MOD xóa bài giúp e nhé. Thanks !
Chỉnh sửa cuối:
Thời em với thời nó cũng cách nhau có 4-5 năm. Cũng là bố mẹ nuôi. Bố mẹ ngày đó với bây giờ, vẫn nghèo như vậy, chỉ có già hơn đi thôi.Nó nói đúng, mợ sinh ra thời nghèo khó nên áp cái chuẩn của mợ lên nó. Mà cũng vì nghèo khó nên mợ chưa trưởng thành chín chắn trong suy nghĩ dc. Mợ nên lắng nghe nhiều hơn là khuyên bảo!
Đừng trách thế hệ sau.Thằng này sau này chỉ biết ăn sẵn thôi
Biết mang chuyện nhà lên đây cũng k vui vẻ gì nhưng em buồn quá.
Gia đình em là 1 gia đình thuần nông. Bố mẹ em đã ngoài 60t, thu nhập chính của gia đình hiện giờ là công việc đi làm thuê chân tay mỗi ngày của bố tôi. Đáng lẽ tuổi có bố em giờ,chỉ việc ngồi chơi xơi nước, nhưng vì gia đình không có nguồn thu nhập nào, chị em em có gia đình nhưng cũng chỉ đủ ăn với sống ở thành phố lớn nên cũng k giúp được gì cho bố mẹ.Chỉ thi thoảng biếu bố mẹ chút tiền mua đồ ăn.
Sau cả 1 quảng đời vất vả, thì bố mẹ giờ đang nuôi 1 cậu em út học năm thứ 4 ĐH Dược HN( Em em học 5 năm ). Bọn em đã có gia đình và công việc ổn nên bố mẹ cũng k cần lo lắng gì, chỉ nuôi cậu út. Có lẽ vì biết như vậy nên em tiêu tiền “ bớt nghĩ” hơn em và em gái- lúc còn là sinh viên. Cách đây độ 5-6 năm.
Nếu như thời tôi đi học, chỉ có xe đạp để đi, thuê phòng mấy trăm để ở, điên thoại cùng con cùi cùi,ăn tiêu tiết kiệm từng nghìn để bố mẹ đỡ gửi tiền lên.. Thì nay em đã đòi bố mẹ mua xe máy, điện thoại cũng hẳn cả ip7 plus. Muốn j bố mẹ em gần như sẽ lo cho, không có thì đi vay vì thương con. Sợ con đi học bằng xe đạp tội nó, đạp xe vất vả,dùng điện thoại xịn còn “ học hành” . Thật sự đã bao k biết bao nhiêu lần, em nói rằng, mới có 20 tuổi, đạp xe là 1 cách rèn luyện sức khỏe, chưa kể thuê trọ cũng rất gần trường, xe máy lại tốn tiền xăng xe, gửi cũng đắt hơn, Là sinh viên phải nghĩ tới những cái đó… Nhưng bố mẹ em đều bỏ qua lời nói của em. Thằng e trai lại ngang ngược bảo,” đừng có so sánh chị ngày đó với em, chị khổ nên chị thấy em sướng chị không chịu được à?? Chị không mất gì cho em thì chị im lại”." Chị cứ mặc kệ em" Thật sự em k có gì để nói!
Chưa kể, đợt vừa rồi học online nhiều, em bị hỏng lap. Cái lap này là lap cũ của em để lại cho nên nó cũng k còn dùng dc tốt. E xin tiền bố mẹ mua. Nếu mua cái chục triệu đổ lại, thì em k nói làm gì. Đây e mua hẳn 1 cái 21 triệu. Mua bằng tiền đi vay. Lúc nghe nó gọi báo đang đi mua lap 21tr mà e sốc các cụ ạ. Sinh viên mà, thật sự cầm 21tr đi mua lap. Trong khi tiền chưa kiếm 1 đồng?
