[Funland] Cảnh đi ở trọ

dhatcntt

Xe tăng
Biển số
OF-342215
Ngày cấp bằng
10/11/14
Số km
1,463
Động cơ
893 Mã lực
Mợ nên học lại văn và word. Mang tiếng đi học ĐH mà nhiều bài mợ viết câu cú lủng củng, chấm phẩy, xuống dòng cứ lộn tùng bậy
Nhiều bài vợ viết nhạt như nước ốc thía zậy
ĐH bây giờ nhiều trường chỉ cần có bằng tốt nghiệp PTTH là được vào học mà cụ
 

Dê!

Xe điện
Biển số
OF-322308
Ngày cấp bằng
4/6/14
Số km
2,816
Động cơ
307,394 Mã lực
Em xin lỗi vì làm cho cụ chưa hiểu ý em. Các cụ ở đây đa phần đều khuyên em Jun là bớt ăn bớt tiêu đi, khâu mồm vào, chứ không thì sẽ phải đi thuê nhà đến mùa quýt, rồi thì cỡ đại gia mới nuôi đc em Jun. Mợ Dê bảo em Jun làm ra tiền thì em Jun tiêu tiền theo cách của em Jun, ở nhà thuê mà sống sung sướng chẳng bằng mấy lần ở nhà mình mà sống khổ cực. ( Đấy là em suy diễn ra thế, không phải, mong mợ Dê lượng thứ). Và loằng ngoằng thế nào đấy, mà lại sang vấn đề Bất động sản.

Em chuyên lội ngược dòng, đọc từ trang cuối lên, đến còm của mợ Dê thì em thấy không thuyết phục lắm. Vì mợ ấy dẫn chứng tư tưởng Nhà của mình hay Đi ở thuê và cho rằng do cái hệ tư tưởng của VN mà gây nên tình trạng đầu tư BDS làm mưa làm gió. Em dám cá rằng, dân chúng ở bất cứ quốc gia nào, cũng đều muốn sở hữu một căn nhà của riêng mình. Ở nước ngoài đi thuê vì quá đắt- y như mình thôi, họ không thể mua đc nhà, và thứ 2 là vì chính phụ trợ cấp rất tốt cho nhu cầu an sinh của người dân. Em lấy ví dụ bằng tranh trẻ con cho fun thôi.

BĐS làm mưa làm gió mấy năm trước, chủ yếu là vì các cụ đầu cơ ạ. Ở ta cũng như tây , ở Nga cũng như Mỹ.
Mợ cũng có tính ăn thua phết. Các cụ mợ đầu tư lướt sóng em không bàn, mợ thử nhìn xung quanh xem một vài năm về trước ai tích cóp được tí tiền cũng muốn mua thêm mảnh đất đầu cơ tích trữ, với lý do người sinh sôi được chứ đất không đẻ được cùng với tâm lý mảnh đất cắm dùi thay vì đầu ******* nhiều lĩnh vực khác nhau người ta để tiền ngủ một chỗ. Đó là một sự lãng phí khủng khiếp. Nếu mà tranh luận thì rất dài, liên quan đến vấn đề dân số và truyền thống nối dõi nữa cơ. Em xin phép không dây cà ra dây muống.

Còn vấn đề của mợ Jun thì có vẻ nhiều cụ mợ có suy nghĩ giống bà chủ nhà, tức là đi thuê nhà mà còn sài sang, có giỏi thì đi mua cái nhà mà ở. Quan điểm của em người ta làm ra thì người ta tiêu, còn tiêu như thế nào là việc của họ. Còn mua nhà chắc mợ Jun đã tính tới, tình hình bất động sản hiện nay thì chả có gì phải xoắn :D. Cứ ăn ngon ngủ khỏe mặc đẹp, chăm chỉ làm việc, từ từ cái gì cũng xong. Ăn uống mà thiếu chất, máu lên não kém thì lấy đâu ra sức mà bon chen ở chốn thành thị, hị hị. Em thì cứ ủng hộ chị em sống khỏe đẹp trước cái đã. Nhiều cụ mợ mắng mợ Jun ăn hoang không biết các cụ mợ đã tự mua được nhà chưa
 

Sô lếch Mù

Xe điện
Biển số
OF-105051
Ngày cấp bằng
7/7/11
Số km
3,860
Động cơ
422,594 Mã lực
Mệ kiếp,đời sống được là bao mờ cứ phải đi soi người khác,ăn giề,mặc giề,tiêu như nào?
Chủ trương của em là "Chú khỏe,anh mừng".
 

