[Funland] Bài thuốc thần kì chữa bệnh chó dại

theanh_vnpt

Xe điện
Biển số
OF-16358
Ngày cấp bằng
15/5/08
Số km
2,522
Động cơ
526,749 Mã lực
Nơi ở
57 Huỳnh Thúc Kháng
(Kênh 13) – Nhiều người đến đây đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ, cào cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì có thể một tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ sau là khỏi bệnh…
 12 công dụng chữa bệnh và làm đẹp của cà chua
 Mướp - mỹ phẩm thiên nhiên cho làn da
 Củ cải trắng chữa bệnh
 Rau càng cua dưỡng huyết - thanh nhiệt
 4 loại cây hỗ trợ giải độc, làm mát gan

Hơn 10 năm trong nghề là chừng ấy thời gian vị lương y này đã đem y đức của mình giúp biết bao bệnh nhân bị chó dại cắn khỏi bệnh. Hầu hết, họ, người bị chó dại cắn, tìm đến không chỉ ở tiếng tăm của ông với bài thuốc gia truyền “có một không ai” mà trên hết là tấm lòng, sự chu đáo, ân cần và cái nghĩa tình của một người thầy thuốc. Ông là lương y Lê Văn Sơn (SN 1965, ngụ tại thôn Thủy Tú 1, xã Vĩnh Tú, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị).

Theo lời đồn đại của người dân trong vùng, chúng tôi đã không quản ngại đường sá tìm về diện kiến vị lương y “thần thông quản đại” có tấm lòng bồ tát này. Vì là “bệnh viên” tại gia nên chỉ hoạt động vào buổi trưa và tối, còn lại thời gian với chức vụ Chủ tịch Hội Nông dân xã nên ông dành cho những người nông dân ngoài đồng ruộng.

Hôm chúng tôi đến rất đông người bị chó dại cắn, nhưng họ không hề nao núng vì họ tin vào tài năng chữa bệnh của ông Sơn. Gặp chúng tôi, vẫn với nét mặt điềm tĩnh, ông Sơn rót nước mời khách rồi bắt đầu thăm khám cho bệnh nhân.


Ông Sơn chữa bệnh cho một người bị chó dại cắn.
Bài thuốc thần kỳ

Lật cuốn sổ ghi chép bệnh nhân đến thăm khám dày cộm, ông Sơn không sao đếm được mình đã cứu chữa cho biết bao con người bị chó dại cắn. Bài thuốc chữa bệnh chó dại cắn và tên tuổi của lương y Lê Văn Sơn đã nức tiếng khắp trong và ngoài tỉnh. Có nhiều người bệnh từ Hà Nội, Bắc Giang, Cà Mau, Vũng Tàu… cũng tìm đến nhờ ông cứu giúp.

“Nhiều người đến đây đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ, cào cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì có thể một tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ sau là khỏi bệnh, nhưng tốt nhất nếu người đã phát dại thì nên ở nhà vì người phát dại rất sợ gió, ánh sáng. Vì thế, có thể nhờ người thân đến mang thuốc về nhà uống” – ông Sơn bộc bạch.

Kể về cơ duyên đến với nghề này, ông Sơn cho biết, gia đình ông vốn có nghề thuốc đã lâu, ông là đời thứ năm được thừa hưởng bài thuốc quý này. Trước đó bốn đời, có người đàn ông người Trung Quốc trong lúc chạy loạn đã lạc vào nhà cụ tổ và được cụ cưu mang trong suốt 10 năm.

Đến thời Pháp thuộc, người đàn ông ấy bỏ đi rồi không ai rõ tung tích ra sao. Trong thời gian ở nhờ, người ấy đã truyền lại một vài bài thuốc quý giúp chữa trị các bệnh thông thường, trong đó có cách chữa chó dại cắn. Nhà có sáu anh em nhưng chỉ mình ông Sơn được truyền lại bài thuốc quý. Đến năm 1987 cha ông mới quyết định cho ông theo chân lên rừng đi kiếm cây thuốc và học cách pha chế thuốc chữa bệnh chó dại cắn. Cứ thế, ông Sơn đã mất 7 năm học nghề mới được cha cho ra nghề.


Rất nhiều người được ông Sơn chữa khỏi bệnh chó dại cắn.
Càng về trưa trưa, căn nhà cấp bốn nhỏ hẹp của ông Sơn càng lúc càng đông. Trong đó có chị Đỗ Thị Tuyết Nhung (40 tuổi) lặn lội bắt xe khách vượt hàng trăm cây số đưa con trai mình đã Trần Đỗ Minh Hiếu (10 tuổi) từ tỉnh Đồng Nai ra nhà ông Sơn để chữa trị cho con. Chị Nhung cho hay, trên đường đi học về, con trai chị bị chó dại cắn ở chân phải.

Người thân trong gia đình lo lắng bảo chị đưa con đi tiêm vắc xin nhưng chị sợ vắc xin sẽ gây những biến chứng, hại đến cơ thể của con mình nên không đưa đi viện. Trước đó, chị cũng bị chó dại cắn và được ông Sơn chữa khỏi, vì vậy nên quyết định đưa con mình ra nương nhờ ông Sơn chứ không dám tiêm vắc xin vì tiêm vắc xin ngừa chó dại rất có hại cho sức khỏe con tôi về sau.

Vừa trò chuyện với chị Nhung xong, chúng tôi giật mình khi thấy một người thanh niên lực lưỡng nhưng gương mặt nhợt nhạt, bọt mép chải dài, quằn quại trong đau đớn đang được người nhà dìu xuống từ chiếc xe tắc xi. Vừa thở gấp, người thanh niên chỉ thì thào “cứu tui với bác Sơn ơi!”. Một lát sau, anh cho biết họ tên là Hoàng Quý Minh (28 tuổi, trú huyện Phong Điền, Thừa Thiên Huế) bị chó dại cắn nhưng để lâu ngày không chữa trị, đến lúc vào bệnh viện thì đã quá muộn nên bác sĩ bó tay. May mắn nghe bà con mách tiếng nên đã được người nhà đưa đến ông Sơn nhờ cứu giúp.

Chưa kịp nghỉ ngơi, một cháu bé học lớp 2 ở huyện Đakrông (Quảng Trị) được cha mẹ mình chở đến nhà ông Sơn nhờ ông thăm khám. Nhìn đứa trẻ với ánh mắt triều mến, ông Sơn nói nhỏ, yên tâm để ông khám cho. Nói rồi ông lấy trong tủ thuốc ra một nắm lá thuốc, dán sau gáy cháu nhỏ. Sau 10 phút, ông gỡ nắm lá thuốc ra và gọi cháu bé ra ngoài ánh sáng mặt trời để khám bệnh. Thật kì lạ, không hề nhìn vào vết thương của cháu nhỏ vì cháu mặc quần dài nhưng ông Sơn chuẩn đoán đúng 100%: “Vết thương nhẹ, chỉ sợt ngoài da nhưng có chảy máu. Chó này là chó lành nên không bị dại”.

Cũng là cốc thuốc màu sẫm nhưng theo ông Sơn, loại thuốc này dùng để phòng ngừa, uống nó rồi thì trong vòng 10 tháng, dù có chó dại cắn cũng không sao. Còn về việc đắp lá thuốc sau gáy để thăm bệnh, theo ông Sơn đó là cách thử độc để nhận biết vết cắn là của chó dại hay chó lành. Ông Sơn tiết lộ, sau khi tháo thuốc ra, nếu trên da xuất hiện các tia tím, đỏ, hồng chứng tỏ người bệnh đã bị nhiễm độc, nhìn vào đó cũng cho thấy vết cắn có hình dáng ra sao, sâu cạn thế nào và xác định độ nặng nhẹ của bệnh nhân để đưa ra liều lượng chữa trị phù hợp. Nhưng để học được “tuyệt kỉ” thử độc này, ông Sơn đã mất thời gian khá dài.

Có một kỷ niệm mà luôn ám ảnh trong trí nhớ của ông Sơn suốt hai mươi năm qua, ông chỉ nuối tiếc một ca bệnh đã tìm đến tay ông nhưng vì quá muộn. “Tôi còn nhớ lúc anh thanh niên ở tỉnh Kon Tum đó tới thì đã không ăn uống gì được, gan đã bị lầy, và sắp chết. Dù tôi cố gắng bao nhiêu thì anh ta cũng không thể qua khỏi. Giá như anh ta đến sớm hơn chút nữa thì… ” – ông Sơn trầm buồn.

Cái tâm, cái tình của vị lương y


Công việc bình dị của ông Sơn khi rãnh rỗi là làm cỏ quanh vườn tiêu để có thu nhập.
Nhiều người đã nói về ông như vậy bởi cái tâm, cái tình ông dành cho những bệnh nhân. Ngần ấy năm chữa bệnh cứu người trong cơn thập tử nhất sinh nhưng ông Sơn chưa bao giờ nghỉ đến chuyện danh lợi cho mình. Đó cũng là lời răn dạy mà tổ tiên ông truyền lại “cấm lợi dụng việc làm thuốc chữa bệnh để làm tiền. Làm thầy thuốc là để giúp thiên hạ khỏi nguy nan”.

