ủa ko phải cụ bán mì gạo àE ko có hối tiếc ạ. 18t e ra sang Ucraina, lòng hừng hực khí thế sang học rồi kiếm tiền. Sang đến nơi thấy gái Tây, gái Tàu nó đẹp quá, học thì ít, chơi thì nhiều, , tiền chả có lại đi về ạ.
ủa ko phải cụ bán mì gạo àE ko có hối tiếc ạ. 18t e ra sang Ucraina, lòng hừng hực khí thế sang học rồi kiếm tiền. Sang đến nơi thấy gái Tây, gái Tàu nó đẹp quá, học thì ít, chơi thì nhiều, , tiền chả có lại đi về ạ.
em mà có một tỉ đô chắc em cũng ở lại.. )Hết vẹo thì về...cháu đoán thế, có lẽ sai.
Ở VN muốn để được mức sống standard thì phải rất giàu. Mà riêng khoản thực phẩm sạch bán đầy chỉ gọi là sạch hơn so với thực phẩm phổ biến thôi chứ thực sạch thì làm gì có. Còn dạng kiếm tiền đủ sung túc chứ chưa được giàu thì vẫn ko tránh khỏi những vấn đề kia đâu. Chả nhẽ suốt ngày ru rú ở nhà hít thở không khí vùng ven, ăn thực ăn do mình mua... mà ko đi giao lưu với bạn bè? Khi chữa 1 vấn đề toàn diện mà chỉ chữa ở nóc nó chỉ giải quyết cái nhìn thấy bề ngoài thôi. Các cụ xưa có câu Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ là thế mà, đến lúc bị ung thư ngồi trên 1 nhà tiền thì vẫn khóc ra tiếng mán như người ko có tiền.Cụ chưa có đủ tiền ạ, người có tiền chả thấy gì: nhà ven sông có người gác từ ngoài ngõ, thực phẩm sạch bán đầy, cần thì ship từ Mỹ, gà đông lạnh giá rẻ của Mỹ đang bán đầy mà dân còn chê, y tế tư nhân chỉ sợ không có tiền trả, trường quốc tế có thầy Tây nhập khẩu, học phí còn cao gấp mấy lần trường ở bển!
Ở bển đi coi hát cũng bị bắn, học sinh trong lớp cũng bị bạn học bắn, đang ngồi làm việc thì bị máy bay tông, trộm cướp như rươi, ô tô mất thì quá thường, vừa rồi ông chú bị mất trộm cái máy bay!
Đúng là ý kiến cá nhân và kg phải ai cũng ốp nguyên lí do vào cả B đã định cư, có công ăn vc làm ngon lành, nhà cửa đất đai ở nước ngoài có chuyển hẳn về VN kg ta, e chỉ có vế 3 kg có vế 1, 2 nên e thấy đi đi về về là nhất. Kg ai sướng, con cái ngon lành học hành lại về, mà "phải"Đấy là quan điểm của cụ thôi, còn với em thì em cảm thấy thích về là em về, cụ dùng cái cụm từ bôi đỏ ở trên em e là quá khiên cưỡng. Lý do thì đương nhiên có, nhưng không phải ai cũng "bất lực" với hoàn cảnh để mà "phải" thực hiện những gì mình không thấy thoải mái.
Thì loser ở đây cũng vậy, hở ra là than thở muốn rời VN! Khen Cam, Lào lắm nhưng sao không thấy sang Cam mà sống?Hàng ngày trong cuộc sống em cũng gặp 1 số ít người loser, hể mở mồm ra là than thở muốn về Việt Nam, em hỏi đểu sao than hoài mà không thấy về, vé máy bay rẻ bèo ấy mà, với lại rời Mẽo thì đâu cần xin phép ai?
B lại hay xem phim rồi, dư lày chắc dân mẽo về ta hết áCụ chưa có đủ tiền ạ, người có tiền chả thấy gì: nhà ven sông có người gác từ ngoài ngõ, thực phẩm sạch bán đầy, cần thì ship từ Mỹ, gà đông lạnh giá rẻ của Mỹ đang bán đầy mà dân còn chê, y tế tư nhân chỉ sợ không có tiền trả, trường quốc tế có thầy Tây nhập khẩu, học phí còn cao gấp mấy lần trường ở bển!