Blue Danube

Xe buýt
Biển số
OF-327328
Ngày cấp bằng
16/7/14
Số km
895
Động cơ
290,510 Mã lực
Mợ cũng có tính ăn thua phết. Các cụ mợ đầu tư lướt sóng em không bàn, mợ thử nhìn xung quanh xem một vài năm về trước ai tích cóp được tí tiền cũng muốn mua thêm mảnh đất đầu cơ tích trữ, với lý do người sinh sôi được chứ đất không đẻ được cùng với tâm lý mảnh đất cắm dùi thay vì đầu ******* nhiều lĩnh vực khác nhau người ta để tiền ngủ một chỗ. Đó là một sự lãng phí khủng khiếp. Nếu mà tranh luận thì rất dài, liên quan đến vấn đề dân số và truyền thống nối dõi nữa cơ. Em xin phép không dây cà ra dây muống.

Còn vấn đề của mợ Jun thì có vẻ nhiều cụ mợ có suy nghĩ giống bà chủ nhà, tức là đi thuê nhà mà còn sài sang, có giỏi thì đi mua cái nhà mà ở. Quan điểm của em người ta làm ra thì người ta tiêu, còn tiêu như thế nào là việc của họ. Còn mua nhà chắc mợ Jun đã tính tới, tình hình bất động sản hiện nay thì chả có gì phải xoắn :D. Cứ ăn ngon ngủ khỏe mặc đẹp, chăm chỉ làm việc, từ từ cái gì cũng xong. Ăn uống mà thiếu chất, máu lên não kém thì lấy đâu ra sức mà bon chen ở chốn thành thị, hị hị. Em thì cứ ủng hộ chị em sống khỏe đẹp trước cái đã. Nhiều cụ mợ mắng mợ Jun ăn hoang không biết các cụ mợ đã tự mua được nhà chưa
Loài Dê thường có suy nghĩ hơn người !

Em cũng đã từng đi thuê nhà (ở trọ) từ thủa phổ thông (học chuyên xa nha), khi đi làm cũng kiếp ăn nhờ, ở đợ... đất bây giờ cũng đủ trồng cỏ nuôi đủ vài vạn con Dê. Nhưng quả thật không thể nào suy nghĩ vượt thời đại được như Dê.
 
Chỉnh sửa cuối:

Lắm Sẹo

Xe máy
Biển số
OF-336177
Ngày cấp bằng
25/9/14
Số km
81
Động cơ
278,480 Mã lực
Em cũng vào tâm sự lại chuyện đi ở trọ của em. Mỗi lần nghĩ lại là 1 lần đau đớn ạ :(
 

Lắm Sẹo

Xe máy
Biển số
OF-336177
Ngày cấp bằng
25/9/14
Số km
81
Động cơ
278,480 Mã lực
Nó sinh ra trong 1 gia đình bần nông, đã nhiều đời chổng mông cuốc đất.
Suốt ngày ra đồng cắt lúa, dẫm phân, thì cái xã hội ăn chơi bên ngoài biết đếch.

Gái gú làng quê, cũng chỉ là vài ông trộm gà, trộm chứng, đem đi ngủ với mấy bà hóa trong làng. Ghen tuông lôi nhau ra chửi um cả. Chứ ngày đấy đã làm đ.éo gì có cave.

Cái thời đấy nghĩ lại mà sợ. Mỗi hôm phải quẩy hơn 5 xảo c.ứt trâu.
Đã thế thời đấy còn phải tranh nhau. Hoàn thành chỉ tiêu mới được về.

C.ứt nóng hoét, bốc khói ngùn ngùn nhưng được cái không thối. Vớ phải con nào cứ.t kém dớt toét thì ăn đủ. Bắn cả vào quần áo, mặt mũi đến thương.

