5 phút sau, ông anh TGD alo cho em:
- N à, anh thấy anh Được bảo lằng nhằng gì thế chú
- Không anh ơi, có lằng nhằng gì đâu, em hẹn anh Hưng qua cafe em gửi tiền vay oánh bài hôm qua thôi mà
- Chú việc gì phải làm thế, hôm qua anh hỏi chú có xử lí được không anh xử lí cho mà chú không bảo ,(ôi cái dcm, lúc đấy anh loanh quanh kêu tiền anh vừa chuyển đi xong , còn mỗi 10 củ , anh bảo chú lo tiền trả luôn đi đến thứ 3 nếu ko có tiền qua anh đưa cho sau trừ công trình có thấy móc 60 ra éo đâu)
- Thôi anh, em có tiền đây rồi anh bảo anh Hưng qua lấy đi rồi anh em cam kết ko nợ nần gì nhau nữa
- Thôi chú không giải quyết được để anh, anh ko muốn mất mặt đối tác ,anh xử lí cho chú vụ này không phải lắn tăn gì nữa nhé.Dập máy.
2 phút sau, ông Hưng gọi lại:
- mày nghĩ anh là người thế nào mà kêu anh lên đấy
-Không, em ngồi cafe gửi tiền anh thôi nghĩ gì đâu
-Máy không biết mấy ông anh tao đâu, toàn dạng tay to tầm cỡ đấy, làm việc bèo nhèo có mấy chục triệu mà ko lo được thì làm ăn được éo gì, anh Đức anh xử lí xong rồi .
- Ơ anh ơi, anh Đức chuyển tiền cho anh rồi à
- Mày lằng nhằng thế, đã bảo anh Đức xử lí xong rồi.Dập máy.
Ơn zời các anh ấy tự trả tiền cho nhau, không thì bữa ăn 1 con cá 5kg om dưa, 1 đĩa sườn, 1 đĩa bún + 1 chai bia của em bay cmn mất 84 củ, giá giảm xuống còn 25 củ, vẫn đắt nnhưng thôi có bài học cho bản thân, cụ nào thấy có trường hợp hao hao thì nên đề phòng, bản thân em là dân làm ăn cũng chả bao giờ bài bạc, chỉ có anh em công ty đi nghỉ mát ngồi cầm cái chia tiền 3 cây cho nhân viên thôi
.
Kế ra các anh ấy tiếc tiên fleen lấy 50 củ thì chuyện còn dài hơi hơn nhưng các anh ấy cũng cáo già lắm, các cụ cứ nói là dẽ bị lừa, em cũng ko bao giờ nghĩ mình bị lừa kiểu như này đâu, nhưng 1 ngày đẹp zời, gặp đối tác hịn, các tình huống đều hợp lí vô cùng, tâm lí cả nể khách hàng...thì cũng vẫn có thể dính trấu như thường, mong các cụ cảnh giác tránh mất tiền như em
.