Như minh chứng cho lời nói của ông, chị Nguyễn Kim Cúc quê ở tỉnh Gia Lai, người trước kia được ông Sơn chữa trị giờ ghé thăm nhà ông để thăm hỏi, tặng gói bánh tỏ lòng biết ơn. Chị Cúc cảm kích: “Trước đây tôi bị chó dại cắn, phát dại rồi, cứ tưởng không qua, gia đình tôi đã chuẩn bị sẵn hậu sự. May mà có thầy Sơn cứu giúp chứ không thì giờ đã xanh cỏ lâu rồi. Hồi đó nhà tôi nghèo, hai vợ chồng ra nhà thầy mà chỉ có một trăm nghìn. Được thầy Sơn chữa bệnh miễn phí, lại cho ăn ở, lành bệnh còn cho tiền xe để về. Gia đình tôi đội ơn thầy Sơn nhiều lắm”.

Xem bảng giá thuốc chữa bệnh của ông chúng tôi mới biết mỗi gói thuốc chữa bệnh chó dại cắn trọn gói có giá 500 nghìn đồng hết bệnh và 200 nghìn đồng cho loại thuốc phòng ngừa bệnh dại có tác dụng trong 10 tháng. So với giá cả của Tây y thì còn còn khá “khiêm tốn”.

Hành nghề chữa chó dại nhiều năm, ông Sơn thú thực: “Nhiều lúc tôi cũng sợ lắm, vì trong khi chữa trị, người bệnh lên cơn thường cào xé, cắn bậy, chỉ cần vô ý là có thể bị lây nhiễm độc dại qua nước bọt, vết máu người bệnh. Nhưng nhìn thấy người ta sắp chết mà không cứu thì lòng không yên nên cứ kệ, nguy hiểm cũng chấp nhận, miễn sao cứu được người”. Khi được hỏi về phương châm chữa bệnh cứu người của ông là gì?. Ông Sơn nhìn lên bàn thờ tổ tiên rồi đáp: “Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp. Không màng danh lợi, không vì tiền mà chỉ vì mạng sống của con người”.

Một đời chữa bệnh, ông Sơn luôn nhắc nhở bệnh nhân mỗi khi ra về đó là người bệnh đang điều trị độc chó dại, trong 24 giờ sau khi uống thuốc, tuyệt đối kiêng cử đám tang. Nếu phạm phải điều cấm kị này thì độc tố sẽ tăng lên gấp trăm lần, có thể dẫn đến mất mạng. Khi được hỏi tại sao như thế thì ông Sơn trả lời: “Chính tôi và tổ tiên cũng không giải thích được, nhưng đã là điều cấm kị thì phải tuyệt đối nghe theo”.

Bài thuốc của ông Sơn có tổng cộng 12 loại lá cây, trong đó lá cây mãng cầu xiêm và lá cây hoa dẻ kết hợp lại có tác dụng chữa độc chó cắn. Ngoài ra nó cũng là thành phần chính để bào chế chữa độc rắn cắn. Chín loại lá khác cũng chỉ là cây cỏ trong vườn, ở đồng ruộng hay trên rừng, duy chỉ có một loại lá ở Việt Nam không có, ông phải đặt ở Trung Quốc đưa về, nếu không có loại lá thuốc này thì không thể bào chế thuốc được.

Những loại lá cây này chỉ được hái trong những ngày vào dịp Tiết Thanh Minh. Và mỗi năm chỉ có thể chế biến thuốc duy nhất một lần vào đúng ngày Hạ chí. Mười lá cây được sao khô, sau đó tán thành bột dự trữ sẵn. Hai loại còn lại là lá cây mãng cầu xiêm và lá cây hoa dẻ đem lọc lấy nước rồi đóng chai.

Khi có người bị chó dại cắn, chỉ cần trộn đều thứ bột thuốc và nước lá tươi rồi pha loãng vào nước lọc cho bệnh nhân uống. Phần xác lá xát nhẹ lên vùng da thâm quầng do răng chó tạo ra. Còn loại thuốc để phòng ngừa thì có thêm bớt một số vị thuốc nhưng cũng đủ 12 loại thảo dược.

Mọi người dân muốn có nhu cầu chữa bệnh xin liên hệ ông qua địa chỉ nêu trên báo hoặc điện thoại số: 0982799255
 

Vịtxanh

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-11416
Ngày cấp bằng
4/11/07
Số km
30,847
Động cơ
752,102 Mã lực
Phản khoa học.
Thử phát dư lày:
Em cho 1 con chó cắn cụ chủ thớt sau thịt luôn con chó í xơi :D
Hỏi cụ chủ thót sẽ đi tiêm phòng dại hay xơi 3 thứ lá lẩu kia nhể :))
 

puredoll

Xe điện
Biển số
OF-124819
Ngày cấp bằng
19/12/11
Số km
3,822
Động cơ
402,031 Mã lực
Nơi ở
Rất gần và rất xa
E cũng chả tin, nếu chữa được thì nobel khoa học chẳng ở đâu xa
 

anhha26

Xe hơi
Biển số
OF-202447
Ngày cấp bằng
17/7/13
Số km
140
Động cơ
322,638 Mã lực
Mình cũng không tin lắm. Bệnh chó dại không có vacxin thì không thể chữa được
 

hoanglamhung71

Xe tải
Biển số
OF-141274
Ngày cấp bằng
10/5/12
Số km
229
Động cơ
366,550 Mã lực
Nơi ở
City
Website
www.viethamvui.com
Em thì không nghĩ rằng nếu một ai đó biết 1 + 1 = 2 và nghĩ rằng đó là khoa học. Hết!
 

New_Carens

Xe điện
Biển số
OF-68884
Ngày cấp bằng
21/7/10
Số km
2,534
Động cơ
452,066 Mã lực
Sao anh lang không đăng ký nhận giải lang ben y tế nhỉ???
 

nguyenlongthe

Xe tăng
Biển số
OF-302560
Ngày cấp bằng
23/12/13
Số km
1,855
Động cơ
304,241 Mã lực
Mời các cụ chịu khó đọc:
Cụ Nguyễn Đức Cần, vị lương y siêu phàm vượt trên mọi giới hạn của khoa học

Khoa học rất tốt trong việc giải thích hàng loạt hiện tượng trong đời sống hàng ngày. Nhưng khoa học sẽ không tốt nếu bạn coi nó là phương tiện duy nhất để giải thích thế giới. Khi ấy bạn sẽ phủ nhận bất kỳ sự thật nào mà khoa học không giải thích được. Thực ra khoa học có giới hạn. Tồn tại nhiều sự thật rất khó tin nhưng vẫn xảy ra. Để hiểu những sự thật đó, trước hết chúng ta phải có một thái độ khiêm tốn học hỏi…

Trong câu chuyện hôm nay tôi sẽ đề cập đến những hiện tượng lạ lùng rất khó tin – những sự kiện không tuân thủ những định luật khoa học. Trước những hiện tương ấy, thường có 2 thái độ ứng xử trái ngược: một là bác bỏ ngay tức khắc, hai là thận trọng xem xét, cân nhắc suy nghĩ.

Thái độ thứ nhất thường rơi vào những người có thói tự phụ về khoa học, nhưng thực ra là thiếu tinh thần khoa học – tinh thần khiêm tốn cầu thị và tôn trọng hiện thực khách quan. Những người này thường đánh đồng hiện tượng siêu nhiên với hiện tượng mê tín dị đoan. Sự nhầm lẫn ấy thể hiện một trình độ nhận thức ấu trĩ, một cách nhìn lệch lạc về thế giới.


Lệch lạc trong nhận thức về thế giới
Một lệch lạc phổ biến là tâm lý đề cao khoa học, coi khoa học là chúa tể của nhận thức. Thậm chí trong thế giới khoa học, nhiều người lại đề cao toán học như “ông hoàng của các khoa học”. Mọi sự đề cao ấy đều lệch lạc. Sự lệch lạc này có nguồn gốc lịch sử: cuộc cách mạng khoa học và công nghệ diễn ra liên tiếp trong những thế kỷ vừa qua và hiện nay đã đưa khoa học và công nghệ lên ngôi vương. Xã hội thế tục coi thắng lợi vật chất là thước đo của văn minh và tiến bộ. Trong bối cảnh ấy, khoa học và công nghệ trở thành cứu cánh, trong khi các giá trị văn hóa và tinh thần ngày càng bị coi nhẹ, nền văn minh ngày càng phát triển theo hướng lệch lạc, xa rời các mục tiêu nhân bản.

Sự lệch lạc ấy đã được báo động từ lâu, nhưng cơn lốc sinh tồn cuốn mọi người theo nó – con người ngày càng vội vã đến mức không có lúc nào dừng lại để suy ngẫm. Không phải bây giờ con người mới thế, từ xa xưa con người đã như thế rồi. Bằng chứng là Socrates, ngay từ 2400 năm trước đã nhắc nhở học trò “Băn khoăn là sự khởi đầu của trí khôn” (Wonder is the beginning of wisdom). Từ đó đến nay, nhất là hiện nay, liệu có bao nhiêu người biết băn khoăn suy ngẫm?

Vì không băn khoăn suy ngẫm nên nhiều người ngộ nhận khoa học là trí khôn, từ đó đề cao khoa học đến mức bất chấp đạo lý. Có lẽ xu hướng này đã manh nha ngay từ thế kỷ 16 nên François Rabelais, nhà văn Pháp nổi tiếng thời Phục Hưng, đã phải sớm cảnh báo:

“Khoa học vô lương chỉ là sự hư nát của linh hồn” (Science sans conscience n’est que ruine de l’âme!).

