- Biển số
- OF-451996
- Ngày cấp bằng
- 9/9/16
- Số km
- 12,108
- Động cơ
- 826,287 Mã lực
Ko thấy cụ "trở lại" để viết tiếp nhỉDạ cụ dự đoán khá chuẩn ạ. Nhưng em đã chuẩn bị xong hết rồi. Và bây giờ em sẽ trở lại nhé.
Ko thấy cụ "trở lại" để viết tiếp nhỉDạ cụ dự đoán khá chuẩn ạ. Nhưng em đã chuẩn bị xong hết rồi. Và bây giờ em sẽ trở lại nhé.
Có một vài trở ngại trong gia đình cụ ạ. Qua Tết em viết tiếp cụ nhé.Ko thấy cụ "trở lại" để viết tiếp nhỉ
Vâng cảm ơn cụ. Thời gian vừa qua gia đình em có chuyện không hay xảy ra nên em không viết được cụ ạ.Chào mừng cụ đã quay trở lại ạ!
Em lót dép hóng ạ!
Xin chia buồn với cụ ạ!Vâng cảm ơn cụ. Thời gian vừa qua gia đình em có chuyện không hay xảy ra nên em không viết được cụ ạ.
Vâng cụ. Chúc mừng năm mới
Mừng cụ trở lại, quả lì xì cồng 300 cuối năm làm chúng em vui lâyTrước khi quay lại với chủ đề chính là nhà hàng bia ôm, em xin chia sẻ với các cụ vài kỷ niệm vui buồn trong chốn Showbiz đầy tính thị phi, mà em đã trót bước chân vào hơn 20 năm nay nhé..
1/ CHUYỆN 1 : CAT - SÊ.
Không biết ngoài Bắc dùng từ gì, ở trong Nam giới Showbiz thường dùng từ Cat sê để chỉ số tiền lương của mình trong một show diễn. Dạo ấy là năm 2011. Lúc này em mới lấy vợ nhưng chưa có thằng con đầu lòng Kero. Hai vợ chồng còn ở nhà thuê bên hẻm 220 Lê Văn Sỹ Q.3. Vợ em hàng ngày đi làm kế toán cho một Công ty Dược gần đó. Một sáng đẹp trời rảnh rỗi thì điện thoại em nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ. Một giọng oanh vàng Hà nội rặc cất lên thỏ thẻ :
- Alo xin lỗi có phải anh Dương Organ không ạ. Chị ca sĩ L.Q cho em số của anh đấy ạ.
- Đúng rồi em. Có gì không em .
- Anh ơi bên em là Công ty tổ chức sự kiện ở Hà nội. Chúng em vào đây tổ chức sự kiện vào sáng thứ tư này ở KS Sheraton Q.1. Mở màn chương trình lúc 9g sáng, chị Hải Yến Idol sẽ hát bài " Đường tới đỉnh vinh quang ". Em cần anh tới sớm lúc 8g để tập sơ với chị Hải Yến, 9g đánh cho chị hát xong anh có thể về được rồi ạ.
- Nhất trí. Nghề của anh mà. Anh sẽ mặc Vest đen quần Jeans xanh được không em .
- Dạ được ạ. Mà anh ơi mức bồi dưỡng cho anh là bao nhiêu để bên em chuẩn bị ạ.
- Đồng hương HN anh tính hữu nghị thôi. Anh là giai phố cổ mà.
- Ơ...thế à ..?
- Đánh một bài anh lấy hữu nghị ba trăm thôi em nhé.
- Vâng nhất trí ạ.
Và cứ như thế show diễn trôi qua êm ả. 9g15 đàn xong thì có một em xinh tươi đến gửi em phong bì và cám ơn rối rít. Tính em khi nhận tiền của ai thì không bao giờ mở ra đếm trước mặt người ta ( quân tử Tàu mà ). Nên em cất phong bì vào túi và ung dung ra về.
Về đến nhà em mới mở phong bì ra thì Ôi thôi, cái gì thế này ? 3 ông Franklin 100 USD nằm ngay ngắn ngước mặt nhìn em cười. Bản tính quân tử Tàu ngu dại đã khiến em đi đến một quyết định hết sức ngu ngốc là nhấc điện thoại gọi cho em Event HN kia để giải thích là các em nhầm rồi, anh nói ba trăm đây là ba trăm nghìn chứ không phải 300 USD bla bla ...Nhưng ơ kìa, máy em ấy sao cứ bận mãi thế nhỉ ...
Lúc này em mới thần người ra ngồi suy nghĩ. Người ta là Công ty tổ chức sự kiện giàu có, mang hẳn một êkip hùng hậu vào SG làm show. Mình là nhạc sỹ nghèo, vợ đang bụng mang dạ chửa...Mà khoản 300 USD trả cho mình, họ cũng tính với khách hết cả chứ có phải họ trả đâu. Thế là yên tâm. Với bản tính liêm khiết thật thà sẵn có ( mà sau này mới biết là ngu dại ), em vội nhấc máy gọi cho vợ khoe về khoản tiền Đô trên trời rơi xuống kia, thay vì phải giấu nhẹm đi để làm quỹ đen, dự phòng cho những ngày cơ nhỡ ...
