Em vẫn phê pha con Dream Thái cao nhất. Cái cảm giác khó tả khi đang đi từ 50, 81, DD, Java, Astrea, Baberta... lên đời Dream Thái
mới rõ làm sao. Háo hức mua về đập hộp, mân mê từng con ốc, từng chi tiết máy để lắp thành hình hài. Từ tiếng máy êm, ga nhẹ (khoản này chắc ngang ngửa Spacy), yên êm, và ga là dính lưng, chuội người về sau lúc vọt. Hỏng thì chả hỏng vặt bao h nếu đi giữ và bảo dưỡng đúng kì hạn. Thằng bố làm bộ vest rộng ghi xám, đi giày Tây, túi áo dắt bao Vina hay 3 số, mẹ mặc váy hoa ôm con ngồi giữa đi chúc Tết họ hàng. Từ cái mụn ruồi trên mặt ông bố mọc lên mấy sợi râu dê phất phơ trong gió. Tất cả làm nên 1 thương hiệu. Cụ nhỉ?