Cảnh báo ấy mang dáng dấp của một tiên tri, vì trong hai thế kỷ vừa qua và hiện nay, chúng ta đã và đang chứng kiến nhiều loại khoa học vô lương ở nhiều cấp độ khác nhau diễn ra ở nhiều nơi trên thế giới. Không ai có thể phủ nhận những thành tựu rực rỡ của khoa học mang lại lợi ích cho loài người, nhưng cũng không ai có thể phủ nhận một sự thật là nhiều khám phá khoa học đã đưa nền văn minh loài người tới bờ vực của sự tự hủy diệt, như chúng ta đang thấy. Tình trạng này là hệ quả của một nền văn minh thiên về vật chất, đề cao khoa học như chúa. Đó là một sai lầm lớn về nhận thức.

Ngày nay, một nhà khoa học đoạt Giải Nobel hay một nhà toán học đoạt Giải Field được trọng vọng như những đại diện của chân lý. Trong khi Blaise Pascal, ngay từ thế kỷ 17 đã cho rằng : “…toán học có thể xem như một bài thể dục cao nhất cho tinh thần; nhưng đồng thời nó cũng thật vô dụng đến nỗi tôi thấy ít có sự khác biệt giữa một người chỉ có toán học với một anh thợ thủ công nói chung” [1]. Điều đó có nghĩa là con người ngày nay “ngây thơ” hơn con người của thế kỷ 17 – cái đầu khoa học thì to lên nhưng trí khôn thực sự thì teo lại.

Sự sùng bái khoa học trong xã hội hiện đại có lẽ đã trở nên quá chướng, quá lố, đến nỗi Albert Einstein phải lên tiếng nhắc nhở :

“Chúng ta nên chú ý đừng tôn tri thức lên thành chúa; tất nhiên nó có sức mạnh cơ bắp, nhưng phi nhân tính” (We should take care not to make the intellect our god; it has, of course, powerful muscles, but no personality). Trong một số trường hợp khác, Einstein không ngần ngại nói những lời nặng nề gần như mắng vào mặt đám khoa học hợm hĩnh. Chẳng hạn ông tuyên bố: “Tôi không tin vào toán học” (I don’t believe in mathematics). Thật nghịch lý! Nhà khoa học được coi là vĩ đại nhất thế kỷ 20, người đã dùng toán học làm ngôn ngữ nền tảng để trình bày tư tưởng vật lý của mình, nay lại tuyên bố gần như phủ nhận toán học! Không, Einstein không phủ nhận toán học. Ông chỉ phủ nhận toán học của những kẻ muốn đề cao toán học như những chân lý tuyệt đối. Đó là chủ nghĩa toán học hình thức, vốn rất thịnh hành trong thời của Einstein. Trong con mắt của Einstein, đám đông chạy theo chủ nghĩa này dường như là đám khoa học “nửa mùa”, và tuyên bố của ông là một lời mắng mỏ dành cho họ.

Nhưng phản ứng rõ ràng nhất đối với sự lệch lạc của nền văn minh hiện đại có lẽ là ý kiến của nhà toán học lỗi lạc nhất thế kỷ 20, Kurt Gödel, tác giả của Định lý Bất toàn nổi tiếng. Ông nói:

“Chiến tranh nguyên tử sẽ không đáng lo ngại nếu các khoa học lịch sử, triết học, tâm lý học, văn học. v.v. cũng đạt được sự tiến bộ to lớn như vật lý học. Nhưng thay vì đạt được những tiến bộ như thế, người ta không khỏi ngạc nhiên trước sự thoái hóa đáng kể trong nhiều lĩnh vực khoa học tinh thần”

Đó là lời kết tội chủ nghĩa vật chất, mà cơ sở triết học của nó là chủ nghĩa duy vật. Trong bối cảnh của một xã hội trọng vọng vật chất và đề cao chủ nghĩa duy vật, các khoa học vật chất đương nhiên thả sức phát triển trong khi các khoa học tinh thần và tâm linh đương nhiên phải chịu lép vế, không có chỗ đứng hoặc thiếu chỗ đứng. Vì thế có thể hiểu được vì sao Gödel đã mạnh mẽ bày tỏ quan điểm của ông về thế giới siêu tự nhiên, nhằm thức tỉnh con người. Ông tuyên bố:

  • “Tồn tại những thế giới khác và những sinh mệnh có lý trí ở dạng khác và cao hơn” (There are other worlds and rational beings of a different and higher kind).
  • “Thế giới chúng ta đang sống không phải là duy nhất mà trong đó chúng ta đã sống và sẽ sống” (The world in which we live is not the only one in which we shall live or have lived).
  • “Có một triết học và thần học rất khoa học (chính xác), chuyên xử lý các khái niệm có tính trừu tượng cao nhất; và nó cũng mang lại nhiều thành quả nhất cho khoa học” (There is a scientific (exact) philosophy and theology, which deals with concepts of the highest abstractness; and this is also most highly fruitful for science).
Gödel, với niềm tin tâm linh như trên, là một hiện thân cho thấy một chân lý, rằng khoa học và tôn giáo không phải là hai phạm trù tư tưởng đối lập loại trừ lẫn nhau như giới khoa học vô thần thường rêu rao, mà trái lại, chúng bổ sung cho nhau để làm nên bức tranh hiện thực đầy đủ nhất, phong phú nhất.

Thật thú vị để nhận xét thêm rằng Gödel và Einstein, mặc dù rất thân thiết với nhau và ảnh hưởng lẫn nhau, nhưng Gödel có chiều sâu tâm linh vượt xa Einstein. Nếu Einstein dừng lại ở đức tin vào Đấng Sáng tạo, không tin vào thế giới tâm linh, thì Gödel, giống Nicola Tesla, tin chắc vào sự hiện hữu của thế giới tâm linh – thế giới của những thực thể khác với chúng ta và cao hơn chúng ta, thế giới của con người trước khi sinh ra và sau cái chết. Nếu Tesla muốn tiếp cận với thế giới ấy bằng các phương tiện vật lý thì Gödel tìm cách tiếp cận bằng con đường triết học và thần học khoa học, tức triết học và thần học dựa trên những phương pháp suy luận chặt chẽ và chính xác bằng toán học. Mặc dù cả hai ông, Tesla và Gödel, đều chưa đạt được mong muốn trong phạm vi nghiên cứu này, nhưng các ông là minh chứng cho thấy niềm tin vào hiện tượng siêu nhiên không phải là niềm tin mù quáng, mà là một niềm tin khách quan.

Trở lại với việc phê phán mặt trái của khoa học, tôi cho rằng mặt trái lớn nhất của nó là sự kích thích và nuôi dưỡng thói tự phụ của con người, một bản năng vốn có trong “cái tôi” (ego) vô thức.

Xây được những tòa nhà chọc trời, bắc được những cây cầu vượt biển, chế ra những máy bay phản lực siêu thanh, đưa người vào không gian vũ trụ, đặt chân lên mặt trăng, với tới Sao Hỏa, đi ngược vào bên trong vật chất tới tầng sâu thẳm của thế giới hạ nguyên tử, thâm nhập vào phần cốt lõi của sự sống, đọc được mã DNA, chế tạo ra những cỗ máy xử lý thông tin, thiết lập mạng thông tin không dây toàn cầu, thâu tóm toàn bộ tri thức của nhân loại vào những con chip nhỏ xíu, và bao nhiêu thành tựu kỳ diệu khác mà một thế kỷ trước đây tưởng như chỉ có Thượng Đế mới làm nổi… Quả thật thành tựu khoa học rất vĩ đại. Nhưng những thành tựu ấy vĩ đại bao nhiêu thì cũng đồng thời kích thích thói tự phụ bấy nhiêu. Kinh Thánh dạy: “Kiêu ngạo đến, ô nhục cũng đến; còn khôn ngoan ở với những người khiêm tốn” (When pride comes, then comes disgrace, but with humility comes wisdom) (Châm ngôn 11:2).

Tôi nhớ trong cuốn “Hành trình về Phương Đông” của Baird Spalding, thương gia Lawrence Keymakers cũng đưa ra một lời khuyên với các nhà khoa học của Hội Hoàng gia Anh trước khi các vị này bước vào nghiên cứu thế giới huyền bí, rằng: “…điều đầu tiên tôi học được là sự khiêm tốn… chỉ khi ta khiêm tốn gạt bỏ những thành kiến có sẵn ta mới tiếp nhận thêm được những điều mới lạ”.

Vậy trước hết, hãy khiêm tốn để tiếp nhận thêm những điều mới lạ. Thứ hai, học trải nghiệm. Bởi vì chỉ có sự trải nghiệm mới mang lại tri thức thật.

Học trải nghiệm
Tôi biết và thậm chí chứng kiến khá nhiều chuyện kỳ lạ có thật, vượt xa tầm với của khoa học logic và thực chứng. Có những chuyện xảy ra với chính bản thân tôi. Nhưng những chuyện này sẽ được kể sau. Bây giờ tôi xin kể một số hiện tượng siêu nhiên được ghi chép trong những sách báo đã được xuất bản chính thức, nhưng có thể nhiều người vẫn chưa biết, hoặc biết thoáng qua mà không thấy hết được ý nghĩa mầu nhiệm của nó.

Dẫu thế nào thì những sự thật được kể dưới đây, đối với nhiều người, vẫn rất khó tin. Có nhiều lý do để khó tin, nhưng lý do phổ biến nhất là sự trải nghiệm cá nhân.

