- Biển số
- OF-20438
- Ngày cấp bằng
- 26/8/08
- Số km
- 684
- Động cơ
- 507,515 Mã lực
- Nơi ở
- loanh quanh hồ con rùa
Nếu cụ đã có kế hoạch cho tương lai rồi thì cứ chiến thôi, nhưng phải đam bảo cuộc sống gia đình là dc r
Em cùng nghề với cụ, cũng đang nhấp nhổm. Cụ làm PP rồi mà đi vì cái teo tóp kia thì em làm CV thì ở lại làm gì nhỉSau bao ngày đêm cân nhắc, nhấc lên đặt xuống em quyết định sẽ bỏ việc ở NH. Quả thực đây là quyết định rất khó khăn và có tính bước ngoặt đối của cuộc đời. Ngoài 30 rồi, gắn bó với nơi này 7 năm, cũng đc bổ nhiệm chức vụ PP, đc kết nạp xxx... nhưng vẫn quyết định sẽ ra đi vì 2 lý do:
1. Thu nhập hiện tại cũng teo tóp( vừa do tình hình chung và cả riêng chỗ em).
2. Nhìn tương lai cũng ko có gì sáng sủa, mình ko làm bên kinh doanh trực tiếp( tín dụng) mà cũng khó có cơ lên đc Sếp thì để mà bứt phá( về lâu dài) rất khó.
3. Là cũng muốn bứt phá lên, vì dẫu sao mình vẫn còn trẻ, sao cứ phải bám víu vào mãi 1 chỗ mà mình cảm thấy chưa thực sự tâm huyết.
Các cụ mợ nếu ko làm NH thì tưởng bọn em sướng lắm( suốt ngày ăn trắng mặc trơn, vui vẻ tươi cười....) nhưng thực ra nhiều áp lực lắm. Nhất là thời điểm này, nếu ai từng làm tín dụng từ trc thì kiểu gì chẳng dính ít nhiều nợ xấu( dính cái này thì áp lực lắm, bỏ chẳng đc ). Còn anh em ko làm kinh doanh trực tiếp thì thu nhập cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, hơn nữa áp lực về các chỉ tiêu cũng ghê gớm lắm. Phần miên man này em chém lung tung thôi, có gì các cụ mợ bỏ qua, đừng bắt bẻ em nhé .
Quay trở lại vấn đề của em, quyết định bỏ công việc đang có thu nhập hằng tháng để ra làm ngoài là phải đối mặt & chấp nhận rủi ro, vì làm ăn chỉ có đc hoặc mất, ko bao giờ có chuyện chỉ có hòa và được. Quen mãi với môi trường điều hòa máy lạnh, quần áo chỉn chu, làm theo sự sai bảo... rồi nay thử ra ngoài xem trời cao bể rộng ra sao - âu cũng là 1 động lực cho em. Mình còn trẻ cũng đôi lúc phải thay đổi thì mới mong tìm ra cơ hội, dấn thân vào để nay mai già còn có cái mà nhìn lại, chứ cứ "ổn định" thì 10 hay 20 năm nữa vẫn cứ thế. High risk high return( nôm na là: liều ăn nhiều) các cụ nhỉ.
Cụ, mợ nào đang khởi nghiệp, hoặc đã từng rũ bỏ cái cũ để xông pha thì góp thêm những câu chuyện cho những người như em có thêm động lực ạ. Chân thành cảm ơn các cụ, mợ đã giành thời gian đọc câu chuyện của em. Chúc các cụ, các mợ sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt.
Ý của cụ cũng hay, nhưng không giàu được ạ, khả năng được cưỡi phantom rồng là khóNói chung tùy người. Có người thích nhanh thì chạy, thường là chỉ 1 hoặc ko chân nào chạm đất. Có người thích đi bộ, lúc nào cũng 1 hoặc cả 2 chân chạm đất. Có người có bệ phóng thì còn bay, chả cần chân hay cánh nữa cơ!
Với kinh nghiệm chân trong chân ngoài nhiều năm + 7 lần nhảy việc, em động viên cụ cân nhắc kỹ trước khi quyết định Cá nhân em, đồng nghiệp với cụ, ca bài ca ko bỏ hết trứng vào 1 giỏ!