Bố mẹ em gửi cho em 1 khoản 28tr ( Số tiền lớn đối với bố mẹ em ), đóng học phí 7tr còn lại để mua lap? Thực sự em đã ức chế gọi điện hỏi em, tại sao lại mua lap có giá trị cao như vậy, trong khi em đang là sinh viên, chưa kiếm được tiền, ăn uống học hành đều do bố mẹ, LẠI HỌC CÁI NGÀNH MÀ KHÔNG CẦN DÙNG LAP CẤU HÌNH CAO, NGOÀI LÀM MẤY CÁI SLIDE TRÌNH CHIẾU . Vì như em đi làm dùng văn phòng cũng chỉ mua con 15tr là thấy thật sự quá tốt rồi. Chồng em làm IT, làm thêm nhà cũng đắn đo lên xuống mua con máy 24tr? Thấy xịn sò để đpá
Lí do em trai e đưa ra là, nó học online với cả sau này để dùng luôn chứ lap rẻ 1 vài năm nó hỏng? Bảo em hãy mua cái rẻ hơn đi,nó k nghe. Nó bảo em k có đóng góp gì thì im lại
Em rất giận, em cũng trách mẹ sao chiều mọi đòi hỏi của em. Thì mẹ nói rằng, tiền đó là tiền nó gọi điện cho cô ruột ( cô k khá giả gì đâu chỉ có chút tiền tiết kiệm về già ) để vay và hứa ra trường đi làm trả. Nhưng em thấy, việc ra trường là việc của 1-2 năm sau, còn hiện tại là em không có gì trong tay mà dám bỏ ra 1 số tiền như vậy mua máy tính. Em còn chưa nói đến việc, ra trường nó nghĩ mình sẽ làm được gì, thu nhập bao nhiêu…em đang sợ với cái tính đó, thì k biết có làm được cái j không. Học hành năm gần cuối mới có điểm lên chút, chứ 2 năm đầu bết bát toàn xếp top cuối trường. Haizz.
Các cụ ơi, là do tính em con gái, nên mới tính toán từng tý như vậy, nó là con trai nên như vậy. Hay sao vây các cụ? chứ ngày xưa em đi học, e k dám như nó bh các cụ à.
Thế này e nghĩ e mợ sau chỉ ngồi chờ sung rụng thôi,
Tiền đầu tư thì không thể đoán được tương lai thế nào.Phải đứa chưa biết nghĩ thì chịu thôi mợ chủ ạ. An ủi là nó cũng dùng tiền đúng mục đích, chứ cũng ko chơi bời phá phách.
Tuỳ hoàn cảnh gia đình cụ ơiMợ nói đến độ tiêu tiền thì em cũng nể em luôn.
Sinh viên 99, có máy tính, đi dream Thái, ngồi vắt vẻo cafe hằng tuần.
Tuổi đang còn trẻ, tiền không phải kiếm, nên tiền của bố mẹ á, không xót.
Sau này thì em lại nghĩ khác rồi.
Bố mẹ nuôi dạy con và còn truyền cho con cái định hướng (kinh nghiệm, cách sống, cách xử lý công việc...)Đừng trách thế hệ sau.
Bố mẹ cũng có trách nhiệm đấy.
Dạ vầng,chỉ sợ ko nhìn thấy sự vất vả của bố mẹ mà cứ thích gì là đòi thôi cụTiền đầu tư thì không thể đoán được tương lai thế nào.
Nếu nó oánh bạc thì lại khác.
Vâng.Bố mẹ nuôi dạy con và còn truyền cho con cái định hướng (kinh nghiệm, cách sống, cách xử lý công việc...)
Nếu không truyền được cái định hướng thì con cái buộc phải tự học, nên mỗi đứa học và hiểu, thực hành một kiểu.
Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, cùng bố mẹ, có đứa hoang, có đứa căn cơ...
Quan trọng là tương lai sẽ thế nào thôi, chứ trước mắt không thể kết luận được điều gì.
Em xin, các cụ tự cho đấy chứ, không cho thì em đầy cách kiếm tiền.Tuỳ hoàn cảnh gia đình cụ ơi
Nhà cụ trục thì cụ ăn chơi thế còn chưa đáng gì đâu ahihi
Bố mẹ chiều nó là có lí do:Biết mang chuyện nhà lên đây cũng k vui vẻ gì nhưng em buồn quá.
Gia đình em là 1 gia đình thuần nông. Bố mẹ em đã ngoài 60t, thu nhập chính của gia đình hiện giờ là công việc đi làm thuê chân tay mỗi ngày của bố tôi. Đáng lẽ tuổi có bố em giờ,chỉ việc ngồi chơi xơi nước, nhưng vì gia đình không có nguồn thu nhập nào, chị em em có gia đình nhưng cũng chỉ đủ ăn với sống ở thành phố lớn nên cũng k giúp được gì cho bố mẹ.Chỉ thi thoảng biếu bố mẹ chút tiền mua đồ ăn.