Einstein nói: “Nguồn tri thức duy nhất là sự trải nghiệm” (The only source of knowledge is experience). Thậm chí, ông cho rằng: “Ví dụ không phải là một cách khác để dạy học, mà là cách duy nhất để dạy”. Có nghĩa là để giúp ai đó nhận thức một sự vật hay một sự việc, cách tốt nhất làm cho người ấy trông thấy, sờ thấy, hoặc trải nghiệm thấy sự vật hay sự việc đó.

Quả thật, không có trái nghiệm về thế giới tâm linh thì làm sao nhận thức được thế giới tâm linh?

Nhưng không ai có đủ mọi trải nghiệm. Không ai có thể trải qua tất cả mọi kinh nghiệm của nhân loại. Vì thế nhận thức của mỗi người phải được bổ sung bởi kinh nghiệm của người khác. Sách vở, nhà trường phải làm công việc đó. Tự học cũng là một cách học trải nghiệm rất tốt. Kinh nghiệm của người khác nếu chưa trở thành nhận thức của chính bạn thì ít nhất nó cũng trở thành dữ liệu nằm trong bộ nhớ của bạn. Bộ não của bạn sẽ xử lý nó khi cần thiết. Với thời gian, bạn sẽ có nhiều trải nghiệm hơn. Một ngày nào đó những dữ liệu ấy sẽ trở thành những thông tin có ý nghĩa. Vì thế tôi hy vọng những câu chuyện dưới đây ít nhất cũng sẽ trở thành những dữ liệu bổ ích cho bất kỳ ai muốn mở cánh cửa nhìn ra thế giới.

Nhà văn hóa tâm linh Nguyễn Đức Cần
Như tôi đã thông báo trong một bài viết mang tên Cái gì vượt quá tầm với hạn chế của lý lẽ và khoa học hiện đại?, cuốn sách “Nguyễn Đức Cần, nhà văn hóa tâm linh” của Nguyễn Phúc Giác Hải và Nguyễn Tài Đức, do NXB Văn hóa Thông tin xuất bản năm 2013, là một sự kiện rất đặc biệt. Đây là một cuốn sách RẤT QUÝ, vì lần đầu tiên một tài liệu ghi chép những hiện tượng siêu nhiên xảy ra gần chúng ta nhất, cả về không gian lẫn thời gian, đã chính thức được công nhận. Đó là một bằng chứng vô giá về lịch sử, khoa học, văn hóa và tâm linh trong xã hội Việt Nam hiện đại. Trong mấy thập niên vừa qua, có một số hiện tượng kỳ lạ khác xảy ta tại Việt Nam, nhưng không có trường hợp nào phi thường như trường hợp của cụ Nguyễn Đức Cần.

Điều đặc biệt cần nhấn mạnh là ở chỗ sự nghiệp của cụ Nguyễn Đức Cần là minh chứng rõ ràng cho thấy phép lạ ĐÃ và ĐANG xảy ra ngay trong thời đại của chúng ta, thời đại trong đó khoa học kỹ thuật đã phát triển đến trình độ rất cao. Trong thời đại này, phép lạ do khoa học kỹ thuật tạo ra và phép lạ siêu tự nhiên vẫn song song tồn tại, không loại trừ lẫn nhau, không mâu thuẫn với nhau. Mỗi phép lạ đều có sứ mạng riêng của nó.

Bản thân các nhà khoa học tham gia nghiên cứu trường hợp cụ Nguyễn Đức Cần đều là những nhà khoa học có trình độ cao, như GS Nguyễn Hoàng Phương, GS Nguyễn Phúc Giác Hải,… Những người ủng hộ chương trình nghiên cứu này là những nhà khoa học có uy tín của Việt Nam, như GS Nguyễn Văn Hiệu, Viện trưởng Viên Khoa học VN, GS Đào Vọng Đức, Viện trưởng Viện Vật lý,…

Vì thế đến hôm nay nếu ai còn cho rằng hiện tượng chữa bệnh không dùng thuốc của cụ Nguyễn Đức Cần là chuyện mê tín dị đoan thì người ấy hoặc trí tuệ thấp, hoặc lười biếng không chịu nghiên cứu, hoặc mắc bệnh tự phụ khoa học lố bịch.

Cụ Cần là một bậc thánh làm nhiều phép lạ, nhưng chủ yếu là các phép lạ chữa bệnh. Bản thân cụ được thụ giáo bởi hai ông thầy. Hai vị này ắt cũng phải là những bậc thánh trong thế kỷ 20. Rất tiếc là thông tin về hai vị thánh đó quá ít, không đủ để cho chúng ta lý giải được vì sao cụ Cần có thế có được những phép lạ như vậy.

Trong cuốn sách dày 487 trang này, có quá nhiều phép lạ. Tôi muốn chọn một chuyện tiêu biểu nhất để kể ra ở đây, nhưng rất khó, vì chuyện nào cũng rất ấn tượng. Cuối cùng tôi đành chọn ngẫu nhiên vài chuyện sau đây.

  • Ông Nguyễn Hữu Thái ở Sơn Tây, Thiếu tá, Trung đoàn phó Trung đoàn 151, Quân Khu III, kể rằng ông mắc bệnh quá hiểm nghèo: viêm màng não mủ, nhiễm khuẩn huyết, sốt miên man một tháng rưỡi, bệnh viện quân đội điều trị không khỏi, miên man bất tỉnh và hôn mê hoàn toàn. Đơn vị và gia đình ông đã chuẩn bị tang lễ cho ông vào ngày 25/12/1982. Nhưng thật phúc đức, nhờ bà dì ruột của ông dẫn ông tới trình cụ Cần, xin cụ chữa giúp và được cụ nhận lời. Từ đó ông Thái đã tỉnh lại, khỏi bệnh, ăn ngủ được, đi lại được.
  • Ông Nguyễn Quang Chiểu, giám đốc nhà máy cơ khí nông nghiệp, tháng 02/1982 lâm bệnh nặng phải đưa vào Bệnh viện Bạch Mai. Bác sĩ chẩn đoán viêm gan siêu vi trùng và chuyển xuống khoa A5. Tại đó các bác sĩ lại nói không phải bệnh gan, mà bị tắc mật không rõ nguyên nhân. Các bác sĩ nói mật đã sưng to hơn bình thường 250 lần. Sau đó lại được chuyển sang khoa B2, chẩn đoán ung thư gan và đến ngày 04/02/1982 thì mổ mật. Sau khi mổ, tình trạng rất nguy ngập. Các bác sĩ nói bệnh đã di căn lên não, chẳng còn một phần nào hy vọng sống nữa, chỉ đợi chết mà thôi. Ngày 07/02/1982, ông Dụ, một bệnh nhân cũ của cụ Cần, bỗng thấy nóng ruột, đến chơi nhà ông Chiểu. Nghe tin ông Chiểu bệnh nặng, ông Dụ vào ngay bệnh viện để thăm. Chứng kiến cảnh gia đình mang quần áo vào bệnh viện chuẩn bị khâm liệm cho ông Chiểu, ông Dụ không cầm được nước mắt, vợ ông Chiểu thì ngất liên tục không còn hay biết gì nữa. Thấy tình thế khẩn cấp như vậy, ông Dụ liền cùng con trai thứ hai của ông Chiểu tới cầu xin cụ Cần cứu chữa cho ông Chiểu. Cụ Cần cho một tờ giấy có chữ ký của cụ mang về. Gia đình ông Chiểu đã hóa tờ giấy đó ngay trước phòng hồi sức. Vừa hóa xong thì ông Chiểu hé mở được mắt và cơ thể ấm dần lên. Nhờ ơn cụ Cần, ông Chiều từ chỗ chẳng còn hy vọng nào sống được, nay đã bình phục. Bây giờ đã ăn được cơm, đi lại được. Gia đình đã chụp một tấm ảnh bên linh cữu chuẩn bị cho ông Chiểu để dâng tặng cụ Cần.
  • Anh Nguyễn Hữu Tráng ở 106 Linh Quang, Đống đa, Hanoi, bị bệnh thận, mặt sưng to như cái thớt, nước cháo cũng không uống được, chỉ còn 32 cân và chỉ còn chờ chết. Cụ Cần đã nhận lời chữa cho anh Tráng. Chỉ sau một tháng mặt đã hết sưng, mỗi bữa anh Tráng ăn được 7 bát cơm, ngày ăn 3 bữa không biết no. Từ 32 cân, nay đã lên 60 cân. Anh Tráng đã khỏe mạnh và đã đi làm.
  • Đại tá Lưu Huy Chao, sinh năm 1933, phi công lái máy bay Mic17, anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam. Năm 1979 ông bị bệnh mất ngủ liên tục. Ông đã nằm điều trị tại nhiều bệnh viện quân đội như Bệnh viện 7 ở Đà Nẵng, Bệnh viện Saigon, Bệnh viên quân y 108. Có giai đoạn ông nằm bệnh viện 4 tháng liền không khỏi. Ông muốn chữa dứt bệnh vì vẫn còn đang bay. Có người mách ông đến xin cụ Cần chữa giúp. Gặp cụ, ông thưa với cụ mỗi đêm ông chỉ ngủ được từ 1 đến 2 giờ, tình trạng ấy kéo dài đã hơn 2 năm. Cụ Cần lấy một tờ giấy nhỏ như bao thuốc lá, viết chữ vào đấy, rồi đưa cho bệnh nhân. Cụ dặn khi ngủ thì đặt tờ giấy lên trán. Sau một tuần lễ, ông Chao đã ngủ được từ 3 đến 4 giờ. Khoảng 15 ngày sau ông đã ngủ được bình thường, sức khỏe hồi phục.
  • Vẫn đại tá Lưu Huy Chao nói trên. Lần này ông bị đâm xe ngã, bị rạn xương vai. Nằm viện 108 một tuần mà vẫn đau quá, ông Chao nhớ đến cụ Cần. Ông lại đến xin cụ chữa. Cụ lại viết vào một tờ giấy rồi đưa cho bệnh nhân, dặn để vào chỗ đau. Sau độ 7 ngày, ông Chao đỡ đau, đứng dạy đi lại được. Sau 10 ngày thì tình trạng trở lại hoàn toàn bình thường, trở lại công việc, tiếp tục bay. Trong một hội nghị của Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, ông Chao đã báo cáo lại cho hội nghị biết tường tận trường hợp ông được cụ Cần chữa bệnh như thế nào, trước sự chứng kiến của các nhà khoa học, trong đó có Giáo sư Tiến sĩ Đào Vọng Đức, Viện trưởng Viện Vật lý thuộc Viện Khoa học Việt Nam.
Phương pháp chữa bệnh của cụ Cần là những hiện tượng siêu tự nhiên, vì cụ không dùng thuốc, thậm chí không tiếp xúc với bệnh nhân (chữa bệnh thông qua người nhà đến gặp cụ kể bệnh của bệnh nhân, hoặc chữa bệnh cho những bệnh nhân không quen biết ở nước ngoài, thông qua người giới thiệu). Theo các tác giả cuốn sách nói trên, cụ Cần áp dụng 3 phương pháp chủ yếu sau đây:

