[Funland] Bướm đêm

be bư

Xe ngựa
Biển số
OF-197289
Ngày cấp bằng
4/6/13
Số km
29,442
Động cơ
620,253 Mã lực
em đánh dấu tối vào đọc tiếp
 

vuot_len_tren

Xe buýt
Biển số
OF-59062
Ngày cấp bằng
14/3/10
Số km
678
Động cơ
450,340 Mã lực
Nơi ở
HN
Cho em đặt viên gạch ngồi hóng
 

thailoks

Xe đạp
Biển số
OF-304757
Ngày cấp bằng
12/1/14
Số km
24
Động cơ
303,740 Mã lực
Em thề là k đọc chuyện cụ 3c nữa. Toàn đem con bỏ chợ . . .~X(
 

Vkphoto

Xe tải
Biển số
OF-209480
Ngày cấp bằng
9/9/13
Số km
223
Động cơ
318,729 Mã lực
chuột đang hỏng em cũng cố vào hóng mà méo thấy dề
 

mucdichcuatoi

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-45123
Ngày cấp bằng
31/8/09
Số km
8,569
Động cơ
533,450 Mã lực
Cụ 3C có nhắn lại BƯỚM ĐÊM sẽ chỉ có 11trap thôi nhé
 

Jacky Nguyễn

Xe hơi
Biển số
OF-379843
Ngày cấp bằng
27/8/15
Số km
110
Động cơ
245,400 Mã lực
Tuổi
39
Nơi ở
Đống Đa Hà Nội
CHAP 02

Sáng thứ bảy, cả hai cùng về XXX. Con đường đến trại giam đấy cũng khá xa. Mất gần nửa ngày thì tôi và Sơn mới đến tận nơi. Trên đuờng đi, thỉnh thoảng tôi để ý có điều gì đấy Sơn lo lắng xen lẫn vui mừng. Nét mặt Sơn không giấu được một cảm xúc nào đấy. Nó lạ lắm. Với bản chất công việc của Sơn rất ít thể hiện cảm xúc cho người khác biết. Nhưng với tôi, nó không thể giấu được. Có gì đó lâng lâng trong mỗi câu chuyện phiếm với tôi trên đường đi. Khi đến đầu huyện S.D, còn một quãng đường nữa mới vào đến Trại giam Q.T, tôi và Sơn ngồi nghỉ chân ở một quán ven đường. Tôi hỏi:
Tôi:
-Thế khi nào mày lấy vợ? Cũng nhiều tuổi rồi. Hay mày kén quá. Tao thấy lấy vợ muộn cũng mệt đấy. Dù sao mày còn bố mẹ mày nữa. Định cho các cụ đến bao giờ mới bế cháu hả?
Sơn:
-À! Lấy vợ hả? Chắc sắp rồi!
Sơn vừa nói vừa cười với tôi như trêu chọc.
Tôi:
- Mày đùa tao à! Gần 40 rồi! Trẻ nữa đâu. Ông bà già mày không giục à? Nhất là mày lại là con trai duy nhất trong gia đình. Hay có chuyện gì hả? Từ lâu tao thấy nghi nghi!
Sơn:
- Có gì đâu! Tình cảm con người khó có thể gò ép theo một khái niệm riêng được mày ạ! Nhất là cái duyên vợ chồng. Nhiều người bảo tao hâm, gia đình thì bảo tao điên! Cũng nhiều cô tìm đến rồi, nhưng tao không yêu ai cả. Chắc tao khó tính trong tình yêu! Tình yêu đâu có dễ thế mày. Hôn nhân là việc cả đời. Một quyết định thay đổi cả một con người đấy mày ạ! Có nhiều người nghĩ hôn nhân nó đơn giản. Không hợp thì chia tay. Bây giờ xã hội nó thoáng hơn trước. Nhưng có lẽ tao là người cổ hủ, sống về tình cảm nhiều hơn. Khái niệm tình yêu đối với tao là một sự bền vững. Sống lâu ở XXX, nhiều khi tao thành người ở đây mất mày ạ! Con người ở đây lành lắm. Nhất là người dân tộc. Họ không biết nói dối, thật thà và quý nhau lắm. Chắc mày chưa bao giờ nghe hát Then ở các lễ hội của người Tày ở XXX phải không? Biết rồi, mày mới thấy quý tấm lòng người ở đây. Có dịp, tao sẽ đưa mày đi! Còn người tao yêu thì dần mày sẽ biết. Có lẽ tao cũng không hiểu tại sao tao lại làm như vậy. Từ khi gặp cô ấy tao đã yêu rồi. Hoàn cảnh nó trớ trêu hơn tao tưởng. Yêu như điên dại vậy. Nhiều lúc tao sợ mình đánh mất lý trí của mình với tình yêu dành cho cô ấy. Tình yêu chắc thế! Nó như một thòng lọng vô hình vậy. Bám vào chặt mà rút ra cũng khó! Nên có thể mày chưa hiểu tao hết.
Tôi:
- Nhưng sao yêu lâu thế mà mày không lấy? Hay có chuyện gì?
Sơn:
- Mày muốn biết không? Lát nữa tao cho mày gặp nhé! Nhớ là đừng cho tao hâm là được. Có lẽ sống vì tình yêu với xã hội bây giờ người ta sẽ cho mình là dở hơi. Nên tao dễ là người dở hơi lắm! Tính tao thế! Nên tao vẫn chưa lấy vợ được. Con người, xét cho cùng cũng chỉ như một hạt bụi thôi. Sống cho ra sống và chết cũng vì ham muốn. Tiền bạc, dục vọng và đàn bà là những thứ mà đàn ông mình cần. Còn thiếu nó chắc không phải là đàn ông mày nhỉ? Thỉnh thoảng, suy nghĩ cũng thấy tủi thân mày ạ! Khi đám bạn chơi với mình đã lập gia đình hết rồi. Còn mình thì đang nhông nhông trên cái xe này, nay đây mai đó. Mà tao nói hơi nhiều! Còn mày thì thế nào?
Tôi:
- Ừ! Làm ăn bình thường! Doanh nghiệp mà! Đủ sống thôi. Nhất là thời buổi này!

Trên dọc đường đi, tôi và Sơn nói chuyện. Đủ thứ trên trời, dưới biển. Đã lâu lắm rồi hai thằng mới gặp nhau để hàn huyên. Hẹn hò nhiều lần, nhưng toàn bị nhỡ hẹn. Chỉ có điều tôi vẫn không biết Sơn đưa tôi đến trại giam Q.T để làm gì? Gặp ai? Tại sao những điều tôi hỏi về tình cảm mà Sơn vẫn chỉ cười, không trả lời. Chắc có điều gì uẩn khúc đây. Tôi nghĩ vậy.

Cũng đến trại tram rồi. Vòng vèo mãi mà gần đến 3h chiều thì cả hai thằng mới tới nơi. Sau khi liên hệ với quản giáo để xin gặp phạm nhân, tôi và Sơn ngồi ở phòng chờ. Chắc Sơn không lạ gì ở đây vì Sơn công tác ở công an tỉnh XXX, chắc cũng hay phải đến đây liên hệ công việc. Mọi người đều vui vẻ chào Sơn như người quen. Cũng nghĩ là với nghề nghiệp của Sơn thì việc này là bình thường.

Khoảng 10 phút sau, phạm nhân mà Sơn yêu cầu đã đến. Bước vào phòng là một người phụ nữ trạc 35 tuổi. Tôi chỉ đoán thế thôi vì thường những phạm nhân ở trong tù bao giờ cũng già hơn ngoài đời. Chắc do những thời gian cải tạo trong này, họ suy nghĩ nhiều đâm ra tư tưởng thường không ổn định một thời gian. Nhất là với tù nhân phạm tội về kinh tế. Con người không lường trước được sự việc nên thường mất lý trí một thời gian khi cải tạo trong này.

Thoáng nhìn thì người phụ nữ này cao, trắng, xinh xắn. Nụ cười rất duyên mặc dù hơi buồn. Có lẽ ngoài đời cô ấy chắc xinh lắm. Nhìn thấy Sơn, người phụ nữ ấy nở nụ cười vui vẻ. Nhất là ánh mắt khi nhìn Sơn, đắm đuối mà chờ đợi. Có điều gì đấy làm Sơn ngại. Chắc do tôi đang đi cùng. Người phụ nữ ấy thốt lên:
- Anh! Sao giờ này anh mới đến!
Sơn:
- Ừ! Anh đi cùng một anh bạn. Em thế nào! Ổn không?
Lan (tên người phụ nữ):
- Em bình thường mà! Có tin gì về em không anh?
Sơn:
- À! Hôm nay anh lên là để chúc mừng em! Đơn xin ân xá của em đã được duyệt rồi! Em sẽ được tha tù trước thời hạn 1 năm do cải tạo tốt. Thời gian đúng ngày 2-9 này em ạ! Anh lên đây để thông báo em tin mừng này.