À, vì em nhìn từ đội bỏ bank ra ngoài như em đến giờ hình như chưa có mấy ai cưỡi Phantom Rồng cụ ợ!Ý của cụ cũng hay, nhưng không giàu được ạ, khả năng được cưỡi phantom rồng là khó
Cháu sơ ra ngoài ko may lai đi ăn mày sau chả giám kể cho con ba từng cầm gậy ba toongNếu đã chán thì nên ra đi cụ ạ, vì có ở lại cũng sẽ không đạt được hiệu quả công việc cao. Liều thì sau này mới có cái để kể lại cụ ạ, cuộc sống phải có nhiều thay đổi thì mới nhiều ý nghĩa
em đã từng như cụ. Rồi em nghiệm ra càng lên cao, tiếng là quản lý mà thời gian dành cho nó nhiều hơn nên tổng thu nhập của em giảm đi.Sau bao ngày đêm cân nhắc, nhấc lên đặt xuống em quyết định sẽ bỏ việc ở NH. Quả thực đây là quyết định rất khó khăn và có tính bước ngoặt đối của cuộc đời. Ngoài 30 rồi, gắn bó với nơi này 7 năm, cũng đc bổ nhiệm chức vụ PP, đc kết nạp xxx... nhưng vẫn quyết định sẽ ra đi vì 2 lý do:
1. Thu nhập hiện tại cũng teo tóp( vừa do tình hình chung và cả riêng chỗ em).
2. Nhìn tương lai cũng ko có gì sáng sủa, mình ko làm bên kinh doanh trực tiếp( tín dụng) mà cũng khó có cơ lên đc Sếp thì để mà bứt phá( về lâu dài) rất khó.
3. Là cũng muốn bứt phá lên, vì dẫu sao mình vẫn còn trẻ, sao cứ phải bám víu vào mãi 1 chỗ mà mình cảm thấy chưa thực sự tâm huyết.
Các cụ mợ nếu ko làm NH thì tưởng bọn em sướng lắm( suốt ngày ăn trắng mặc trơn, vui vẻ tươi cười....) nhưng thực ra nhiều áp lực lắm. Nhất là thời điểm này, nếu ai từng làm tín dụng từ trc thì kiểu gì chẳng dính ít nhiều nợ xấu( dính cái này thì áp lực lắm, bỏ chẳng đc ). Còn anh em ko làm kinh doanh trực tiếp thì thu nhập cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, hơn nữa áp lực về các chỉ tiêu cũng ghê gớm lắm. Phần miên man này em chém lung tung thôi, có gì các cụ mợ bỏ qua, đừng bắt bẻ em nhé .
Quay trở lại vấn đề của em, quyết định bỏ công việc đang có thu nhập hằng tháng để ra làm ngoài là phải đối mặt & chấp nhận rủi ro, vì làm ăn chỉ có đc hoặc mất, ko bao giờ có chuyện chỉ có hòa và được. Quen mãi với môi trường điều hòa máy lạnh, quần áo chỉn chu, làm theo sự sai bảo... rồi nay thử ra ngoài xem trời cao bể rộng ra sao - âu cũng là 1 động lực cho em. Mình còn trẻ cũng đôi lúc phải thay đổi thì mới mong tìm ra cơ hội, dấn thân vào để nay mai già còn có cái mà nhìn lại, chứ cứ "ổn định" thì 10 hay 20 năm nữa vẫn cứ thế. High risk high return( nôm na là: liều ăn nhiều) các cụ nhỉ.
Cụ, mợ nào đang khởi nghiệp, hoặc đã từng rũ bỏ cái cũ để xông pha thì góp thêm những câu chuyện cho những người như em có thêm động lực ạ. Chân thành cảm ơn các cụ, mợ đã giành thời gian đọc câu chuyện của em. Chúc các cụ, các mợ sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt.
Trước em làm lương 9 củ, ngoài chủ đề Trưa nay mình xem gì nhể? còn phát sinh thêm đội: Trưa nay mềnh ăn gì nhể?Còn lại là team Hôm nay mình xem gì nhỉ?
