- Biển số
- OF-202200
- Ngày cấp bằng
- 15/7/13
- Số km
- 3,357
- Động cơ
- 345,454 Mã lực
Chả bù gấu nhà em chỉ gạ gẫm bà nội ở cùng mà bà chả thèm
Sai lầm của cụ là đưa mẹ tới ở cùngEm lấy vk đã 17 năm và có 2 con (14 và 17 tuổi). Mẹ đẻ Em là người tần tảo chất phác quê mùa, chồng mất sớm, nuôi 3 con ăn học và đều đã lấy vợ, lấy chồng và làm việc tại HN. Bà năm nay 73, sống một mình ở quê đã quá lâu, không ai chăm sóc (nhiều lần ngã và ốm tưởng chết mà không ai biết). Sau nhiểu năm thuyết phục, Em mới dụ được bà ra HN ở cùng, và Bà cũng chỉ yêu cầu ở vs Em, vì là trai cả, có vẻ chỉn chu và có điều kiện hơn các em.
Mâu thuẫn bắt đầu phát sinh, vì tính ích kỷ nhỏ nhen của Gấu: Chưa bao giờ Cô ấy biết mua cho Bà bát cháo/phở hay viên thuốc mỗi khi Bà ốm. Từ khi Bà ở cùng, khi mua hoa quả hay sữa cho con, cô ấy mang cất kín vào phòng ngủ, chứ không dám để tủ lạnh, sợ Bà ăn uống mất (mà bà già em lại không bao giờ dám đụng vào thứ gì của con dâu, dù là nhỏ nhất). Họa hoằn Gấu đi mua lọ dầu gội hay kem đánh răng, giấy VC thì cũng không bao giờ đưa vào phòng của Bà. Cả ngày mới ăn chung bữa tối, nhưng sáng và trưa, hắn mặc kệ, không bao giờ mua thức ăn cho bà, chồng và con đi học về ở nhà ăn. Chiểu nào đi làm về, cô ấy cũng tranh thủ dẫn 2 con đi ăn linh tinh các loại, rồi mới tranh thủ mua mấy thứ rất đơn sơ về cùng Bà nấu cho cả nhà. Vì vậy, bữa cơm thì vô cùng đạm bạc (vì 3 mc đã tẩm bổ trước ở ngoài). Ăn xong, cứ vứt đó cho bà dọn dẹp, lên ngồi xem TV. Nhiều lần đi làm về, thấy Bà đang nấu cơm, Cô ấy hỏi toáng lên: cơm nguội hoặc đĩa thịt thừa tối qua Bà để đâu, cấm có được bỏ đấy nhé. Em nghe mà thấy uất nghẹn đến tái tê lòng.
Từ ngày Bà có mặt, Cô ấy thường xuyên dẫn các con đi ăn bên ngoài mà không thèm nói với ai câu nào hoặc cứ để cho Bà nấu xong ngồi đợi. Và cũng từ ngày có Bà, gia đình luôn rơi vào cảnh không khí nặng nề u ám vì chẳng ai nói với ai. Gấu còn đi nói với người ngoài rằng Bà nội là nguyên nhân làm gia đình Cô ấy căng thẳng hoặc tan vỡ.
Em có nói vs Gấu rằng: Nếu áp lực quá và cảm thấy thiệt thòi không chịu đựng nổi thì Anh tạo đk cho Em ra đi. Và Gấu viết đơn ly hôn luôn đưa và Em đã ký.
Ps: (hiện cả em và Gấu đều đảm đương các chức vụ quản lý ở 2 cq khác nhau. Gấu là người kiếm tiền nhiều hơn: em khoảng 20tr, còn Gấu khoảng 50tr/tháng. Tuy nhiên em chưa bao giờ nhờ Gấu xu nào, từ nhà cửa xe cộ cho đến mọi đồ đạc trong nhà, diện nước, xăng xe, đóng học cho 2 con đều Em lo cả).
Theo cccm. Em hành động như vậy có sai không, Nếu an nhiên sống vs Gấu thì lại đưa mẹ về quê. Trong khi Bà đã quá vất vả cơ hàn để nuôi các con khôn lớn giờ chỉ có một mình và cũng chẳng còn sống được bao lâu. Mà để ở lại cùng con dâu cũng không được nữa rồi). Bà nhà Em mà biết bọn em ký đơn, chắc Cụ tự vẫn mất, vì với thiên hạ, Cụ tự hào về các con của mình lắm lắm. Nhưng điều Em lo nhất là ra tòa, 2 thằng sẽ chọn về vs mẹ, vì Cô ấy nuông chiều con vô lối, Cái nhìn thấy trước mắt là con mình sớm hư hỏng và thói ích kỷ nhỏ nhen giống mẹ.