Người đàn bà đấy reo lên vì sung sướng. Nhưng trong nụ cười, thì nước mắt cô ấy tuôn rơi. Có lẽ cô ấy mừng quá và khóc như một đứa trẻ vậy. Sơn ngẩn người lấy khăn lau nước mắt cho cô ấy.
Sơn:
- Thôi! Em đừng khóc nữa. Cuộc sống thế là đã thay đổi rồi! Con người ai tránh được sai lầm đâu em. Chỉ có điều, mình sống vì ai, cho ai và vì điều gì. Xã hội luôn công bằng mà! Nhưng anh luôn chờ em. Chỉ còn mấy tháng nữa thôi là em ra rồi. Lúc đấy mình làm lại từ đầu em ạ.

Người phụ nữ đấy không nói được điều gì. Chỉ khóc. Còn tôi sững người. Không có lẽ tình yêu của Sơn lại là người phụ nữ này? Tại sao? Có điều gì uẩn khúc chăng? Tôi không tin và mắt mình nữa. Bình thường Sơn là một điều tra viên xuất sắc của công an tỉnh XXX. Lập nhiều thành tích trong công tác. Nhưng không nhẽ... Đang thắc mắc với chính mình thì Sơn quay sang tôi và nói:
Sơn:
- Mày à! Những gì tao không nói với mày chính là điều này đấy. Chắc cuối năm tao sẽ lấy vợ. Người vợ tương lai đây! Chắc mày sẽ ngạc nhiên lắm. Cuộc sống nhiều khi có những điều mà tao và mày phải trả giá, phải suy nghĩ. Nhưng nên sống cho tình yêu và được yêu là điều hạnh phúc nhất với tao. Tao và Lan yêu nhau lâu rồi. Cũng hơn 15 năm với nhiều thăng tầm của cuộc sống. Thế mà không nghĩ rằng đến tận bây giờ sau hơn 15 năm thì cả hai mới hiểu được nhau, mới hiểu rằng tình yêu cả hai là đúng như vậy. Tình yêu nó như trong mơ vậy. Như một truyện cổ tích!

Tôi lặng người không biết nói gì sau khi Sơn giới thiệu người phụ nữ này. Cũng mừng cho thằng bạn vì sắp có vợ. Nhưng sao tôi khó hiểu sự việc này thế. Tại sao? Tại sao Sơn lại quyết định như vậy? Thông thường đàn ông thường chọn cho mình những người vợ khác với những gì Sơn đang chọn. Nhất là đối với Sơn. Tôi biết rất nhiều cô gái theo đuổi Sơn và có tình ý với Sơn nhưng Sơn đều từ chối. Ngay cả bố mẹ Sơn cũng phản đối nhiều với Sơn về việc Sơn chưa chịu lấy vợ. Không hiểu tại sao Sơn lại quyết định như vậy. Một quyết định hoàn toàn bất ngờ. Tôi cũng chỉ biết cười và nói:
Tôi:
- Ừ! Tao chúc mừng mày! Nhưng ngạc nhiên đấy! Mà sao mày giấu tao lâu thế!
Sơn:
- Có nhiều cái không tiện nói mày ạ! Nghe thì như trong phim vậy. Vậy mà ngoài đời nó lại là thật. Một sự thật mà chả ai muốn điều đó xảy ra. Còn lúc này, khi mày biết rồi thì tao sẽ kể. Mà tốt nhất sẽ có một người khác kể với mày. Biết đâu, nhờ mày mà có một câu truyện hay chẳng hạn. Dễ thế lắm! Tao chả giấu ai sự việc gì. Cuối cùng, thì sự thật vẫn là sự thật. Càng cố tình né tránh nó, càng làm cho mình trở thành một kẻ lừa dối chính bản thân mình. Xã hội có thể có nhiều điều tiếng. Nhưng tao sống cho tao đã, xã hội chỉ phục vụ con người chứ con người đâu phải là phục vụ xã hội. Hơn ai hết, mày hiểu tao nhất nên tao mới rủ mày đi cùng. Hôm nay là ngày có thông báo về việc ân xá cho Lan. Tin mừng đấy với tao là cả một sự chờ đợi. Nó trả giá cho 15 năm. Theo mày thì 15 năm đã đủ để tình yêu chín chưa? Tình yêu của tao nó đắng và mặn chát lắm mày ạ! Giống một tách cafe không đường.

