Nhân chuyện các cụ nói cốc chén em lan man chút về cặp cốc em vừa mua
Mấy bữa trước xuống ăn cỗ ở Ecopark - em mới mò sang Bát Tràng chơi, vào chợ lượn vòng vòng ngắm cốc chén thì thấy có cái cốc nhỏ xinh bày trên cái kệ rõ đẹp. Em rón rén cầm lên ngắm ngía thì thấy nó vừa xinh cho ly espresso - dụt dè hỏi chị chủ quán có bán lẻ cái tách này không, bà chị ngừng buôn chuyện quay sang nhìn em từ đầu đến chân như người trên trời xuống - em nghĩ bụng, bỏ mẹ rồi - hàng chắc không bán lẻ
Bà chị hất hàm hỏi mua bao nhiêu cái, em nhẹ nhàng - em mua một đôi thôi - bà chị tỉnh bơ quay lại buôn chuyện tiếp vừa thủng thẳng mua thế thì mua làm gì? Em đứng ngẩn tò te, mặt nghệt ra vì ngại quá đành chữa thẹn bằng cách quay sang xem mấy cái bộ gì mà nung cả nghìn độ rồi thì ment chảy tè le, lúc sau đi ra thì thấy đứa nhân viên cầm sang đưa 2 cái bảo cô nói đưa tặng chú - không tin vào tai mình, em hỏi lại hết mấy tiền - đứa bé nhắc lại bảo cô con tặng chú ạ.
Quá ngạc nhiên, em ới luôn ông bạn già ở Giang Cao hỏi chuyện - nhắc qua lão này, cũng nghệ nhân gì đấy, trước nhà làm gốm sứ rồi lò nung các kiểu từ lò than đến cả khi chuyển sang lò gas những năm 9x-2k. Sau vì gốm sứ tung của rồi các nhà máy trong nước rẻ quá, không cạnh tranh được nên dẹp lò - giờ thi thoảng đi vẽ mẫu cho vài xưởng trong làng và hướng dẫn đám thợ học việc còn đa phần rảnh rỗi nên chuyển sang số học và trà chanh chém gió
. Lão ý bảo, chắc mày mua loại trắng trắng bé tin hin không quai đúng không? Em giật mình, như lão là ý đứng cạnh em lúc xem hàng vậy - em bảo đúng rồi sao bác biết, lão bảo đấy là hàng hen-mết không có cái nào giống cái nào đâu, đang định hỏi kỹ hơn thì F1 túm tay bảo gấu gọi về nên lật đật chạy luôn.