Thế nhìn xuống trym vậyVậy đỡ quá cụ ạ. Nhưng những lần em tiêm, 1 là đực, hai là toàn các cô, các bác cả
Thế nhìn xuống trym vậyVậy đỡ quá cụ ạ. Nhưng những lần em tiêm, 1 là đực, hai là toàn các cô, các bác cả
Em ko thuộc bên đấy, thế mới nản.Thế nhìn xuống trym vậy
Em thì ngược với Cụ, uống bao nhiêu cũng đc nhưng tiêm thì có cảm giác sợ.Em thì sợ nhất uống thuốc, cứ thuốc gì cho vào mồm là nôn thốc nôn tháo, đến viên c còn không dám nuốt.
Mỗi lần phải uống thuốc với em là một cực hình.
Thế này mấy em y tá bên cạnh đâm lung tung hết
Cụ viết thiếu chữ "i" thành gà à cụ? Em thế này chắc trên mức điệu tí. Chứ mỗi lần tiêm lại thay quần thì chết .hơi hơi sợ thì 1 là nhát 2 là .... điệu, còn sợ vãi đái ra thì nó lại sang mẹ nó 1 hội chứng, tiếng Anh nó gọi lf "phobia", tức là 1 trạng thái của thần kinh mà lí trí ko kiềm chế hay chi phối được, rối loạn cảm xúc. như sợ tiêm, sợ... tắm, sợ mèo, sợ xe, sợ máy bay, sợ độ cao, sợ tối, sợ tiếng kèn vvvv nói chung là những cái sợ vớ vấn nhất, mà đỉnh cao nhất là .... sợ vợ
em thì mắc tật sợ .... gà
"thức suốt năm canh chỉ sợ gà"
Em trước ở nhà tiêm gà, chó, với lợn suốt ấy mà cụ.Em nuôi thỏ, nhìn nó ốm sắp tèo, thế là em mua kim tiêm và thuốc về tiêm vào chân nó. Và em thấy đỡ sợ tiêm hơn. Hehe cụ thử đi
Thực ra giờ ko sợ đau nữa cụ ạ, nhưng nhìn thấy kim tiêm đang lên thuốc chuẩn bị tiêm, cảm giác chọc vào thịt nó rất sợ.Thường tiêm kháng sinh mới đau. Xưa em bi tiêm Teta suốt, đau quen dồi
Khi tiêm, mọi người hô hào quay mặt đi cho đỡ đau, em toàn nhìn chăm chú mũi tiêm đâm vào, cảm nhận từng nhịp đau khi bơm thuốc và người tiêm vuốt nhẹ cho thuốc lưu thông.
Có lần bị tiêm kháng sinh đau nhất là bị nàng y tá bụng chửa vượt mặt tiêm. Nhìn mặt đã khó đăm đăm rồi, lúc tiêm nàng ấy bơm phồng cả chỗ tiêm lên, em đau quá suýt đấm cho phát, may nhìn nàng ấy bầu bí nên kìm lại đc, em chỉ vặc vài câu cho đỡ đau
Túm cái váy lại em ko sợ tiêm lắm
Chắc những năm 70-80 thì mới đến mức vậy cụ nhỉ? Những năm 90 thì y sĩ bản vẫn trần nước sôi hoặc đốt cồn, nhưng mà mũi kim vẫn sắc lắm!Ngày xưa cụ nào tiêm nhiều thì đúng là cảm giác khó quên, có một kim tiêm mà tiêm cả năm nên nó cùn, trước khi tiêm cho kim tiêm và xi lanh vào bát nước xôi để sát khuẩn, khi tiêm thì ray mãi mới vào vì lâu ngày bị cùn, mà thuốc thì nhiều tiêm lâu nên bây giờ vẫn sợ.