Về nhà thì lại phi xuống ao, thùm thụp mấy cái rồi lên. Chứ ở quê, lúc đó làm gì có xà phòng với dầu gội đầu như bây giờ.

Đi học thì coi như để biết cái chữ, ơ thế mà cũng hết được cái 12 và đỗ được cái đại học mới tài.

Hà nội thủ đô có khác, đi đường trả có tí rơm rạ nào cả mà toàn thấy rác.
C.ứt trâu chả có mà chỉ thấy có c.ứt người thối um.

Cứ chỗ nào có biển cấm đ.ái ỉa bậy. Y như rằng chỗ đấy thối hoắc khai mù.

Con sông Tô Lịch thơ mộng, hàng ngày nó vẫn đạp con tồng tộc qua. Nước đen kịt, sóng sánh, thối um. Chứ trả đỏ quạch như phù xa như con sông nó vẫn tắm.

Nó với 2 thằng nữa, chung nhau trong căn phòng tầm 15 mét vuông.

Chủ nhà giàu gớm, ông chủ thì thấy bẩu đớp no rồi, nên về hưu non tránh nắng.
Còn bà chủ thì đang làm trưởng khoa ở cái viện tuyến trung ương. Đang thời kiếm được, nên cố vài năm tiện giữ chỗ cho con cái sau này.

Ông bảo, thừa phòng nên cho sinh viên thuê cho vui, thi thoảng có đứa sai vặt. Chứ mỗi mình ông ở nhà cũng chán.

Cơ mà tiền nhà lúc nào ông cũng thu sớm cả tháng, đ.éo cho thiếu 1 xu nhá. Mà mức phí thì lại cao nhất khu, đúng là càng giàu càng tham, càng bựa.

Nhiều lúc 3 thằng định chuyển mẹ nó ra chỗ khác, cơ mà lại bẩu nhà có bác sĩ ốm đau cũng tiện hơn. Nhưng mà nghĩ lại suốt mấy năm trời, có thằng đ.éo nào ốm đâu.

Có 1 lý do, chắc thằng nào cũng tiếc mà đ.éo dám nói ra là nhà ông chủ có đứa con gái rất xinh. Nói là đứa. Cơ mà nó cũng hơn mỗi thằng dăm tuổi.

Con gái thời 23 nó đẹp, bạo dạn kinh. Đã thế lại còn gái phố nữa, chứ chả lơ ngơ như mấy con bé ở nhà.

Chị chơi lắm, nhà giàu thế cơ mà, chơi là phải. Thấy bảo đang học cái trung cấp y ủng gì đấy, đợi bà già về rồi thế chỗ.

Chị hay mặc cái áo khoét cổ, hở ra đến cả nửa vú. Vú chị vừa to, lại vừa trắng.
Thằng nào thằng đều nín thinh, tròn mắt khi nhìn chị.

Chị đẹp , nhưng suốt ngày bị bố chị chửi, nghĩ cũng thương. Con gái nó mong manh là thế, mà ông đếch thương tiếc nâng niu gì cả.

Cơ mà chị cũng đ.éo vừa, đối đáp văn thơ đủ kiểu. Lắm hôm ông cùn, vác cả dao ra đuổi, như Tom Jerry, mấy thằng sợ xanh dá.i, nhưng bản tính nam nhi lại lao ra giữ ông lại.Chỉ sợ ông phập cho chị 1 nhát thì toi. Còn chị thì vừa chạy, vừa ngoái cổ lại kiểu trêu ngươi...

Ông hay than chuyện con cái với mấy thằng nó lắm , bảo tính nó giống ý như con vợ ông. Chả nào, thấy ông bà cũng tẩn nhau suốt.

Những lúc thế thấy thương ông lắm, khác hẳn với lúc ông đòi tiền nhà.
Mẹ.

Nó được cái đẹp trai và sạch sẽ nhất trong 3 thằng, nên chị quý nó lắm.

Thi thoảng chị lại cho bám đ.ít, lượn phố.

Người chị thơm phức, tuyền mùi nước hoa. Nên ngồi sau, gió tạt lại rức hết cả mũi.

Đi qua khúc sông Tô Lịch cùng chị, cũng trả thấy mùi cống rãnh bốc lên nữa. Mỗi lần đi chơi về, là quần áo cả tuần không dám giặt. Chỉ sợ bay hơi.

