Em tính cũng hay cả nể và mắc cái bệnh là luôn nghĩ rằng " chắc họ cần lắm mới mượn mình..." và rồi thì là mà, rất rất nhiều lần rút ra bài học" Chỉ cho anh em ruột thịt, và bạn bè thật sự cần thiết( ốm đau bệnh tật) còn lại thì chối luôn cho khỏi mất tình cảm
Lần 1: 1 bạn học cùng cấp 3, rất rất lâu không liên lạc, bạn gọi điện mượn tiền để " chạy việc", ko suy nghĩ gì, và ck cho bạn mượn 30tr, và rốt cuộc là cho đến giờ, hơn 6 năm rồi bạn trả được 20 tr, và mất cả liên lạc luôn
Lần 2: 1 bạn chơi cùng, cũng thỉnh thoảng liên lạc, mượn 10 tr bảo có việc gấp... Hiện tại thì ko thể liên lạc được luôn
Lần 3: 1 bạn gọi rụt rè bảo " bố bạn ốm nhưng hiện tại ko vay mượn được ai, có thể giúp bạn được ko, bạn sẽ cố gắng trả sớm nhất". Cũng suy nghĩ một lúc ( sau mấy lần như trên), nhưng rồi lại đến thẳng bệnh viện và nộp tiền viện phí cho bố bạn. Cũng 2-3 năm không thấy liên lạc gì, đến sau đó 4 năm thì bạn gọi điện và bảo xin lỗi, mấy năm nay làm nhưng cũng ko có dư giật, giờ mới đủ tiền để gửi. Và cả bạn + chồng bạn ( khi cười thì bạn không mời) đến nhà mang tiền+ 1 ít trứng gà đến để gửi và cảm ơn.
Lần 4: 1 cậu bạn chơi cũng tương đối thân, ( và mình biết thì cũng ko phải thiếu tiền) nhưng cứ thỉnh thoảng lại nt kiểu rất " mày ck cho tao.... từng này từng kia, lần 1, 2,3 thì có ck, nhưng cũng rất rất lâu sau mới hoàn lại... sau đó mình thấy sao mình buồn cười vậy ta... các lần tiếp theo cậu ta nhờ thì mình thẳng thắn luôn" hiện tại tao ko có dư tiên"
......