– Lời nói (còn gọi là chú, mật chú, mật ngữ, Dharani).

– Tờ đạo (còn gọi là phù, linh thần phù, Mandhara)

– Chữa bệnh bằng tay (trong Mật tông gọi là ấn quyết, Mudra).

Bình luận của tác giả

Tài chữa bệnh của cụ Cần, không nghi ngờ gì nữa, là phép lạ siêu tự nhiên, vì nó vượt ra khỏi cái khung tiêu chuẩn của khoa học:

Tiêu chuẩn 1: Logic. Mọi suy luận của khoa học phải dựa trên những tiên đề được thừa nhận. Trong trường hợp này, việc chữa bệnh của cụ Cần không dựa trên bất kỳ một tiên đề nào của khoa học. Ngược lại, mọi tiên đề của khoa học đều không thể áp dụng vào trường hợp chữa bệnh của cụ Cần.

Tiêu chuẩn 2: Thực chứng khách quan. Hiện tượng quan sát có thể lặp đi lặp lại bằng thí nghiệm để kiểm tra. Nhưng không ai có khả năng lặp lại những việc cụ Cần đã làm. Chỉ có chính bản thân cụ mới có thể lặp lại những gì cụ đã làm.

Tóm lại, việc chữa bệnh của cụ Cần giúp chúng ta thấm thía lời Socrates 2400 năm trước: “Điều duy nhất tôi biết là tôi chẳng biết gì cả”.

Khao khát hiểu biết nằm trong bản năng của con người. Einstein lúc sinh thời thường thốt lên “Tôi muốn hiểu được ý Chúa”. Nhưng “ý Chúa” trong tư tưởng của Einstein chỉ bó hẹp trong tầng thế giới vật chất. Ý Chúa thực ra rộng lớn hơn rất nhiều. Gödel tỏ ra sâu sắc hơn Einstein khi ông nói có những thế giới khác, cao hơn thế giới của chúng ta.

Đẩy tư tưởng của Gödel đi xa hơn một chút, tôi muốn nói rằng các thế giới có thể có một quan hệ tương tác liên thông nào đó với nhau mà chúng ta không biết. Đúng hơn, khoa học không biết và không thể biết, vì khoa học tôn sùng chủ nghĩa duy vật, khoa học tự giam hãm mình trong cái lồng chật hẹp của chủ nghĩa duy vật. Để thoát ra khỏi cái lồng đó, phải bổ sung vào nhận thức những khái niệm của Lý thuyết Thông tin.

Thế kỷ 20 là thế kỷ của những cuộc cách mạng về nhận thức, với sự ra đời của hàng loạt lý thuyết khoa học làm đảo lộn nhận thức: Thuyết Lượng tử; Thuyết Tương đối; Nguyên lý Bất định; Lý thuyết Hỗn độn; Định lý Bất toàn… Nhưng tất cả những cuộc cách mạng ấy chưa đủ để làm cho con người thoát ra khỏi cái lồng của chủ nghĩa duy vật, mặc dù Định lý Bất toàn là tín hiệu báo cho nhân loại biết rằng cái lồng đó quá chật hẹp. Tuy nhiên, từ nửa cuối thể kỷ 20 đến nay, nhân loại đang chứng kiến một cuộc cách mạng thực sự giải phóng con người khỏi cái lồng của chủ nghĩa duy vật, đó là SỰ RA ĐỜI CỦA LÝ THUYẾT THÔNG TIN, trong đó những THỰC TẠI PHI VẬT CHẤT lần đầu tiên đã trở thành đối tượng nghiên cứu của khoa học. Đó là THÔNG TIN!

Thật vậy, Lý thuyết Thông tin đã tự động bác bỏ chủ nghĩa duy vật bởi 2 Tiên đề cơ bản sau đây:

Tiên đề 1:Thông tin là thông tin, thông tin không phải là vật chất và năng lượng” (Information is information, not matter or energy).

Đó là tuyên bố của Norbert Weiner, cha đẻ cybernetics (điều khiển học). Tuyên bố ấy đã trở thành một tiên đề nền tảng của Lý thuyết Thông tin. Nói cách khác, thông tin là một thực tại khách quan, tồn tại độc lập với vật chất, mặc dù nó thường biểu lộ qua vật chất hoặc được chuyển tải bởi vật chất. Vật chất có thể biến mất (chuyển từ dạng này sang dạng khác), nhưng thông tin luôn luôn tồn tại. Trước đây tôi quan niệm linh hồn là một dạng sóng, nhưng giờ đây tôi cho rằng linh hồn của con người là một dạng thông tin, và do đó thông tin ấy sẽ tồn tại mãi mãi, kể cả sau cái chết. Tư tưởng này sẽ giúp ta giải thích được rất nhiều hiện tượng tâm linh.

Tiên đề 2: Mọi thông tin đều có nguồn; nguồn thông tin ắt phải là một TRÍ TUỆ THÔNG MINH.

Khoa học chứng minh rằng vũ trụ tuân thủ những định luật vật lý xác định. Nói cách khác, tồn tại những thông tin điều khiển sự vận hành của vũ trụ. Thông tin ấy từ đâu mà ra? Không thể có câu trả lời nào khác: Đấng Thiết kế vũ trụ, tức Đấng Sáng tạo. DNA chứa thông tin về sự sống. Thông tin ấy từ đâu mà ra? Câu trả lời tương tự: Đấng Thiết kế sự sống, tức Đấng Sáng tạo.

Nếu linh hồn của con người là một dạng thông tin, thì thông tin ấy từ đâu mà ra? Kinh Thánh đã trả lời: “Thiên Chúa lấy đất nặn một hình người, và thổi sinh khí vào mũi nó, tức thì hình nặn ấy thành một thực thể sống động” (Sáng thế ký 2:7). Cái sinh khí Chúa thổi vào mỗi chúng ta chính là những thông tin làm cho chúng ta trở nên người! Nếu không, chúng ta chỉ là đất, là cát bụi. Sự chết là sự trở về cát bụi của thể xác, nhưng linh hồn vẫn tồn tại, vì thông tin không bao giờ mất.

Nữ thánh Mary Mackillop của Úc nói : “Hãy nhớ rằng tất cả chúng ta chỉ là những lữ khách trên đời này mà thôi” (Remember we are all but travelers here). Ý Ngài nhắc chúng ta rằng cuộc sống giống như một chuyến lữ hành, rồi ta sẽ phải về nhà.



Làm sao để cụ Cần có thể làm được công việc phi thường đó?

Hãy hỏi 2 sư phụ của cụ. Nhưng các sư phụ của cụ chỉ hé lộ cho cụ Cần biết, không cho chúng ta biết. Đó là cơ Trời, mà chỉ có những người có sứ mạng đặc biệt mới được biết.

Những người không có tôn giáo thường không tin vào cơ Trời, không tin vào những sứ mệnh đặc biệt. Nhất là những người theo chủ nghĩa duy khoa học (scientism), thường cho rằng với khoa học, mọi người đều có thể nắm bắt được mọi bí mật của vũ trụ, miễn là anh ta chịu khó học hỏi. Điều này đúng, nhưng chỉ đúng một phần. Có nhiều sự thật chỉ có những nhân vật mang một sứ mạng đặc biệt mới được biết. Tùy theo sứ mạng được giao lớn hay nhỏ mà người ấy được biết những bí mật lớn hay nhỏ.

Einstein là một người có sứ mạng vĩ đại, tôi nghĩ vậy. Vì thế ông mới có thể có bộ óc phi thường đến như thế. Nhưng Einstein, có lẽ, chỉ có sứ mạng vén tỏ bức màn bí mật của vũ trụ về mặt vật chất mà thôi. Ông [có lẽ] không được mặc khải về tâm linh.