Rồi thế đ.éo nào 1 hôm đẹp trời, chị lại lôi nó đi chơi, đi dẩy đầm hẳn hoi nhé .


Vừa đi đá bóng về hôi rình, ngồi vật ở cửa đợi 2 thằng ôn kia về nấu cơm. Thì chị trên nhà phi xuống bẩu :

- Tắm chưa, tắm chưa.

Tối đi chơi với chị. Đang mệt, cũng đ.éo máu lắm. Mà thấy mồ hôi, mồ kê nhếch nhác thế còn hỏi cái c.ặc.

- Đi đâu, đi đâu.

Chị bảo.

- Đi chơi, chứ đ.éo đâu. Thích ngắm gái không.

Ô, Dm, chả thích thì sao.
Cơ mà vẫn lăn tăn. Gái gú đ.éo gì . Chắc lại bắt đi trông xe thôi. Thôi kệ mẹ, cứ ngồi sau đ.ít chị là sướng rồi.

- Vâng, vâng.

Rút vội bộ quần áo đi tắm. Hôm nay tắm kỹ. Người ngợm rạo rực cả lên.

Đang kì cọ, thì chị đập cửa :

- Xong chưa, xong chưa.
- Lâu thế.

Mẹ, sao hôm nay chị vội thế nhỉ. Thôi đ.éo kì nữa, lấy vội cái áo bẩn lau cho khô người. Mặc quần áo rồi phi ra. Chị chầu hẫu ở giữa cửa, lại mặc cái áo hở nửa vú tưng tửng như mọi khi.
Nghĩ bụng, chắc trêu ngươi mình đây. Liếc trộm 1 cái thôi, chứ chả dám nhìn lâu.

Chị trợn mắt lên quát :

- Mẹ mày, mọi ngày thì bẩn như chó.
- Hôm nay làm đ.éo gì tắm lâu thế.

Ơ, mẹ. Hôm nay đi ngắm gái với chị cơ mà.........
 

Lắm Sẹo

Xe máy
Biển số
OF-336177
Ngày cấp bằng
25/9/14
Số km
81
Động cơ
278,480 Mã lực
Vào phòng, lục tung đống quần áo lên. Chả có cái mẹ nào ra hồn. Mà chị cứ ở ngoài réo.
Sốt hết cả ruột.

Rật mình lại nhớ ra, hôm qua 2 thằng ôn kia bảo đi mua quần áo, lục mãi mới thấy. Mẹ, giấu kỹ thật. Thôi thì trưng dụng, mấy khi.

Dẩy lên chị kéo ga cái vủ. Ngày đấy trả có mũ nón gì. Mẹ, tí ật ngửa ra đường. Chị phóng ác, trả khác gì cái đám thanh niên ngoài đường vẫn chạy.

Gió thổi, tóc dựng ngược lên như dân chơi. Ngồi sau vừa sướng vừa kinh. Chẳng may văng xuống đường thì bỏ mẹ, định ôm chặt lấy chị nhưng chần chừ đ.éo giám. Rồi chị phanh cái khự, bảo :

- Xuống, xuống.
- Ăn đã.

Mặt nó tái mét lại, thấy thế chị bảo :

- Sao, sao !
- Chị phóng ác quá, em trúng gió mẹ nó rồi.

Chị cười phàch phạch bảo :

- Con trai đé.o gì kém thế.

- Xơi gì.

Đã đi ăn kiểu này bao giờ đâu mà biết. Rồi ậm ừ :

- Chị xơi gì, cho em xơi nấy.

Rồi chị gọi cái món gì gì mà tên dài ngoẵng, toàn tiếng anh. Đại loại khi bưng ra thì là mỳ tôm sợi to, xào ướt, màu đen đen như cứ.t gà sát.

Lúc đầu nhìn tởm đếch dám ăn. Nhưng thấy chị đánh tì tì, nên cũng bạo miệng.


Chén xong thấy ngon, và vẫn thòm thèm định xin đĩa nữa nhưng ngại ngại lại thôi. Nhẩm bụng khi nào phải trở Gái ra đây ăn mới được.

