- Biển số
- OF-715769
- Ngày cấp bằng
- 11/2/20
- Số km
- 474
- Động cơ
- 86,269 Mã lực
- Tuổi
- 43
Trên này nhiều cây đa cây đề trong nhiều lĩnh vực nên cố gắng cho e ấy một điểm tựa để bứt phá đi
Học xong đại học đã, người có chí và chịu khó như cháu thì lo gì không kiếm được tiền.Chào các bác. Trong này chắc có nhiều người đáng tuổi bố tuổi mẹ em, nên mọi người cho phép e xưng hô bác - em cho tiện.
Nay em có đi gặp lại vài đứa bạn cấp 3, đứa nào đứa nấy cũng nói chuyện cưới xin, ăn chơi, kiếm tiền chục mà về em suy nghĩ, thấy bản thân vô dụng quá. Đúng là con nhà có tiền sướng thật...
Không biết có bác nào ở đây từng bị giống em thì cho em xin lời khuyên với. Em chẳng biết hướng đi nào mới là đúng nữa.
- Năm nay em vừa tròn 20 tuổi, hiện e đang là sinh viên của một trường đại học có tiếng tại HN. Em sinh ra và lớn lên ở HN, gia đình em thì thuộc tầng lớp lao động, gia cảnh thì cũng thuộc diện thiếu thốn. Bố em mất sớm, còn 3 người là mẹ với 2 anh em (em là út). Mẹ em năm nay cũng gần 60 rồi, anh em thì hơn e 11 tuổi nhưng mà chẳng làm ăn gì, mẹ vẫn là trụ cột chính của gia đình, chỉ đủ lo bữa cơm qua ngày.
- "Tiền không mua được hạnh phúc" là một câu nói chẳng sai nhưng cũng chẳng đúng vì tiền là điều kiện cần để đạt được hạnh phúc. Đó chính là điều em vẫn đúc kết được từ 20 năm cuộc đời mình. Vì gia đình em thiếu thốn, các cuộc cãi vã diễn ra hàng ngày chỉ xảy ra xung quanh vấn đề tiền bạc. Nếu các bác từng trong hoàn cảnh như em chắc sẽ hiểu, đồng tiền có thể gây áp lực dự dỗi thế nào đến 1 gia đình.
- Từ những năm học cấp 2 (14 tuổi) em đã dấy lên tư tưởng phải cố gắng kiếm được nhiều tiền, càng sớm càng tốt, như thế thì mới vực qua khỏi hoàn cảnh này.
- Em đã có một chút tự lập từ những năm 16 tuổi, khi em bắt đầu công việc đầu tiên. Lúc đó em xin được vào làm phục vụ bàn tại các quán trà sữa. Lương cũng chẳng được bao nhiêu, 14-15k/1h, cuối tháng e nhận về được 1tr8-2tr mỗi tháng. Sau đó, ngoài chỗ ăn, chỗ ở và tiền học của em ra, thì với số tiền đấy e đã có thể lo được 1 chút ít cho bản thân.
- Từ đó đến nay, em cũng từng nhảy qua rất nhiều việc từ làm phục vụ, làm pha chế cho bar, làm sale, nhân viên chạy ads, freelancer, và đến hiện tại e đang làm nhân viên part-time cho một agency về Marketing. Lý do cho việc e từng làm rất nhiều ngành nghề khác nhau chính là em không tim được cái em thích, và tất cả những công việc trước đó đều không có giá trị lâu dài..
- Cuộc sống hàng ngày của em diễn ra theo chu trình: sáng đi làm, chiều đi học ở trường, còn tối thì em có học thêm ngoại ngữ. Em cũng có buôn bán đồng hồ xách tay khi có thời gian rảnh.
- Tháng e cũng kiếm được 3tr5 từ việc làm parttime kia thêm 1-2 triệu tuỳ tháng nhờ vào việc buôn bán đồng hồ. Bớt đi tiền sinh hoạt hàng ngày, tính ra e cũng chẳng còn lại bao nhiêu để tích góp.
- Dù đã cố gắng, nhưng cứ thế này mãi em sợ mình vẫn không bứt ra được khỏi hoàn cảnh này. Có bác nào đã từng trong hoàn cảnh giống em có thể cho em lời khuyên không...? Chứ cứ suy nghĩ mãi tnay chẳng mấy chốc em điên quá.
(Bài viết có hơi dài mặc dù e đã cố gắng lược bỏ rất nhiều chi tiết phụ, mong các bác thông cảm...)
Hoàn cảnh quyết định suy nghĩ con người mà anh, ai cũng nghĩ em là con cụ non rồi a ạ hahaÔng thớt chính tả hơi tốt, với lại dùng vài tử đắt như "toan" ở tuổi 20...
