thời gian ngắn bên nhau... chỉ thế thôi, vị trí xã hội, vị trí trong gia đình lại đóng chặt những tâm hồn bồng bột trở lại đúng chỗ là những người trưởng thành khi mà cả 2 bên đều có những gia đình lớn để phải có nghĩa vụ chăm sóc. Rời xa nhau hàng chục năm nay ai cũng biết đến điện thoại và Zalo của nhau nhưng tránh hết sức không thăm hỏi, cả hai cũng chẳng quên một điều gì dù nhỏ nhất về nhau nhưng cũng chỉ để mà mỗi lúc vu vơ cũng chỉ đành ngắm mây trời cầu chúc may mắn hạnh phúc cho nhau mà thôi. Cuộc sống của em cũng phải từng trải như vậy đấy. Em vẫn quý trọng kỷ niệm đó. Chồng cô cũng biết, Vợ em cũng biết cả nhưng mà đành vậy thôi, góc kín nhất sâu nhất trái tim xin hãy ngủ yên.
 
Chỉnh sửa cuối:

Trungtroc

Xe điện
Biển số
OF-10805
Ngày cấp bằng
8/10/07
Số km
3,644
Động cơ
562,927 Mã lực
Tuổi
44
Nơi ở
Hà Nội
Em cảm ơn cụ đã đọc hết bài của em ạ ^ ^
Cụ đừng vì 1 phút yếu lòng mà gặp lại cô ấy nhé. Gặp nhau để lửa nó bén lại không khéo cụ mất hết tất cả những gì đang có, mà tình xưa nối lại có khi cũng chẳng còn đẹp như thuở ban đầu
 

forhome.vn

Xe tăng
Biển số
OF-427740
Ngày cấp bằng
6/6/16
Số km
1,924
Động cơ
253,602 Mã lực
Tuổi
42
Nơi ở
0964.86.38.38
Website
www.facebook.com
Do covid nên công việc cũng hơi nhàn, em làm một ly cafe đặc, hút điếu thuốc lên lập thớt chia sẻ với các cụ những câu chuyện thời trai trẻ.
Em xin tự đi trước, em nghĩ chuyện của em nếu em viết ra có thể làm thành 1 cuốn tiểu thuyết :D, do em dân kỹ thuật, văn kém, nếu viết lủng củng mong các cụ thông cảm.

