- Biển số
- OF-298980
- Ngày cấp bằng
- 18/11/13
- Số km
- 3,866
- Động cơ
- 335,689 Mã lực
Em hỏi nhỏ:Quê cụ ở mô?Cụ nhầm nhé.chỗ nào k biết chứ vùng e toàn cấp đất,có điều kiện cấp nhà cho con rể.mà cho cũng toàn mặt đường nhé
Em hỏi nhỏ:Quê cụ ở mô?Cụ nhầm nhé.chỗ nào k biết chứ vùng e toàn cấp đất,có điều kiện cấp nhà cho con rể.mà cho cũng toàn mặt đường nhé
Vâng.. cũng có thể là do mặc cảm mình không giỏi khâu ngoại giao ăn nói anh ạ. Chứ cũng chưa dám lấy gì làm chắc là mấy đứa lầm lì ít nói thì tốt hơn mấy đứa nhanh nhẩu. Nhưng tôi không thích một xã hội chỉ chuyên khuyến khích những người hướng ngoại. Vì thường người hướng ngoại hay có xu hướng thích "đồng hoá" người hướng nội.Em thích quan điểm này của cụ, sự gắn bó cần có thời gian để hình thành. Tâm niệm: lễ, nghĩa, tín nhưng luôn chừng mực đó mới là lâu dài.
E ở vĩnh phúc nhé.cụ đi tam đảo qua là qua nhà e.1 dọc toàn con rể nhà mặt đường.bao gồm cả nhà eEm hỏi nhỏ:Quê cụ ở mô?
Tình cảm thì không thể ép, để trong lòng. Nhưng nếu không có mâu thuẫn gì, thì việc về một số dịp theo nghĩa vụ, giữ thái độ hòa nhã, thì có sao.Em thì cảm giác rất khó gần, sang bên ngoại có ăn uống, cỗ bàn hay gì đều cảm thấy k thoải mái và coi đó là nghĩa vụ. Tất nhiên nó đến từ rất nhiều lý do, dù em đã cố gắng bỏ qua, cố quên để hoà hợp nhưng gần như đến giờ là không thể.
Hôm qua em quyết định nói với vợ là thôi thì không thích nhau thì hạn chế gặp nhau, anh sẽ làm tròn bổn phận, nghĩa vụ. Anh xin lỗi, biết em rất buồn, nhưng anh không thể vui vẻ giả tạo được.
Vk em cũng không trách móc em gì vì cô ấy đứng giữa, biết mọi chuyện, mọi việc, hiểu bố mẹ và gia đình mình thế vào, cô ấy cũng hiểu em đã phải chịu đựng quá nhiều từ 3 năm trc ngày cưới và từ đó đến bây giờ rồi.
P/s: với bên nội nhà em thì vk em rất tốt hoà đồng, vui vẻ, và vk em vẫn nói “ước gì gđ nhà em được một phần của gia đình anh”
được như bên ngoại nhà cụ thì còn gì bằng, đúng là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh )Thế đếch nào ở nhà thì bà già tôi toàn mắng tôi, cấm có thấy mắng vợ tôi bao giờ he he.
Về bên ngoại thì ông bà nhạc lại mắng các con gái, nghe vui tai vãi.
À, nhà vợ có nhõn 5 chị em he he
Năm anh em trên 1 chiếc xe công nông cụ ạ.được như bên ngoại nhà cụ thì còn gì bằng, đúng là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh )
P/S: Cụ cho hỏi các ông con rể của ông bà nhạc có vui như cụ ko
Em thì làm rể mười mấy niên rồi mà vẫn như là khách. Đến bữa chưa thấy về là anh em chú bác gọi điện hỏi suốt. Về đền nhà thì tót lên mâm tiếp các bề trên, chưa bao giờ phải lon ton bếp núc bưng bê gì sất. Không bao giờ có cơ hội để được tiếng khen chăm chỉ, khéo tay ...gì cả, haizEm thì cảm giác rất khó gần, sang bên ngoại có ăn uống, cỗ bàn hay gì đều cảm thấy k thoải mái và coi đó là nghĩa vụ. Tất nhiên nó đến từ rất nhiều lý do, dù em đã cố gắng bỏ qua, cố quên để hoà hợp nhưng gần như đến giờ là không thể.
Hôm qua em quyết định nói với vợ là thôi thì không thích nhau thì hạn chế gặp nhau, anh sẽ làm tròn bổn phận, nghĩa vụ. Anh xin lỗi, biết em rất buồn, nhưng anh không thể vui vẻ giả tạo được.
Vk em cũng không trách móc em gì vì cô ấy đứng giữa, biết mọi chuyện, mọi việc, hiểu bố mẹ và gia đình mình thế vào, cô ấy cũng hiểu em đã phải chịu đựng quá nhiều từ 3 năm trc ngày cưới và từ đó đến bây giờ rồi.
P/s: với bên nội nhà em thì vk em rất tốt hoà đồng, vui vẻ, và vk em vẫn nói “ước gì gđ nhà em được một phần của gia đình anh”
Ngon cụ nhỉE ở vĩnh phúc nhé.cụ đi tam đảo qua là qua nhà e.1 dọc toàn con rể nhà mặt đường.bao gồm cả nhà e
Đây là tư tưởng trọng Nam khinh Nữ còn tồn tại từ chế độ phong kiến.Tâm tư phết. Mình lấy Cả giá tài của ai đó mang về nhà mình thì những lúc qua nhà sản xuất phải nhanh mồm miệng sởi lởi cái thằng người thì người ta mới đáp lại. Mà kể cả có đ éo đáp lại thì cũng là lễ nghĩa cho vợ mềnh nó sướng. Lão có con gái chưa ? Tính dần là vừa
Khu nhà cụ tiềm tàng bom nổ chậm nhỉ?E ở vĩnh phúc nhé.cụ đi tam đảo qua là qua nhà e.1 dọc toàn con rể nhà mặt đường.bao gồm cả nhà e