- Biển số
- OF-25242
- Ngày cấp bằng
- 5/12/08
- Số km
- 10,759
- Động cơ
- 584,890 Mã lực
Ha..ha... cẩn thận thế là phải cụ nhỉ, nhỡ lạc đường thì dở ẹcmai cụ ra chỗ ấy xem cậu ấy đã về chưa hay vẫn đang đi bộ .
Ha..ha... cẩn thận thế là phải cụ nhỉ, nhỡ lạc đường thì dở ẹcmai cụ ra chỗ ấy xem cậu ấy đã về chưa hay vẫn đang đi bộ .
dạ vâng cụ, khi mình làm được việc tốt là mình đã giúp người khác và nhận được niềm vui cho mình. Vậy là đủ.Em ưng cách cụ chia sẻ suy nghĩ.
Rất đồng cảm và trân trọng tấm lòng của Cụ. Chưa biết kết quả cuối cùng thế nào nhưng Cụ đã làm được một việc mà lương tâ.m, đạo đức và nhận thức của mình bắt buộc phải làm, đó là cái giá trị nhất cụ ạ. E tin rằng nếu trong trường hợp này, nếu Cụ không giúp họ lúc đó thì sau đó chắc Cụ sẽ ân hận và áy này hơn nhiều hơn. Cuộc đời là thế, đừng đao to búa lớn, mỗi ngày một việc nhỏ, dung dị là rất vui rồi đúng không Cụ.E thì e có niềm tin vào hành động của e,e ko phải hỏi xem tiền của e dùng đúng mục đích hay ko vì nếu nghi ngờ thì e đã hỏi theo kiểu nghi ngờ rồi,e mà canh cánh việc mình làm thì e đã đầy cách ktra rồi,cụ cứ coi như việc e cho cậu ấy tiền đi về là việc e bịa đi,e quan tâm chính là cậu này đã về được nhà chưa vì e tin những việc cậu ấy kể là thật và e up bài này lên cũng 1 phần để nhỡ có trục trặc gì giữa đường mà đang bị mắc ở đâu đó mà cụ mợ nào vô tình gặp được thì e lại giúp cho về đc tận nhà thì thôi,cho nó tròn cụ ợ
Vâng cụ,ăn xin với xin lừa e gặp suốt rồi,hứng thì e cho mà ko hứng thì thôi,tiện thì cho chả tiện thì thôi,cho tí đồng lẻ dù biết rằng có hội có nhóm nhưng thôi thì ngta cũng có công lang thang với xin xỏ thì cho tí cũng có sao,nhưng cái cậu kia là e cảm thấy bị rơi vào hoàn cảnh ấy thực sự,và up lên với mục đích rõ ràng xem có ai biết ko,e chỉ tập trung vào cái việc cho cậu ấy lm sao về đc đến nhà mà lắm ông vào đạo mạo phán như là e bị lừa vậy,vâng,mời các cụ khôn thì các cụ ra lập thớt bàn về việc khôn với nhau,còn e lập thớt tiêu đề rõ ràng như kia các cụ ko trả lời đc thì đừng làm loãng thớt của e .Cc đừng bị cái xấu nó ám ảnh quá. nhiều ng cần giúp đỡ thật đấy
giả sử nó có cố tình thì cũng coi như đánh rơi cho ..nhẹ lòng
Mừng vì vẫn có nhiều ng có tâm như cụ. Cụ ủn giúp họ 1 đoạn đg thế là tốt rồi. Chúc mừng cụ và gấu nhé. Chắc họ cũng bình yên thôi. Tuổi như cậu ấy bọn e phải đi bộ đi học suốtHi cccm,chả là e có cái việc này từ tối CN mà quên béng mất nên hôm nay mới đăng lên hỏi.
