[Funland] Ác mộng mẹ vợ

giampaolo9999

Xe tải
Biển số
OF-303244
Ngày cấp bằng
29/12/13
Số km
281
Động cơ
307,040 Mã lực
Chào các cụ. Là thằng đàn ông mà không quản được gia đình thật mệt mỏi. E là người miền trung nắng gió, cũng nhờ bố e nên khi ra trường mình đã xin được việc trong nhà nước. Công việc nói chung nhàn nhưng lương thấp, phải nói e có duyên với con gái ngân hàng. Trước kia là sinh viên đã yêu 1 cô học ngân hàng, sau khi ra trường chia tay thì quen vợ bây giờ cũng làm ngân hàng. E thấy con gái làm ngân hàng lúc nào nhìn cũng sang chảnh, nói khẽ cười duyên, nhưng khi lấy vợ làm ngân hàng mới biết nỗi khổ. Vợ e ngày nào cũng 7,8 h mới về nhà (nhà khi cưới bố mẹ e cho 1 nửa tiền để mua trên thành phố) có đợt toàn 9 ,10 h.
Thương vợ mệt mỏi e cũng giúp đỡ hết việc nhà, nấu ăn cơm nước, giặt giũ mình làm hết, có điều vợ e cứ nghĩ e lương thấp nên việc nhà đương nhiên là của e. Vì tính tình hiền lành nên e không chấp. Sau khi 2 vợ chồng có em bé, thì cho ở cữ 2 tháng nhà e dưới quê, nhưng vợ kêu buồn chán(thực ra là không muốn ở nhà chồng) nên đã xin phép ông bà nội lên thành phố với e. Làm ngân hàng nên chỉ được nghỉ 4 tháng phải đi làm, vợ chồng mình có nhờ bà ngoại nên chăm cháu. Tại vì điều kiện khó khăn nên mình mới phải nhờ bà ngoại lên trông cháu, chứ thực tế từ ngày cưới bà ngoại đã không ưa e vì lương thấp hơn vợ rồi. Trong mắt bà con gái bà là tài sản vô giá, mấy lần cãi nhau lúc nào cũng nói câu nó là tài sản vô giá, nom mà xin lỗi nó đi, nhường nhịn nó đi, mặc dù vợ e là người sai. Bà cứ nghĩ vợ em làm ngân hàng là cao siêu là đẳng cấp, e lấy được là phúc 7 đời, dù sao cũng chỉ là ngân hàng cổ phần thôi mà. Nói qua về bà ngoại, bà thẳng tính kiểu ghê gớm, nên chính vì cái tính này mà ông bà ngoại mấy năm nay không ngủ cùng, không nói chuyện, sống với nhau chỉ vì con cái. Nhiều lúc thương ông ngoại, ông ngoại từng khóc với e vì cái tính ghê gớm của bà ngoại.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, mấy tháng trước 2 vợ chồng e bị điều chuyển công tác, xa thành phố. Nên 2 vợ chồng quyết định bán nhà để trang trải hết nợ ngân hàng, dù gì cũng không sống trên này được nữa. Từ khi bán nhà, vợ mình cho con đi theo nơi làm việc mới, tất nhiên cả bà ngoại theo, vì chưa đủ tiền nên tạm thời thuê nhà để 2 mẹ con ở. Khố cái là 2 vợ chồng công tác 2 huyện cách xa nhau 60km, nên cả tuần e mới được gặp vợ con.
