- Biển số
- OF-150015
- Ngày cấp bằng
- 21/7/12
- Số km
- 27,533
- Động cơ
- 512,491 Mã lực
Cụ nào có nguồn tốt, giàn ngon nghe thể loại này nghiện lòi
Iem thấy bản gốc nghe mềm mại hơn téo!Bài này ngày xưa em rất thích nghe mà không biết tên bài, cũng không biết ai hát
Cảm ơn cụ!
Hay cụ ạ, mỗi bài em nghe đi nghe lại 3-4 lầnIem thấy bản gốc nghe mềm mại hơn téo!
Em cũng thích phim nàyChắc nhiều cụ mợ nghe bài hát này rồi, nhưng câu chuyện xung quanh bài hát khá thú vị. Như em.nhận thấy đôi khi người không ưa mình lại giúp thành công và không phải những thứ mình không thích đều không tốt
Que Sera, Sera (Whatever Will Be Will Be) là một trong những bài hát nổi tiếng nhất thế giới, công chúng Việt Nam nhiều thập niên qua gần như đã thuộc làu bản Việt ngữ của nhạc sĩ Phạm Duy -Biết ra sao ngày sau. Nhưng lúc ấy, vào năm 1956, người trong cuộc dường như chẳng thể ngờ bài hát ấy lại có số phận ngọt ngào đến vậy.'Que Sera, Sera' - Đã biết ra sao ngày sau
'Que Sera, Sera' (Whatever Will Be Will Be) là một trong những bài hát nổi tiếng nhất thế giới, công chúng Việt Nam nhiều thập niên qua gần như đã thuộc làu bản Việt ngữ của nhạc sĩ Phạm Duy -Biết ra sao ngày sau.thethaovanhoa.vn
Bài hát này đã đổi vận cuộc đời của Doris Day và đưa bà trở thành một trong những giọng ca được yêu thích nhất tại Mỹ.
“Hãy cho cô ấy một bài hát”
Câu ra lệnh này là của Alfred Hitchcock, ông trùm phim kinh dị, một vị đạo diễn hét ra lửa, người lúc ấy đang đạo diễn bộ phim The Man Who Knew Too Much.
Doris Day lúc đó đang là ca sĩ có chút ít tiếng tăm, một “con gà” của hãng đĩa Columbia và ông chủ hãng này đang rất muốn lăng xê Doris Day trong địa hạt điện ảnh. Và thật sự thì cô cũng đã có 2 bộ phim nhận được sự tán dương trước đó.
Nhưng Alfred Hitchcock thì không thích Doris Day. Ông chỉ thích những ai nghe lời ông và phải phục tùng mệnh lệnh của ông trong khi Doris Day khá yểu điệu thục nữ, không phải tuýp người ông cần.
Nhưng để có được Jimmy Stewart, cuối cùng Alfred Hitchcock đồng ý cho Doris Day vào vai nữ chính.
Và thực tế chua chát cũng đã xảy ra. Trong suốt quá trình quay phim, Doris Day luôn rơi vào tâm trạng căng thẳng cực độ khi luôn bị đạo diễn Alfred Hitchcock chê bai và hăm dọa.
Nhưng biết Doris Day là một ca sĩ có tiếng, đạo diễn Alfred Hitchcock quyết định đặt hàng một bài hát cho cô hát trong phim để cân bằng.
Nhạc sĩ Ray Evans (phải) và Jay Livingston
Vào một **** chiều đẹp trời, nhạc sĩ Jay Livingston nhận được cuộc gọi từ Alfred Hitchcock. Ở đầu dây bên kia, vị đạo diễn nói rằng ông đang rất đau đầu. “Ông ấy bảo chúng tôi rằng ông ấy có Doris Day đang đóng trong phim này, người mà ông không hề muốn thuê. Nhưng chi nhánh MVA đã tạo áp lực rằng nếu ông muốn có Jimmy Stewart thì đồng thời phải nhận cả Doris Day” - nhạc sĩ Livingston kể lại. Và cuối cuộc nói chuyện Alfred Hitchcock “ra lệnh” cho Livingston “Hãy cho cô ấy một bài hát”.
Ray Evans và Jay Livingstonlà cặp sáng tác ca khúc phim rất nổi tiếng ở Mỹ. Trước cuộc gọi của Hitchcock thì bộ đôi này đã có kha khá giải thưởng Oscar dành cho nhạc phim hay nhất. Và đó là lí do và sao Hitchcock muốn dựa vào họ để tìm một hướng đi mới cho Doris Day trong phim.
