khó cho cụ thật, hãy để cho vk cụ quyết định, cụ hãy chỉ ra những sai lầm của mẹ cho vk cụ hiểu. Mẹ mà kiểu đấy thì chẳng cần có trách nhiệm.
Cụ này chuẩn .Liền bà đánh bạc thì em phải chắp tay lạy gọi bằng cụ .Các mợ ấy đánh xóc đĩa xuống tay 4-5 trăm triệu mặt tỉnh bơ ,thua cũng không thấy thay đổi nét mặt .Phố nhà em cũng vài nhà đăng bán toàn vợ giấu chồng đi đánh bạc đến lúc bọn gấu mèo đến đòi nợ ông chồng té ngửa ra mới biết vợ mình đi đánh bạc .Nói chung cái thể loại liền bà này không thể thương được .Lời khuyên chân tình của cháu là cụ chủ bẩu bà ấy là Hà Nội hiện có 6 cái cầu bà ấy thấy cầu nào tiện lợi nhất thì lên cầu hô khẩu hiệu đại loại cái gì mà "....muôn năm ấy "...xong rồi nhảy xuống sông Hồng cho ló mát.Ca này khó, đàn bà đã dính vào đỏ đen, còn dã man hơn đàn ông nhiều
Em nhớ chuyện đọc ngày xưa, có ông phú hộ Hracing lấy vợ được đôi năm mà chưa có mụn con nào , một ngày ông phú hộ được uống rượu OF nhiều nên say, loạng choạng ra bờ ao nằm ngủ . Đến nửa đêm ông phú hộ chợt tỉnh giấc, nhìn thấy 02 cái bóng nhỏ đầu cầu ao đang nói chuyện với nhau :Mợ ấy mới có 53 thì coi như tầm tuổi em, còn trẻ chán , nên chắc cụ chủ thớt còn khổ đấy. Ít nhất tầm 20 năm nữa, còn không phải 30 năm nữa. Thường những người như mợ ý lại ít ốm đau bệnh tật, cứ phơi phơi ra ý. Ca này khó, nhưng không đến mức quá khó, vì bản chất cái khó này là tiền. Mà tiền thì nói cho cùng, kiếm ra vẫn dễ hơn nhiều thứ khác. Giờ, quan trọng là cụ chủ phải kéo được vợ về phía mình, hãy yêu cô ấy như chưa yêu lần nào . Thuận vợ, thuận chồng tát biển Đông cũng cạn mà. Thuận vợ, thuận chồng sẽ làm cụ phấn khởi hơn, chí thú làm ăn hơn. Nghe chuyện thì cụ cũng có tiềm năng và khả năng kiếm tiền. Thôi thì cố lên chút cho vui cửa vui nhà cụ à. Tháng đưa 3 triệu cho 1 bà đang 53 tuổi chắc chả đủ đâu, biếu mợ ấy 5 củ đi, coi như mỗi tháng cụ mất thêm 1 chầu mát xa 4 tay . Dư dả chi tiêu, mợ ấy sẽ vui và chắc chắn chơi mãi sẽ chán, rồi sẽ lúc nghĩ lại. Lúc đó mợ ấy sẽ thương yêu vợ chồng cụ chủ hơn. Còn vụ nợ 300 triệu kia, nếu nợ thật, thì bố trí gặp chủ nợ, rồi trước mặt giãn nợ đã, từ từ rồi trả cho mợ ý. Cụ chủ làm được như em nói, em tin là cả mẹ vợ, vợ và các con của cụ sẽ tôn trọng và yêu thương cụ hơn nhiều, kể cả ông anh vợ nữa. Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng phải nghĩ đến bố mẹ cụ và 2 người em nữa, cũng nên có hỗ trợ kinh tế khi họ cần hoặc bằng cách nào đó thật tế nhị, để chọ mọi người thấy có sự công bằng, nhất là cho vợ và gia đình vợ thấy điều đó. Nói chung, sẽ vất vả cụ à, nhưng cố lên. Mình sống, còn để phúc cho con cho cháu nữa. Chứ giờ cứ chấp lên, chấp xuống, mệt người lắm. Mà tinh thần không thoải mái, cụ sẽ khó mà lao động để kiếm được nhiều tiên cụ à.
Chúc cụ vui, sức khỏe, gặp nhiều may mắn trong công việc và sớm tìm được sự thanh thản trong cuộc sống.
trên OF này có cụ nào hơn 53 làm quả cảm tử để giải cho cụ Chủ theo PA3 đê.Khó nhỉ:
PA1: Xây dụng nội quy sinh hoạt gia đình lại xem, tùy cụ xd nội quy thế nào cho phù hợp với hoàn cảnh cụ thể. Nếu ko thực hiện được thì thực hiện phương án 2.
