Em h mới ngủ dậy đây. Thất nghiệp nên hơi rảnh tý, H chuẩn bị đi có việc. Cụ nào bảo e k phải 93 thì nhỡ miệng rồi đấy ạ. Chém thì chém vậy thôi chứ có gì đâu mà. 93 cũng 23t rồi, lớn rồi chứ đâu phải bọn lên 9 10 nữa đâu mà các cụ nói bảo e nthe ;((. Chắc dưới con mắt các cụ 93 còn trẻ quá, nhưng đó là các cụ nghĩ vậy thôi, hoặc các cụ đang so sánh với ngày xưa 23 của các cụ. Nhưng mỗi ng có 1 chiều sâu chiều rộng về snghi khác nhau, k ai giống ai dc mà các cụ.
Với cả thất nghiêp thì cũng lo chứ, buồn nữa, lúc nào cũng rạo rực muốn có cv, để k phải nói dối bố mẹ là con đg đi làm. Cả tháng thất nghiệp cả tháng có nhiều tgian ở nhà, ban ngày em gái nó đi học, ở nhà nhớ bố mẹ mà k dám gọi sợ bố mẹ hỏi sao k đi làm rồi suy nghĩ này kia, chỉ để dành rồi tối gọi. Việc em nghỉ việc em cũng k báo với bố mẹ em vì sợ ng lớn ở quê k hiểu chuyện trên đây lại buồn. Với em nghĩ rồi mình cũng phải tìm việc để làm nên k nói. Với cả may mắn em sống cùng em gái nên em chia sẻ dc với nó nhiều..
Như bh chẳng hạn, e rất nhớ mẹ e. nhưng e k dám gọi h này vì sợ mẹ e thấy yên tính+ tiếng xe cộ là biết em đang k trên công ty, mẹ lại hỏi, e lại phải nói dối, mà e k muốn nthe. Trước đi làm, lương hàng tháng có dc đều trích ra biếu bố mẹ, mua quà cho em trai, tháng nào cũng như thế dần dà nó tạo thói quen trong hành động cho- nhận trong gia đình nv rồi. Giờ thất nghiệp, ngoài việc nói dối là " con đang đi làm", h lại phải nói dối thêm điều nữa" tháng này con mua lap mới, nên chắc con dành tiền mua lap tháng này thôi mẹ ạ". Ý để mẹ biết là tháng này nó gom tiền có việc để bm biết trc nv k mong. Mỗi khi nói ra thấy ngượng nghịu. Sợ như vậy!
Em nói ra không phải để tự biên tự diễn thế này thế nọ, mà e nói về suy nghĩ của em thôi, cụ nào thấy khó đọc thì đừng đọc, đọc xong k vui em cũng k vui.
Nhân đây cho con xin lỗi bố mẹ từ tâm thật nhiều, có rất nhiều thứ con muốn làm, muốn nói nhưng hiện tại thì chưa thể.