Em chơi cùng cô ấy từ năm chúng em học mẫu giáo, hai nhà ở hai con ngõ khác nhau, cứ thế chúng em lớn lên cùng nhau, đến năm lớp 9 thì em tỏ tình và cô ấy đồng ý, kể từ đó chúng em yêu nhau. Nhưng mẹ em và mẹ cô ấy thì có 1 mối hiềm khích rất lớn do cùng cạnh tranh bán hàng ở chợ (và phải nói là mối thâm thù do cạnh tranh không lành mạnh với nhau do thời đó cả chợ huyện chỉ có duy nhất 2 đại lý bán đồ là của mẹ em và mẹ cô ấy), khi biết được tin em và cô ấy yêu nhau khi còn bé như vậy, bố mẹ em đã cấm cản rất nhiều, và cho rằng thời gian qua em học hành kém đi là do cô ấy.
Năm lớp 10, bố mẹ chuyển em lên thành phố học, mục đích để cách xa cô ấy ra cho dứt, đi học xa nhà ở cái tuổi 15, em xa đà vào chơi gameonline như các cậu choai choai thời ấy (có thời gian em dạy cô ấy chơi Au, rồi chúng em vào tạo phòng, nghe nhạc và nói chuyện với nhau cả buổi), học hành kém hẳn đi, và dĩ nhiên đó lại là lý do để mẹ em tiếp tục cấm cản việc yêu đương. Rồi một lần, cô ấy đi xe đạp từ huyện lên thành phố đi chơi cùng em, mẹ em tóm được, mẹ em tát cô ấy, mẹ em về lôi cả họ hàng hang hốc nhà em sang tận nhà làm um lên với bố mẹ cô ấy (em không ở đó nhưng nghe bảo còn tý đánh nhau, cốc chén vỡ là có). Rất là căng thẳng. Lúc đó em chán đời nên đã bỏ nhà đi..nhưng sau lại phải quay về vì ko có tiền.
Chúng em vẫn lén lút yêu nhau.
3 năm sau, đã gần đến kỳ thi đại học, cô ấy học hành khá, nên thi đỗ NEU. Em năm đó đăng ký thi Bách khoa, nhưng năm ấy thi trượt do thiếu 2 điểm, đó là năm cuối cùng người ta thi tự luận.
Em thi trượt đại học, đó là 1 nỗi nhục mà mẹ em lại trút hết lên gia đình cô ấy, cho rằng chính cô ấy là người đã nhùng nhằng theo em, khiến em thi trượt đại học.
Một năm ở nhà ôn luyện, thực sự một năm ấy dài như cả thế kỷ đối với em, năm thứ hai thi Bách khoa tiếp, và em lại trượt.
Em không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả những khó khăn, nhục nhã của em thời điểm đó. Nhưng cô ấy vẫn luôn ở bên em (dẫu cho 2 gia đình đều ngăn cấm, em trong mắt bố mẹ cô ấy cũng chỉ là một thằng bất tài, vớ vẩn, cậy gia đình có tiền chơi bời, vớ vẩn).
Sau khi thi trượt đại học năm thứ 2, em đăng ký nv2 cho một trường cao đẳng tại Hà Nội, và em đã khăn gói ra Hà Nội. Dĩ nhiên, ra Hà Nội như cá gặp nước, em và cô ấy thường xuyên gặp mặt hơn, cô ấy cũng trực tiếp kèm cặp thêm kiến thức cho em, em quyết tâm thi lại đại học năm thứ 3, quyết tâm hoàn thành giấc mơ Bách khoa, và thời điểm này cũng là thời điểm em và cô ấy trao cho nhau lần đầu tiên.
Năm thứ 3 đi thi đại học, em giấu gia đình là em đi thi lại Bách khoa, và thật may mắn các cụ ạ, em vừa đủ điểm đỗ, và khi em bỏ học trường cao đẳng kia để nhập học Bách khoa, em vẫn không hề nói với gia đình.
Em và cô ấy có một khoảng thời gian sinh viên khá dài bên nhau như những cặp sinh viên khác, một mối tình thời sinh viên rất đẹp, em vẫn nhớ như in từng gốc cây, ghế đá Công viên thống nhất, hồ thành công mà chúng em từng ngồi tâm sư, mơ mộng về những ngày tháng khi đi làm, lấy nhau....
Sau 4 năm học ra trường, cô ấy đi học thạc sỹ luôn, vừa học vừa làm ở 1 Cty nước ngoài, còn em thì mới là thằng sinh viên năm hai, vẫn ngáp ngắn ngáp dài mỗi khi lên giảng đường (do đêm em đi chém chế với bọn bạn, thời đó AOE là thời đỉnh cao).
Và rồi cũng đến ngày em nhận tấm bằng Kỹ sư, em nghĩ đến việc em và cô ấy sẽ có một cái kết đẹp cho một mối tình thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng em và cô ấy phải chia tay, chia tay không phải vì hết yêu, mà chúng em không thể vượt qua được áp lực về gia đình, nhiều bạn em khi đó đã khuyên em và cô ấy có bầu, rồi về báo cưới, nhưng cô ấy không đồng ý, cô ấy nói nếu như vậy, cô ấy sẽ không thể sống cùng mẹ chồng như mẹ em khi bao năm qua vẫn luôn đay nghiến cô ấy.
Sau chia tay, em buồn chán, bất chợt em tìm được 1 thông tin từ thầy trường BK giới thiệu về một dự án mới, đang cần tuyển kỹ sư để đào tạo, em apply vừa với mục đích công việc vừa muốn đi thật xa để quên những áp lực hiện tại. Và rồi em xách balo đi theo dự án (thời điểm đó là có 20 người cơ khí được đưa sang Trung Quốc để đào tạo 1 năm).
Sau khi trở về, em nỗ lực làm việc, dần dần thăng tiến rất nhanh do là 1 trong 20 người đào tạo nguồn của Nhà máy, từ Kỹ thuật viên -> Tổ trưởng, Trưởng ca và Phó quản đốc, vừa rồi ông Quản đốc về Tập đoàn thì em hiện đang được giao Phó phụ trách một Nhà máy trong 5 Nhà máy của Công ty. Và em quen vợ em hiện tại, là giáo viên của 1 trường công lập (do em làm bên Đoàn Công ty, hay đi giao lưu với các trường học nên quen vợ), rồi chúng em kết hôn, và có nhóc đầu tiên, nói chung hiện tại gia đình em khá hạnh phúc, nhưng vợ em thì không hề được biết về mối tình xưa kia của em.
Về phía cô ấy, cô ấy vẫn chưa lấy chồng, em không hiểu lý do, cũng đã 5 - 7 năm rồi chúng em không liên lạc, qua một số thông tin, cô ấy cũng đã thử bắt đầu với một mối tình, nhưng rồi cũng kết thúc.
Thực sự, rất lâu rồi em mới có thời gian rảnh rỗi, ngồi cafe và nghĩ lại chuyện của bản thân, em nghĩ rằng, cuộc đời mỗi người nó như một cuốn tiểu thuyết vậy, người bên ta trong lúc ta khó khăn nhất, đôi khi lại không thể trở thành người đi cùng ta hết chặng đường...thật buồn các cụ à.
Cụ giống thằng bạn em! Yêu 1 em sống đi chết lại, chia tay, thằng bạn em giờ vợ con vui vẻ. Em kia giờ vẫn chưa chồng. haizzz, duyên phận!
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top