Lương e sau khi về quê thấp hơn khi ở trên thành phố vì không có thu nhập gì thêm, chỉ ăn lương cơ bản thôi nên chỉ đủ trang trải sinh hoạt bản thân, đóng góp cho con ít hơn. Số tiền bán nhà vợ mình quản hết, ko cho mình biết đang làm gì với số tiền trên cả. Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh khi mẹ vợ kêu ca e làm không ra tiền, bắt vợ e gánh hết. E rất khổ tâm, cảm giác bất lực khi chưa tìm ra hướng mới để kiếm thêm thu nhập. Sông có lúc người có khúc, mới mấy tháng khó khăn mà bà mẹ vợ trở mặt với e.
Rồi trong 1 lần 2 vợ chồng xích mích, 2 bên thông gia có can thiệp nhưng không hiểu 2 bà nói kiểu gì mà đâm ra giận nhau, bà ngoại nói nhà e đùn đẩy trách nhiệm trong khi đó chính vợ e muốn bà ngoại lên chăm cháu. Rồi từ đây bà bắt đầu kiểm soát vợ mình, vợ mình khá nghe lời bà ngoại, bà không cho vợ e về nhà nội, con gái e thì bà chăm theo ý bà, mùa lạnh thì nằm xông than, ép cháu ăn kinh khủng. Cháu mới 15 tháng tuổi mà bà ép ăn hết 1 bát tô cháo đầy, e người lớn ăn còn sợ, nhiều lần e nhắc khéo thì bà nói ăn càng nhiều càng tốt chứ sao, ông ngoại nói thì bà chửi, mình góp ý với vợ thì vợ nó bảo cháu bà kệ bà. Mình đang sợ cháu béo phì, cháu được 13kg rồi.
Nhiều khi cho cháu về chơi nhà nội bà tỏ vẻ không vui, cau có mặt mày, bảo câu bảo bà sang mà thăm cháu. Tính e hiền nên chỉ nhẹ nhàng nói với bà, bà lại cho rằng e sợ bà. Bà ngày càng được nước lấn tới, nhiều lúc e thấy bà ngoại mà như là mẹ con gái e, quyết định hết mọi việc, ăn ngủ sinh hoạt của con gái, mà toàn thói quen không tốt: cho cháu ngủ muộn, nghịch điện thoại, không cho về nội vì nhà nội nhiều trẻ con sợ lây bệnh, ép con gái e ăn phát sợ.
Đỉnh điểm hôm nọ e xin cho con về nội chơi, bà lại bảo bảo bà nội sang mà thăm cháu,cháu tôi nuôi từ bé tôi có quyền, trong khi đợt trước e mới cho con gái về chơi được 3 ngày thì ông ngoại đi làm xa về bắt con bé phải sang nhà ngoại ngay. Hôm đó có cả ông ngoại, ông anh đồng hao, có uống rượu e không kiềm chế được những uất ức trong lòng, e nổi khùng lên nói thẳng từ nay bà không phải chăm cháu nữa, con gái con con được quyền quyết định không đến lượt bà, xong e đứng dậy đi về. Từ hôm đó không thèm nhìn mặt e, con gái quấn e là bà thấy khó chịu. Con bé nhà e ngoan, nói gì thì nói cũng có công của bà, nhưng e cảm giác bà lên trông cháu để không phải đi làm(phải làm lao động chân tay mà). Cháu thì ai cũng quý thôi, nhưng quý tới mức lấy hết quyền của bố mẹ nó, điều khiển cuộc sống của vợ e, con e, e không chấp nhận được, như thế này 2 vợ chồng sớm muộn cũng ly hôn thôi. E phải làm sao bây giờ. E thấy sợ bà mẹ vợ này.