Em viết hơi dài, mong cm thông cảm.
Em nghĩ hai vợ chồng cụ cũng có gì đó đang bất ổn, Bà cụ lên ở cùng chỉ là giọt nước tràn ly thôiEm lấy vk đã 17 năm và có 2 con (14 và 17 tuổi). Mẹ đẻ Em là người tần tảo chất phác quê mùa, chồng mất sớm, nuôi 3 con ăn học và đều đã lấy vợ, lấy chồng và làm việc tại HN. Bà năm nay 73, sống một mình ở quê đã quá lâu, không ai chăm sóc (nhiều lần ngã và ốm tưởng chết mà không ai biết). Sau nhiểu năm thuyết phục, Em mới dụ được bà ra HN ở cùng, và Bà cũng chỉ yêu cầu ở vs Em, vì là trai cả, có vẻ chỉn chu và có điều kiện hơn các em.
Mâu thuẫn bắt đầu phát sinh, vì tính ích kỷ nhỏ nhen của Gấu: Chưa bao giờ Cô ấy biết mua cho Bà bát cháo/phở hay viên thuốc mỗi khi Bà ốm. Từ khi Bà ở cùng, khi mua hoa quả hay sữa cho con, cô ấy mang cất kín vào phòng ngủ, chứ không dám để tủ lạnh, sợ Bà ăn uống mất (mà bà già em lại không bao giờ dám đụng vào thứ gì của con dâu, dù là nhỏ nhất). Họa hoằn Gấu đi mua lọ dầu gội hay kem đánh răng, giấy VC thì cũng không bao giờ đưa vào phòng của Bà. Cả ngày mới ăn chung bữa tối, nhưng sáng và trưa, hắn mặc kệ, không bao giờ mua thức ăn cho bà, chồng và con đi học về ở nhà ăn. Chiểu nào đi làm về, cô ấy cũng tranh thủ dẫn 2 con đi ăn linh tinh các loại, rồi mới tranh thủ mua mấy thứ rất đơn sơ về cùng Bà nấu cho cả nhà. Vì vậy, bữa cơm thì vô cùng đạm bạc (vì 3 mc đã tẩm bổ trước ở ngoài). Ăn xong, cứ vứt đó cho bà dọn dẹp, lên ngồi xem TV. Nhiều lần đi làm về, thấy Bà đang nấu cơm, Cô ấy hỏi toáng lên: cơm nguội hoặc đĩa thịt thừa tối qua Bà để đâu, cấm có được bỏ đấy nhé. Em nghe mà thấy uất nghẹn đến tái tê lòng.
Từ ngày Bà có mặt, Cô ấy thường xuyên dẫn các con đi ăn bên ngoài mà không thèm nói với ai câu nào hoặc cứ để cho Bà nấu xong ngồi đợi. Và cũng từ ngày có Bà, gia đình luôn rơi vào cảnh không khí nặng nề u ám vì chẳng ai nói với ai. Gấu còn đi nói với người ngoài rằng Bà nội là nguyên nhân làm gia đình Cô ấy căng thẳng hoặc tan vỡ.
Em có nói vs Gấu rằng: Nếu áp lực quá và cảm thấy thiệt thòi không chịu đựng nổi thì Anh tạo đk cho Em ra đi. Và Gấu viết đơn ly hôn luôn đưa và Em đã ký.
Ps: (hiện cả em và Gấu đều đảm đương các chức vụ quản lý ở 2 cq khác nhau. Gấu là người kiếm tiền nhiều hơn: em khoảng 20tr, còn Gấu khoảng 50tr/tháng. Tuy nhiên em chưa bao giờ nhờ Gấu xu nào, từ nhà cửa xe cộ cho đến mọi đồ đạc trong nhà, diện nước, xăng xe, đóng học cho 2 con đều Em lo cả).
Theo cccm. Em hành động như vậy có sai không, Nếu an nhiên sống vs Gấu thì lại đưa mẹ về quê. Trong khi Bà đã quá vất vả cơ hàn để nuôi các con khôn lớn giờ chỉ có một mình và cũng chẳng còn sống được bao lâu. Mà để ở lại cùng con dâu cũng không được nữa rồi). Bà nhà Em mà biết bọn em ký đơn, chắc Cụ tự vẫn mất, vì với thiên hạ, Cụ tự hào về các con của mình lắm lắm. Nhưng điều Em lo nhất là ra tòa, 2 thằng sẽ chọn về vs mẹ, vì Cô ấy nuông chiều con vô lối, Cái nhìn thấy trước mắt là con mình sớm hư hỏng và thói ích kỷ nhỏ nhen giống mẹ.
Em viết hơi dài, mong cm thông cảm.
không hiểu ý cụ lắmNói cụ đừng tự ái, ông sĩ quan bị dở hơi à, nếu ko cũng thuộc vào dạng bố đời ông kễnh coi vợ như c ứt, khổ thân vợ ông í.
Đọc mấy chục trang thấy Cụ này khuyên Fair nhất!- Nghe các tình tiết cư xử giữa mộng chè và nàng dâu có vẻ cụ chủ nghe lời mẹ kể hơi nhiều. Từ góc nhìn đó quan sát có phần bị ảnh hưởng bởi mẹ (tâm lý mẹ chịu thiệt thòi vì con dâu nành nọc)
- Nếu yêu thương mẹ thì hãy tự làm đã. Bớt kể lể, than thở, yêu cầu. Hãy tận tình chăm lo cho mẹ mình để làm gương cho vợ con. Sự chăm sóc của vợ đv mẹ có gì mà quan trọng hơn sự chăm sóc của chính mình đv mẹ?
- Không anh chồng nào có quyền được chọn ai cả! Ai cho anh ta cái quyền đó? Đặt mình cao hơn người khác thì hạnh phúc gia đình khó giữ. Bằng chứng là cô vợ đã chứng minh rằng cô ta cũng có quyền lựa chọn.
- 2 đứa con đã đủ tuổi nhận thức, không phải sở hữu của ai mà lo được mất, tìm về với cha hay không, mẹ có dạy nó ghét cha hay không... Đó là việc của người khác. Mình là bố, chỉ cần làm tốt việc làm bố, những cái khác không cần cưỡng cầu.
- Việc lấy tập 2 là cái duyên, chưa biết có hay không. Khi chưa giải quyết vấn đề với tập 1 mà đã muốn cancel tìm tập 2 thì vừa bất nghĩa, vừa coi thường phụ nữ.
- Anh nào sắp lấy vợ mà giữ cái tư tưởng "mẹ chỉ 1 còn vợ đầy" thì xin đừng lấy nữa kẻo làm khổ người khác.
- 1 người phụ nữ dành 17 năm ở bên mình, chăm lo cho nhau, sinh ra hai đứa con cũng là cái nghĩa rất lớn. Cụ chủ cũng dành tầm đấy thời gian ở bên mẹ thôi. Nên hai bên đối với đời ta đều đáng quý. Tuyệt đối không so sánh, nói chị đến bên trọng bên khinh thì gia đình tan vỡ là cái chắc.
- Anh chồng nào cũng vỗ ngực đối xử tốt nhà vợ mà quên rằng dâu còn rể khách, có gì trách rể thường nhà vợ cũng không nói để nó thưong con mình. Giờ muốn biết thì hỏi vợ, bảo em hãy kể thẳng thắn hết những cư xử không tốt của anh với nhà em là ra chuyện.
- Với con trai thì mẹ mình luôn là người hiền dịu cam chịu, bị hại... Để anh con trai có cái nhìn khách quan cũng khó.
- Tất cả phát sinh từ thói gia trưởng. Luôn đòi hỏi ở vợ mà lơ đi trách nhiệm của mình. Đặt mình cao hơn đối tác. (Bây giờ bình đẳng rồi.) Và tự cho mình sở hữu mọi thứ. Giờ cụ chủ chỉ cần làm chủ bản thân mình, làm tốt việc mình thấy cần làm, bớt sân si, khắc nhẹ lòng, và nếu gấu cụ là người hiểu chuyện, thì mọi thứ sẽ tốt đẹp dần lên. Khuyên mẹ mình cũng vậy, đừng sân si đòi hỏi con dâu gì cả, sẽ không buồn khi không có.
- Nếu coi nghĩa vợ chồng là cả đời, hãy cho nhau chục năm ly thân, mỗi bên tự sống cuộc đời mình muốn, không hận thù khinh bỉ nhau. Nếu còn duyên thì về già chăm nhau là đủ. Không nên cưỡng cầu.
- Có nhiều gia đình khi bố mẹ đến tuổi cần người chăm sóc thì không sống xa con cái nữa, mà bán nhà ở quê lên TP mua nhà gần con, nhưng không sống chung. Tôn trọng cuộc sống riêng tư của nhau mới bền được.
Vài ý rút ra khi ngẫm trường hợp của cụ chủ. Mong cụ an yên.
Cụ nói thế thì cho em mạn phép hỏi là cụ có nghĩ rằng như thế cũng có nghĩa là bà mẹ cụ chủ thớt đang gặp 'quả' của mình ko?Đối xử với người đẻ ra mình thế nào thì tương lai con cái nó cũng đối xử với người đẻ ra nó như vậy.
Nếu chúng nó làm dâu làm rể nhà ai nữa thì cứ x2 đối tượng của chúng nó lên. Việc đếu gì phải xoắn hả cụ.
Lúc đầu thì tưởng ông sỹ quan hải quân kia anh hùng, manly, những nghĩ lại thấy ngu vl cụ ahTrước đây năm 2007thì ông anh (con chị gái mẹ em) đi chăm em gái ốm ở Bạch Mai. Lúc ông ấy bế em gái (đang mang bầu và chồng của em gái nhỏ thó hơn, ông này sỹ quan hải quân cũng khỏe) nói (trước mặt vợ và đông anh em bạn bè khoảng 20 ng nữa): "Mẹ tao đã mất rồi giờ có đứa em gái tao phải chăm nó, em gái thì tao không thể có được nữa chứ vợ không có tao lấy vợ khác" mà em nể ông ấy kinh! Nhưng dù sao cũng khuyên cụ nên động viên vợ thì để hòa hơp gia đình thì hơn. Bài của ông anh cùng công ty (Tất nhiên là nói riêng với vợ): Em nhịn ông bà chút vì ông bà cũng còn ở với mình không lâu nữa đâu. Chúc cụ mọi điều tốt lành!
Công nhận, nhiều con nó ích kỷ và ngu vãi lái. Kiếm được thằng chồng tử tế, biết điều mà nó coi thường, ko tôn trọng.Chia buồn với cụ!
Khác máu tanh lòng!
Chỉ biết tự trách mình k may mắn khi gặp một con tệ bạc và ngu như vậy thôi!
Nó đến chết vẫn thế thôi.
Cụ chả đc chọn ai cả!
Đau lòng.
Cụ khoan hãy auto, em nhớ mãi câu :"Mình có thế nào thì người ta mới thế" cụ ạ. Không phải là người trong cuộc mình chả biết được đâu cụ .Công nhận, nhiều con nó ích kỷ và ngu vãi lái. Kiếm được thằng chồng tử tế, biết điều mà nó coi thường, ko tôn trọng.
người trong cuộc như cụ chủ mà có khi còn chả hiểu đúng ấy chứ, cứ tự cho mình là đang thương còn người khác là đáng tráchCụ khoan hãy auto, em nhớ mãi câu :"Mình có thế nào thì người ta mới thế" cụ ạ. Chả là người trong cuộc mình chả biết được đâu cụ .
Ngu chuẩn cụ ạ.Lúc đầu thì tưởng ông sỹ quan hải quân kia anh hùng, manly, những nghĩ lại thấy ngu vl cụ ah
Mợ ấy L.C.D tu năm đời bảy kiếp mới được thế đấy cụ ạ, kiếp trước mợ ấy gieo duyên lành nên kiếp này hái quả ngọt thôi màChào mợ, mợ đẹp cả dáng người đến tâm hồn ( dáng người em đoán thế vì qua cách nói chuyện nhẹ nhàng của mợ ) mấy người phụ nữ nào được tốt như mợ đâu? Không phải đàn ông xấu mà khi lấy vợ về chính người vợ làm cho cánh đàn ông bọn em khổ sở, đó là chọn nhầm vợ.
Chúc mợ nhiều niềm vui ạ![]()
Cứ dí cho vợ cái nhà xem còn đòi tiền chu cấp ko. Thích sòng phẳng thì li dị là xong.Thế không chu cấp ăn học cho con à?
50% chi phí 2 đứa, học trường làng cũng tầm 10 củ tháng rồi.
Nếu bỏ đi.
Phải đóng tiền nuôi con tầm 10 củ.
Còn 10 củ, 2 mẹ con thuê cái PHÒNG trọ 1 củ, điện nước 500. Ăn uống, sinh hoạt 8.5 củ, tằn tiện chắc cũng đủ. Nhưng cấm ai ốm.