George Washington
Ông này tuy là tổng thống đầu tiên, nhưng lại được in trên tờ tiền giấy mệnh giá nhỏ nhất (1USD) nên chúng ta tưởng rằng không quan trọng chăng? Không ông này cực kỳ quan trọng, đến nỗi bọn dư luận viên nó thổi lên rằng
" Ông là người đứng đầu trong chiến tranh, ngừoi đứng đầu trong hoà bình và là ngừoi đứng đầu trong lòng dân"
Cuộc đời ông cũng được xây dựng theo những kịch bản, câu chuyện
"Chú bé Washington chặt cây hoa anh đào", nghe cũng giống chuyện anh Kim Chính Ủn 6 tuổi biết bắn súng máy vậy.
Nói vậy thôi, chứ ông vĩ đại thật. Sinh thời ông là một chủ đồn điền ở Virginia, Cách mạng xảy ra, ông lãnh đạo đội lính đói ăn, kém kỷ luật, chưa từng một ngày cầm súng....thế mà đánh thắng được đội quân tinh nhuệ nhất thế giới lúc bấy giờ (Quân đội Hoàng gia Anh) thì không phải chuyện đùa.
Hoà bình rồi, ông rút về nông trại vui thú điền viên tối ngày chỉ đi uống trà đánh chắn....nhưng đứng trước nguy cơ Liên bang tan rã, ông lại phải đứng ra gánh vác sứ mệnh làm Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ. Đã có lúc có phái định tôn ông lên làm vua nhưng ông từ chối. Ông đứng ra lập nội các chính phủ đầu tiên và đặt ra những nguyên tắc làm việc. Ông nói
"Tôi đi tiên phong trên mảnh đất chưa có ai đặt chân."
Nhưng cái sự vĩ đại của ông, nó nằm ở chỗ sau hai nhiệm kỳ tổng thống, ông cương quyết về vườn ở ẩn, mà không bám lấy chiếc ghế quyền lực. So với những kẻ tham quyền cố vị muốn làm hoàng đế như Tập Cận Bình rồi Putin thì ông hơn nhiều lắm.
Tên ông được lấy tên đặt cho Thủ đô ngay lúc ông còn đang sống, ngoài ra có một tiểu bang khác cũng đặt theo tên của ông, còn có tới 32 bang có 1 quận tên là Washington, còn đặt cho tên đường, tên cầu....thì nhiều vô kể. Mấy ông Mỹ này cũng thần thánh hoá Washington chăng?
Đó là điều hoàn toàn đúng, do nước Mỹ có một lịch sử quá ngắn, không lâu đời như châu Âu, nên không có những vị thánh kiểu như Jeanne d' Arc của Pháp hay Del Cid của Tây Ban Nha... nên họ phải xây dựng một vĩ nhân, một vị thánh để làm gương soi sáng cho các thế hệ sau rồi còn lấy đó để học tập tấm gương đạo đức nữa chứ.
Xây dựng hình tượng thì phải có dư luận viên, cứ tưởng cái đó là đặc sản của xứ Đông Lào, nhưng không, nước Mỹ cũng không thiếu. Mà hơn thế nữa họ không dùng bọn tuyên giáo ăn tục nói phét rồi để dân chửi mà họ dùng ngay mục sư để làm việc đó.
Ngay sau khi Washington chết, có 1 mục sư tên Weems bắt tay vào viết cuốn
"Cuộc đời của Washington" dày khoảng 200 trang. Trong đó có những mẩu chuyện ca ngợi tấm gương đạo đức Hoa Thịnh Đốn, kiểu như chuyện
"Chú bé Washington chặt cây anh đào" và nó được tái bản kỷ lục hồi bấy giờ là tới 20 lần.
Ngoài ngày sinh nhật chúa Jesus, nước Mỹ chỉ cho nghỉ đúng 1 ngày sinh nhật nữa chính là ngày sinh nhật của Washington. Lập tức xuất hiện DLV thứ 2, đó là Everett. Ông này thì chỉ có mỗi một bài diễn văn với lời lẽ bay bướm, nhan đề
"Nhân cách Washington". Ông đi khắp cả nước trong 4 năm đọc mỗi bài diễn văn dài 2h đồng hồ này. Thế mà cũng kiến được gần 100.000 USD hồi đó (cỡ gần 1 triệu USD) bây giờ. So sánh với DLV lương ba củ thì ông lại thu nhập gấp nhiều lần lắm.