Chào các bác ! Vợ chồng em tốt nghiệp ĐH Dược Hà Nội năm 1995 không chỉ với hai mà hẳn là... bốn bàn tay trắng !
Ngày đấy làm Trình dược viên cho "Đế quốc và Thực dân" còn oai lắm, lương tháng tính bằng "vé" (100 USD), phỏng vấn mấy vòng bằng tiếng "Tây" mà tuyền chỉ tuyển Bác sĩ và Dược sĩ Đại học thôi !
Em cũng trúng tuyển, khi nó hỏi mày đi sẽ đi làm bằng gì ? Em trả lời ráo hoảnh: Bằng xe máy chứ bằng gì nữa ! Ngoài cửa Văn phòng tao có gửi con Viva mới tinh (đi mượn) mà ! Trên đường về trời lạnh mà em vã mồ hôi hột, bố mẹ hai bên đều cán bộ nhà nước, đủ nuôi các con ăn học thành đạt đã là mừng. Đâm lao phải theo lao, hai vợ chồng em nháo nhào đi vay mượn khắp nơi được 18 "vé" (1.800 USD), ra chợ xe máy cũ Phùng Hưng tậu được một chiếc Honda Astrea cũ mèm để em bắt đầu cho chuỗi ngày "làm thân trâu ngựa cho Thực dân France" !
Hơn 10 năm sau với một mớ kinh nghiệm xương máu và chút vốn còm em cũng mở Công ty như ai ! Vừa làm Giám đốc (tất nhiên rồi), vừa làm Trình dược viên, Nhân viên giao nhận đôi khi kiêm cả..."đầu gấu đòi nợ" nữa !
Tích góp mãi tới năm 2009 khi đã 37 tuổi em mới tậu được chiếc Ford Everest với đa chức năng: Chở Giám đốc đi giao dịch (dĩ nhiên rồi)
, nhân viên đi công tác, giao nhận hàng cho Công ty, chở vợ con gia đình... và để phục vụ cho mượn cũng như làm tròn trách nhiệm với bà con trong tổ dân phố mỗi khi ma chay cưới xin !
Sau 7 năm 6 tháng với 15,5 vạn cây số, em bán lại được 450tr cho một cậu nhân viên của đại lý Ford rồi tậu được một em Toyota Fortuner 2016.
Còn các bác thì sao ? Kể em nghe với !