Chào các cụ!
Em tham gia diễn đàn cũng 7 năm, ọp ẹp giao lưu cũng nhiều. Nay có việc riêng bức xúc muốn xả và xin ý kiến khách quan của các cụ mợ; nhưng vì tế nhị nên em lập nick mới này cho tiện.
Em có 1 thằng em (cũng có thể gọi là bạn) học cùng mấy năm lớp Ngoại ngữ từ giữa những năm 9x. Lớp này em học thêm buổi tối song song với thời sinh viên bên trường chính. Ở lớp này em chơi cùng 1 nhóm mấy thằng, trong đó có 1 thằng cùng tuổi rất thân, giờ vẫn thường xuyên gặp, hỗ trợ nhau việc nếu có thể (em xin việc giúp gấu ông này, việc khá ngon và ổn định). Riêng thằng em kia thì dây mơ rễ má có người bà lại là mẹ thằng bạn em trong quê; bọn em đã về nhà nhau chơi từ những hồi học cùng, phải nói là rất tình cảm ae. Sau thằng em kia ko theo hết kỳ học mà nghỉ sớm, chỉ em và ông đồng niên học hết.
Sơ qua về thằng em thì nhà giữa thủ đô rộng ngót sào, bố thì làm công chức ngoại giao, mẹ giáo viên. Nói chung là cơ bản và nó ko phải nghĩ chuyện kinh tế như em: 1 thằng ven đô nhưng tay trắng lập nghiệp; giờ cũng tạm ổn, nhà cửa, 4b cũng có và tạm đủ nuôi f1 ăn học.
Đầu năm nay, tự nhiên thằng em alo em gặp gỡ, em rất vui, lôi cả ông bạn đi cùng nhậu nhẹt ôn lại kỷ niệm... Sau mấy hôm, thằng em alo nói cần tiền mượn em 10 củ; em đang làm công trình nên sẵn tiền, ok mày xuống anh mà lấy. Nó nói mượn 1, 2 tuần; em bảo 1 tháng nữa a mới cần, cứ cầm lấy mà làm.
Sau đấy vì công việc, em cũng quên béng đi, 2 tháng sau vì công trình em xong mà chưa thanh toán được, vì cần tiền trả vật tư nhân công dù là rất nhiều nhưng thêm đồng nào hay đồng đó nên em mới alo thằng em. Mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Nói chung là nó hứa hẹn rất nhiều và tất nhiên là chưa trả, nhưng ko có lần nào nó alo hay báo em vì lỡ hẹn để em tính toán thu xếp. Cảm giác như đi xin tiền nó! Thường thì em cũng kiếm tàm tạm, dưng 1 lúc đọng 3 công trình hơn nửa củ to nên rất bí, cộng với việc bà cụ thân sinh đau ốm, em nc nó biết để gửi tiền, nó ok em gửi anh trước 5tr cũng mất hút ko alo lại. Em alo lại rằng 3 hôm nữa cần tiền thanh toán viện cho bà thì nó giọng rất bố đời bảo "Không được!". Việc này em rất bức xúc và coi thường thằng này!
Gần đây, nó mới alo gặp em nói chuyện, bảo nó bí và chưa lo đươc, đang tìm cách vay mượn cả ngân hàng để trả em. Đúng hôm gặp thì em có việc, liên quan đến cả sức khỏe bản thân và phải lo mấy chục củ; tuy nhiên em vẫn từ tốn nói chuyện, nó cũng biết việc em và hứa thu xếp 5 ngày nữa trả để em lo việc. Sau 5 ngày thì nó nhắn tin bảo chưa lo được, nói em chủ động đi mượn đâu đó, nó sẽ trả sau. Đến nay là 2 tuần, tối qua em alo nó ko nghe mới bức xúc vào vào face nó hỏi tiền; muộn thấy nó nhắn tin đi đá bóng bia bọt về muộn ko biết em alo, rồi này nọ kiểu làm mất mặt nó trên face, cám ơn kiểu đòi tiền của em...Em alo luôn thì nó bảo em "*** đáng mặt làm anh, ko tôn trọng nó, 10 tr nó sẽ trả nhưng nếu có éo trả ông anh thích làm éo gì thì làm...". Em nói "Mày có tôn trọng mày đâu? Mày ko trả ko xong..."
Nói chung, 10tr với em ko nhiều; em cũng đã từng giúp bạn bè ít nhiều, đã từng có thằng bạn thân ko dư dả bị tai nạn, em cũng lo quan hệ cấp cứu, chở 4b ra viện, chăm sóc gần 1 tháng và toàn bộ viện phí khoảng 40 củ ko cần hoàn lại...Nhưng riêng thằng em này thì cái cách nó nói chuyện rất bố đời rồi hẹn suông nên em ko chấp nhận! Gđ nó thì cũng có điều kiện, chí ít thì hơn gđ em nhiều, nó thì ko phải lo chuyện nhà cửa, lại còn khoe là phó giám đốc 1 trung tâm nọ mà gần 1 năm rồi 10tr cũng hẹn suông!
Thằng bạn đồng niên học cùng cũng biết việc này, cũng bức xúc ko phải vì tiền mà vì tư cách thằng em này!
Lần đầu viết hơi dài vì bức xúc, đúng là vì tiền mất bạn nhưng mất 1 thằng như này em cũng ko tiếc! Các cụ thông cảm và cho ý kiến về tư cách thằng em này, và cách đòi tiền của em có quá đáng ko?
Thanks các cụ!