Tôi tin cụ Cần cũng là một trong những người có sứ mạng đặc biệt, và chính cụ ý thức rõ điều đó. Đó là lý do cụ chữa bệnh không lấy tiền, thậm chí một đồng quà tấm bánh của bệnh nhân để tỏ lòng biết ơn cụ cũng không nhận. Cụ sống đạm bạc, hy sinh đến mức tuyệt đối, nêu cao một tấm gương đạo đức sáng ngời, luôn miệng dạy bảo bệnh nhân phải sống đạo đức, từ bỏ điều xấu. Một con người như thế chỉ có thể là một bậc thánh, nhận một sứ mệnh cao cả từ những bề trên thiêng liêng trao cho. Cụ báo động cho chúng ta biết rằng chúng ta đang sống trong một thời đại vô cùng khó khăn, đầy tai kiếp, nhưng chính vì thế càng phải tu dưỡng đạo đức. Thông điệp cụ gửi gắm tới chúng ta thông qua các bệnh nhân, theo tôi, không chỉ là thông điệp của cá nhân cụ, mà của những thế giới khác, cao hơn thế giới của chúng ta. Bản thông điệp này cực kỳ quan trọng, hàm chứa rất nhiều ý nghĩa. Ý nghĩa ấy vượt lên trên việc chữa bệnh thể xác, mà gợi ý cho chúng ta suy ngẫm về việc chữa bệnh linh hồn. Nếu không tập trung tư tưởng để suy ngẫm thì chúng ta không thể lĩnh hội bản thông điệp ấy được.



Tác giả: Phạm Việt Hưng, viethungpham.com.
Đăng tải với sự cho phép. Đọc bản gốc ở đây.
 
Chỉnh sửa cuối:

Xe ngư

Xe điện
Biển số
OF-161487
Ngày cấp bằng
19/10/12
Số km
4,147
Động cơ
380,150 Mã lực
Nơi ở
Tây hồ Hà nội
Nếu bv bó tay trả về thì cũng nên cho người bệnh 1 cơ hội uống thuốc cuả ông xem sao.
 

hoanhtruong

Đi bộ
Biển số
OF-603041
Ngày cấp bằng
13/12/18
Số km
2
Động cơ
124,020 Mã lực
Tuổi
35
Thầy Lê Văn sơn chữa bệnh dại lên cơn là thật 100% nha các bạn, mình đã được thầy chữa trị. Thầy Sơn mình có về Thăm mấy lần để tri ơn Tái tạo và thường xuyên liên hệ với Thầy.
Hiện tại mình đang cố gắng hoàn thiện 1 bài viết với luận cứ khoa học tâm huyết để cùng đưa bài thuốc của Thầy công nhận rộng rãi hơn nữa.
Nếu bệnh viện đã xác nhận bệnh dại hãy xem đây là cứu cánh cho người bệnh đã lên cơn. Còn người bị chó mèo cắn cào thì khuyến cáo đi tiêm ngừa vacxin ngay lập tức, phòng bệnh hơn chữa bệnh nhé các bạn. Mỗi năm Việt Nam có khoảng trên dưới 100 người bị tử vong do bệnh dại. Chắc chắn trong tương lai Thầy Sơn sẽ được vinh danh, hiện tại nước nhà còn chưa ai có tâm huyết để đưa Bài thuốc của Thầy Sơn ra thế giới.
Các Bạn có thể tham khảo bài viết nầy của mình chi tiết :
https://suoinguondaohanh.home.blog/2018/12/12/cach-benh-dai-da-len-con/
Số điện thoại của thầy Sơn : 0982.799.255 và thầy cũng có facebook để biết được Uy tín của Thầy như thế nào so với bà con nha các Bạn.
 
Chỉnh sửa cuối:

dongnat123

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-477830
Ngày cấp bằng
19/12/16
Số km
9,633
Động cơ
272,228 Mã lực
Mình tin bạn vì có ông anh học cùng lớp có ông nội chữa được như thế này, nhà ở Chí Linh, Sao Đỏ Hải Dương. Giờ nhà chỉ có ông bác biết công thức thuốc nhưng cũng không làm nữa, có cái khác với bạn là các loại cây đều hái ở VN chứ không phải mua ở TQ, nghe ông ấy bảo cùng 1 loại cây nhưng hái giờ khac nhau thì công dụng nó cũng khác ~X(
 

tranhduong

Xe buýt
Biển số
OF-579269
Ngày cấp bằng
15/7/18
Số km
549
Động cơ
144,158 Mã lực
Tuổi
44
Bệnh này theo em biết hiện thời y học thế giới vẫn bó tay
 

hoanhtruong

Đi bộ
Biển số
OF-603041
Ngày cấp bằng
13/12/18
Số km
2
Động cơ
124,020 Mã lực
Tuổi
35
Trước hết tôi khuyến cáo là phải tiêm ngừa vắc xin ngay sau khi bị động vật cào, cắn, liếm vào vết thương hở … bài viết của tôi chỉ áp dụng cho người đã có biểu hiện bệnh dại hoặc đã lên cơn dại bệnh viện xác nhận bệnh dại không chữa nữa.
Có nhiều bệnh Tây Y bó tay nhưng Y học cổ truyền lưu truyền trong dân gian chữa được, đó là biểu hiện của Duyên Nghiệp.
Tôi rất muốn dồn tâm huyết để nghiên cứu sưu tầm nhiều bài thuốc hay nhưng vẫn chưa đủ thời gian và sức lực, lâu nay đọc báo thấy có nhiều trường hợp tử vong oan uổng vì thiếu kiến thức tiêm ngừa và bị rồi vẫn không tìm được phương thuốc cứu chữa.
 

sauken

Xe container
Tưởng nhớ
Biển số
OF-4349
Ngày cấp bằng
21/4/07
Số km
8,618
Động cơ
626,357 Mã lực
Nơi ở
Phòng chẩn trị đa khoa Đông y Vĩnh Xuân
Mời các cụ ngâm cứu:http://nangluongcuocsong.com.vn/ReadMessage.php?news=251&boy=15&it8x=28&title=Bi-an-nguoi-chua-benh-bang-tam-linh---phan-1.html#.UzbSvlc9pK4
[FONT=&quot]Bí ẩn người chữa bệnh bằng tâm linh - [/FONT]Phần 1/3

Nhà Văn hóa Tâm linh - Lương y Nguyễn Đức Cần

Cụ Trưởng Cần là một danh y rất danh tiếng trong nước và ngoài nước với khả năng chữa nhiều bệnh nan y bằng Tâm linh
Quí vị nào có nghiên cứu về Y khoa bổ sung qua môn chữa bệnh bằng Năng lượng ...Thiền - Nhân điện và Tâm linh thì đây là một tư liệu tham khảo đáng được quan tâm.
[FONT=&quot]Cụ Nguyễn Đức Cần[/FONT][FONT=&quot]
1909-1983[/FONT]​
[FONT=&quot]
Như một cơ duyên, trong một lần đến thăm nhà chị đồng nghiệp cơ quan cũ, tôi được biết đến một phương pháp chữa bệnh khá đặc biệt của một người thầy thuốc, không dùng thuốc, chữa bệnh từ xa, chữa bằng nước trắng…. vị thầy thuốc đó có tên là Nguyễn Đức Cần, mọi người còn gọi là [/FONT]
[FONT=&quot]cụ Trưởng Cần[/FONT][FONT=&quot]. [/FONT]

