Cứ giãn cách xã hội thì lòi ra khối ông nghẹo
Một graber đến giờ cấm ra đường nên không thể giao hàng cho khách và không thể trả lại hàng nhờ hàng xóm giúp đỡ. Chỉ mấy phút sau hàng giải quyết xong.Lại chủ đề về covit.
Covit nó làm thay đổi cuộc sống của mọi người khá nhiều.
1. Câu chuyện thứ nhất:
Hôm qua đi đường e mới để ý.
Mấy anh choai choai, mấy em sành sứ đi ét hắt vẫn cái kiểu đầu không đội mũ bảo hiểm.
Cá biệt mấy bọn trẻ trâu phóng xe nẹt bô, còi inh ỏi, đánh võng, lạng lách, thậm trí bốc đầu.
Chuyện không có gì để nói tuy nhiên có điểm chung là các thành phần này vẫn biết bịt khẩu trang ra đường.
Công nhận con covit này kinh thật.
2. Câu chuyện thứ hai:
Ngồi nghĩ lại các đợt dịch em có cảm giác như con covit đó càng ngày càng gần mình hơn (khả năng mình bị nhiễm covit).
+ Đợt mới đầu dịch ở Vũ Hán em nghĩ nó cũng bình thường.
+ Rồi sau đó dịch bùng phát ở VN có anh phi công được chữa khỏi cũng vẫn thấy bình thường vì cuộc sống vẫn chưa bị thay đổi gì.
+ Một thời gian dài sau mới có đợt dịch tiếp và đợt dịch đó khu e ở bị phong tỏa (hàng xóm nhà em chưa có ai nhiễm cả mà chỉ vì phong tỏa diện rộng nên nhà em nằm trong đó) => Vẫn cảm thấy bình thường
+ Đợt dịch tiếp theo thì đến lượt KCN em làm việc bị phong tỏa và em phải nghỉ mất hơn tháng, đợt đó KCN bị lây nhiễm nh nên cũng khá lo lắng.
Đợt dịch này nổi lên cái phong trào lan can khi đi hát karaoke vì cái ổ dịch đó liên quan đến mấy em tiếp viên.
Một trong cái quán trong danh sách đó em cũng từng đến đó cách đấy một tháng (Tuy nhiên em không dùng lan can).
Đợt đó cũng lo một phần vì nó trùng vào gần tết âm, lúc đó tất niên của hội nhóm thì nhiều, công ty em phải làm một bản cam kết của tất cả mọi người là không đến những quán hát đó.
+ Đến đợt dịch lần này thì công ty em đã có f2, ngay sát hàng xóm nhà em cũng có f2 cách ly tại nhà, đặc biệt một trường hợp f0 em cũng biết (Tuy nhiên em không tiếp xúc).
Qua mỗi đợt và sâu chuỗi lại thì có lẽ covit đang ngày càng gần chúng ta hơn.
Hà Nội chống dịch tốt và lo xa ạ, em thấy quanh nhà em họ đã về quê từ giữa tháng 7 khi dịch vừa mon men bùng trở lại.Điều này thì đương nhiên rồi ạ.
HN đóng cửa nhưng số ng di tản về quê có mấy đâu.
Cả ở nhà, cả cơ quan e đều F này F kia, hãi lắm cụ. Giờ cứ lo chẳng mai m cũng nhiễm rồi ấy. E đành cho bọn trẻ con về quê được 2 tuần rồi nên cũng đỡ lo hơn tí.Lại chủ đề về covit.
Covit nó làm thay đổi cuộc sống của mọi người khá nhiều.
1. Câu chuyện thứ nhất:
Hôm qua đi đường e mới để ý.
Mấy anh choai choai, mấy em sành sứ đi ét hắt vẫn cái kiểu đầu không đội mũ bảo hiểm.
Cá biệt mấy bọn trẻ trâu phóng xe nẹt bô, còi inh ỏi, đánh võng, lạng lách, thậm trí bốc đầu.
Chuyện không có gì để nói tuy nhiên có điểm chung là các thành phần này vẫn biết bịt khẩu trang ra đường.
Công nhận con covit này kinh thật.
2. Câu chuyện thứ hai:
Ngồi nghĩ lại các đợt dịch em có cảm giác như con covit đó càng ngày càng gần mình hơn (khả năng mình bị nhiễm covit).