... làm tôi nghĩ thớt này thớt mồi của tụi min mốt.
Ông nào nghĩ như tôi cho xin ly voka'
Thật ra e vào ngành luật kinh doanh vì nghĩ học cái này e sẽ biết đc song song luật và kinh tế. Luật để sau nay ra đường đỡ bị lừa, để khi bắt đầu kinh doanh còn biết cần thủ tục gì. Còn như e nói e thích kinh doanh nên học cái này với e nghĩ là sau này có ích. Nhưng thực sự học cái này ở Việt Nam e thấy đang k có phương hướng phát triển ấy a ạ. 10-15 năm nữa thì may raHọc luật thì ở VN làm đếu gì có trường nào có tiếng.
Có cái trường Luật thì toàn thằng dốt mới thi vào hoặc con ông cháu cha gửi vào sau ra làm quan. Còn khoa Luật của các trường tư nhân....tinh hoa-đẳng cấp khác thì còn đếu phải thi. Duy nhất có khoa Luật của trương TH thì khá hơn dưng cũng chả bao nhiêu.
Học dốt thế thì đời lận đận là đúng cmnr còn gì, cháu cứ xem bọn sv Luật ra từ bọn buôn đất...buôn cơ chế....hay bọn quan kế có làm được cái luật nào nó logic mí nên hồn không thì rõ.
Thành thật khuyên cháu chuyển trường.....bèo bọt thì học khoa Luật của Tổng hợp song làm cái văn bằng 2 ngành Hàn xẻng học, quan hệ mí Hàn xẻng giờ đang là Chen, dư kiểu Chen Nhật thập kỉ 90 lúc trường Luật đang hót ý.
Dạ cảm ơn anh. Thật ra ngay cả ngành học của e cũng lựa chọn hơi "sai" nhưng mà học 4 kì ngót nghét cũng 40tr r k đổi được a ạCố gắng tìm kiếm đam mê, mà đam mê ấy sát với ngành học là tốt nhất.
Còn cuộc sống vốn dĩ vẫn mông lung, thành công là gì cũng không mấy người trả lời được.
Cảm ơn bác đã góp ý. Thật ra nếu bình thường em cũng sẽ suy nghĩ như bác. Nhưng bác biết đấy, nếu coi việc nghèo khó là 1 căn bệnh thì đâu ai muôn để nó im ỉm trong người 10 năm sau mới chữa đâu ạ. Theo em là như vậy...Mục tiêu ban đầu của bạn kiếm tiền đã làm bạn mất phương hướng. Quan trọng phải tìm được giá trị của mình ở đâu, mình có thể tạo giá trị nào cho XH ở trên mức TB. 20 tuổi nghĩ kiếm tiền là suy nghĩ lệch lạc, hãy đặt mục tiêu 10 năm tới học được nghề gì cho tinh. Lúc đó ở tuổi 30 bạn mới hy vọng thành công được.
Bán thì cũng dc chứ sao cụ. Có ảnh hưởng gì đâu!Làm gì thì làm cháu đừng bán đồng hồ trên đây là được.
Bay nick, lập lại, vất vả lắm.
Chú thật.
Không biết em nên xưng hô với bác như nào nên em cứ giữ bác tôi nhé ạ..Không biết kinh nghiệm mấy chục năm trước có giúp ít gì được cho em không . Tuy thế tôi vẫn chia sẻ với em .
Em bây giờ như thế là hơn tôi nhiều rồi đó . Tuổi tôi lúc bằng tuổi em, tôi không thể dành dụm được gì cả, làm ra tiền là tiêu hết. Số thu vào không đủ chi ra. Tháng nào cũng thiếu hụt mà con thì bệnh đau liên miên .
Tôi không nhìn và so sánh hoàn cảnh mình với ai hết, chỉ biết tìm việc làm thêm và gắng học cho xong bằng cấp đại học. Vì đó là cánh cửa duy nhất có thể giúp tôi có thêm tiền . Tôi vùi đầu vào học, vào công việc làm, không nghỉ ngày nào hết nên không có thời gian để suy nghĩ lung tung. Cần tiền thì đi làm thêm để có đủ tiền cho nhu cầu hàng tháng . Tôi còn nhớ, mỗi lần đi làm thêm, có thêm tiền thu nhập, nhìn mấy tờ giấy bạc trên tay do mình làm ra bằng công sức lao động, dù đối với người khác không là gì cả, nhưng tôi thấy vui lắm khi kiếm được thêm tiền mang về .
Kiến tha lâu thì đầy tổ, mỗi nỗ lực từng chút một, dần dần cuộc sống sẽ cải thiện hơn . Dần dần tôi có công việc làm thích hợp và thu nhập sẽ khá dần hơn . Đó là sự trải nghiệm lâu dài, tự bản thân mình vươn lên, không nhờ qua một ai khác .