Đề bài đưa ra cũng đơn giản, “bài hát này sẽ được Doris Day thể hiện trong cảnh phim khi cô ấy hát ru cho cậu con trai của mình. Quan trọng hơn, tựa bài hát nên là tiếng nước ngoài, không nên lấy tựa tiếng Anh vì chồng của Doris Day trong phim là một vị đại sứ và ông ấy đã đi rất nhiều nơi trên thế giới” - Hitchcock yêu cầu.
Đáp lại, cả 2 nhạc sĩ Ray Evans và Jay Livingston nhận lời và hứa sẽ gửi bài sớm.
Điều gì đến, sẽ đến
Cả 2 vị nhạc sĩ đã suy nghĩ rất lâu trước đề bài của Hitchcock. Họ không biết bắt đầu từ tứ nào để khai triển. Bỗng nhạc sĩ Livingston chợt nhớ ra 2 năm trước khi ông xem bộ phim của Italia, The Barefoot Contessa, mà trong đó khẩu hiệu cho gia đình của nhân vật Rossano Brazzi là Che Sera, Sera (Điều gì đến sẽ đến) đã từng làm ông chú ý.
“Đó là một tứ khá hay và tôi quyết định bám vào đó để sáng tác bài hát”, nhạc sĩ Livingston nhớ lại. Bộ đôi Evans và Livingston quyết định lấy luôn khẩu hiệu trong phim này làm tựa đề bài hát, Che Sera, Sera nhưng họ đổi chữ “Che” thành “Que”, có nghĩa là từ tiếng Italia trở thành tiếng Tây Ban Nha mà vẫn giống nhau về mặt ngữ nghĩa. Lí do của sự thay đổi này là ở Mỹ, cộng đồng Latin nói tiếng Tây Ban Nha rất đông.
Khi có tựa đề bài hát thì hai nhạc sĩ bắt đầu sáng tác.
Rất nhanh chóng, bài hát được gửi tới Hitchcock và hãng Paramount. Và cũng gần như ngay lập tức, bài hát được chấp thuận và đạo diễn Hitchcok còn quyết định đưa nó trở thành bài hát chủ đề cho phim.
Nhưng tin vui chưa được bao lâu thì bộ đôi nhạc sĩ tài năng bỗng chưng hửng khi nhân vật chính của bài hát này, Doris Day, lắc đầu quầy quậy và không chịu hát. Cô bảo rằng bài hát này trẻ con quá và cô hoàn toàn không muốn ghi âm. Sự thật thì Doris Day muốn giữ tiếng tăm vì trước đó cô nổi tiếng với những bản tình mùi mẫn chứ chưa bao giờ ca những bài mang tính nhí nhảnh và trong trẻo như thế này.
Que sera sera mang về cho 2 tác giả Ray Evans và Jay Livingston giải thưởng Oscar cho Nhạc phim hay nhất. Trước đó, họ cũng đã 2 lần đoạt giải tương tự với bài hát Mona Lisa (phim Captain Carey) và Buttons and Bows (phim The Paleface).
Hai vị nhạc sĩ bắt đầu nản, đạo diễn Hitchcock cũng thở dài nhưng cuối cùng hãng Paramount ra sức ép thông qua Marty Melcher, người chồng như là quản lý của Doris Day, yêu cầu cô phải hát, nếu không mọi chuyện sẽ thay đổi.
Cuối cùng Doris Day miễn cưỡng vào phòng thu âm và ra điều kiện chỉ hát đúng một lần, còn chất lượng thế nào thì “que sera, sera”. Hát xong, Doris Day nói với 2 nhạc sĩ: “Đây là lần đầu tiên cũng là sau cùng các vị nghe tôi hát bài này”.
Đáp lại, Evans lẫn Livingston thở dài. Họ không biết đứa con tinh thần mà họ đang rất hy vọng sẽ chết yểu ra sao.
Đổi vận
Bộ phim The Man Who Knew Too Much của đạo diễn thiên tài Alfred Hitchcock ra rạp toàn quốc vào ngày 1/6/1956 và thắng lớn ở các phòng vé. Với số vốn 1,2 triệu USD nhưng bộ phim này nhanh chóng thu về 12 triệu USD. Và người được khen nhất trong bộ phim là Doris Day.
Các phóng viên tới tấp hỏi Alfred Hitchcock rằng ông đã làm gì mà Doris Day thay đổi đến vậy. Đáp lại Hitchcock nói rằng: “Đó là bộ phim của cô ấy, không phải tôi”.
Hitchcock nói vậy là vì bộ phim của ông dù đạt doanh thu cao nhưng lại bị phê bình dữ dội từ những nhà phê bình và cả báo giới. Chỉ một điều duy nhất mà bộ phim này gây chú ý chính là bài hát của phim -Que Sera Sera.