Và ngay buổi trưa hôm ấy, các cụ có thể đánh giá mức độ hoành tráng của tiệc nhậu mừng thắng lợi được em tổ chức ngay tại phòng trọ, với những đồng nghiệp chí cốt uống bia không biết say, kéo đến lũ lượt chia vui với em về khoản cat - sê nhạc công, có thể nói là khủng nhất Việt Nam khi đó ......
Có phải anh hình sự ko cụ nhỉ ?Thêm tấm ảnh đầy tính thời sự nhé các cụ.
Vì một người đi mãi, chắc không quay trở lại ....
![]()
Dạ bẩm đúng cụ ạ.Có phải anh hình sự ko cụ nhỉ ?
Cái nghề này nó khó...đúng-sai chỉ sợi tócDạ bẩm đúng cụ ạ.
Em nghĩ nếu túm thì túm hết cũng chả oan ai cụ nhỉ ...Cái nghề này nó khó...đúng-sai chỉ sợi tóc
Em đã từng có cảm giác giống cụ, từng từ lương 500k vọt phát lên 10tr, phê.Trước khi quay lại với chủ đề chính là nhà hàng bia ôm, em xin chia sẻ với các cụ vài kỷ niệm vui buồn trong chốn Showbiz đầy tính thị phi, mà em đã trót bước chân vào hơn 20 năm nay nhé..
1/ CHUYỆN 1 : CAT - SÊ.
Không biết ngoài Bắc dùng từ gì, ở trong Nam giới Showbiz thường dùng từ Cat sê để chỉ số tiền lương của mình trong một show diễn. Dạo ấy là năm 2011. Lúc này em mới lấy vợ nhưng chưa có thằng con đầu lòng Kero. Hai vợ chồng còn ở nhà thuê bên hẻm 220 Lê Văn Sỹ Q.3. Vợ em hàng ngày đi làm kế toán cho một Công ty Dược gần đó. Một sáng đẹp trời rảnh rỗi thì điện thoại em nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ. Một giọng oanh vàng Hà nội rặc cất lên thỏ thẻ :
- Alo xin lỗi có phải anh Dương Organ không ạ. Chị ca sĩ L.Q cho em số của anh đấy ạ.
- Đúng rồi em. Có gì không em .
- Anh ơi bên em là Công ty tổ chức sự kiện ở Hà nội. Chúng em vào đây tổ chức sự kiện vào sáng thứ tư này ở KS Sheraton Q.1. Mở màn chương trình lúc 9g sáng, chị Hải Yến Idol sẽ hát bài " Đường tới đỉnh vinh quang ". Em cần anh tới sớm lúc 8g để tập sơ với chị Hải Yến, 9g đánh cho chị hát xong anh có thể về được rồi ạ.
- Nhất trí. Nghề của anh mà. Anh sẽ mặc Vest đen quần Jeans xanh được không em .
- Dạ được ạ. Mà anh ơi mức bồi dưỡng cho anh là bao nhiêu để bên em chuẩn bị ạ.
- Đồng hương HN anh tính hữu nghị thôi. Anh là giai phố cổ mà.
- Ơ...thế à ..?
- Đánh một bài anh lấy hữu nghị ba trăm thôi em nhé.
- Vâng nhất trí ạ.
Và cứ như thế show diễn trôi qua êm ả. 9g15 đàn xong thì có một em xinh tươi đến gửi em phong bì và cám ơn rối rít. Tính em khi nhận tiền của ai thì không bao giờ mở ra đếm trước mặt người ta ( quân tử Tàu mà ). Nên em cất phong bì vào túi và ung dung ra về.
Về đến nhà em mới mở phong bì ra thì Ôi thôi, cái gì thế này ? 3 ông Franklin 100 USD nằm ngay ngắn ngước mặt nhìn em cười. Bản tính quân tử Tàu ngu dại đã khiến em đi đến một quyết định hết sức ngu ngốc là nhấc điện thoại gọi cho em Event HN kia để giải thích là các em nhầm rồi, anh nói ba trăm đây là ba trăm nghìn chứ không phải 300 USD bla bla ...Nhưng ơ kìa, máy em ấy sao cứ bận mãi thế nhỉ ...
Lúc này em mới thần người ra ngồi suy nghĩ. Người ta là Công ty tổ chức sự kiện giàu có, mang hẳn một êkip hùng hậu vào SG làm show. Mình là nhạc sỹ nghèo, vợ đang bụng mang dạ chửa...Mà khoản 300 USD trả cho mình, họ cũng tính với khách hết cả chứ có phải họ trả đâu. Thế là yên tâm. Với bản tính liêm khiết thật thà sẵn có ( mà sau này mới biết là ngu dại ), em vội nhấc máy gọi cho vợ khoe về khoản tiền Đô trên trời rơi xuống kia, thay vì phải giấu nhẹm đi để làm quỹ đen, dự phòng cho những ngày cơ nhỡ ...
Và ngay buổi trưa hôm ấy, các cụ có thể đánh giá mức độ hoành tráng của tiệc nhậu mừng thắng lợi được em tổ chức ngay tại phòng trọ, với những đồng nghiệp chí cốt uống bia không biết say, kéo đến lũ lượt chia vui với em về khoản cat - sê nhạc công, có thể nói là khủng nhất Việt Nam khi đó ......
Hai kẻ cùng cảnh ngộ hihihi...Em đã từng có cảm giác giống cụ, từng từ lương 500k vọt phát lên 10tr, phê.