1. Thực ra mâu thuẫn của bác với mẹ vợ cũng chưa phải lớn lắm....... phần lớn là cách mẹ vợ chăm cháu thôi........

2. Nội dung này bác đã thử nói chuyện với vợ chưa ? hay vợ bác tính tình cũng ương bướng giống mẹ vợ
 

haison8x

Xe tải
Biển số
OF-354952
Ngày cấp bằng
21/2/15
Số km
313
Động cơ
258,121 Mã lực
Nghèo thì hèn thôi, em thật
 

niceshot

Xe container
Biển số
OF-91552
Ngày cấp bằng
14/4/11
Số km
9,366
Động cơ
-61,203 Mã lực
Chào các cụ. Là thằng đàn ông mà không quản được gia đình thật mệt mỏi. E là người miền trung nắng gió, cũng nhờ bố e nên khi ra trường mình đã xin được việc trong nhà nước. Công việc nói chung nhàn nhưng lương thấp, phải nói e có duyên với con gái ngân hàng. Trước kia là sinh viên đã yêu 1 cô học ngân hàng, sau khi ra trường chia tay thì quen vợ bây giờ cũng làm ngân hàng. E thấy con gái làm ngân hàng lúc nào nhìn cũng sang chảnh, nói khẽ cười duyên, nhưng khi lấy vợ làm ngân hàng mới biết nỗi khổ. Vợ e ngày nào cũng 7,8 h mới về nhà (nhà khi cưới bố mẹ e cho 1 nửa tiền để mua trên thành phố) có đợt toàn 9 ,10 h.
Thương vợ mệt mỏi e cũng giúp đỡ hết việc nhà, nấu ăn cơm nước, giặt giũ mình làm hết, có điều vợ e cứ nghĩ e lương thấp nên việc nhà đương nhiên là của e. Vì tính tình hiền lành nên e không chấp. Sau khi 2 vợ chồng có em bé, thì cho ở cữ 2 tháng nhà e dưới quê, nhưng vợ kêu buồn chán(thực ra là không muốn ở nhà chồng) nên đã xin phép ông bà nội lên thành phố với e. Làm ngân hàng nên chỉ được nghỉ 4 tháng phải đi làm, vợ chồng mình có nhờ bà ngoại nên chăm cháu. Tại vì điều kiện khó khăn nên mình mới phải nhờ bà ngoại lên trông cháu, chứ thực tế từ ngày cưới bà ngoại đã không ưa e vì lương thấp hơn vợ rồi. Trong mắt bà con gái bà là tài sản vô giá, mấy lần cãi nhau lúc nào cũng nói câu nó là tài sản vô giá, nom mà xin lỗi nó đi, nhường nhịn nó đi, mặc dù vợ e là người sai. Bà cứ nghĩ vợ em làm ngân hàng là cao siêu là đẳng cấp, e lấy được là phúc 7 đời, dù sao cũng chỉ là ngân hàng cổ phần thôi mà. Nói qua về bà ngoại, bà thẳng tính kiểu ghê gớm, nên chính vì cái tính này mà ông bà ngoại mấy năm nay không ngủ cùng, không nói chuyện, sống với nhau chỉ vì con cái. Nhiều lúc thương ông ngoại, ông ngoại từng khóc với e vì cái tính ghê gớm của bà ngoại.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, mấy tháng trước 2 vợ chồng e bị điều chuyển công tác, xa thành phố. Nên 2 vợ chồng quyết định bán nhà để trang trải hết nợ ngân hàng, dù gì cũng không sống trên này được nữa. Từ khi bán nhà, vợ mình cho con đi theo nơi làm việc mới, tất nhiên cả bà ngoại theo, vì chưa đủ tiền nên tạm thời thuê nhà để 2 mẹ con ở. Khố cái là 2 vợ chồng công tác 2 huyện cách xa nhau 60km, nên cả tuần e mới được gặp vợ con.
