- Biển số
- OF-197289
- Ngày cấp bằng
- 4/6/13
- Số km
- 44,268
- Động cơ
- 620,275 Mã lực
mợ làm em nhớ đến câu không tiền cạp đất mà ăn àEm nhặt luôn gói xiền, m ịa cái thời buổi này ko có tiền thì bạn còn ko có nói gì đến cái khác
mợ làm em nhớ đến câu không tiền cạp đất mà ăn àEm nhặt luôn gói xiền, m ịa cái thời buổi này ko có tiền thì bạn còn ko có nói gì đến cái khác
, em nghèo lão có thèm tiếp chuyện em ko?mợ làm em nhớ đến câu không tiền cạp đất mà ăn à
Chuẩn rồi ạ!Con em lớp 2 một hôm nó kể chuyện lớp nó nhiều bạn khoe nhà nó giàu lắm. Đột nhiên nó quay sang hỏi em: "Bố ơi thế nào là nhà giàu hả bố" . Em trả lời: " Nhà giàu là nhà có các con chăm ngoan, học giỏi, vâng lời cha mẹ con ạ". Đối với em giàu chỉ đơn giản vậy thôi
cứ xuynh nghèo kiểu gì em cũng tiếp càng nghèo em càng thích, em nghèo lão có thèm tiếp chuyện em ko?
Nghèo đến độ mặc lá chuối hay lá nho thì lão chả thích quá ấy chứcứ xuynh nghèo kiểu gì em cũng tiếp càng nghèo em càng thích
Thưa cụ, trong đời thực 2 nhân vật này đại diện cho bao nhiêu phần trăm những người giống họ ? Chắc chắn rất ít. Trong mỗi một người đều có 2 mặt với tỉ lệ ít nhiều. Điều đó giúp cho họ tồn tại trong xh. Việc phân tách thành 2 vế, một thiên thần, một ác quỷ là một cách khiến cho xh trở nên cực đoan hơn và lịch sử VN đã có quá nhiều điều đau lòng từ việc phân tách này.Cụ giải thích hộ em từ thô thiển trong hai câu chuyện này với ạ?
Cụ không hiểu hai từ mà Cụ vừa viết ra ạ khi nào hiểu thì hẵng viết ra đừng đao to búa lớn ạThưa cụ, trong đời thực 2 nhân vật này đại diện cho bao nhiêu phần trăm những người giống họ ? Chắc chắn rất ít. Trong mỗi một người đều có 2 mặt với tỉ lệ ít nhiều. Điều đó giúp cho họ tồn tại trong xh. Việc phân tách thành 2 vế, một thiên thần, một ác quỷ là một cách khiến cho xh trở nên cực đoan hơn và lịch sử VN đã có quá nhiều điều đau lòng từ việc phân tách này.
Mợ có "kiểu" nào ở giữa không ợ? em thích ở giữa cơTôi có hai đồng nghiệp, mỗi người quan niệm giàu sang theo mỗi cách hoàn toàn khác nhau. Người nói “có tiền sẽ có tất cả”. Vì thế, cô bạn ấy hằng ngày vẫn miệt mài, mải mê kiếm tiền bằng mọi cách. Người bạn khác lại nói: “Giàu về vật chất thì tầm thường quá, cái giàu về tâm hồn, về tình thương mới là đáng quý”.
Ham tiềnốt nghiệp loại giỏi, Thắng được chọn trường nên cô đã xin về ngôi trường điểm của thị xã. Phần vì có tiếng học giỏi trước đây, phần vì cô cũng luôn dùng “chiêu” buộc học sinh phải đi học thêm với mình, ít em nào đủ can đảm từ chối.
Ngoài giờ lên lớp, cô chạy sô dạy thêm hết ca này đến ca khác. Lịch dạy thêm của cô kín đặc. Thế là ngoài thời gian trên trường, cô lại quay cuồng với việc dạy và đếm tiền, chẳng còn chút thời gian thư giãn, nghỉ ngơi và chăm sóc mình nên tuổi xuân cứ lặng lẽ trôi đi một cách âm thầm, khi nhìn lại thì đã lên “băm” rồi. Đến nay cô đã có một gia tài kếch sù mà nhiều người mong ước.
Tỷ phú Tình thương:
Cô tên là Hoa, quan điểm sống của cô: “Sống là cho đi...”. Cô có thể nhịn phần ăn để nhường cho một người đang bệnh, có thể san sẻ đến đồng bạc cuối cùng, có thể bỏ hết công sức để dạy dỗ học sinh mà không cần thu học phí, có thể vượt hàng trăm cây số chỉ để đến động viên, giúp đỡ một người bạn đang cô đơn.
Hay “liều” hơn nữa là dám cầm cả nhà cửa, đất đai để vay ngân hàng cứu giúp một gia đình đang lâm vào tình cảnh nguy khốn... Luôn sống hết mình vì người khác nên từ người già đến trẻ em đều yêu quý cô hết mực. Từ những cô cậu bé còn đang học, đến những lớp học trò đã tốt nghiệp hàng chục năm, cứ ngày lễ, tết đều tập trung hoặc gọi điện về thăm lại cô giáo cũ.
hẹp với các vật dụng đơn sơ. Cô con gái vẫn ngày ngày đạp chiếc xe cà tàng lóc cóc tới trường. Cô thường nói với con: “Cho đi không bao giờ mất, mình sẽ nhận được gấp nhiều lần như thế”.
Cô luôn tự hào nói với mọi người: “Mình rất giàu, đó là cái giàu về tình yêu thương, sự tôn kính mà mọi người dành cho”. Cô bảo mình tự hào về điều đó.■
Bạn chọn kiểu giầu nào để sống?
Nghèo k có cái ăn cái Mặc là em ủng hộ hết mình nhóe, em nghèo lão có thèm tiếp chuyện em ko?
Chế độ Tư .bản có chà đạp lên mọi luật lệ không ạ theo Cụ?Em đọc được một đoạn như thế này:
Đúng 150 năm trước, trong bộ T.ư B.ản, nhà tư tưởng vĩ đại Karl Marx có trích lời Thomas Dunning: “Với một lợi nhuận thích đáng thì t.ư b.ản trở nên can đảm. Được bảo đảm 10% lợi nhuận thì người ta có thể dùng t.ư b.ản vào đâu cũng được, được 20% thì nó hoạt bát hẳn lên, được 50% thì nó trở nên thật sự táo bạo, được 100% thì nó chà đạp lên mọi luật lệ của loài người, được 300% thì không còn tội ác nào là nó không dám phạm, dù có nguy cơ bị treo cổ."
Theo cụ chủ, thì con người có chọn tiền không? Vấn đề là bao nhiêu thôi.
P/S: T.ư b.ản thì làm sao mà viết liền phải chuyển thành dấu *** nhỉ?
Vầng tưởng cụ thế nào, phiền cụ rồi.Cụ không hiểu hai từ mà Cụ vừa viết ra ạ khi nào hiểu thì hẵng viết ra đừng đao to búa lớn ạ
Em với cụ đang không nói chuyện chế độ ạ .Ch
Chế độ Tư .bản có chà đạp lên mọi luật lệ không ạ theo Cụ?
Thôi đừng em chẳng thích nói chuyện chế độ đâu mệt đầu lắm ạEm với cụ đang không nói chuyện chế độ ạ .
sợ các cụ quáNghèo k có cái ăn cái Mặc là em ủng hộ hết mình nhóe