Chả bù cho em nhóm máu O, các em huyết học săn em ghê lắm. Mỗi năm đều hiến 1 lầnBỏ qua cái mũi kim lấy máu to tổ bố thì em nghĩ đó là việc ý nghĩa và tốt mà. Facebook em mà cứ thấy có đợt thông báo hiến máu của mấy nhóm là em đều cố gắng tham gia, cơ mà em nhóm B lúc hiến máu đội máu hời hợt lắm
Đội O thì như vua chúa rồi cụ ạ. Chả hiểu sao lần nào em vào bảo em nhóm B là đội máu lấy máu rất miễn cưỡng, động viên là chắc mấy thằng B ít bệnh tật mổ xẻ và ít đánh nhau mất máuChả bù cho em nhóm máu O, các em huyết học săn em ghê lắm. Mỗi năm đều hiến 1 lần
Nhìn cảnh rằm đâm vào chân thì như điện chạy dọc sống lưng cụ ạ.thực ra việc sợ tiêm chỉ là 1 cái trong hội chứng sợ: các vật sắc nhọn Aichmophobia. Có thể bác chủ cũng sợ cả các hình ảnh: dao đâm, mũi tên đâm, v.v,. Nói nôm na là: xem phim chiến tranh súng bắn, bom nổ máu me, ko sợ bằng nhìn cảnh người này đâm người kia
Ví dụ: em xem phim Quiet Place Phần 1 (vùng đất câm lặng), có cảnh nữ chính bước xuống cầu thang gỗ, có mảnh gỗ nhỏ (gỗ dăm dài chừng 5,6 cm) dựng đứng lên, bước trong bóng tối nên bàn chân nữ chính đâm xuyên mảnh gỗ đó! thì phân cảnh đó em cứ gồng hết cả người, hồi hộp, che mắt, từ lúc nữ chính bắt đầu bước chân
Hehe, nói thì cụ tự ái, mặc dù 99% là chuyện cụ bịa ra thôi. Em kể tiếp 1 chuyện này nữa này, ngắn gọn thôi nhưng đủ ýEm một lần đi tiêm có cô bé hỏi:
- Anh có tiền sử bệnh gì không?
+ Anh không biết, từ bé tới giờ anh ốm no bò dậy, chưa đi khám một lần nào.
- Thế để em tích cho anh không có tiền sử bệnh.
......
- Anh có dị ứng với thuốc, hay thực phẩm gì không?
+ Anh cũng không biết, mỗi lần sốt thì anh uống lá diếp cá, cảm thì anh xông nước giải-ngải cứu....làm gì có tiền mua thuốc đâu em. Ăn cũng chỉ có cơm với rau & lạc rang mấy chục năm nay, thi thoảng mới được con cá muối....nên anh cũng không biết là có dị ứng gì không.
- Thế để em tích cho anh không dị ứng.
.....
- Gần đây anh có thấy mỏi mệt, đau yếu gì không?
+ Thú thực với em, nhà anh 5 cái tầu há mồm đằng sau, phía trước là bố mẹ già....anh không có thời gian mà nghĩ xem mình có mệt không nữa.
+ Thôi em khám cho anh đi...thể hiện bằng đo đạc hay xét nghiệm gì tùy em cho đúng khoa học, đừng hỏi.
- Xong rồi anh, của anh tốt cả đấy....anh sang tiêm đi.
DKM, em không dám tin ở mắt mình nữa & em sợ tiêm từ ý.
À, chuyện của cụ khác chuyện của em.Hehe, nói thì cụ tự ái, mặc dù 99% là chuyện cụ bịa ra thôi. Em kể tiếp 1 chuyện này nữa này, ngắn gọn thôi nhưng đủ ý
Bác sỹ hỏi Bệnh nhân
- Anh có tiền sử bệnh gì không, BN trả lời: Bác sỹ cơ mà, phải nhìn và biết chứ
- Anh có dị ứng với thực phẩm gì không, BN trả lời: Bác sỹ cơ mà, phải nhìn và biết chứ
- Dạo này a có ốm đau mệt mỏi gì không, BN trả lời: ............. thôi em ko type tiếp, cccm biết câu trả lời rồi đấy
Bác sỹ kết luận: Chuyển sang bệnh viện ... (Bệnh viện gì thì các cụ tự hiểu)
Em lại thích cả uống thuốc và tiêm anh Tài ạEm thì ngược với Cụ, uống bao nhiêu cũng đc nhưng tiêm thì có cảm giác sợ.
E mổ bs Trọng Anh trong Sài Gòn, hồi đó hết 25tr. ( ông này học Mỹ về, triển khai kỹ thuật này đầu tiên ở VN)Cụ mổ viện nào vậy ạ? Chi phí đợt đó giá như nào cụ nhỉ? Em hơn năm nay chưa bị trật lại nên cũng ko gắt gao vụ mổ.