Lương e sau khi về quê thấp hơn khi ở trên thành phố vì không có thu nhập gì thêm, chỉ ăn lương cơ bản thôi nên chỉ đủ trang trải sinh hoạt bản thân, đóng góp cho con ít hơn. Số tiền bán nhà vợ mình quản hết, ko cho mình biết đang làm gì với số tiền trên cả. Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh khi mẹ vợ kêu ca e làm không ra tiền, bắt vợ e gánh hết. E rất khổ tâm, cảm giác bất lực khi chưa tìm ra hướng mới để kiếm thêm thu nhập. Sông có lúc người có khúc, mới mấy tháng khó khăn mà bà mẹ vợ trở mặt với e.
Rồi trong 1 lần 2 vợ chồng xích mích, 2 bên thông gia có can thiệp nhưng không hiểu 2 bà nói kiểu gì mà đâm ra giận nhau, bà ngoại nói nhà e đùn đẩy trách nhiệm trong khi đó chính vợ e muốn bà ngoại lên chăm cháu. Rồi từ đây bà bắt đầu kiểm soát vợ mình, vợ mình khá nghe lời bà ngoại, bà không cho vợ e về nhà nội, con gái e thì bà chăm theo ý bà, mùa lạnh thì nằm xông than, ép cháu ăn kinh khủng. Cháu mới 15 tháng tuổi mà bà ép ăn hết 1 bát tô cháo đầy, e người lớn ăn còn sợ, nhiều lần e nhắc khéo thì bà nói ăn càng nhiều càng tốt chứ sao, ông ngoại nói thì bà chửi, mình góp ý với vợ thì vợ nó bảo cháu bà kệ bà. Mình đang sợ cháu béo phì, cháu được 13kg rồi.
Nhiều khi cho cháu về chơi nhà nội bà tỏ vẻ không vui, cau có mặt mày, bảo câu bảo bà sang mà thăm cháu. Tính e hiền nên chỉ nhẹ nhàng nói với bà, bà lại cho rằng e sợ bà. Bà ngày càng được nước lấn tới, nhiều lúc e thấy bà ngoại mà như là mẹ con gái e, quyết định hết mọi việc, ăn ngủ sinh hoạt của con gái, mà toàn thói quen không tốt: cho cháu ngủ muộn, nghịch điện thoại, không cho về nội vì nhà nội nhiều trẻ con sợ lây bệnh, ép con gái e ăn phát sợ.
Đỉnh điểm hôm nọ e xin cho con về nội chơi, bà lại bảo bảo bà nội sang mà thăm cháu,cháu tôi nuôi từ bé tôi có quyền, trong khi đợt trước e mới cho con gái về chơi được 3 ngày thì ông ngoại đi làm xa về bắt con bé phải sang nhà ngoại ngay. Hôm đó có cả ông ngoại, ông anh đồng hao, có uống rượu e không kiềm chế được những uất ức trong lòng, e nổi khùng lên nói thẳng từ nay bà không phải chăm cháu nữa, con gái con con được quyền quyết định không đến lượt bà, xong e đứng dậy đi về. Từ hôm đó không thèm nhìn mặt e, con gái quấn e là bà thấy khó chịu. Con bé nhà e ngoan, nói gì thì nói cũng có công của bà, nhưng e cảm giác bà lên trông cháu để không phải đi làm(phải làm lao động chân tay mà). Cháu thì ai cũng quý thôi, nhưng quý tới mức lấy hết quyền của bố mẹ nó, điều khiển cuộc sống của vợ e, con e, e không chấp nhận được, như thế này 2 vợ chồng sớm muộn cũng ly hôn thôi. E phải làm sao bây giờ. E thấy sợ bà mẹ vợ này.
Tiên trách kỷ hậu trách nhân. Cụ nên nhìn thẳng vào sự thật là cụ có quá nhiều nhược điểm để có thể tìm giải pháp khắc phục nhược điểm của mình trước khi phê phán và tìm giải pháp ứng xử với mẹ vợ.

