Em có câu chuyện thế này:
Gần nhà em có quán phở bò (tạm gọi là quán Atoyo). Anh chị chủ quán cũng không bầy vẽ thêm thắt gì, chỉ là bát phở cơ bản với bánh phở, thịt bò, nước dùng và rau, vì nghĩ dân quanh vùng cũng không có nhu cầu cao mà phải thêm nhiều gia vị. Nhưng được cái những nguyên liệu cơ bản này lựa chọn rất chuẩn, nấu ngon, lành bụng, hợp khẩu vị dân địa phương và thái độ chu đáo. Vậy là khách đến nườm nượp!
Rồi một ngày đẹp trời, anh chị thấy mình hot quá, nên quyết định tăng giá từ 25k lên 30k/bát, vin vào lý do giá thịt bò ngoài chợ tăng(mặc dù các nhà hàng khác không tăng, thậm chí giảm giá để hút khách).
Do đã ăn sau vào máu là ăn phở bò thì phải đến Atoyo, nên dù tăng giá và dù các nhà hàng khác ra sức khuyến mại(có nhà ăn phở được khuyến mại kẹo cao su, có nhà được tặng thuốc tiêu chảy...) hay thay đổi khẩu vị (xuất hiện phở trứng luộc để giảm giá...) hoặc hướng dẫn khách ăn phở bằng dĩa...Nhưng vẫn èo uột, ra đường 10 ông ngậm tăm thì có đến 6 ông đã ăn ở Atoyo!
Em kể câu chuyện hơi dài, nhưng kết cục khá có hậu: Sau này, dân vùng ấy không làm ăn được nữa, nên bát phở bình dân mà 30k là quá tầm. Vì vậy
nhiều người quyết định tẩy chay bằng cách đến quán khác hoặc quay về với bát mì tôm, có ông nhịn...Vậy là Atoyo lại phải giảm giá để cạnh tranh!
Chốt:
Em chỉ rón rén đề nghị áp dụng câu chuyện này (
chỗ in đậm) cho nhà hàng của anh chị TMV thôi