Ra chạy xe ôm như em này.
Cụ nói đúng, em làm việc vì yêu thích, nhưng phần nhiều là vì cơm áo gạo tiền. Em cũng không đặt kỳ vọng vào nó vì em muốn hài hoà giữa công việc và con cái. Nhưng theo thời gian, em lại đang bị tác động ngược lại, nghĩa là với chừng đó năm kinh nghiệm em sẽ phải làm việc ở một level nào đó chứ không thể như ba bẩy năm về trước, nó sẽ giống như 1 ông thợ bậc 7 thay vì bậc 3, và kết quả là lúc nào em cũng thấy áp lực, nói ra điều này không phải ai thấu hiểu được, đơn giản vì thợ bậc 7 hay bậc 3 thì cũng sáng đi tối về.Em cũng có những lúc muốn vỡ đầu, nhưng rồi phải tự ngồi lại xác định điều gì là quan trọng nhất với mình. Với em, công việc một phần mang lại cho em niềm vui sống có ích, nhưng phần nhiều là mang lại cơm ăn áo mặc cho gia đình em. Khi đã xác định được như thế, em ko đặt quá nhiều kỳ vọng vào công việc nữa mà em tìm đến niềm vui trong gia đình để giải tỏa áp lực. Chúc cụ chủ sớm tìm lại được cân bằng.
Em xem con cái là niềm vui cuộc sống, công việc là công cụ để đạt được điều này.Do suy nghĩ thôi , Mợ xem cv như là niềm vui cs thì hết ngay. ....kkkk
Áp lực là không tránh khỏi khi đi làm, tuy nhiên áp lực liên tục sẽ làm hại sức khoẻ...Các cụ mợ có cách nào để vượt qua được áp lực công việc không? Em thời gian này làm việc áp lực đến muốn nản. Cũng chẳng biết làm sao được, lên ofun trải lòng cho nhẹ bớt, các cụ các mợ đừng ném đá em.
Chuyện vui một chút rồi em đi làm:Áp lực là không tránh khỏi khi đi làm, tuy nhiên áp lực liên tục sẽ làm hại sức khoẻ...
Nhiều người mắc bệnh hiểm nghèo do chịu áp lực công việc thường xuyên thời gian dài.
Bạn nên cân nhắc từ bỏ stress ở thời điểm thích hợp.
Đấy cái sợi tóc bạc chính là "áp lực kế" của cụ đới.Chuyện vui một chút rồi em đi làm:
Trên đầu em có duy nhất 1 sợi tóc bạc, nó bạc từ đầu sợi đến cuối sợi. Em cứ nhổ đi một thời gian sau nó lại mọc lại đúng chỗ đó và đúng như thế
Em để ý thấy khi nào em không bị stress thì có khi vài ba tháng em mới nhìn thấy nó, khi nào stress quá thì có khi vừa nhổ được 2 tuần đã thấy nó ngoi lên
Đừng gồng nữa cụ. Làm việc liên tục không ngừng nghỉ thì lấy đâu ra thời gian mà suy nghĩ, mà không suy nghĩ thì sao có hiệu quả công việc được. Tưởng chừng như mâu thuẫn nhưng làm ít hoá ra lại hiệu quả hơn làm hùng hục như trâu. Level bậc 7 nó khác level bậc 3 ở cái đầu biết suy nghĩ chứ tay chân thì như nhau thôi.Cụ nói đúng, em làm việc vì yêu thích, nhưng phần nhiều là vì cơm áo gạo tiền. Em cũng không đặt kỳ vọng vào nó vì em muốn hài hoà giữa công việc và con cái. Nhưng theo thời gian, em lại đang bị tác động ngược lại, nghĩa là với chừng đó năm kinh nghiệm em sẽ phải làm việc ở một level nào đó chứ không thể như ba bẩy năm về trước, nó sẽ giống như 1 ông thợ bậc 7 thay vì bậc 3, và kết quả là lúc nào em cũng thấy áp lực, nói ra điều này không phải ai thấu hiểu được, đơn giản vì thợ bậc 7 hay bậc 3 thì cũng sáng đi tối về.
năm 2017 e cũng đã rơi vào hoàn cảnh này, vừa cv vừa gđ. E chạy xe 1 mình ra Vũng Tàu chơi 2 ngày, cứ lang thang 1 mình thế mới tàiCác cụ mợ có cách nào để vượt qua được áp lực công việc không? Em thời gian này làm việc áp lực đến muốn nản. Cũng chẳng biết làm sao được, lên ofun trải lòng cho nhẹ bớt, các cụ các mợ đừng ném đá em.
Có việc là may rồi đấy cụ, nghĩ thoáng lên cho nhẹ đầuCác cụ mợ có cách nào để vượt qua được áp lực công việc không? Em thời gian này làm việc áp lực đến muốn nản. Cũng chẳng biết làm sao được, lên ofun trải lòng cho nhẹ bớt, các cụ các mợ đừng ném đá em.