Bài hát này nhanh chóng bay ra khỏi bộ phim và trở thành bài hát nổi tiếng nhất năm 1956 khi nó đứng thứ 2 tại Mỹ và đứng quán quân tại Anh. Người thể hiện bài hát, Doris Day, đang từ việc phụng phịu khi bị hát Que Sera Sera, bắt đầu từ đây, xem nó như là tấm bùa hiển linh đưa sự nghiệp của cô lên cao chót vót.
Bài hát cũng giúp cho bộ đôi nhạc sĩ Evans và Livingston một lần nữa dành giải Oscar cho Bài hát trong phim hay nhất.
Và cũng từ đó trở đi, Que Sera, Sera được yêu mến trên toàn thế giới, được chuyển ngữ ra rất nhiều thứ tiếng và cũng trở thành một trong những bài hát làm nên nhiều tên tuổi khác.
Nhưng chưa có ai qua được giọng hát của Doris Day dù, kì lạ thay, cô chỉ cần thu âm đúng một lần.
Bản của Nat King Cole trong phim Tâm trạng khi Yêu:Iem thấy bản gốc nghe mềm mại hơn téo!
Nét đẹp cũng rất MỹEm cũng thích phim này
Và vì xem Doris Day hát trong phim, em đã mua mấy album của bà ấy.
Chất giọng trong sáng, khỏe khoắn, đúng kiểu giọng Mỹ. Rất hay.
hôm nọ em vừa tầm được một alnum Best Voice, dành cho dân audiophile, giọng em này công nhận ấn tượng. Giờ nhìn thấy hình thấy độ gợi cảm còn ấn tượng hơn ^_^Cụ nào có nguồn tốt, giàn ngon nghe thể loại này nghiện lòi
Gần đây em mới để ý bà ấy nhiều bài hay cụ ạ. Trước lưu file có mỗi bài Que Sera seraNét đẹp cũng rất Mỹ
kiểu "khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang"
View attachment 6097340
View attachment 6097345
Gần đây em mới để ý bà ấy nhiều bài hay cụ ạ. Trước lưu file có mỗi bài Que Sera sera
Trong các bài album Best Audiophile Voices em thích nhất bài này cụ ạ. Giọng ca sĩ trong veohôm nọ em vừa tầm được một alnum Best Voice, dành cho dân audiophile, giọng em này công nhận ấn tượng. Giờ nhìn thấy hình thấy độ gợi cảm còn ấn tượng hơn ^_^
Say tình hay mà cụ, dịch khác hẳn ý nghĩ nhưng ra bài hát vẫn hay là đc quan trọng j cụNgày xưa các cụ như cụ Phạm Duy thường dịch lời bài hát sang tiếng Việt cố tìm từ khá sát bản gốc, không như sau này nhiều ông dịch khác hẳn cmn luôn, điển hình là bài Say tình dịch từ L'Italiano của thằng bóng DVH
Thế giới âm nhạc thật rộng lớn, hay cụ ạ.Cảm ơn các cụ mợ! Toàn những bài em thích nghe, nhưng giờ mới biết hoàn cảnh ra đời của bài Que sera, sera này.
Tiếng Ý em ko hiểu gì nhưng có bài này em cũng thấy hay.
Còn bài này có bản tiếng Việt nghe tình ra phết, em mà nghe cô nào rót vào tai là dễ xiêu lòng lắm.
Sắp thạo cụ ah. Lúc đăng ký ko nghĩ ra được cái tên gì hay ho Có cả tiểu đội taplai, laptai,... đấy cụThế giới âm nhạc thật rộng lớn, hay cụ ạ.
Klq: cụ tập lái từ 2006 đến giờ đã thạo chưa ạ
Cụ còn có dấu, như em toàn bị gọi là tạp láiSắp thạo cụ ah. Lúc đăng ký ko nghĩ ra được cái tên gì hay ho Có cả tiểu đội taplai, laptai,... đấy cụ
Nicoletta, ôi, giọng hát ngọt ngào thần tượng của e, mãi sau này mới nghe thêm Lara FabianUhm, je ne pourrais jamais t'oublier
Cụ mà đọc thêm tiểu sử của bà Eva Cassidy này nữa thì còn giật mình: https://cse.buffalo.edu/~hungngo/Vietnamese/eva.htmlTrong các bài album Best Audiophile Voices em thích nhất bài này cụ ạ. Giọng ca sĩ trong veo
Ôi, tiếc quá. Bà ấy 33 tuổi đã ra đi. Cảm ơn cụ cho em thông tin. Em nghe rất nhiều mà chưa tìm hiểu câu chuyện quanh giọng hát.Cụ mà đọc thêm tiểu sử của bà Eva Cassidy này nữa thì còn giật mình: https://cse.buffalo.edu/~hungngo/Vietnamese/eva.html
Dưng bà này hát bài Over the Rainbow lại quá hay!