Em còn trẻ, tiền thật sự cần thiết trong cuộc sống nhưng nếu mang so sánh và cứ mong muốn có nhiều tiền như người ta, thì em sẽ còn bị áp lực dài dài và sẽ buồn nhiều hơn vui. Hãy hài lòng với những gì đang có trong tay và cố gắng làm việc thêm để kiếm tiền . Một lúc nào đó em sẽ đạt được thành tựu mình mong đợi . Không phải có được liền ngay lập tức có thể mất 10 hay 20 năm sau thì mới có được những gì mình muốn có . Chỉ cần em nổ lực hết mình thì sẽ được thôi .
Bây giờ kinh tế của tôi ổn định, không phải lo toan, muốn mua gì thì mua. Vậy mà tôi thấy không vui bằng khi lúc tôi còn trẻ, cuộc sống thiếu tiền đó . Cứ hay nhớ lại khoảng thời gian đó và ước mong trở lại những tháng ngày đơn giản bình yên đó
Dạ con cảm ơn cô vì lời khuyên ạ.Cháu thích kinh doanh à?
Cô biết có cậu này cái gì cũng buôn, đồ cũ từ đồng hồ, điện thoại, xe máy, túi xách, kính bút.. mà rất có duyên bán hàng.
Đến đôi giày, cái quần, cái áo cậu ấy mặc trên người nếu thích đổi mốt cũng thấy đăng bán, vèo cái là bay.
Cậu ấy mua vàng của cô đeo xong năm sau mở cửa hàng vàng...
Cháu xây dựng được phong cách bán hàng đó chắc từ từ cháu sẽ lên.
Tin lời cô và kiên trì mà làm.
SN 2000 thì bằng con trai cô. Hehe
Cháu chắc chỉ mong tháng kiếm được vài triệu là mãn nguyện r bác ạ. E cũng k muốn sau này e sống kiểu quá ham vào đông tiền, vì đời người gia đình vẫn là thứ quan trọng nhất màThấy mông lung là đúng rồi. Vì mỗi tuổi có 1 sự mung lung về tài chính khác nhau. Như cháu dg mung lung mỗi tháng sao kiếm dc 15-20t thì đến bây giờ trên Of này có nhiều người mung mung là làm sao mỗi tháng kiếm dc đôi trăm. Có người thì mung lung để làm sao kiếm dc đôi tỷ 1 tháng. Có người thì mung lung sao mà thắng dc hợp đồng vài chục đến vài trăm tỏi. Mức độ mỗi cái mốc đều áp lực với hoàn cảnh mỗi người. Nên cháu hãy cho nó là bình thường. Với tuổi của cháu hãy nên tập trung vào quan hệ vì sau này thành hay bại là do các mối qua hệ và sự may mắn của cháu. Còn việc cố gắng bản thân thì là đương nhiên rồi.
Bác đang hoang mang về điều gì vậy bác?Giờ cũng đông tuổi rồi mà em còn hoang mang lắm nữa là chủ thớt.
Thôi cứ nhúc nhắc
Tuổi cháu mà đã biết nghĩ, biết làm, từng được trải nghiệm thế là quá giỏi rồi.Dạ con cảm ơn cô vì lời khuyên ạ.
Thật ra con cũng chưa thực sự kinh doanh nhiều vì mới chỉ từng buôn bán về quần áo, đồng hồ và làm kiểu order hàng xách tay thôi ạ. Vì những thứ này chưa cần vốn nhiều.
Vì thích kinh doanh nên con luôn cố gắng tìm cái gì có thể bán được, xem xét nhu cầu người dùng, thị trường đợt này ra sao.
Đợt này con kinh doanh đồng hồ mặc dù cái này thị trường cung nhiều hơn cầu rất nhiều, mặt hàng này giá trih cao nên lại cần uy tín.
Tự con thấy cái này con không làm được lâu dài nhưng vì vẫn kiếm được vài trăm, và vì đang cấm biên con cũng k tìm được sang các ngành hàng khác để bán.
còn sau này con vẫn muốn kinh doanh về thời trang vì được cái con hay được các bạn tầm tuổi con khen có gu ăn mặc với con cũng thích thời trang nên sau chắc đâm lao theo lao cô ạ..
Bạn có ý nghĩ đó bảo sao hay lo nghĩ và cãi nhau trong gia đình về tiền. Dù bạn sau này có giàu có về tiền bạc chăng nữa vẫn là thằng nghèo trong cuộc sống.... Hay..za!Đúng là mình thì tiến về đích, còn con nhà giàu thì ở vạch đích sẵn rồi nên phải tập đi lùi về đích thôi bác ạ )