Đêm hôm trực gác, bệnh nhân diễn biến 1h đêm nên buồn sầu tâm sự với cccm.
Em đang bỏ gđ đi chống dịch mấy tháng nay, ăn dầm nằm dề trong bệnh viện dã chiến cách ly hoàn toàn với bên ngoài.
Nghĩ cảnh mấy tháng nay lương không tăng được bao nhiêu, (mà còn hụt khá nhiều vì không làm ngoài được). Nhìn lại mình và các đồng nghiệp thì thấy quá bạc bẽo!
Ai bảo NVYT đi chống dịch được hưởng chế độ tốt chứ em chưa thấy tốt hơn chút nào.
Các anh em khi nghe tin điều động đều lên đường sẵn sàng, có khi đột xuất chỉ được 30p chuẩn bị đồ đạc để vào bệnh viện.
Có vài anh em bị nhiễm trong quá trình chăm sóc cho Bệnh nhân covid rất tội, vì sợ người nhà lo lắng nên có anh em giấu gia đình từ tháng 8 đến giờ vẫn chưa cho biết.
Cuối năm xét khen thưởng ABC nâng lên đặt xuống những Nvyt bị Fo trong quá trình điều trị, nên cho 100% hay tỷ lệ. Và rồi chọn tỷ lệ còn đc 1 người đc vài trăm.
Thậm chí còn cho rằng các anh em chủ quan, tắc trách nên mới bị nhiễm. NVYT đang làm nhiệm vụ bị Fo thì đưa đi cách ly điều trị như các BN covid khác, vẫn hưởng lương bình thường, và điều đó được các lãnh đạo cho rằng đã đối xử nhân văn rồi.
Hôm nay em khám cho 1 người fo mới vào viện, chị ấy kể được cơ quan bank liền cho 10tr đi điều trị. Nhìn lại các anh em từng bị fo khỏi rồi vẫn tiếp tục công việc nhưng số tiền nhận được là 500.000 mà chạy tới lui ký tá mới nhận đc tiền, thấy bạc bẽo vô cùng. Bên công đoàn có đưa công văn về hỗ trợ 1.500k-3000k. Thấy tưởng được hỗ trợ 1 số anh em hớn hở , nhưng cv chỉ áp dụng đối với nvyt ko được nhận lương khi bị Fo
Em thì ko thiếu tiền, mà thấy chua xót cho các anh em vô cùng.
Mới tuần trước bệnh viện đã có 2 bác sĩ trẻ nghỉ việc. Hụt hẫng lắm cccm ạ. Giá như em có thể làm được cái gì đó.
Bs: Thú thật với cụ, Em có CV bên ngoài ngon hơn BV gấp nhiều lần, em đi chống dịch như thế này nhưng cơ sở của em vẫn gọi suốt ngày vì cũng còn rất nhiều người cần đến em.
Nói chung CV bên ngoài của em ko ảnh hưởng vì dịch là bao.
Em đã đi nhiều BV, từ BV Quân đội sang Bv tỉnh, bv tư nhưng cuối cùng em chọn dừng lại ở nơi bệnh nhân Phong cùi ( Nơi mà 10 năm ko có ai về mới tới lượt em ). Em gắn bó nơi đây lâu rồi nên coi như nhà thứ 2, nhìn 1 số anh chị đi trước tâm huyết với BV nên cũng cố gắng đóng góp chút gọi là.
Vì thế 1 số cụ mợ đừng có nói với em chuyện yêu nghề, chọn sai nghề.
Còn tâm sự em đã nói rồi, em ko thiếu tiền, đi chống dịch ko phải vì tiền, nhưng nhìn các anh em đồng nghiệp chịu đựng cam khổ, nhẫn nhục khi bị là Fo, cách đối xử và trợ cấp cho các đồng nghiệp Fo (đang đc cổ vũ suốt ngày trên tivi) là 500.000. Các NVYT lần lượt nghỉ việc như vậy thì cũng nên đặt dấu hỏi!