Ở bển đi coi hát cũng bị bắn, học sinh trong lớp cũng bị bạn học bắn, đang ngồi làm việc thì bị máy bay tông, trộm cướp như rươi, ô tô mất thì quá thường, vừa rồi ông chú bị mất trộm cái máy bay!
Rất nhiều người không hề hối tiếc. Ví dụ:Lá rụng về cội. Nhân chuyện mời 100 nhân tài về nước và người đi xkld bị đánh đập, thiết nghĩ vì nhiều lý do chứ chắc chẳng ai muốn xa quê.
Dù đất nước còn nhiều bất cập nhưng tổng quan đã phát triển hơn nhiều so với mấy chục năm trước thời chạy ăn từng bữa. Trong đó, kiều bào góp phần không nhỏ. Vậy, cccm đã về nước có hối tiếc khi về quê hương không?
Nước ngoài sạch hơn thì chắc tin đồn thôi, cụ có biết bò điên và thực phẩm biến đổi gen từ đâu mà ra không!Ở VN muốn để được mức sống standard thì phải rất giàu. Mà riêng khoản thực phẩm sạch bán đầy chỉ gọi là sạch hơn so với thực phẩm phổ biến thôi chứ thực sạch thì làm gì có.
mình lấy ví dụ có thật cho vui ấy mà, cụ cần link vụ gì trong đó mình có hết?B lại hay xem phim rồi, dư lày chắc dân mẽo về ta hết á
Há, vụ thì nhiều lắm, mà so với ta cũng...nhiều lắmmình lấy ví dụ có thật cho vui ấy mà, cụ cần link vụ gì trong đó mình có hết?
Đây là 1 trong những lí do chính đáng luônKhi nước Đức thống nhất đc 3 tháng thì cũng là lúc nhà cháu quay trở lại VN,mặc dù mình ở lại là hợp pháp,trở thành công dân 2 quốc tịch. Hồi đó a em bạn bè đều khuyên ở lại vì hoàn cảnh nhà cháu đông a em giai,trách nhiệm với bố mẹ đã có a e ở nhà rồi,trong khi nhà ở VN gia đình sống khá chật trội.
Nói thật lúc đó nhà cháu khá lưỡng lự,nửa muốn ở lại nửa muốn về,anh em bạn bè bên đó 10 ng thì 6-7 ng ở lại. Sau 1 tg suy nghĩ cộng với thư từ qua lại với ông cụ nhà cháu ở VN,nhà cháu quyết định trở về VN. Quyết định này ko hề bị tác động từ ai mà do suy nghĩ của nhà cháu,nếu vì mưu sinh cho chính bản thân mình thì quá đơn giản,sống ở đâu mà chả đc,nếu ở lại thì với thân phận đầu đen,dẫu có nhiều tiền thì ra ngoài đường vẫn cứ phải cúi mặt xuống đường,sống 1 cs đơn điệu tẻ nhạt và với công việc 3D (Dirty- Danger- Difficult) cho dân lao động cấp thấp.
Cho đến bây giờ nhà cháu chưa bao giờ thấy ân hận hay nuối tiếc về quyết định này!
Cái quan trọng là nếu có công ăn việc làm đó cụ ạ.E vừa đi mỹ chơi khoảng 1 tháng, cảm nhận chung là nếu có việc kiếm ra tiền ở bên đó thì vẫn sống được tốt, trừ phi ko thích nghi được với cuộc sống, xã hội bên đó. Mong muốn F1 sẽ có cơ hội sang đó học hành, nếu thuận thì có thể định cư cũng tốt cho nó
so với VN làm thế nào được ợ! Ví dụ đi xem hát bị bắn bằng súng máy thì VN có chưa? Mỗi thằng nó giết từ 30 đến 100 người, kỷ lục VN được 10 chưa nhỉ?Há, vụ thì nhiều lắm, mà so với ta cũng...nhiều lắm