Những năm 2003, 2004 e đã ở hàng tháng trời tại BLV (đi công tác), nếu các cụ ra hồi đấy còn chán nữa, khu phố ở đấy chỉ có quán gội đầu k có karaoke, chỉ có một bộ karaoke tại hội trường uỷ ban huyện, hồi ấy có hệ thống điện gió do Tây Ban Nha tài trợ trị giá 72 tỷ đồng sau bị bão đánh gãy. Bọn e ở đấy tối chỉ có uống rượu với mấy a uỷ ban và tnxp chứ có trò gì đâu. E nhớ hồi ấy mỗi khi tàu cá cập cảng là các a dân chài lên bờ đi gội đầu trước tiên, tắm rửa sau vì muốn đc các e xoa bóp. A Trương Quốc Ái là PCT huyện hồi đó có chia sẻ: trong số các huyện đảo trong cả nước chỉ có duy nhất BLV dân đưa ra nhưng k bỏ về, danh sách xin ra dài dằng dặc nhưng cả đảo chỉ có đúng 13 hộ gia đình và nhà nào cũng giàu vì chuyên cung cấp thực phẩm cho các tàu cá.