- Biển số
- OF-170139
- Ngày cấp bằng
- 5/12/12
- Số km
- 214
- Động cơ
- 345,873 Mã lực
Bẩm các cụ!
Em vốn là thằng bán khoá điện tử. Vừa rồi có lắp cho 01 khách sạn ít khoá từ. Hướng dẫn mấy lần mà cu cậu quản lý vẫn chưa biết cách cài lại thẻ khi khách làm mất, rồi cài lại khoá khi thay đổi số phòng như thế nào. Hôm qua em mới lượn qua để hướng dẫn lại. Hỏi cu em phòng nào đang không có người anh trực quan luôn cho sinh động. Cu em đưa lên phòng 301.
Chuyện bắt đầu từ đây ạ. Em lên thấy phòng đóng cửa, bèn lấy thẻ khách vừa tạo ra quẹt thử. Cửa không mở, đèn nháy. Hỏi lại cu em phòng này không có khách chứ? Cụ em dõng dạc trả lời "Không anh". Em bèn lấy thẻ quản lý ra quẹt lại. "Roẹt", cửa mở, vào phòng 1 đôi đang tập dưỡng sinh. Lập tức đóng cửa lại và kèm theo câu rất dõng dạc "Ui nhầm phòng, xin lỗi anh chị ạ".
10 phút sau thì họ xuống trả phòng. Làm rõ vấn đề ra do khách nhìn nhầm số phòng, cứ phi vào rồi chốt cửa nên mới xảy ra cơ sự này.
Lúc đi về em cứ lăn tăn mãi cảm xúc của họ trong trường hợp đó. Còn nếu các cụ là nam chính hoặc nữ chính, thì các cụ sẽ như nào ạ? Còn cảm xúc để thăng hoa tiếp không hay cũng sẽ trả phòng sớm ạ.
Và em cũng nhắn nhủ các cụ mợ có gấp cũng cố gắng nhìn đúng số phòng dùm em. Không lại có câu chuyện dở khóc dở cười.
Em vốn là thằng bán khoá điện tử. Vừa rồi có lắp cho 01 khách sạn ít khoá từ. Hướng dẫn mấy lần mà cu cậu quản lý vẫn chưa biết cách cài lại thẻ khi khách làm mất, rồi cài lại khoá khi thay đổi số phòng như thế nào. Hôm qua em mới lượn qua để hướng dẫn lại. Hỏi cu em phòng nào đang không có người anh trực quan luôn cho sinh động. Cu em đưa lên phòng 301.
Chuyện bắt đầu từ đây ạ. Em lên thấy phòng đóng cửa, bèn lấy thẻ khách vừa tạo ra quẹt thử. Cửa không mở, đèn nháy. Hỏi lại cu em phòng này không có khách chứ? Cụ em dõng dạc trả lời "Không anh". Em bèn lấy thẻ quản lý ra quẹt lại. "Roẹt", cửa mở, vào phòng 1 đôi đang tập dưỡng sinh. Lập tức đóng cửa lại và kèm theo câu rất dõng dạc "Ui nhầm phòng, xin lỗi anh chị ạ".
10 phút sau thì họ xuống trả phòng. Làm rõ vấn đề ra do khách nhìn nhầm số phòng, cứ phi vào rồi chốt cửa nên mới xảy ra cơ sự này.
Lúc đi về em cứ lăn tăn mãi cảm xúc của họ trong trường hợp đó. Còn nếu các cụ là nam chính hoặc nữ chính, thì các cụ sẽ như nào ạ? Còn cảm xúc để thăng hoa tiếp không hay cũng sẽ trả phòng sớm ạ.
Và em cũng nhắn nhủ các cụ mợ có gấp cũng cố gắng nhìn đúng số phòng dùm em. Không lại có câu chuyện dở khóc dở cười.