Vừa xong thì điện thoại ré lên. Chả nhớ ngày đấy là con gì, nhưng cũng to cỡ bàn tay, có cả chụp ảnh choe chóe cả.
Chị quát bảo :

- Đợi cả tiếng đồng hồ rồi.
- Hẹn hò như cặ.c

Ơ, mẹ chị điêu kinh. Vừa mới ngồi xong, được cỡ 30 phút là cùng, mà chị đánh chén chứ có chờ đợi ai đâu.
Tắt điện thoại chị quay sang nhìn nó, chửi :

- Tại mày lần chần quá đấy..

Đang định cãi lại, thì có 1 đôi nữa phi đến. Chắc là yêu nhau, thấy tình tứ gớm.
Hỏi ai đấy, chị bảo :

- Em em, cho nó đi cùng .
- Về muộn ông già đỡ hỏi. Dạo này khó tính lắm.

Thằng kia, nhìn nó có vẻ đ.éo thích. Cơ mà nó cũng có thích đ.éo gì thằng kia đâu.
Rồi chị hỏi, hôm nay chơi đâu :

- Chỗ cũ cho lành.
Thằng kia đáp. Rồi tất cả ra xe. Con bé đi cùng thằng kia, thi thoảng lại liếc nó cười tủm, duyên sợ.

Rồi hắn nháy mắt cho nó bảo đổi xe. Hắn bảo nó chở con kia, còn hắn chở chị :

- Ơ, em có biết đi xáy máy đ.éo đâu.

Nó bảo, rồi cả lũ cười phành phạch.
Mẹ, đến nhục.

Chị bảo, thôi xe nào đi xe đấy. Rồi tất cả lao thẳng về hướng Tràng Thi.
Vừa dừng , thì có 2 thanh niên cao to đon đả, dắt xe. Và 1 ông ai ái, từ trên phi xuống :

- Em, em.
- Sao đến mà không gọi trước cho dì.

Dọng điệu, cử chỉ nói chung rất hãm, đã thế còn bẹo má nó 1 nhát, cười nham nhở. Nó sợ, mặt đỏ bừng. Cá đội xung quanh cười hô hố cả.
Chị bảo :

- Trai tân đấy, tha cho nó.

Rồi cả đội rú lên to hơn. Mẹ, chả nhẽ bố lại về.

Rồi cái ông ai ái đấy, dẫn cả nhóm vào.

Ô thôi, vừa qua cửa.
Nhạc đập tung tóe, đèn nháy loạn xị ngậu . Đ.éo nhìn thấy đường đâu cả, chỉ thấy nhung nhúc người đang dơ tay lên :

- Hây, hây.

Kể cũng xôm thật.

Chị nhí nhố, chỉ trỏ ra cái bàn ở giữa sân khấu. Chứ lúc đấy có nghe thấy cái gì đâu. Vừa đứng vào bàn thì có 2 em xinh tươi bưng rượu ra.
Cũng hở hang như chị, nhưng không đẹp bằng.

Tay kia rút ra 6 tờ dăm chục, phát cho mỗi em 3 tờ.
Mẹ bố, cái sự tiêu tiền nơi đây nó đã sướng, cái sự kiếm tiền còn sướng hơn.

Lần đầu tiên được nốc rượu ngoại, căy căy, hăng hăng pha chút đăng đắng, ngọt ngọt. Cái vị thật lạ, nhưng nói chung là dễ uống hơn cái chai cuốc lủi của Ông Già nó ở quê. Chắc đồ ngoại nó thế.

Xung quanh, thấy ai cũng tưng tửng, tưng tửng trong tiếng nhạt chát chúa đập lại.

Cũng vui, nhưng nói thật là về độ bốc thì thua xa mấy cái đám cưới ở quê dẩy xập xình.
Có chăng cũng chỉ là hơn về cái sự ăn chơi, sành điệu của chốn thị thành và những kẻ lắm tiền nhiều của.

Đảo mắt một vòng, quay lại đã thấy hắn ôm eo chị tự bao giờ .
Hắn và chị úp mặt vào nhau đu đưa rất nhẹ nhàng , khác hẳn cái kiểu rần rật trai quê mà nó vẫn thấy.
Có vẻ như những gì nhậy cảm nhất của 2 người đang đụng chạm vào nhau, thi thoảng chị lại ngửa cổ ra đằng sau, kêu ư ử, ư ử như chó phải bả.