Em cũng chân trong chân ngoài 1 thời gian nhưng thấy như thế nó chỉ "lành" thôi chứ ko thực sự hiệu quả.Nói chung tùy người. Có người thích nhanh thì chạy, thường là chỉ 1 hoặc ko chân nào chạm đất. Có người thích đi bộ, lúc nào cũng 1 hoặc cả 2 chân chạm đất. Có người có bệ phóng thì còn bay, chả cần chân hay cánh nữa cơ!
Với kinh nghiệm chân trong chân ngoài nhiều năm + 7 lần nhảy việc, em động viên cụ cân nhắc kỹ trước khi quyết định Cá nhân em, đồng nghiệp với cụ, ca bài ca ko bỏ hết trứng vào 1 giỏ!
Nếu cụ đã có kế hoạch cho tương lai rồi thì cứ chiến thôi, nhưng phải đam bảo cuộc sống gia đình là dc r
Nếu đã chán thì nên ra đi cụ ạ, vì có ở lại cũng sẽ không đạt được hiệu quả công việc cao. Liều thì sau này mới có cái để kể lại cụ ạ, cuộc sống phải có nhiều thay đổi thì mới nhiều ý nghĩa
Cháu bỏ vịt teo, bỏ việc sân bay. Giờ đang kinh doanh phát triển, xây dựng thương hiệu của riêng mình đây. Lúc đầy có tý khó khăn, giờ ngon canh rồi cụ
Cụ làm dc 7 năm là lâu rồi! Ngồi lâu nó bó, ra hít chút không khí cụ ah! Chúc cụ thành công!
em đã từng như cụ. Rồi em nghiệm ra càng lên cao, tiếng là quản lý mà thời gian dành cho nó nhiều hơn nên tổng thu nhập của em giảm đi.
Làm xếp trăm thứ chi rốt cuộc được cái tiếng chả cái gì thực dạ vì còn nuôi vợ nuôi con.
Nên em nghỉ
Em thấy dân nh với dân mar làm k.tế khá linh động. Như cụ ra ngoài chắc sẽ dễ sống thôi.
Em nợ các cụ 1 ly vodka nhé, mai em trả .Chúc cụ gặp nhiều may mắn
Ồi thảo nào hóa ra cụ ạ, có hội NH đang khuyết chân PP cứ gạ em mãi mà em ứ thèm vào, đang một mình một góc (giường) sướng bỏ bu!Sau bao ngày đêm cân nhắc, nhấc lên đặt xuống em quyết định sẽ bỏ việc ở NH. Quả thực đây là quyết định rất khó khăn và có tính bước ngoặt đối của cuộc đời. Ngoài 30 rồi, gắn bó với nơi này 7 năm, cũng đc bổ nhiệm chức vụ PP, đc kết nạp xxx... nhưng vẫn quyết định sẽ ra đi vì 2 lý do:
1. Thu nhập hiện tại cũng teo tóp( vừa do tình hình chung và cả riêng chỗ em).
2. Nhìn tương lai cũng ko có gì sáng sủa, mình ko làm bên kinh doanh trực tiếp( tín dụng) mà cũng khó có cơ lên đc Sếp thì để mà bứt phá( về lâu dài) rất khó.
3. Là cũng muốn bứt phá lên, vì dẫu sao mình vẫn còn trẻ, sao cứ phải bám víu vào mãi 1 chỗ mà mình cảm thấy chưa thực sự tâm huyết.
Các cụ mợ nếu ko làm NH thì tưởng bọn em sướng lắm( suốt ngày ăn trắng mặc trơn, vui vẻ tươi cười....) nhưng thực ra nhiều áp lực lắm. Nhất là thời điểm này, nếu ai từng làm tín dụng từ trc thì kiểu gì chẳng dính ít nhiều nợ xấu( dính cái này thì áp lực lắm, bỏ chẳng đc ). Còn anh em ko làm kinh doanh trực tiếp thì thu nhập cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, hơn nữa áp lực về các chỉ tiêu cũng ghê gớm lắm. Phần miên man này em chém lung tung thôi, có gì các cụ mợ bỏ qua, đừng bắt bẻ em nhé .