PA2: Cho thuê cái nhà cụ đang ở đi (hoặc đóng cửa để đó), cụ đi tìm thuê chỗ khác mà ở tạm tg và cũng thuê cho nhạc mẫu phu nhân 1 chỗ cho riêng hẳn ra sau đó tính tiếp. Nếu ko được thực hiện PA3.
PS3: Kiếm cho nhạc mẫu phu nhân 1 nhạc phụ đại nhân mới (tức là gả chồng cho mẹ vợ ấy) xem sao?
sao cứ phải hơn 53 cụ? Tình yêu ko có tuổi màtrên OF này có cụ nào hơn 53 làm quả cảm tử để giải cho cụ Chủ theo PA3 đê.
Em thấy đa phần các ofer đều tư vấn cho cụ chủ thớt hành xử với mẹ vợ như với người ngoài vậy. Nếu đó chỉ là người quen, họ hàng thì em cũng đồng ý với các cụ ấy. Tuy nhiên đây lạ là mẹ vợ của cụ chủ, nên em nghĩ cách suy nghĩ, hành xử phải khác!Các cụ có thể cho em lời khuyên được ko ? Hiện tại e đang thấy rất chán chường.
Chuyện là ntn, e sẽ kể cho các cụ nghe từ đầu...Mong các cụ bớt chút thời gian theo dõi và cho e lời khuyên ạ
Em và vợ em yêu nhau từ hồi học ĐH, năm 2010 2vc em ra trường xin ở lại trường và được đi học cao học ở nước ngoài...Đầu năm 2013 trong thời gian làm luận văn 2vc em về nước tổ chức lễ cưới xong rồi tiếp tục sang để hoàn thiện nốt chương trình học. Sau đó tháng 5/2013 2vc e về nc và đi làm.
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói và có vẻ sẽ rất ổn đúng ko các cụ, nhưng bọn e ko thể ngờ được là khi về nhà lại nhiều chuyện đau đầu như vậy ập đến.
Gia đình nhà vợ em, trc đây khi bọn e ở nhà thì kinh doanh nhà nghỉ bình dân, nhưng trong thời gian bọn e đi học thì vì tham tiền nên chơi trò đi vay lãi rồi đập chỗ nọ chỗ kia ăn chênh lệch + thêm lô đề nữa dẫn tới phá sản, bán sạch nhà cửa. Mà việc này chủ yếu bà mẹ vợ e làm, ông bố vợ nghiện rượu nặng nên ở nhà chỉ lo chuyện nhà cửa, ko tham gia, ông anh vợ em thì làm công an đi suốt nên càng ko biết những việc bà ấy làm.
Trong thời gian bọn e đi học cũng đôi ba lần gọi sang bảo gửi tiền về cho bme vay mua ô tô đi (thực chất là vay để lô đề + cho vay lãi ngoài), vợ e cũng thương bố mẹ nên gửi về cũng nhiều, tầm hơn 100tr.
Khi bọn e về thì nhà của, đất đai, xe cộ đã bán sạch, bìa đỏ các thứ ngân hàng giữ ...
Năm 2014 ông bố vợ e vì nghiện rượu lâu năm lại sức khoẻ yếu + với việc bà mẹ vợ thường xuyên bỏ đi trốn nợ ko ai chăm sóc nên mất vì bệnh hiểm nghèo.
Và sau biến cố đó thì hàng loạt vấn đề ập đến
Đầu tiên e xin nói qua về bà mẹ vợ, Năm nay 53 tuổi, bà mẹ vợ e thì với con cái trong nhà thì đối xử rất tốt ko có j để chê cả nếu vừa ý bà ấy . Nhưng ra ngoài xã hội bà ấy cũng thuộc dạng có máu mặt về chuyện lô đề, cho vay nặng lãi, lươn lẹo...
Còn về ông anh vợ em, mặc dù là con trai cả nhưng e đánh giá là vô trách nhiệm, chỉ đùn đẩy trách nhiệm, mọi việc sang cho 2vc em. Trc đây sau khi bố vợ em mất thì bà ấy cũng ra nhà ông a vợ em ở 1 thời gian xong rồi xích mích với vợ của ông ấy, giờ thì chị kia + gia đình chị ấy cũng ko chịu nổi bà ấy + thói lăng nhăng của ông a vợ e nữa nên đã lôi nhau ra toà và giải quyết xong xuôi hết rồi, e sợ e và vợ e cũng sẽ như thế nếu cứ ntn và ko tỉnh tảo được.