Nó thì kệ mẹ, biết thân biết phận đứng im re. Cơ mà cũng đ.éo biết phải dẩy làm sao cho nó đúng kiểu.
Ngày còn ở nhà, lúc tập thiếu niên thì toàn trốn, mà có học thì cũng đ.éo áp dụng cái kiểu dẩy đấy ở chốn đây được.

Tiếng nhạc càng ngày càng to, rượu thì cũng tu được gần chai, đầu óc quay cuồng, nâng nâng. Nhưng nó vẫn cố kiểm soát.

Bỗng nhiên, có đôi bàn tay luồn ngang bụng nó. Sực tỉnh, lại thằng bê đê lúc nãy thì bỏ mẹ. Quay ngoắt lại hóa ra là con bé đi cùng . Em nhẹ nhàng bám lấy eo nó, đu đưa theo tiếng nhạc thập thình.

Ô, mẹ lộc gớm.

Lúc đấy vừa sướng vừa run.

Cả đời lần đầu tiên được ôm gái. Nó im re, còn em thì sít chặt.

Em với tay lấy cốc rượu, đưa cho nó . Rồi làm cái ực. Rượu vào máu hẳn lên.

Mạnh dạn đặt lại đôi tay lên hông em nó mà đưa đẩy. Cái cảm giác tê người, mà mỗi khi nhớ lại nó đều dưng dưng thổn thức.

Tiếng nhạc nhẹ dần, người cũng thưa bớt, những ánh đèn nhấp nháy chậm hơn.

Thanh toán hết gần dăm triệu bạc, hắn với chị cùng trả. Em kia với nó thuộc dạng ăn theo, chứ có bán cả mấy sào ruộng ở quê đi cũng đ.éo đủ .

Trả biết say nhạc, say rượu hay say tiền. Ai cũng nâng nâng, muốn bấu víu lại cái gì đó.

Rồi cả 4 con người phi thẳng lên cái tắc xi 4 chỗ, khách sạn thẳng tiến để sát phạt nhau.

Đến nơi, tay kia loạng choạng bước xuống làm 2 phòng. Còn chị ngoái cổ sang hỏi nó :

- Vui không.

- Vui, vui. Chị ạ
Nó đáp. Còn có bé ngồi bên thì nhếch mồm lên cười.

Rồi tay kia, quăng cho nó 1 chìa , nháy mắt bảo :

- Của cô chú đây, tự lo nhé.
- Anh chị mệt, lên nằm trước.

Ô, dm. Cái tình huống này nó đã gặp bao giờ đâu. Suốt mấy chục tập của “ Cô giáo Thảo” cũng chả thấy đề cập đến. Mặc dù nó là đứa hay đọc sách mà đã đọc thì trả bỏ trang nào.

Lúng ta lúng túng. Mặt đỏ phừng phừng, thì em kia đưa chai nước, hí hí bảo :

- Cầm giúp em.

Rồi giật luôn cái chìa khóa.
Em đi trước, nó lẽo đẽo theo sau.
Vào phòng, nó lịch sự cởi giầy để cửa hẳn hoi. Em kia nhìn thấy bảo :

- Nhiễu sự, để đấy mất thì sao.

Ờ nhẩy, rồi lại lút cút ra tha vào, đầu thì vẫn văng vẳng tiếng nhạc chát chúa với tiếng binh binh như ve sầu kêu.

Em phi thẳng lên giường, bật ti vi xem. Đương phim Thủy Hử.
Nó cũng vậy, nằm co lại 1 góc, tim đập thình thịch. Không khéo còn mạnh hơn tiếng nhạc trong bar.
Nằm mãi đ.éo thấy gì, chắc em nó cũng nóng ruột, phi lại gần đưa ánh mắt đầy dâm đãng , thủ thỉ vào tai bảo :

- Anh đi tắm trước đi.