Quay trở lại vấn đề của em, quyết định bỏ công việc đang có thu nhập hằng tháng để ra làm ngoài là phải đối mặt & chấp nhận rủi ro, vì làm ăn chỉ có đc hoặc mất, ko bao giờ có chuyện chỉ có hòa và được. Quen mãi với môi trường điều hòa máy lạnh, quần áo chỉn chu, làm theo sự sai bảo... rồi nay thử ra ngoài xem trời cao bể rộng ra sao - âu cũng là 1 động lực cho em. Mình còn trẻ cũng đôi lúc phải thay đổi thì mới mong tìm ra cơ hội, dấn thân vào để nay mai già còn có cái mà nhìn lại, chứ cứ "ổn định" thì 10 hay 20 năm nữa vẫn cứ thế. High risk high return( nôm na là: liều ăn nhiều) các cụ nhỉ.
Cụ, mợ nào đang khởi nghiệp, hoặc đã từng rũ bỏ cái cũ để xông pha thì góp thêm những câu chuyện cho những người như em có thêm động lực ạ. Chân thành cảm ơn các cụ, mợ đã giành thời gian đọc câu chuyện của em. Chúc các cụ, các mợ sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt.
Ủng hộ cụ chủ, điều mà em day dứt trong 19 năm đi làm của em mà em không làm đc. Đó là bỏ nn ra làm ngoàiSau bao ngày đêm cân nhắc, nhấc lên đặt xuống em quyết định sẽ bỏ việc ở NH. Quả thực đây là quyết định rất khó khăn và có tính bước ngoặt đối của cuộc đời. Ngoài 30 rồi, gắn bó với nơi này 7 năm, cũng đc bổ nhiệm chức vụ PP, đc kết nạp xxx... nhưng vẫn quyết định sẽ ra đi vì 2 lý do:
1. Thu nhập hiện tại cũng teo tóp( vừa do tình hình chung và cả riêng chỗ em).
2. Nhìn tương lai cũng ko có gì sáng sủa, mình ko làm bên kinh doanh trực tiếp( tín dụng) mà cũng khó có cơ lên đc Sếp thì để mà bứt phá( về lâu dài) rất khó.
3. Là cũng muốn bứt phá lên, vì dẫu sao mình vẫn còn trẻ, sao cứ phải bám víu vào mãi 1 chỗ mà mình cảm thấy chưa thực sự tâm huyết.
Các cụ mợ nếu ko làm NH thì tưởng bọn em sướng lắm( suốt ngày ăn trắng mặc trơn, vui vẻ tươi cười....) nhưng thực ra nhiều áp lực lắm. Nhất là thời điểm này, nếu ai từng làm tín dụng từ trc thì kiểu gì chẳng dính ít nhiều nợ xấu( dính cái này thì áp lực lắm, bỏ chẳng đc ). Còn anh em ko làm kinh doanh trực tiếp thì thu nhập cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, hơn nữa áp lực về các chỉ tiêu cũng ghê gớm lắm. Phần miên man này em chém lung tung thôi, có gì các cụ mợ bỏ qua, đừng bắt bẻ em nhé .
Quay trở lại vấn đề của em, quyết định bỏ công việc đang có thu nhập hằng tháng để ra làm ngoài là phải đối mặt & chấp nhận rủi ro, vì làm ăn chỉ có đc hoặc mất, ko bao giờ có chuyện chỉ có hòa và được. Quen mãi với môi trường điều hòa máy lạnh, quần áo chỉn chu, làm theo sự sai bảo... rồi nay thử ra ngoài xem trời cao bể rộng ra sao - âu cũng là 1 động lực cho em. Mình còn trẻ cũng đôi lúc phải thay đổi thì mới mong tìm ra cơ hội, dấn thân vào để nay mai già còn có cái mà nhìn lại, chứ cứ "ổn định" thì 10 hay 20 năm nữa vẫn cứ thế. High risk high return( nôm na là: liều ăn nhiều) các cụ nhỉ.
Cụ, mợ nào đang khởi nghiệp, hoặc đã từng rũ bỏ cái cũ để xông pha thì góp thêm những câu chuyện cho những người như em có thêm động lực ạ. Chân thành cảm ơn các cụ, mợ đã giành thời gian đọc câu chuyện của em. Chúc các cụ, các mợ sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt.