Ông anh em, 2vc chung cơ quan, đi làm bao nhiêu về đưa hết cho vk và gia đình vk, xây nhà nuôi con. Đi từ công nhân giờ lên quản lý nên nghèo hèn trải qua hết rồi. Con 2 đứa 1 trai 1 gái đẹp xinh ngoan ngoãn.
Bỗng một ngày đẹp trời, cô vợ cắm sừng, ông này dc bạn bè báo cho bắt được. Đau lắm, nhưng cũng xu hướng tha thứ để con có bố có mẹ. Tổ chức họp gia đình, con vợ nhận lỗi, ông kia nói tha thứ. Gọi em ý kiến, em bảo luôn việc anh bao dung tha thứ được thì cực tốt, nhưng em ko tin được về lâu dài vì ám ảnh, còn thằng em con nhà chú nó vỗ vai bảo em "phải em em xiên cả 2, tha thứ con kẹc".
Thực tế đau buồn dằn vặt nhau kéo dài được gần 1 năm, con vk công khai ôm zai khác. Tự chủ động bỏ ck luôn nhé chứ ko chờ bị bỏ đâu. Con cái lúc đầu nó bảo cho nuôi hết để nó đi cho thoải mái, nhưng cái D. K. M đến lúc tòa xử nó thuê luật sư để đòi nuôi 1, lật mặt cho cả bên nhà ck choáng váng.
Sau vài năm, 2đứa nhỏ chia lìa, ông anh vẫn ở 1mình. Mua thêm 2 mảnh đất để đấy, chưa thấy ý kiến lấy thêm vk. Con vk bỏ việc đi bán hàng thuê ở đâu mình méo quan tâm..
Vậy nên lòng dạ con người khó đoán lắm các cụ, mỗi tư vấn của các cụ trên này là mỗi trường hợp khác nhau trong xã hội, ko ai giống ai cả.
Em ko dám chê hay bình phẩm ý kiến của ai, chỉ nói lên suy nghĩ của cá nhân. Em bổ sung thêm, phải cho vk thằng kia biết chuyện, nếu nó có cơ quan thì mình đưa đơn lên cấp trên của nó luôn. Nó ko xứng đáng được yên trong chăn ấm nệm êm để rồi lại có cơ hội đi câu tiếp. Còn quyết định chia hay ở là tùy cụ chủ, phải là cụ mới biết nội tình nó dư nào...