Cháu xin có tí ý kiến nho nhỏ:
Quan điểm chơi máy có 2 trường phái:
+ "Chốt" body sau đó tậu lens dần dần.
+ "Chốt" lens sau đó nâng cấp body.
Bác chủ đang lưỡng lự 1 trong 2.
Phương án 1: "Chốt" body sau đó tậu lens dần dần.
Phương án này phù hợp với các bác có công lực mạnh, sau tầm 6 tháng nâng cấp lens vì nếu để 1 năm dùng tạm thì body đã bị khấu hao công nghệ "vô hình" khá nhiều. Cổ nhân nói "tạm vợ - vợ già, tạm nhà - nhà nát" mà.:21:
Nếu có khả năng nâng cấp sau vài tháng thì có thể dùng phương án này.
Phương án 2: "Chốt" lens sau đó nâng cấp body.
Phương án này hiệu quả hơn và thích hợp với hầu hết người chơi máy ảnh. Vì cảm giác cầm máy được mang lại nhiều hơn từ lens chứ không phải từ body.
Xét về phương diện kinh tế: đây là phương án có khấu hao vô hình ít hơn, tránh được những rủi ro về trượt giá body do khấu hao công nghệ.
Ngoài ra các cụ cũng cần biết thêm một số điều này:
+ Hai dòng máy khác nhau nhưng có cùng công nghệ sẽ cho chất lượng hình ảnh gần ngang nhau.
Ví dụ: Ảnh của EOS 500D sẽ same same ảnh của EOS 50d.
Hay ảnh của D90 sẽ same same ảnh của D300.
+ Những gia tăng của hai dòng máy cùng thế hệ (thêm mode đo sáng, chia nhỏ những hiệu chỉnh, mở rộng các thiết bị đồng bộ...) là những tính năng chuyên nghiệp nâng cao, cái này với người nghiệp dư lại không quá cần.
+ Cảm giác vài tháng một năm được refresh cũng khá hay ho. Thỉnh thoảng được "đi chợ" cũng hay. Hơn là sắm 1 lần, làm 1 cục. :69:
+ Chơi đồ công nghệ nói chung, máy ảnh nói riêng phải luôn ở trạng thái hơn "thèm", luôn phải "cố" mới phê! :41:. Cháu có sáng tác được một câu khá hay ho là: "Chơi máy SỐ là phải CỐ"
.
+ Thường chơi một hồi lâu lâu mới có được định hình ống kính theo đúng nhu cầu.
+ Tự mình quyết định một món gì đó theo ý mình (tất nhiên trên cơ sở tham khảo ý kiến anh eng) vẫn "khoái" hơn. Mình dùng chứ họ có dùng ếch đâu. Mình thích Ni-lông lại nghe ông Cà-nông xui thì....Chán!
.....
Cũng như hai trường phái nói trên có hai quan điểm:
+ Chơi cho đủ.
+ Chơi cho chất.
Quan điểm 1: Chơi cho đủ
Thích hợp với người ít tèn.
Trước tiên thưởng thức thế nào là góc rộng, thế nào là lens fix, thế nào là tele, thế nào là mạc-cờ-rô...
Rồi sau đó, khi thấy mình sở trường với "khúc" nào thì nâng cấp "khúc" đó trước.
Ví dụ: Hay chụp chân dung >>>Dùng fix 85mm, 135mm
Hay chụp nội thất, viễn cảnh>>>Dùng ultra wide: 10-22mm hay 11-16mm
Hay ruồi - ong - nhặng - kiến >>>Dùng 100mm macro hay 60mm macro.
Hay trèo lan can bắn cô hàng xóm
>>>Dùng tele 70-300mm hay 100-400mm
Hay du lịch, lười thay lens thì làm con All in one: 18-200mm IS hay 28-300mm VC...
Quan điểm 2: Chơi cho chất
Thích hợp với các bác kĩ tính, nhiều tiền rủng rỉnh.
Mua con nào chắc con đó. Cứ phải là f=2.8 hay Lờ đỏ(Nờ vàng)
Phương án này có cái "xướng" riêng, nhưng tất nhiên cũng chả thể so sánh được với cái "sướng" của phương án trên.
Phương án này đôi lúc cũng chệch hướng bởi sau một hồi dùng rồi mới biết mình thích gì, hợp lens nào.
Mời các cụ tiếp chiêu. (b)(b)(b)