Ờ tắm thì tắm. Lững thức vào, chốt chặt cửa. Nó xả nước ầm ầm.
Chừng 30 phút, tỉnh táo hơn. Nó biết chuyện gì sắp đến, cố trấn tĩnh lại, nhưng đ.éo hiểu sao lại càng run.
Xong xuôi, nó nín thở ra giường.

- Đợi em tý nhé.

Con bé lững thững đánh mông đi vào nhà tắm.
Rinh rích cười.
Rồi tiếng nước lại xối lên rầm rập.

Nó xỏ giầy, mở cửa đi xuống.

Lững thững như kẻ mất hồn.
Nó nghĩ về “ Em”, con bạn học cùng cấp 3 và là con vợ của một thằng sau này đ.éo biết......
 

crvphutho

Xe tải
Biển số
OF-346209
Ngày cấp bằng
10/12/14
Số km
499
Động cơ
274,130 Mã lực
H of lắm chuyện nhảm vậy Sao???
 

Khánh Ly

Xe buýt
Biển số
OF-330160
Ngày cấp bằng
6/8/14
Số km
801
Động cơ
289,034 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ lắm sẹo đúng là thánh :D
Cụ có mặt rất hợp lý!
Truyện cụ gay cấn kinh hồn!
Em đi tắm trước chờ cháp tiếp
 
Biển số
OF-349339
Ngày cấp bằng
4/1/15
Số km
1,491
Động cơ
278,010 Mã lực
Nơi ở
Phố ả đào
Phọt Phẹt hở?:))
 

mazda3_pro

Xe lăn
Biển số
OF-68330
Ngày cấp bằng
14/7/10
Số km
14,211
Động cơ
540,872 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Nhân có thớt này em cũng muốn chia sẻ tâm sự của em. Em cũng giống mợ chủ ở cái khoản được bố mẹ chiều chuộng, tạo điều kiện cho chỉ ăn với học, thỉnh thoảng làm mấy việc nhà lặt vặt. Nên gái quê mà trông trắng trẻo ngon nghẻ ( em hay được khen thế >:)), học hành, công việc ổn ổn. Bây giờ cũng cứ quen chăm lo cho bản thân, ăn mặc mà xấu quá cũng khó chịu. Ngoài ra tiền làm ra cũng lại đổ vào việc học hành thêm nếm, chỉnh hình một số thứ chưa ưng trên mẹt nên đi làm mấy năm mà em chẳng tích cóp đc bao nhiêu.
Em không biết thế này là đúng hay sai. Sử dụng tiền để làm cho mình đẹp lên, tốt lên hay là tíết kiệm hết mức có thể để có 1 khoản trong ngân hàng.
Phương án nào giúp em có tương lai hơn? Có khả năng giàu có, có khả năng kiếm đc anh chồng ngon ngon???
ko phải cứ đẹp là kiếm được chồng ngon đâu, mà đẹp chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến bất hạnh của người phụ nữ (cái này để lúc nào rãnh anh nói thêm cho mợ hiểu).
Thêm nữa, việc mợ đi chỉnh sửa thì chỉ tống thêm chất độc vào người chứ hay ho gì, sau này già đi 1 tý mới thấy tai hại của nó
 

chanchanchan

Xe hơi
Biển số
OF-300573
Ngày cấp bằng
3/12/13
Số km
130
Động cơ
308,430 Mã lực
câu chuyện của cụ ý nghĩa quá!
 

kienbinh

Xe điện
Biển số
OF-40327
Ngày cấp bằng
11/7/09
Số km
4,432
Động cơ
480,106 Mã lực
Các cụ cứ hay áp đặt suy nghĩ của mình vào người khác.Thân ai người đấy lo tiền ai người đấy tiêu các cụ thắc mắc như đàn bà :))
 

moongket

Xe điện
Biển số
OF-49326
Ngày cấp bằng
23/10/09
Số km
3,717
Động cơ
909,686 Mã lực
truyện cụ lắm sẹo hay nhưng mà lắm vẹo vãi :))
 

Minh Hằng

Xe đạp
Biển số
OF-350096
Ngày cấp bằng
9/1/15
Số km
25
Động cơ
267,490 Mã lực
Mỗi người mỗi cảnh. Đi trọ cũng đắng lòng. Mua nhà, có nhà riêng là ước mơ của nhiều người
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top