[FONT=&quot]Phương pháp chữa bệnh của cụ cho đến nay vẫn là một bí ẩn đối với mọi người. Các nhà khoa học cho đó là cách chữa bệnh bằng thôi miên, tự ám kỷ. Chữa bằng trường sinh học …tất cả mới chỉ dừng ở mức nghiên cứu. Nhiều người cho rằng, nó huyền bí không thể hiểu được vì nó xa lạ với các quy luật vật lý thông thường.
Khi tìm hiểu về cuộc đời và con người cụ, tôi chợt nhận ra rằng, cách chữa bệnh của cụ so với cách chữa bệnh của một số vị thiền sư đạt đạo trong Phật giáo có sự tương đồng. Ở thời của cụ, Phật giáo được rất ít người biết đến nên nhiều người cho rằng, phương pháp chữa bệnh đó là bịp bợm, dùng bùa ngải, yêu thuật chữa bệnh…
Ngày nay, Phật giáo đã được truyền bá sâu rộng, các giáo lý Nhà Phật ngày càng được khoa học chứng minh sự chính xác, tính thực tiễn của nó. Sự uyên thâm, vi diệu, bất khả tư nghì trong các Kinh, Chú của các đức Phật đã được thể hiện qua một số năng lực thần thông của các vị thiền sư.
Hiện nay, chúng ta lại có thêm một nhân chứng sống nữa đó là sự hiện thân, cách chữa bệnh của cụ Trưởng Cần -[/FONT]
[FONT=&quot]Vị thầy thuốc hành đạo Bồ tát[/FONT][FONT=&quot]. Vì sao tôi xưng dương tán thán công đức của cụ như vậy, một lần nữa xin được dùng giáo lý Phật đạo giải thích.[/FONT]
[FONT=&quot] Sống thanh cao, hết lòng vì người bệnh[/FONT]
[FONT=&quot] Những tư liệu về cuộc đời cụ Trưởng Cần có khá nhiều. Nhưng chủ yếu nói về tiểu sử, tấm gương đạo đức và phương cách chữa bệnh khác biệt, khá ly kỳ của cụ. Để bạn đọc hiểu về con người cụ, tôi xin trích dẫn một chút đoạn về cuộc đời và con người cụ
Cụ Nguyễn Đức Cần sinh ngày 29-12-1909 (Kỷ Dậu) ở thôn Đại Yên - Ngọc Hà - Quận Ba Đình – Hà Nội. Cụ là người có học vấn khá, thông thạo tiếng Pháp. Cụ hoạt động cách mạng trước năm 1945. Đã từng là đại đội trưởng đội Lam Sơn, bảo vệ Hà Nội sau ngày toàn quốc kháng chiến.
Các cụ già trong làng kể lại rằng, khi bà cụ Khế (Hoàng Thị Khế - mẫu thân ) sinh người con trai thứ năm vào đêm 30 tết thì đêm hôm ấy bỗng trời sáng trưng như có trăng rằm. Phải chăng đó là một điềm lành báo rằng có một bậc kỳ tài xuất thế để giúp đời.Khi cụ Tổng ông (Nguyễn Đức Nhuận) bị bệnh trong bụng nổi lên một cái u to như quả trứng không thầy thuốc nào chữa khỏi thì Cụ Tổng bà đã mời một vị thầy về làng chữa.
Người làng không hiểu ông thầy đó chữa bệnh như thế nào nhưng chỉ sau đó vài hôm thì cụ Tổng ông đã khỏi bệnh.Thật là một sự thần kỳ. Nhưng điều mà gia đình cụ thêm khâm phục là vị thầy đó không nhận tiền thù lao chữa bệnh mà chỉ nói chữa bệnh làm phúc thôi.
Cụ Tổng bà quyết định cho con trai theo học vị thầy đó vì ông thầy quá giỏi lại là người đạo cao đức trọng… Cậu Nguyễn Đức Cần đã theo vị thầy đó đi đến những đâu, đã học như thế nào, đến nay vẫn còn là một điều bí ẩn.Sau này cụ Cần có kể rằng: Cụ đã đi đến vùng Sơn Tây – Ba Vì, rồi đến Thác Bờ Hoà Bình, qua các vùng miền núi Tây Bắc và sang cả vùng Thượng Lào, Phong Sa lỳ…Thời gian bao lâu không thấy nói nhưng có một chi tiết là khi ra đi chỉ là một cậu bé, trở về làng đã là một chàng trai khôi ngô tuấn tú.
Từ những năm 40 cụ Trưởng Cần đã bắt đầu chữa bệnh giúp cho nhiều người. Lúc đầu chữa trị cho những người trong họ tộc thân quen về sau cụ bắt đầu nhận chữa rộng rãi cho nhiều người.
Phương pháp chữa bệnh của cụ rất đặc biệt, người bệnh hoặc người nhà bệnh nhân đến gặp cụ, nếu được cụ nhận lời, cụ sẽ cho một mảnh giấy có chữ ký của cụ mang về. Cụ chữa bệnh bằng nước trắng, dùng giấy có chữ ký đốt hoặc dán lên chỗ đau. [/FONT]
[FONT=&quot]Cụ chữa bệnh không dùng thuốc và có thể chữa bệnh từ xa[/FONT][FONT=&quot]. Cụ chữa nhiều loại bệnh như: điên, ung thư, đau dạ dầy, sơ gan cổ trướng, máu trắng thấp khớp, câm điếc, liệt tay, hen….
[/FONT](Nơi Cụ an nghỉ)
[FONT=&quot]Ngày 13-7-1983, cụ Trưởng Cần đã mấtđi trong sự tiếng thương vô hạn của nhiều người. Một cái chết nhẹ nhàng, bình thản mà cụ đã biết trước đó nhiều ngày. Nhiều người coi cuộc đời của cụ như một vị thánh nhân cứu thế.
Với khả năng đặc biệt của mình, cụ Trưởng Cần đã chữa cho không biết bao nhiêu bệnh nhân, kể cả những người thập tử nhất sinh, vô phương cứu chữa. Cụ đã mang lại cuộc sống cho rất nhiều người, mang lại hạnh phúc, nụ cười cho gia đình họ.Cụ chữa bệnh không những không lấy tiền mà cụ còn giúp bệnh nhân thấy được những lỗi lầm của họ để sửa tính nết. Tấm gương của cụ thật cao đẹp vừa chữa khỏi bệnh, vừa khuyên bảo “đức làm người”.
Cụ Trưởng Cần đã dùng phương cách nào để chữa bệnh. Cơ sở của những phương pháp đó là gì?
Hiện nay, các nhà khoa học vẫn nghiên cứu phương cách chữa bệnh của cụ theo chiều hướng trường năng lượng…
Theo lời kể của một nhà báo. Trong một lần phỏng vấn, khi được hỏi về phương cách chữa bệnh của cụ, Cụ Trưởng Cần đã nói: “Nếu nghiên cứu theo phương pháp trường năng lượng…là các anh đã đi sai đường rồi. Hãy lên núi mà học … Các anh đã mang cái hữu hạn để nghiên cứu, giải thích cái vô hạn”.
Khi nói chuyện với nhà khoa học Nguyễn Phúc Giac Hải cụ nói : [/FONT]
[FONT=&quot] “Vâng thưa ông, tôi chữa bệnh bằng cái đầu của tôi, nhưng người ta cứ bảo tôi là phù thuỷ”.[/FONT]
[FONT=&quot] Cũng như những năng lực, khả năng của các nhà ngoại cảm, phương cách chữa bệnh của cụ nếu dùng khoa học để giải thích thì mãi mãi sẽ không giải thích được. Mãi mãi sẽ không tiếp cận được đến chân lý. Không thể dùng quy luật vật chất để giải thích quy luật về tâm linh. Cũng như không thể dùng trí tuệ hữu hạn mắt thường nhìn thấy để giải thích cái vô hạn của thế giới tam thiên đại thiên.
Chỉ có trí Không được phát sinh từ thiền định mới có thể nhìn thấu rõ cái vô hạn đó. Đó cũng chính là thuyết lý thuộc về đạo Phật.
Hiện nay, nhiều người gọi cụ là Nhà văn hoá tâm linh. Vì chưa được tiếp xúc với cụ Trưởng Cần, tư liệu về cụ chủ yếu thiên về cuộc sống và phương pháp chữa bệnh, trong bài viết này tôi xin được mang đến bạn đọc có một góc nhìn khác về cuộc đời và con người cụ Trưởng Cần.
Trong câu nói được trích dẫn trên đây, ta thấy rõ một điều, cơ sở phương pháp chữa bệnh của cụ không phải là dùng năng lượng trường sinh học cơ thể người, cũng không phải dùng bùa ngải, yêu thuật để chữa bệnh. Kiến thức cụ tiếp nhận được là từ một vị thầy thuốc tu hành trên núi.
Trong phần tiểu sử của cụ có đoạn: Sau năm 1950, từ vùng núi trở về, Cụ sống tại thôn Đại Yên như một nông dân trồng hoa. Việc Cụ tu luyện thế nào không ai được biết. Người ta đồn rằng, Cụ đã đắc đạo tại đền Và – Sơn Tây (đền thờ Thánh Tản Viên). Cụ cũng không hề xác nhận hoặc thanh minh điều đó. Cụ Trưởng Cần cũng từng nói: Cách chữa của tôi không học một trường nào cả. Từ khi còn ít tuổi, tôi đã phải bỏ nhà ra đi, mặc dù nhà rất giàu. Tôi phải chịu khổ lên rừng mà học mới có thầy dạy, phải học khó lắm.
Trong Phật giáo chúng ta thường nghe nói đến các vị cao tăng có thể làm nên rất nhiều điều phi thường như : Hô mưa gọi gió, thần thông, bắt ấn chữa bệnh… Vì sao họ đạt đến những trạng thái siêu vật lý như vậy, đó là do công phu tu hành, trì Chú…mà có được. Để có thể đạt được những khả năng siêu việt đó, các hành giả tu hành phải có một sự tinh tấn nỗ lực rất lớn.
Thân thể của con người và vũ trụ , trời đất có một sự tương quan liên hệ với nhau rất mật thiết . Nhưng vì đa số con người, không có luyện tập để có đại trí tuệ và không được thông qua sự luyện tập hợp lý, nên vĩnh viễn không thể phát huy được, sự tác dụng tương hỗ nay. Vì thế đã không khai mở được sự bí mật tương quan của cơ thể con người với vũ trụ.
Có nhiều phương pháp luyện tập, truyền thống bí mật được lưu truyền từ ngàn xưa có thể giúp con người nhanh chóng, luyện tập trong một khoảng thời gian ngắn. Có thể giúp con người liên lạc, cảm ứng được với các Thần Linh và kết hợp con người với vũ trụ lại làm một, tiến đến đưa con người đến quả vị Thánh và Phật.