Chả là tối CN vừa rồi tầm 7 rưỡi tối,e ra mua đồ ở nhà sách Trí Tuệ mặt đường 32 đoạn Phú Diễn,gấu đang chọn bên trong còn e thì ra ngoài hút thuốc nhưng quên bật lửa,hỏi ô bảo vệ thì cũng ko có đang định đi mua thì thấy có cậu này đi lững thững qua,tay xách túi trống,e hỏi mượn lửa thì cậu ấy lục trong túi ra,rồi hỏi e đường ra cầu Vĩnh Tuy,
Mà từ đó ra cầu VT thì phải gần 20km,e thấy lạ mới hỏi thì cậu này kể là quê ở Cát Bà,đi lm thợ sơn ở Sơn Tây bị quỵt tiền nên đi bộ từ ST về đến đấy và đang tìm đường ra cầu VT để đi nhờ xe về HP,
lúc ấy e có hỏi tên mà giờ lại quên mất,sn 2000,lúc ấy cậu ấy còn mở cả sổ hộ khẩu photo ra cho e xem,e hỏi đi làm ntn mà bị quỵt thì cậu này kể về cách làm với tính công cán thì e thấy khá giống thợ,quần áo cũng lem nhem kiểu thợ sơn, loanh quanh 1 lúc thì e vào xin gấu tiền cho vì e quần đùi áo cộc chả cầm đồng nào có mỗi mấy chục lẻ góp với gấu,theo như cậu ấy tính thì e cho cũng đủ tiền về đến HP + gọi cho 1 cuốc grab ra đến bxe M Đình,
đưa tiền thì cậu ấy ngập ngừng,kiểu ngại ngại ko dám cầm,lúc sau e với gấu đi trên đường về cũng hơi lăn tăn là vội vội vàng vàng chả mua cho cậu này cái gì ăn lót dạ,mà ko hiểu sao lúc ấy trời nóng quá người cứ đơ ra thật cccm ạ,nay e hỏi cccm xem biết cụ mợ nào biết cậu này xem hộ e là đã về đc đến nhà chưa,mấy hnay trời nóng quá nghĩ mà vẫn lơ ngơ ngoài đường thì đến khổ .
Hơi giống câu chuyện cậu bé đánh giầy cụ Ducphuc mới kể hôm rồi.Hi cccm,chả là e có cái việc này từ tối CN mà quên béng mất nên hôm nay mới đăng lên hỏi.
Chả là tối CN vừa rồi tầm 7 rưỡi tối,e ra mua đồ ở nhà sách Trí Tuệ mặt đường 32 đoạn Phú Diễn,gấu đang chọn bên trong còn e thì ra ngoài hút thuốc nhưng quên bật lửa,hỏi ô bảo vệ thì cũng ko có đang định đi mua thì thấy có cậu này đi lững thững qua,tay xách túi trống,e hỏi mượn lửa thì cậu ấy lục trong túi ra,rồi hỏi e đường ra cầu Vĩnh Tuy,
Mà từ đó ra cầu VT thì phải gần 20km,e thấy lạ mới hỏi thì cậu này kể là quê ở Cát Bà,đi lm thợ sơn ở Sơn Tây bị quỵt tiền nên đi bộ từ ST về đến đấy và đang tìm đường ra cầu VT để đi nhờ xe về HP,
lúc ấy e có hỏi tên mà giờ lại quên mất,sn 2000,lúc ấy cậu ấy còn mở cả sổ hộ khẩu photo ra cho e xem,e hỏi đi làm ntn mà bị quỵt thì cậu này kể về cách làm với tính công cán thì e thấy khá giống thợ,quần áo cũng lem nhem kiểu thợ sơn, loanh quanh 1 lúc thì e vào xin gấu tiền cho vì e quần đùi áo cộc chả cầm đồng nào có mỗi mấy chục lẻ góp với gấu,theo như cậu ấy tính thì e cho cũng đủ tiền về đến HP + gọi cho 1 cuốc grab ra đến bxe M Đình,
đưa tiền thì cậu ấy ngập ngừng,kiểu ngại ngại ko dám cầm,lúc sau e với gấu đi trên đường về cũng hơi lăn tăn là vội vội vàng vàng chả mua cho cậu này cái gì ăn lót dạ,mà ko hiểu sao lúc ấy trời nóng quá người cứ đơ ra thật cccm ạ,nay e hỏi cccm xem biết cụ mợ nào biết cậu này xem hộ e là đã về đc đến nhà chưa,mấy hnay trời nóng quá nghĩ mà vẫn lơ ngơ ngoài đường thì đến khổ .