Và câu chuyện của cả hai người làm tôi tò mò. Câu chuyện xôm xả hẳn khi Sơn thoải mái tấm lòng. Và Lan cũng vậy. Thôi cũng mừng. Xã hội nhiều lúc cực đoan với hôn nhân, với tình yêu với niềm đam mê. Xã hội luôn kỳ thị với những điều không thể như mình muốn. Vậy mà tình yêu giữa Sơn và Lan lại xảy ra. Chính ra chủ nhật tôi phải về Hà Nội để công tác. Nhưng vì chuyện này, tôi quyết định ở lại XXX để thực hiện câu truyện của mình. Một câu truyện đầy nước mắt. Nhưng có một kết thúc có hậu. Một kết thúc như trong truyện cổ tích vậy. Sơn cũng thoải mái cho tôi được ghi lại những điều đó. Nhất là Lan. Lan đã đồng ý kể lại cho tôi những gì mà Lan đã phải trải qua trong suốt quãng thời gian vừa rồi. Lan chính là nhân vật chính của câu truyện. Cô từng là một học sinh xuất sắc trong kỳ thi văn toàn tỉnh. Và sau này Lan là một giám đốc của một doanh nghiệp mạnh của tỉnh. Nhưng trong quá trình hoạt động, cô đã bị bắt và kết tội làm thất thoát tài sản của nhà nước. Điều bất ngờ nhất chính Sơn lại là điều tra viên vụ án lớn đấy. Một vụ án để đời với Sơn. Một vụ án mà Sơn phải đắn đo lắm mới có thể quyết định tham gia tổ chuyên án. Không ai ngờ cả. Đúng là một câu truyện cổ tích thời hiện đại.

Hôm nay em tạm thời dừng ở đây. Mai, em bắt đầu câu truyện với các phần tiếp theo. Có gì các cụ đọc cũng fun là chính nhé. Nhiều khi truyện cổ tích thời hiện đại đâu phải không có. Chỉ có điều mình quá cực đoan với suy nghĩ của chính mình. Kết thúc hôm nay, mời các cụ nghe một bản nhạc về tình yêu. Có lẽ nó phù hợp với chính nội dung của câu truyện sắp tới mà em chia sẻ cùng các cụ trên diễn đàn này. Nó có thật và dường như luôn hiện hữu bởi chính người nó tạo ra. Thôi thì tự mình lãng mạn tý. Nhiều khi tình yêu nó đắng như cafe khi uống lần đầu và cũng ngon như cafe khi đã nghiện nó :D
linhk
[video=youtube;R-7WdTpcptM]

Tiếp theo CHAP 03
đánh dấu em đã đọc cháp 2 hic mai dọc tiếp
 

Mật Ong 1

Xe buýt
Biển số
OF-381533
Ngày cấp bằng
7/9/15
Số km
821
Động cơ
251,410 Mã lực
Em nghe thấy bướm đêm em vào mà tối chả nhìn thấy dề, mai chủ thớt úp bướm ngày đê=))
 

Bullkeo

Xe tải
Biển số
OF-144951
Ngày cấp bằng
7/6/12
Số km
364
Động cơ
365,453 Mã lực
Tựa đề thớt hấp dẫn quá mà ko thấy hình ảnh, contact gì hết !
 

Hoangnanhn

Xe hơi
Biển số
OF-411270
Ngày cấp bằng
18/3/16
Số km
172
Động cơ
225,620 Mã lực
Tuổi
43
Hấp dẫn quá em ngồi hóng tiếp
 

baoden_cz

Xe buýt
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-182974
Ngày cấp bằng
2/3/13
Số km
938
Động cơ
344,921 Mã lực
:P Em hóng
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top