Iem thấy chuối nhất là ở cương vị quan chức với kiến thức đầy mình mà vẫn còn phát ngôn kiểu 1 + 1 = 2
VD:
- Không quản được hàng giả, vệ sinh an toàn thực phẩm, sản phẩm nông nghiệp nguy hại nhập và tiêu thụ tại VN, nguyên liệu và sản phẩm dược, y tế. . . thì các vị thường hay đổi cho kinh phí hoạt động ít, không đủ quân số. (nhiều như cảnh sát giao thông còn k giải quyết được bài toán an toàn giao thông, nhiều đến 500 cán bộ một xã cũng chẳng giúp ích được gì cho dân mà chỉ ăn thêm của dân. . . ).
- Muốn tăng lương thì phải tăng thu mà tăng thu k được thì in thêm tiền. (Sao k quản chặt đầu tư công để thất thoát giảm hoặc chí ít vốn đầu tư cũng có ích mà không nằm chết đó rồi treo rồi tự đóng trương mục.? Sao không giảm biên chế để không bị lãng phí tới 1/2 công viên chức chẳng làm gì hoặc chẳng được giao việc do không đủ trình độ hoặc vừa làm vừa chơi. . .? Sao không nghĩ cách tạo điều kiện, môi trường cho doanh nghiệp làm ăn có lãi, từng bước tạo lợi thế sức mạnh cạnh tranh để rồi nhà nước thu thuế được nhiều hơn từ doanh nghiệp, thuế TNCN từ người lao động, . .rồi thu được ngoại tệ do lĩnh vực kinh doanh XNK phát triển . ... mà toàn đẻ ra các loại phí, lệ phí, thuế trên thuế, rồi tầng tầng lớp lớp ăn chặn doanh nghiệp để rồi doanh nghiệp khi chấp nhận cái nghiệp kinh doanh phải tự bơi trong hàng núi rủi ro rình rập chết lúc nào k biết thì còn nói gì đến thương hiệu và làm ăn lâu dài. Ở cái môi trường chộp giật như vậy thì thử hỏi có bao nhiêu DN làm ăn chân chính, hay phần lớn cũng đi theo vòng xoáy chộp giật.
. . . .còn nhiều nhiều nữa k kể xiết, mời các kụ tiếp tục.
Kết luận: Đồng ý là do nhiều lý do mà khó giải quyết được song không phải là k có cách để làm. Đơn cử Kụ NBT cũng ở cương vị một tỉnh, thành phố song đã làm thay đổi lớn bộ mặt, đời sống kinh tế xã hội của tỉnh thành đó. Hoặc xa hơn rộng hơn là Trung quốc, mặc dù có nhiều hạn chế cố hữu song họ vẫn phát triển đem lại nhiều ích lợi kinh tế, xã hội cho người dân và đặc biệt hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu với các nước bên ngoài khi quan hệ ngoại giao, thông thương mà k bị lép vế.
Nếu k thể làm được gì, đóng góp gì có ích cho người dân, đất nước thì các vị xx cũng k nên phát ngôn một cách lấy được như vậy, nó vừa thể hiện sự bừa bãi khi phát ngôn, sự rỗng tuếch về kiến thức và đặc biệt thể hiện sự vô cảm, vô trách nhiệm đối với công việc trên cương vị mình phụ trách.