Sau cả 1 quảng đời vất vả, thì bố mẹ giờ đang nuôi 1 cậu em út học năm thứ 4 ĐH Dược HN( Em em học 5 năm ). Bọn em đã có gia đình và công việc ổn nên bố mẹ cũng k cần lo lắng gì, chỉ nuôi cậu út. Có lẽ vì biết như vậy nên em tiêu tiền “ bớt nghĩ” hơn em và em gái- lúc còn là sinh viên. Cách đây độ 5-6 năm.
Nếu như thời tôi đi học, chỉ có xe đạp để đi, thuê phòng mấy trăm để ở, điên thoại cùng con cùi cùi,ăn tiêu tiết kiệm từng nghìn để bố mẹ đỡ gửi tiền lên.. Thì nay em đã đòi bố mẹ mua xe máy, điện thoại cũng hẳn cả ip7 plus. Muốn j bố mẹ em gần như sẽ lo cho, không có thì đi vay vì thương con. Sợ con đi học bằng xe đạp tội nó, đạp xe vất vả,dùng điện thoại xịn còn “ học hành” . Thật sự đã bao k biết bao nhiêu lần, em nói rằng, mới có 20 tuổi, đạp xe là 1 cách rèn luyện sức khỏe, chưa kể thuê trọ cũng rất gần trường, xe máy lại tốn tiền xăng xe, gửi cũng đắt hơn, Là sinh viên phải nghĩ tới những cái đó… Nhưng bố mẹ em đều bỏ qua lời nói của em. Thằng e trai lại ngang ngược bảo,” đừng có so sánh chị ngày đó với em, chị khổ nên chị thấy em sướng chị không chịu được à?? Chị không mất gì cho em thì chị im lại”." Chị cứ mặc kệ em" Thật sự em k có gì để nói!
Chưa kể, đợt vừa rồi học online nhiều, em bị hỏng lap. Cái lap này là lap cũ của em để lại cho nên nó cũng k còn dùng dc tốt. E xin tiền bố mẹ mua. Nếu mua cái chục triệu đổ lại, thì em k nói làm gì. Đây e mua hẳn 1 cái 21 triệu. Mua bằng tiền đi vay. Lúc nghe nó gọi báo đang đi mua lap 21tr mà e sốc các cụ ạ. Sinh viên mà, thật sự cầm 21tr đi mua lap. Trong khi tiền chưa kiếm 1 đồng?
Bố mẹ em gửi cho em 1 khoản 28tr ( Số tiền lớn đối với bố mẹ em ), đóng học phí 7tr còn lại để mua lap? Thực sự em đã ức chế gọi điện hỏi em, tại sao lại mua lap có giá trị cao như vậy, trong khi em đang là sinh viên, chưa kiếm được tiền, ăn uống học hành đều do bố mẹ, LẠI HỌC CÁI NGÀNH MÀ KHÔNG CẦN DÙNG LAP CẤU HÌNH CAO, NGOÀI LÀM MẤY CÁI SLIDE TRÌNH CHIẾU . Vì như em đi làm dùng văn phòng cũng chỉ mua con 15tr là thấy thật sự quá tốt rồi. Chồng em làm IT, làm thêm nhà cũng đắn đo lên xuống mua con máy 24tr?
Lí do em trai e đưa ra là, nó học online với cả sau này để dùng luôn chứ lap rẻ 1 vài năm nó hỏng? Bảo em hãy mua cái rẻ hơn đi,nó k nghe. Nó bảo em k có đóng góp gì thì im lại
Em rất giận, em cũng trách mẹ sao chiều mọi đòi hỏi của em. Thì mẹ nói rằng, tiền đó là tiền nó gọi điện cho cô ruột ( cô k khá giả gì đâu chỉ có chút tiền tiết kiệm về già ) để vay và hứa ra trường đi làm trả. Nhưng em thấy, việc ra trường là việc của 1-2 năm sau, còn hiện tại là em không có gì trong tay mà dám bỏ ra 1 số tiền như vậy mua máy tính. Em còn chưa nói đến việc, ra trường nó nghĩ mình sẽ làm được gì, thu nhập bao nhiêu…em đang sợ với cái tính đó, thì k biết có làm được cái j không. Học hành năm gần cuối mới có điểm lên chút, chứ 2 năm đầu bết bát toàn xếp top cuối trường. Haizz.
Các cụ ơi, là do e phụ nữ, nên mới tính toán từng tý như vậy, nó là con trai nên như vậy. Hay sao vây các cụ? chứ ngày xưa em đi học, e k dám như nó bh các cụ à.