- Biển số
- OF-311615
- Ngày cấp bằng
- 13/3/14
- Số km
- 14,759
- Động cơ
- 399,672 Mã lực
Điểm danh các a 30 củ.
Hạ Long thì vật giá và mức sống cao phết đó cụ. Em chưa thấy cái gì ở đây rẻ cả. Trước còn có bài báo đưa tin rằng dân Hạ Long phải chi tiêu bằng hoặc gần bằng với mức chi của khách du lịch, nên cụ cân nhắc, nghiên cứu thêm.E cùng câu hỏi nhưng là Hạ Long. E định ra đó sống 1-2 năm. K biết chi phí thế nào. Nhà e 2 vc ở HN tháng tiêu tb 25tr thôi ( k phải thuê nhà và k tính tiền mua sắm)
Dạ. Em có đăng bán 1 số món hàng trị giá khoảng 30-50 triệu đồng. Có tiếp xúc với 4-5 người mua đến từ Đà Nẵng (ko rõ có phải dân Đa Nẵng gốc không thì em ko biết) thì đều có 1 số điểm chung là :“Lom dom” cụ thể là gì? Việc nào? Cụ nói chung chung như vậy thì ai trả lời được.
Em cũng đi Đà Nẵng nhiều lần. Theo em được biết thì người ĐN nhìn chung khá đàng hoàng, thân thiện, thoải mái. Có thể có một số ít người khác biệt nhưng em chưa gặp. Những thành phần xấu, không đại diện cho số đông, cho văn hoá khu vực đó thì ở đâu chẳng có. Cụ gặp 1-2 người như vậy rồi đánh giá văn hoá người ta như vậy thì có vẻ khá phiến diện.
(Em và người thân không dính dáng 1 tí nào với Đà Nẵng nhé).
Với món hàng có đơn giá 30-50 triệu, họ phải hỏi dăm lần là phải rồi.Dạ. Em có đăng bán 1 số món hàng trị giá khoảng 30-50 triệu đồng. Có tiếp xúc với 4-5 người mua đến từ Đà Nẵng (ko rõ có phải dân Đa Nẵng gốc không thì em ko biết) thì đều có 1 số điểm chung là :
- Hỏi rất nhiều & rất nhiều lần nhưng không mua.
- Đều căn ke nhiều về giá. Muốn mặc cả nhiều (kiểu giá lợn chết thì mới mua).
- Không uy tín, nhiều khi chốt rồi bùng là bình thường.
Em chưa có giao dịch thành công nào với ng DA Nang cả. Em không kì thị này kia mà chỉ muốn hỏi thêm các cụ những người tiếp xúc nhiều với ng dân ĐN cho em thêm thông tin vì đâu cũng có người này người kia.
Dạ 2 trong số đó hỏi em khoảng hơn chục lần trong 5 năm liền và không có giao dịch nào ạ.Với món hàng có đơn giá 30-50 triệu, họ phải hỏi dăm lần là phải rồi.
Chưa kể, họ có thể tính toán mua nhiều hơn 1 unit.
Còn việc họ hỏi nhiều lần, khó định hình bác ạ.
Đôi khi hỏi 2-3 lần cũng là nhiều - hoặc khá ít.
Tương tự với giá đàm phán.
Ở đâu cũng vậy thôi cụ ạ, ví dụ như người miền trong (DN, TP HCM) họ rất ngoan hiền, nghe điện thoại là ""dạ e nghe đây anh", nghe rất sướng, NHƯNG ... nếu họ ở tư thế cửa trên thì rất bossy , ko hòa đồng như các nho sỹ bắc kỳ đâu cc ạ“Lom dom” cụ thể là gì? Việc nào? Cụ nói chung chung như vậy thì ai trả lời được.
Em cũng đi Đà Nẵng nhiều lần. Theo em được biết thì người ĐN nhìn chung khá đàng hoàng, thân thiện, thoải mái. Có thể có một số ít người khác biệt nhưng em chưa gặp. Những thành phần xấu, không đại diện cho số đông, cho văn hoá khu vực đó thì ở đâu chẳng có. Cụ gặp 1-2 người như vậy rồi đánh giá văn hoá người ta như vậy thì có vẻ khá phiến diện.
(Em và người thân không dính dáng 1 tí nào với Đà Nẵng nhé).
Em cũng giống cụ là làm về mảng dịch vụ. Việc hỏi giá, khảo giá, chốt giá xong, mất tích - đó là việc bình thường. Nhiều người sau khi chốt giá qua ĐT xong, nói “làm báo giá thì cho em gửi ít giá trong báo giá nhé”. Nhưng cái chiêu “gửi ít giá” đó cũng là cái văn để họ có lý do trình lên cấp trên loại mình ra, đưa cho người quen thân của họ làm. Cụ đừng bức xúc về những việc đại loại như vậy. Thị trường mà.Dạ. Em có đăng bán 1 số món hàng trị giá khoảng 30-50 triệu đồng. Có tiếp xúc với 4-5 người mua đến từ Đà Nẵng (ko rõ có phải dân Đa Nẵng gốc không thì em ko biết) thì đều có 1 số điểm chung là :
- Hỏi rất nhiều & rất nhiều lần nhưng không mua.
- Đều căn ke nhiều về giá. Muốn mặc cả nhiều (kiểu giá lợn chết thì mới mua).
- Không uy tín, nhiều khi chốt rồi bùng là bình thường.
Em chưa có giao dịch thành công nào với ng DA Nang cả. Em không kì thị này kia mà chỉ muốn hỏi thêm các cụ những người tiếp xúc nhiều với ng dân ĐN cho em thêm thông tin vì đâu cũng có người này người kia.
