- Biển số
- OF-387752
- Ngày cấp bằng
- 19/10/15
- Số km
- 1,866
- Động cơ
- 249,907 Mã lực
- Tuổi
- 43
vâng, gọi điện ko nghe máy. uống cốc bia đắng lắm cụ ạVay ko được lại kêu mất bạn à?
vâng, gọi điện ko nghe máy. uống cốc bia đắng lắm cụ ạVay ko được lại kêu mất bạn à?
Tiền nó bạc, thường thấy bạn nghèo tình nghĩa. Phần nữa xem bạn cụ có phải một tay kiếm ra tiền không, chứ vợ kiếm tiền thì phải thông cảm
vâng, nó 1 tay nuôi cả nhà, bà già lại ốm. hôm ấy cháu hỏi vay, nó bảo có mà giọng yếu lắm. nhưng cháu chỉ cú là gọi nó k nghe thôi.Thực ra nhiều người cả nể ko nói được phũ mợ ạ. Người đối diện phải tự cảm nhận thái độ để xem ý người ta thế nào. Còn khi họ đã bơ đi ko nghe máy là người ta đã xác định chặc lưỡi và tránh sự phiền phức rồi. CCCM ko biết thế nào riêng em vay từng người và cho vay từng người, bản thân em phải thể hiện tư cách để có niềm tin cho mọi người đã.
ko thể chuẩn hơn đc nữa,em rơi vào tình huống này nhiều lần lắm rồiCách mất bạn bè nhanh nhất là cho vay tiền. Có thì bảo không có thì nói luôn, nhận lời rồi lại tránh thì ko nên, mà cụ chủ gọi không thấy bạn nghe cũng không nên cố
gấu cháu có cái đơn hàng trị giá 450 củ, khách đã ứng 150, đại lý cho nợ 150, phải nộp thêm 150 mới được thi công (cho nợ luôn 300 thì hay quá), công ty có tầm 80, thiếu 80.Vay 20 củ cho gấu mua hàng là kinh doanh ạ? Chưa thấy cụ nêu vấn đề cấp bách của việc vay. Hỏi vay 50 củ đi cho đỡ khó nghĩ.
cháu hỏi có ko, nó bảo có @@Chắc bạn mới bán gì đó nên biết chăng ?
vâng, có phải ai cũng đàng hoàng chuẩn chỉ được đâu cụ. phải có vụ này thì phi vụ sau mới ra ngân hàng được ạ, gấu cháu trưởng thành trong bom đạn, dân buôn không học tài chính ngân hàng nó khổ thế ạ, phải ăn đòn mới được bài học.Vốn để đi buôn là khoản phải dùng thường xuyên. Sao không dự trù trước mà phải giật gấu vá vai? Vốn đi buôn mà phải vay bạn chứng tỏ quản lý tài chính không tốt, nôm na là ăn tiêu vô tội vạ.
Vốn đi buôn để kiếm lời. Mình kiếm lời sao lỡ lợi dụng vốn miễn phí của bạn chứ không vay ngân hàng trả lãi? Có phải là lợi dụng không?
Bạn, không vay được tiền thì không làm bạn nữa. Vậy là kiểu bạn gì?
Chủ thớt nghĩ cho mình mà không đặt mình vào vị trí của bạn, có phải là ích kỉ không?
Em thì có nhiều tiêu nhiều, có ít tiêu ít, đã từng vay ngân hàng chứ không vay bạn. Chả giúp bạn thì thôi, làm khó bạn làm gì.
K biết cụ này có họ hàng giàu tầm trăm tỉ k, cái tầm mà ngta làm giàu trăm tỉ suy nghĩ và hành xử rất khác, nhất là tiền đổ mồ hôi, chất xám trên thươnh trường mới có, họ có thể hào phóng giúp ng ngoài vì có lợi ích chứ chưa chắc đã chịu giúp ng trong nhà vì sợ bị ỷ lại lâu bền. Vả lại còn do tính người nữa, chả bao giờ hỏi han đến ông cháu với cái tâm muốn giúp, gặp ng tự trọng như ông cháu thì đương nhiên chả bao giờ hỏi vay. Mở mồm ra hỏi làm gì khi chả chắc ông chú giúp hay không, cho mất cả cái tự lập lâu nay mình vẫn xoay xoả được. Túm lại là nếu ông chú thực tâm muốn giúp ông cháu thì thiếu gì cách mở lòng, ông í trăm tỉ ,đầu có sạn sỏi trong giao thiệp, quá hiểu lòng người đi í chứ, cụ k phải lo ông chú trăn trở kiểu taoo sống thế lào mà thằng cháu nhất định vay ng ngoài mà k hỏi taoo, hehe, chú cháu thế đãi bôi vãi!Mỗi người 1 tính, 1 suy nghĩ khác nhau. Đôi khi cụ gặp khó khăn mà nghĩ tới người ngoài trước thì người nhà cũng sẽ chạnh lòng - cụ có nghĩ thế hay ko thôi ah ? Có thể cậu nhà cụ sẽ nghĩ : Tao sống ra sao mà tới thằng cháu ruột nó thà mượn người ngoài chứ nó ko mở miệng hỏi cậu nó dc 1 câu ?. Nếu mình có khó khăn cứ mở miệng nói câu gọi là cho có lễ còn giúp hay ko việc của họ.
