Rồi xong. Đẽo cày giữa đường. Đong gái mà mang lên ộp nhờ thì cụ khôn hết phần thiên hạ rồi.
Bốc phét thì khó gì. Đại loại như, ngày xưa, suýt thì anh học kế toán, rồi thì bên anh dạo này kế toán làm ăn linh tinh quá, hôm nọ thuế vừa vào kiểm tra, may bố anh làm chi cục trưởng nên tụi nó không dám nhận phong bì, chỉ nhận thẻ ATM, hoặc, hôm nọ, anh lên cục thuế có chút việc, nhìn thấy 1 cô bé giống y như em (chưa gặp lần nào thì phét lác là đã nhìn từ xa rồi), rồi đại loại than vắn thở dài: tình hình đơn giá tại Trần Duy Hưng, Nguyễn Khánh Toàn, Xã Đàn, Kim Đồng...lúc này tăng giá kinh quá...
Tóm lại, với gái thì thiếu éo gì chuyện để chém.
Xong rồi rủ đi ăn, xong rồi cầm tay. Mà phàm đã cầm được tay thì day được ú, day được ú thì ...ú được lồng...
Rồi thì cưới.
Có éo giề!