Hạ Long xây quá nhiều, biển, núi bị băm nát. Mùa hè thì nóng như cái lò bát quái, giá cả sinh hoạt thì đắt đỏ! Nói chung là e ko thích HLHạ Long thì vật giá và mức sống cao phết đó cụ. Em chưa thấy cái gì ở đây rẻ cả. Trước còn có bài báo đưa tin rằng dân Hạ Long phải chi tiêu bằng hoặc gần bằng với mức chi của khách du lịch, nên cụ cân nhắc, nghiên cứu thêm.
30 triệu/ tháng mà chỉ tạm đủ thì chắc Đà Nẵng cũng đắt đỏ.30tr/tháng ở ĐN thì cũng tạm đủ thôi nhất là ko có nhà ở đây. Tiền thuê nhà cũng mất ít nhất 1/4 chỗ đó, chợ búa cũng ko phải rẻ so với HN hay SG đâu nhé. Nói chung sống tà tà thì ok, ko lo ko thiếu. Được cái nhàn tản, ngày đi làm chiều đi biển, cuối tuần cafe nhẹ nhàng.
Ở ĐN muốn bận cũng ko đc
Mợ khổ quen rồi nay sướng quá lại k chịu đc là phải?Không hiểu sao cháu thấy Đà Nẵng chỉ hợp đến chơi rồi về thôi chứ ở thì ko hợp, kiểu đang đi làm mà cứ như hưu trí ấy, cứ nhàn nhàn, việc ít, suốt ngày lê la quán cà phê cháu ko chịu nổi. Chắc tính cháu tự ngược quen rồi, khổ quen, sướng ko chịu được
Cccm ngâm kíu thêm ạ. Em đi cày giờ chỉ đủ bỏ mồm chưa dám nghĩ tới sống ở đâu?Hạ Long xây quá nhiều, biển, núi bị băm nát. Mùa hè thì nóng như cái lò bát quái, giá cả sinh hoạt thì đắt đỏ! Nói chung là e ko thích HL
Dạ không ạ. Em bán mấy sản phẩm tiêu dùng kiểu quần áo giấy dép có đăng thông sản phẩm và giá rõ ràng rồi ạ. Không phải kiểu dịch vụ cần báo giá này kia đâu ạ.Em cũng giống cụ là làm về mảng dịch vụ. Việc hỏi giá, khảo giá, chốt giá xong, mất tích - đó là việc bình thường. Nhiều người sau khi chốt giá qua ĐT xong, nói “làm báo giá thì cho em gửi ít giá trong báo giá nhé”. Nhưng cái chiêu “gửi ít giá” đó cũng là cái văn để họ có lý do trình lên cấp trên loại mình ra, đưa cho người quen thân của họ làm. Cụ đừng bức xúc về những việc đại loại như vậy. Thị trường mà.
Một số lần em có làm việc với đối tác ĐN rồi. Không quen biết, chỉ tìm kiếm trên mạng nhưng chốt thời gian, địa điểm, số nhân lực, phương tiện, chưa ứng cho họ 1 đồng nào. Tuy nhiên, họ vẫn rất đúng hẹn và làm việc đàng hoàng.
Tiên sư, tôi bốc phét thuộc hàng cao thủ cmnr mà gặp ông còn bốc phét ở dạng thần trùng phá mả, bố khỉTôi lương 6 củ, vợ cũng thế, nuôi 2 con ăn học như bình thường, sống ngay bẹn 4 quận nội thành hẳn hoi, sáng vẫn cafe, trưa trà đá tối bia hơi, thi thoảng cả nhà vẫn kéo nhau đi ăn ngoài cho nó khác bọt.
Ông ngoại bảo ngoài 2 cái nhà mặt phố cho thuê, sau còn sang tên cho 2 đứa cháu mấy sào dưới quê nữa, cả nhà ngoại có độc mình vợ tôi nhiều khi khổ tâm lắm các ông ạ
Tông môn .. Ngoài nc mưa với mứt chim giời ra đc miễn phí, thì đến lá xoan cũng còn phải mua nữa là thuốc làoTrần Đoành. : em cũng vậy. Tổng thu nhập cả nhà 16 triệu sống vừa đủ. Được cái bỏ thuốc lá cũng đỡ được 1 triệu/1 tháng (thuốc lào thì được miễn phí).
Họ cần khoai lang nửa cân một củ, phỏngHaha, em nói thật ấy chứ.
Em được cái biết chỗ nào ăn, ngon, đẹp. Vd như dẫn đi ăn Hải sản thì em sẽ không bh dẫn đi ăn ở Đà Nẵng vì giá đắt, ồn ào, chẳng ngon mấy. Thay vì đó em dẫn vào Hội An ăn, chất lượng món phải nói là rất ngon, tương đương nhà hàng lớn ở Đà Nẵng như ở Quán số 7, 107 Trần Quang Khải hay quán Gió Sông ở số 81 của đường này luôn, ngồi sát sông nhìn ra "Ký ức Hội An", bày trí ổn. Hay ngồi cf thay vì vào Highland, Phúc Long thì đi ra những quán khác chất lượng đồ uống ổn, không gian dễ nói chuyện mà lại không phải tự phục vụ. Kiểu vậy đó anh
Một điều nữa là mấy cô em tán không phải là các cô hay cháy phố hay đi xập xình trên bar nên không tốt khoảng ăn chơi nhiều anh ạ. Họ tri thức hơn, cái họ cần là những thứ khác.