Cụ giống em , lúc chưa cho vay anh em cafe chém gió suốt , cho thằng em vay 2tr hứa 1 thang trả , giờ 2 năm lặn mất hút , gọi điện ko nghe máyE cho ông a (OF) vay 5 tr, bảo vài tháng, giờ đc 2 năm rồi. E cũng mạnh dạn đòi vài lần toàn khất, cách đây 1 tuàn e gọi ko nghe máy. Vậy e có mất bạn ko các cụ?
Cũng cay mũi cụ nhỉ. G nhà e cho vay, kể cả sếp nó cũng đòi luôn cụ ạ. Mình thì cứ cả nể nên rách việcCụ giống em , lúc chưa cho vay anh em cafe chém gió suốt , cho thằng em vay 2tr hứa 1 thang trả , giờ 2 năm lặn mất hút , gọi điện ko nghe máy
cứ thẳng thừng mà nói mợ ngan nhểChủ thớt hay vay là chuyện của chủ thớt - nếu bạn kia xác định ko cho vay dc thì nói 1 câu đỡ lỡ việc ra. Mọi người cứ đánh giá này nọ : cho vay mất bạn blahblah nhưng e hiểu : bạn ko cho vay chủ thớt ko ý kiến. Chỉ ý kiến khi bạn hứa : cho vay nhưng tới ngày thì : lơ đẹp. Nhiều người cũng kiểu ngại từ chối nên hứa hẹn cho có lệ nhưng tới lúc thì bơ. Người cho vay ko nói người đi vay đã ngượng ngùng lắm rồi và lỡ việc quan trọng cứ đinh ninh tới ngày sẽ có nhưng tới ngày bị phản phé lỡ việc ngta ra. Thà ko cho vay đc cứ nói : mày xem xoay chỗ khác đc ko chứ tao ko cho vay đc. Thế cho vuông
Thời buổi khó khăn lại sống trong một xã hội tiền là tất cả. Ko tin tưởng một ai kể cả anh em thì cụ bị như vậy cũng thường thôi.tuần trước điện hỏi vay bạn 20 củ, cho gấu mua hàng, bạn hẹn 1/4 đưa.
tối 31 cháu gọi không nghe máy, trưa 1/4 cũng không nghe.
chuyện tiền là gấp nhưng là xong rồi, còn thằng bạn bia, 4 năm trên cấp 3, 10 năm sau đó, chả lẽ lại là kỷ niệm.
cháu định mai gọi nó ra quán bia để chửi, làm thế nào ạ. chỉ sợ gọi nó vẫn ko nghe , là cháu cạch hẳn.
giờ bạn bè, thân nhưng thằng nào lo thằng ấy, ích kỷ quá đáng. cháu sợ
//trước tết vợ cháu đi cấp cứu, hỏi nó 5 củ, nó ko có thì cháu nghĩ là thôi. giờ nó có tiền, cháu hỏi nó lại ko nghe máy, cháu suy nghĩ quá
Tại mùng 1/4 nên bạn cụ nghĩ đùa nên đồng ýtuần trước điện hỏi vay bạn 20 củ, cho gấu mua hàng, bạn hẹn 1/4 đưa.
tối 31 cháu gọi không nghe máy, trưa 1/4 cũng không nghe.
chuyện tiền là gấp nhưng là xong rồi, còn thằng bạn bia, 4 năm trên cấp 3, 10 năm sau đó, chả lẽ lại là kỷ niệm.
cháu định mai gọi nó ra quán bia để chửi, làm thế nào ạ. chỉ sợ gọi nó vẫn ko nghe , là cháu cạch hẳn.
giờ bạn bè, thân nhưng thằng nào lo thằng ấy, ích kỷ quá đáng. cháu sợ
//trước tết vợ cháu đi cấp cứu, hỏi nó 5 củ, nó ko có thì cháu nghĩ là thôi. giờ nó có tiền, cháu hỏi nó lại ko nghe máy, cháu suy nghĩ quá
Cụ fun quáE tự nhủ với bản thân, riêng 2 thằng này nó nhờ vả gì kể cả có đổ máu e cũng làm chứ đừng cho vay tiền.
thích cụ rồi đấy!Mỗi người 1 tính, mỗi nhà 1 cảnh, em chỉ nói về quan điểm của em thôi. Em là người Bắc, nhưng em không thích cái tính cứ vay nợ rang buộc kiểu dây mơ rễ má sau lũy tre làng. Quan điểm em là có gì tiêu đấy, không có em nhịn, kể cả làm ăn đầu tư buôn bán, chứ nhất quyết không vay, nói thẳng là không muốn làm phiền người khác. Ai cũng như mình, cuộc song hang trăm thứ việc, tiền không phải ai cũng dư dả, nên tốt nhất không vay tiền, như thế vừa làm khó người nếu họ không có hoặc cũng đang cần tiền như mình, hoặc họ có cho vay mà mình không có khả năng trả cũng mất bạn mất bè. Không dính đến tiền bạc còn giữ tình cảm lâu dài, chứ dính đến tiền bạc thì sớm muộn cũng mất long, mất cả sự tôn trọng nhau đi.