Sau khi ông bố vợ em mất, vì thương mẹ nên vợ em nhiều lần năn nỉ ỉ ôi e đưa tiền để giúp bà ấy trả nợ một phần, e nhắm mắt liều tiếp tục đưa thêm tiếp hơn 150tr cho bà ấy đi trả nợ. Ông anh trai vợ em cũng xoay sở để đưa cho bà ấy hơn 200tr đi trả nợ. Xong việc rồi bà ấy hứa lên hứa xuống là sẽ ko bgio để các con phải lo cho mẹ nữa...
Gần đây bà mẹ vợ em lại về nhà vợ chồng em và ông anh vợ bảo vẫn còn 1 món nợ nữa khoảng 300tr và kể lể than khóc kiểu mẹ ko biết phải làm ntn bây giờ, hay là mẹ ra sông tự tử nhé các con vì mẹ ko muốn phiền đến các con một lần nữa. Vợ e lại mủi lòng, nhưng e kiên quyết ko đồng ý đưa thêm dù chỉ 1 đồng, 2vc e giận dỗi cãi nhau khá là to nhưng cuối cùng cũng ok vì e phân tích cho vợ e hiểu ko thể như thế mãi được.
Mẹ vợ em biết ko thể moi thêm được nhiều như thế nữa nên giờ chơi bài ở lì ở nhà em. Nhà em có con nhỏ, phải thuê giúp việc trông nên vợ e bàn với em cho bác giúp việc nghỉ để bà ngoại trông, tiền trả cho giúp việc thì coi như biếu mẹ, em OK vì dù gì bà ngoại vẫn hơn người ngoài.
Nhưng nào ngờ bà ấy trông cháu mình mà còn thua xa cả người giúp việc, ko biết cho ăn cho uống, trông non cháu mà suốt ngày tay bấm điện thoại, mắt xem tivi mặc kệ cháu khóc, cháu đói... nói chung là ko làm đc j cả lại suốt ngày quát mắng con e là ngu là hư ko biết nghe lời...Rồi mẹ bế con mày cả ngày mẹ đau tay, đau lưng các kiểu xong lại xin tiền vợ em đi khám, mỗi lần như thế là đi cả ngày luôn báo hại 2vc e thay nhau nghỉ việc ở nhà trông con. Cuối cùng sau 1 tháng để bà ấy trông, 2vc em lại phải đi tìm thuê người giúp việc mới vì bác giúp việc cũ đi làm chỗ khác mất rồi...
Rồi bọn e bàn nhau kiếm cho bà ý 1 công việc để gom góp tự trả nợ. Bọn e đi thuê nhà, thuê cửa hàng, mua đồ đạc cho bà ấy mở hàng ăn, hàng nước...nhưng chưa lần nào bà ấy làm được quá 1 tháng, đủ mọi lý do, mẹ làm 1 mình vất vả, mẹ thấy ko có khách...v.v.v.v...chung quy lại là lười lao động, ko muốn làm việc vất vả vì trc đây chỉ ngồi 1 chỗ là có người mang tiền đến cho vay rồi (nguyên văn lời bà ấy)...
Bây giờ bà mẹ vợ em coi cái nhà của e như cái nhà trọ ko hơn ko kém, sáng 7h,8h bà ấy vác xe đi lượn đường, ko ai biết đi đâu làm gì, trưa 11h30 về ăn cơm xong vứt bát đĩa các thứ, quần áo cho bác giúp việc làm rồi ngủ trưa hoặc xem phim rồi 2h chiều lại lượn, 6h về ăn tối rồi xem phim đến 1,2h đêm...ngày nào cũng vậy ko giúp vc e đc j cả kể cả bế cháu. Rồi thi thoảng ko thấy mặt e là lại kể lể than vãn rồi xin tiền vợ em vài chục vài trăm. Mà em ko hiểu bà ấy làm gì mà lúc nào cũng cần tiền, mặc dù ăn uống ngủ nghỉ ở nhà em cả mỗi tháng 2vc em và anh trai vợ em biếu thêm bà ấy 3-4tr để tiêu vặt rồi.
Bây giờ ở nhà mình mà nhiều lúc 2vc e còn ko dám mua sắm đồ, ko dám cho con đi du lịch, mua bán j cũng cất cất giấu giấu vì mỗi lần ko xin được tiền thì bà mẹ vợ e lại nói giọng kiểu chúng mày có tiền đi chơi, có tiền mua abc đấy thôi. Em đến chết mất các cụ ạ.
Mong các cụ cho e xin lời khuyên bây giờ, chứ cứ ntn mãi chắc em phải bán nhà để về nhà nội em ở thôi...may ra thì bà ấy ko dám qua nữa.
Cụ kém suy nghĩ thế, bây giờ đã đau đầu rồi, gọi tương quan lên để thành thần kinh suốt ngày phân xử ànếu em là cụ chủ là em rước bố mẹ mình lên để cân đối lực lượng ngay con trai lo cho bố mẹ là chuyện bình thường bà kia cũng hết làm tàng