Từ xưa đến nay em luôn có ác cảm với các ông thợ, từ điện thoại, xe máy, đồ gi dụng đến ô tô.
Bọn này mua thì nó ép giá như đồ vứt đi, trong khi bán thì nó bán gần như đồ mới.
Từ điện thoại, xe máy, đồ gia dụng, cho đến ô tô, mỗi lần bán xe với em là 1 cực hình, vì rất nhiều cuộc đt gọi đến mỗi ngày, rồi khách hẹn xem xe. Đa phần là thợ xe, bọn này có đặc điểm là hay nói mua xe về vừa để đi và thích thì bán, 2 là hỏi khá chi tiết rồi ép giá, hỏi nhiều nhất là đời xe, mệt phết các cụ ạ, tính em đơn giản, nhanh gọn, mà hay gặp bọn hỏi nhiều rồi ép quả giá tụt quần.
Em bán 3 lần xe rồi nên tâm lý vững vàng, không như lần đầu bán xe, khách xem xe không mua em lại đánh xe về như không có gì, không hụt hẫng như lần đầu và lần 2. Đủ các thành phần, có lúc thì 2 vc rủ nhau ra xem xe, lúc thì 3 thằng thanh niên rủ nhau đi xem, chúng nó ngồi lên chạy thử lao rầm rầm như chó đứt xích, xe chùa có khác, xe thì vài chục bạc tránh mưa nắng mà các bố đòi nào là điều hoà mát, sơn vỏ đẹp, máy ngon nổ êm, kính zin ...
Em hay có kiểu mua mấy con xe rẻ tiền đi nháp, xem xe ổn ổn chút là múc, đi mấy tháng hơn 1 năm là bán, đỡ tốn chi phí sửa chữa bảo dưỡng.
Giờ thì xác định mua xe đi lâu dài thôi ạ chứ đi nháp thế này bán vừa mất giá, quan trọng nhất là hại não lắm các cụ ạ.
Nhưng thợ nó cũng có ưu điểm em rất thích đó là nó xem và mua nhanh. Đến phát là nó xem nhanh lắm,lên xe chạy thử và xuống tiền, chứ như mấy cái ông dân xem đi ngó lại, soi xét đủ kiểu, tiền ít đòi xe ngon xe đẹp. Mà có lần sau bán xe em bán cmn luôn cho thợ cho nhanh.