đàn bà hay ảo tưởng.thế lỡ cụ có nghĩ tới lúc gặp chuyện ông chú sẽ trách : Mia, thằng này có khó khăn mà ko biết gọi chú hả ? Mất gì lời nói hỏi chú hay mày khinh chú. Hoặc cụ có nghĩ : chú cụ sẽ nghĩ hay mình làm gì sai nên thằng đó dù khó khăn mình là chú ruột nó còn ko mở miệng ra nhờ câu. Đại loại thế đi
tính em bạn thân em cung hay thương và cả nể, có thằng em cho vay đến giờ hơn 300 tr rồi. mình thời gian qua cũng rất khó khăn cũng chỉ hỏi nhẹ nó có đồng nào đỡ mình chút , vậy mà cứ như mình đi vay nó ấy. nó chẳng có tí trách nhiệm hay nói năng câu nào cả. nghĩ cũng chán bạn bè hơn là tiền. em rút ra là cho tiền bạc ko xòng phẳng thì mất bạn. giờ gọi nó đi uống rượu nó cũng lảng .Tầm đấy chắc chỉ là bè thôi, chẳng phải bạn đâu bác. Hồi trước e thỉnh thoảng cũng khó khăn. Có đợt Tết đi dồn từng đồng để trả lương cho a e, cho đối tác. Đến đêm 27 Tết vẫn căng như dây đàn, chỗ naò vay được vay hết rồi. Nghĩ đến thằng bạn hồi đại học cũng thân nhưng ra trường ít gặp, 11h đêm ngại gọi nên nhắn tin cho nó: mày có tiền tao vay 100tr, Tết nhất căng quá (tin nhắn này e nhớ rõ từng chữ luôn) Chờ 30p không thấy trả lời e để máy im lặng rồi lăn ra ngủ. Sáng hôm sau cầm máy thấy gần 20 cuộc goị nhỡ của thằng bé. Gọi lại thì thằng bé đã dồn đủ tiền và đang ngồi đợi ở nhà Một thằng khác thì có công ty xây dựng riêng. Hôm e tiếp khách đột xuất gần cty nó gọi hỏi vay 5tr nó bảo ok qua đi. 5p sau sợ không đủ gọi lại bảo giúp tao 10tr nhé, nó ngập ngừng 1 lúc rồi bảo uh cứ qua đi. E nghì bụng bảo thằng này lại tiếc bạn rồi. Lúc đến lấy tiền tí rớt nước mắt. Có 10tr mà đủ thập cẩm tiền 200k, 100k, 50k, 20k. Sau mấy hôm ngôì tâm sự mới biết nó đang khó khăn, nợ lương nv cũng 2 tháng, xe oto thì đang rao bán. E tự nhủ với bản thân, riêng 2 thằng này nó nhờ vả gì kể cả có đổ máu e cũng làm chứ đừng nói cho vay tiền.
E thực sự xúc động.Tầm đấy chắc chỉ là bè thôi, chẳng phải bạn đâu bác. Hồi trước e thỉnh thoảng cũng khó khăn. Có đợt Tết đi dồn từng đồng để trả lương cho a e, cho đối tác. Đến đêm 27 Tết vẫn căng như dây đàn, chỗ naò vay được vay hết rồi. Nghĩ đến thằng bạn hồi đại học cũng thân nhưng ra trường ít gặp, 11h đêm ngại gọi nên nhắn tin cho nó: mày có tiền tao vay 100tr, Tết nhất căng quá (tin nhắn này e nhớ rõ từng chữ luôn) Chờ 30p không thấy trả lời e để máy im lặng rồi lăn ra ngủ. Sáng hôm sau cầm máy thấy gần 20 cuộc goị nhỡ của thằng bé. Gọi lại thì thằng bé đã dồn đủ tiền và đang ngồi đợi ở nhà Một thằng khác thì có công ty xây dựng riêng. Hôm e tiếp khách đột xuất gần cty nó gọi hỏi vay 5tr nó bảo ok qua đi. 5p sau sợ không đủ gọi lại bảo giúp tao 10tr nhé, nó ngập ngừng 1 lúc rồi bảo uh cứ qua đi. E nghì bụng bảo thằng này lại tiếc bạn rồi. Lúc đến lấy tiền tí rớt nước mắt. Có 10tr mà đủ thập cẩm tiền 200k, 100k, 50k, 20k. Sau mấy hôm ngôì tâm sự mới biết nó đang khó khăn, nợ lương nv cũng 2 tháng, xe oto thì đang rao bán. E tự nhủ với bản thân, riêng 2 thằng này nó nhờ vả gì kể cả có đổ máu e cũng làm chứ đừng nói cho vay tiền.