Cụ đa nghi quá,thứ nhất là cậu này đi bộ dọc đường 32,mà cái khu ấy có như trong phố đâu,xe cộ phi ầm ầm,mà ở khu ấy thợ thuyền ở cũng nhiều,nếu kp vì e xin lửa thì để tự dưng mở mồm ra ngta hỏi thì e cá với cụ là có đi cả tuần cũng chả ai hỏi,vì trông cũng chả đến nỗi rách rưới,trông chỉ như dân lao động ở quê ra bắt xe nên đi bộ thôi,ở mạn ấy thì hình ảnh ấy đầy nên hi vọng có ng tự cắn câu như cụ nghĩ nó xa lắm,mà tầm này dịch bệnh ngta ra đường cũng ít,+ ngại tiếp xúc ng lạ,nói như cụ thì ngang há miệng chờ sungTrường hợp này e ko rõ nhưng mấy cụ bảo nó có xin đâu, e tự hỏi tự cho mà thì nên biết xin kiểu chủ động mở mồm là xưa rồi, giờ nó đánh tâm lý tự cụ phải hỏi rồi động lòng và tự ting ting cơ, cao thủ lắm
Cảm ơn tấm lòng của cụ!Hi cccm,chả là e có cái việc này từ tối CN mà quên béng mất nên hôm nay mới đăng lên hỏi.
Chả là tối CN vừa rồi tầm 7 rưỡi tối,e ra mua đồ ở nhà sách Trí Tuệ mặt đường 32 đoạn Phú Diễn,gấu đang chọn bên trong còn e thì ra ngoài hút thuốc nhưng quên bật lửa,hỏi ô bảo vệ thì cũng ko có đang định đi mua thì thấy có cậu này đi lững thững qua,tay xách túi trống,e hỏi mượn lửa thì cậu ấy lục trong túi ra,rồi hỏi e đường ra cầu Vĩnh Tuy,
Mà từ đó ra cầu VT thì phải gần 20km,e thấy lạ mới hỏi thì cậu này kể là quê ở Cát Bà,đi lm thợ sơn ở Sơn Tây bị quỵt tiền nên đi bộ từ ST về đến đấy và đang tìm đường ra cầu VT để đi nhờ xe về HP,
lúc ấy e có hỏi tên mà giờ lại quên mất,sn 2000,lúc ấy cậu ấy còn mở cả sổ hộ khẩu photo ra cho e xem,e hỏi đi làm ntn mà bị quỵt thì cậu này kể về cách làm với tính công cán thì e thấy khá giống thợ,quần áo cũng lem nhem kiểu thợ sơn, loanh quanh 1 lúc thì e vào xin gấu tiền cho vì e quần đùi áo cộc chả cầm đồng nào có mỗi mấy chục lẻ góp với gấu,theo như cậu ấy tính thì e cho cũng đủ tiền về đến HP + gọi cho 1 cuốc grab ra đến bxe M Đình,
đưa tiền thì cậu ấy ngập ngừng,kiểu ngại ngại ko dám cầm,lúc sau e với gấu đi trên đường về cũng hơi lăn tăn là vội vội vàng vàng chả mua cho cậu này cái gì ăn lót dạ,mà ko hiểu sao lúc ấy trời nóng quá người cứ đơ ra thật cccm ạ,nay e hỏi cccm xem biết cụ mợ nào biết cậu này xem hộ e là đã về đc đến nhà chưa,mấy hnay trời nóng quá nghĩ mà vẫn lơ ngơ ngoài đường thì đến khổ .
Tất cả loài người đều do phụ nữ đẻ ra mà nị,mình phải ưu ái là đúng rồi mợ ơiNói thực là trong nhiều hoàn cảnh em thấy làm nữ giới ở VN sướng hơn nam giới.
Các cụ áp lực công việc, gánh vác gia đình... nặng kinh (nhưng chắc vì nặng quá nên nhiều cụ quẳng phứt đi luôn )
Với nhiều TH lẻ tẻ, ví dụ như TH này, là phụ nữ thì sẽ có nhiều người thương cảm, giúp đỡ. Đây là thanh niên con trai người ta cứ sợ lừa, hoặc cũng ko sẵn sàng giúp.
Rồi va chạm, quẹt xe, ngã... nếu còn có thể đứng dậy được thì toàn phải tự mình đứng dậy, chả có ai bênh vực.
Trong khi bọn em PN ngã xe khắc có người đỡ, nhờ vả khắc có người giúp.
Thương các cụ!