+ Đợt mới đầu dịch ở Vũ Hán em nghĩ nó cũng bình thường.
+ Rồi sau đó dịch bùng phát ở VN có anh phi công được chữa khỏi cũng vẫn thấy bình thường vì cuộc sống vẫn chưa bị thay đổi gì.
+ Một thời gian dài sau mới có đợt dịch tiếp và đợt dịch đó khu e ở bị phong tỏa (hàng xóm nhà em chưa có ai nhiễm cả mà chỉ vì phong tỏa diện rộng nên nhà em nằm trong đó) => Vẫn cảm thấy bình thường
+ Đợt dịch tiếp theo thì đến lượt KCN em làm việc bị phong tỏa và em phải nghỉ mất hơn tháng, đợt đó KCN bị lây nhiễm nh nên cũng khá lo lắng.
Đợt dịch này nổi lên cái phong trào lan can khi đi hát karaoke vì cái ổ dịch đó liên quan đến mấy em tiếp viên.
Một trong cái quán trong danh sách đó em cũng từng đến đó cách đấy một tháng (Tuy nhiên em không dùng lan can).
Đợt đó cũng lo một phần vì nó trùng vào gần tết âm, lúc đó tất niên của hội nhóm thì nhiều, công ty em phải làm một bản cam kết của tất cả mọi người là không đến những quán hát đó.
+ Đến đợt dịch lần này thì công ty em đã có f2, ngay sát hàng xóm nhà em cũng có f2 cách ly tại nhà, đặc biệt một trường hợp f0 em cũng biết (Tuy nhiên em không tiếp xúc).
Qua mỗi đợt và sâu chuỗi lại thì có lẽ covit đang ngày càng gần chúng ta hơn.
HN lao động ngoại tỉnh cũng rất nhiều, có cái văn hóa người Bắc là làm ra vẫn để dành tiết kiệm nên sự chịu đựng sẽ tốt hơn ở trong đó.Hà Nội chống dịch tốt và lo xa ạ, em thấy quanh nhà em họ đã về quê từ giữa tháng 7 khi dịch vừa mon men bùng trở lại.
Nay em nghe người nhà gọi gần nhà có F0 rồi, cũng may là cũng hơn nửa tháng nay không tiếp xúc vì đi làm bận.Cả ở nhà, cả cơ quan e đều F này F kia, hãi lắm cụ. Giờ cứ lo chẳng mai m cũng nhiễm rồi ấy. E đành cho bọn trẻ con về quê được 2 tuần rồi nên cũng đỡ lo hơn tí.
Cụ mô tả bộ phim gì đó đc ko, em ko dám tìm xem nữa , có lẽ nào kịch bản như trong phimLúc đó nó sẽ giống vs mấy bộ phim về dịch bệnh đó cụ.
Con ng sẽ chết và chỉ co quắp lại thành một cộng đồng nhỏ.
Có cái khác là ng chết ko thành zombie thôi.
Ui, cụ xem mấy bộ phim về dịch bệnh đều mô tuýp đó mà.Cụ mô tả bộ phim gì đó đc ko, em ko dám tìm xem nữa , có lẽ nào kịch bản như trong phim
Cụ đã nói đúng còn nói to. Mấy này em ở lì trong nhà cũng không ra ngoài không biết đường xá thế nàoĐiều này thì đương nhiên rồi ạ.
HN đóng cửa nhưng số ng di tản về quê có mấy đâu.
Cụ xem Đại dịch cúm Flu của Hàn ạ, có gấu thì xem cùng không xem một mình cũng được )Cụ mô tả bộ phim gì đó đc ko, em ko dám tìm xem nữa , có lẽ nào kịch bản như trong phim
Cụ kể lại đi, em xem một mình sợ lắmCụ xem Đại dịch cúm Flu của Hàn ạ, có gấu thì xem cùng không xem một mình cũng được )
nên em khuyến cáo nên xem cùng gấu ạ, còn nội dung nó như đại dịch Covid đó cụCụ kể lại đi, em xem một mình sợ lắm
vac xin này rồi ra sẽ phải tiêm hàng năm, phỏng ạ.Nó càng ngày càng mạnh vs gần ta hơn. Vậy thì cố gắng làm tốt 5k và đợi vacxin thôi .