Trong phần tiếp của bài viết, tôi xin được đưa ra một số phương cách chữa bệnh của các vị thiền sư và phương cách chữa bệnh của cụ Trưởng Cần để bạn đọc tham khảo.Tất nhiên, do duyên nghiệp và căn cơ khác biệt của mỗi người nên trong phương cách chữa bệnh không thể giống nhau một cách hoàn toàn. [/FONT]
[FONT=&quot]Trước ngày trở về chốn cũ, cụ có nói xa xôi rằng :”Tôi sẽ về ở một cánh đồng, bốn bề có cây cối phong quang, không xa cũng không gần , ai vào cũng được.” Ngày đó chúng tôi không ai hiểu đó là lời dặn lại của cụ…[/FONT]
[FONT=&quot]Vào hồi 19 giờ 4 phút ngày 13 tháng 7 năm 1983 (tức ngày 4 tháng 6 năm Quý Hợi) cụ Nguyễn Đức Cần đã từ biệt chúng ta để đi vào cõi trường sinh. Ngày 16 tháng 7 năm 1983 tổ chức tang lễ cụ tại ngôi nhà 86 làng Đại Yên-Hà Nội và tiễn đưa cụ về nơi an nghỉ tại xã Thanh Mai,huyện Thanh Oai,tỉnh Hà Tây ( cũ ).
Chưa bao giờ ở Hà Nội lại có một đám tang nhiều khăn trắng như vậy,hàng ngàn bệnh nhân, những người chịu ơn chít những giải khăn tang trên đầu ,từng đoàn ,từng đoàn người nối nhau đến tiễn đưa cụ, không ai khóc thành tiếng,nhưng nước mắt ràn rụa…
Huyệt mộ của cụ được đào tam cấp theo hướng bắc -nam, cấp một và cấp hai rải giấy hồng điều,cấp ba để mộc, khi khai huyệt thấy đất có vân mầu ngũ sắc và mùa này ruộng vừa gặt xong chỉ còn lại những chân rạ …
Sau hơn hai năm, vào ngày 21 tháng 11 năm 1985 (tức ngày 10 tháng 10 năm Ất Sửu) gia đình cụ cùng bà con bệnh nhân đã tiến hành xây mộ cụ như lời cụ về dặn lại (không cải táng ).
Ngôi mộ cụ được thiết kế như hình một con thuyền Giác, để đưa chúng ta đến bến bờ kia của Đạo chính.Ngôi mộ được đúc bằng chín khối bê tông tại ngõ Tiến Bộ , phố Khâm Thiên và đưa lên xe chở từ Hà Nội vào.Đúng chính ngọ ngày 10 tháng 10 năm Ất Sửu 1985 công việc lắp ghép và xây dựng mộ cụ được hoàn tất.
Chúng tôi xin trích một đoạn nhật ký :
Thứ năm ngày 21 tháng 11 năm 1985 ( tức ngày mồng 10 tháng 10 năm Ất Sửu )
Hôm nay là ngày xây lắp ngôi mộ của ông, 4 giờ sáng xe của em Thắng đã đến đón để vào Thanh Mai, đi cùng xe có em Chiêu, anh Quang, em Quân và mấy người thợ xây dựng làm đá Granito: bác Lân, bác Hưng, bác Xuân.Trời vào độ tháng 10 sương đêm nhẹ rơi và hơi se lạnh.Tang tảng sáng thì xe vào đến Thanh Mai –nơi ông yên nghỉ.Xe tải của anh Lai chở những khối bê tông cũng đã vào đến nơi, cùng đi có bà Trưởng Hưng, bà Côi.Từ ngoài Hà Nội vào có rất đông bà con: bà Hai Ân, chị Lê, ông Ba Nhâm, anh Vang, anh Trung , anh Hoàn , chị Ngọc, chị Bình….
Bác Cương và Hải đã về trong quê từ hôm trước, ở trong làng có vợ chồng anh Ảnh- chị Sinh và một số thanh niên ra giúp sức.Trời sáng rõ thì bắt đầu công việc: đưa các tấm bê tông xuống xe và khiêng vào khu ruộng phía trong.Lúa đã gặt xong vụ, nhưng những thửa ruộng phía ngoài, bùn vẫn ngập tới bắp chân. Công việc khiêng những tấm bê tông vào qua các thửa ruộng thật nặng nhọc. Tấm to nhất phải đúng 18 người mới khiêng nổi.Ngồi nghỉ đôi chút nơi đầu bờ ruộng, uống chén nước chè nóng…gió đồng thổi về mát rượi làm vơi đi bao nỗi mệt nhọc…có tiếng ai đó giục giã..tiếp tục công việc thôi.
12 giờ trưa, đúng chính ngọ, công việc cuối cùng đã hoàn tất. Ngôi mộ ông đã được xây lắp xong. Chúng con thành kính thắp lên những nén hương thơm ngát.Bao nhiêu nỗi lo lắng, bao nhiêu nỗi khó khăn vất vả. Hôm nay công việc đã xong.Trong lòng chúng con thấy thật thanh thản vô cùng. Ngôi mộ ông được đúc bằng 9 khối bê tông, đặt theo hướng bắc-nam. Người thiết kế đã tạo dáng ngôi mộ như một con thuyền. Vâng, một con thuyền Giác, đưa chúng con vượt qua bể khổ cõi đời. Màu xanh phía bên ngoài tượng trưng cho hành mộc , chỉ mùa xuân, mùa của bắt đầu của một năm, mùa của đất trời vạn vật sinh sôi.Màu vàng phía bên trong chỉ hành thổ, là trung ương. Màu vàng cũng là màu ánh sáng của nhà Phật soi tỏ khắp cõi thế gian này.
Chúng con đứng đây, giữa đồng quê bát ngát, trong lặng im, nghe gió cuối thu lồng lộng thổi, xa xa là những làng quê êm đềm với những luỹ tre xanh tự ngàn đời xưa.
Nhớ đến lời ông dặn năm nào :”Tôi sẽ về một nơi rộng rãi, xung quanh có nhiều cây cối và cũng gần thôi.”
Ngày 23 tháng 11 năm 1993 (tức ngày 10 tháng 10 năm Quý Dậu) khu vực mộ cụ được mở rộng và lát gạch, mỗi chiều rộng 7 m.
Ngày 21 tháng 6 năm 1994 (tức ngày 13 tháng 5 năm Giáp Tuất) làm con đường lát gạch từ mộ cụ đi ra.
Ngày 23 tháng 10 năm 1994 (tức ngày 19 tháng 9 năm Giáp Tuất) lắp hàng rào xung quanh mộ cụ…Công việc cứ được tiến hành dần dần như vậy. ..
Từ khi cụ về an nghỉ tại nơi đây, hàng ngày có rất nhiều người đến thắp hương để tri ân cụ - một người Thầy đạo đức vô cùng tôn quý: “ Muôn đóa hoa tươi luôn tỏa hương thơm ngát trên ngôi mộ của cụ’’
Ông Nguyễn Văn Ảnh ( chồng bà Nguyễn Thị Sinh, con gái thứ hai của cụ ) là những người đang chăm lo hương khói tại nơi cụ đang an nghỉ , giải thích về hiện tượng đặc biệt có nhiều người về đây thắp hương :
- Là những bệnh nhân, những người chịu ơn cụ về đây thắp hương tưởng niệm thể hiện lòng biết ơn, tôn kính. Đó là đạo lý “uống nước nhớ nguồn”, một truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta. Nhà nước CHXHCN Việt Nam ngày 29 tháng 6 năm 2004 đã công bố Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo (số 18/2004/L/CTN ). Trong đó điều 1của Pháp lệnh ghi rõ: “Nhà nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Không ai được xâm phạm quyền tự do ấy”.
Điều 3 của Pháp lệnh khẳng định “ Sự tôn thờ tổ tiên là một tín ngưỡng, hoạt động tín ngưỡng là hoạt động thể hiện tôn thờ tổ tiên, tưởng niệm và tôn vinh những người có công với nước, với cộng đồng. Biểu tượng truyền thống tốt đẹp về lịch sử văn hóa, đạo đức xã hội. Không ai được xâm phạm quyền tự do thờ cúng này”.
- Những người nghe đến danh cụ, những người đang bị bệnh, biết đến tài năng chữa bệnh và đạo đức của cụ tìm đến đây với một niềm tin, mong được những điều tốt lành
- Những người nghiên cứu khoa học và tâm linh đến đây để tìm hiểu những bí ẩn về nền văn minh phương đông, về triết lý khoa học dân tộc cổ truyền để ứng dụng vào đời sống cộng đồng .
Nếu chúng ta đi từ Hà Nội, qua Hà đông, đến ngã ba Ba La bông đỏ. Nếu đi thẳng theo quốc lộ số 6 sẽ tới Hoà Bình. Chúng ta rẽ trái theo quốc lộ 21b (lối vào Chùa Hương ), qua Thạch Bích, rồi qua Bình Đà khoảng 3 km thì thấy ngay một khu vườn cau xanh tốt giữa cánh đồng lúa làng Thanh Mai, huyện Thanh Oai, tỉnh Hà Tây (cũ). Đó là nơi cụ an nghỉ. Làng Thanh Mai xưa còn gọi là làng Mai Chúa. Chữ Mai ở đây có nghĩa là ngày Mai - ngày của tương lai. Chữ Chúa [/FONT][FONT=&quot]主[/FONT][FONT=&quot] còn có nghĩa là Chủ. Chủ của Ngày Mai.
Hết phần 1

(Xem tiếp phần 2 )
Nguồn: ue.vnwebblog.com[/FONT]
[FONT=&quot]Hồng Vân[/FONT]
Bác chỉnh lại văn bản đi, hoa mắt quá.
 

Xe Trâu.

Xe hơi
Biển số
OF-602815
Ngày cấp bằng
11/12/18
Số km
108
Động cơ
125,170 Mã lực
Tuổi
47
Em cứ đánh dấu để đề phòng.
 

Bay Mu

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-351604
Ngày cấp bằng
20/1/15
Số km
102
Động cơ
267,200 Mã lực
Nói chung còn nhiều điều khoa học ko lý giải dc
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top