Nếu cụ ko tự thay đổi bản thân thì đừng mong có giải pháp gì để được vợ và cả gia đình nhà vợ coi trọng, bao gồm cả con cụ khi nó lớn lên sau này.
 

monika90

Xe máy
Biển số
OF-570696
Ngày cấp bằng
24/5/18
Số km
99
Động cơ
144,840 Mã lực
Tuổi
44
Em là mợ. Vớ phải ông chồng như chủ thớt chán thật, chán không còn từ gì để nói. Lấy chồng không quan trọng giàu nghèo, nhưng phải có chí tiến thủ. Mk mới làm nhà nước 4 năm kêu lâu với ì, không muốn chuyển đổi, trong khi tuổi đời còn dưới 30. Lương 5tr thì nói thẳng ra chỉ tiêu cho bản thân thôi chứ có nuôi được con đâu! Vk nó chả nhìn thấy tương lai đâu. Thà rằng lấy phải chồng trẻ người nông nổi, lúc đầu làm ăn có thể thua lỗ nợ nần, nhưng ít nhất cũng dám xông pha với đời, còn hy vọng, thì mới bảo "sông có khúc người có lúc" được! Chứ thớt đây "lúc" nào mà chả thế, không nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm!
 

le_petit

Xe điện
Biển số
OF-474710
Ngày cấp bằng
3/12/16
Số km
2,182
Động cơ
223,213 Mã lực
Nhiều bà mẹ vợ văn hóa thấp can thiệp linh tinh vào cuộc sống của con gái. Nhà nội ko thèm can thiệp thì thôi, nữa là nhà ngoại, ko hiểu vị trí của mình. Nhà cụ cũng góp nửa tiền mua chứ ít gì. Cụ dở bỏ mẹ lúc bán nhà để vợ quản hết tiền bán nhà. Cụ cứ gấu lên nghĩ gì nói đấy, đừng nể nang người ta tưởng mình sợ. Nói năng rõ ràng, quyết liệt nhưng ko hỗn láo. Mình càng lịch sự nể nang họ càng coi thường, họ ko hiểu là cụ ko muốn chấp đâu. Con vợ cụ có tí tiền cũng bắt đầu thái độ là cũng phải chỉnh. Éo đâu cái thói coi thường chồng vì lương chồng thấp. Nói cho vợ cụ câu này: “Sự tử tế của phụ nữ được thử thách khi người đàn ông chưa có gì trong tay , còn ở người đàn ông là khi anh ta có mọi thứ”.
Cũng ko hẳn phải như thế, người vợ có thể làm ra nhiều tiền hơn, xh ngày nay chấp nhận chuyện đó. Nhưng người đàn ông phải biết làm ra những gì mà đồng tiền ko thể mua được, nam nữ bình đẳng cần sự hiểu biết của cả hai người.
 

thirellouma

Xe tăng
Biển số
OF-166849
Ngày cấp bằng
15/11/12
Số km
1,144
Động cơ
353,690 Mã lực
Em tưởng như em đã khổ, ai dè có cụ chủ còn khổ hơn
 

le_petit

Xe điện
Biển số
OF-474710
Ngày cấp bằng
3/12/16
Số km
2,182
Động cơ
223,213 Mã lực
Trước mới vào đời thấy vợ làm ngân hàng nghĩ cũng ngon, ai ngờ ko biết hậu quả nặng nề ntn, xin các cụ tránh xa gái ngân hàng ạ, nếu được chọn lại e ko chọn vợ ngân hàng, ko có tí thời gian nào cho gia đình
Vậy thì cụ chấp nhận đi, vì cụ lấy nhân viên ngân hàng nên nó coi cụ là món nợ ko có khả năng thanh toán chứ có phải cụ lấy vợ đếch đâu mà kêu với than.
Lấy vợ là lấy con người chứ ko phải lấy nghề nghiệp của nó thì mới mong nó là vợ mình được.
 

locdx

Xe buýt
Biển số
OF-64142
Ngày cấp bằng
15/5/10
Số km
930
Động cơ
437,199 Mã lực
Cụ hỏi kinh nghiệm bố vợ xem làm sao có thể duy trì, cầm cự với mẹ vợ cụ đến giờ. Sau khi nghe xong, đối chiếu với bản thân cụ xem liệu có thể làm được hoặc có thể làm đc hơn bố vợ thì cụ cứ thế mà chấp nhận số phận; nếu xác định không thể làm được thì giải tán nhanh cho nhẹ nợ.
 

monika90

Xe máy
Biển số
OF-570696
Ngày cấp bằng
24/5/18
Số km
99
Động cơ
144,840 Mã lực
Tuổi
44
Cụ hỏi kinh nghiệm bố vợ xem làm sao có thể duy trì, cầm cự với mẹ vợ cụ đến giờ. Sau khi nghe xong, đối chiếu với bản thân cụ xem liệu có thể làm được hoặc có thể làm đc hơn bố vợ thì cụ cứ thế mà chấp nhận số phận; nếu xác định không thể làm được thì giải tán nhanh cho nhẹ nợ.
... CHO VỢ NÓ NHẸ NỢ!
 

leenguyen276

Xe buýt
Biển số
OF-558944
Ngày cấp bằng
16/3/18
Số km
514
Động cơ
-341,024 Mã lực
Tuổi
36
Nơi ở
Đông Bắc Lào
Mất chính quyền vào tay địch. Cụ phải làm cách mạng mới lấy lại đc. 1 lấy lại chính quyền or hi Cmn sinh
 

Dangminhquan

Xe điện
Biển số
OF-564642
Ngày cấp bằng
16/4/18
Số km
2,823
Động cơ
174,726 Mã lực
Thực sự em ko đủ kiên nhẫn đọc hết câu chuyện của cụ. EM có vài ý ntn. Thứ nhất, ngay từ lúc yêu, cụ thấy nhà người ta (mẹ vợ cụ) có vẻ coi thường cụ, mặc dù con bà cũng ko khá khẩm hơn, vậy cụ cố đâm vào bụi rậm lgi. Tính cách trẻ con ảnh hưởng nhiều đầu tiên từ nền tảng gia đình, mẹ vợ cụ vậy, cụ có nghĩ vợ cụ có tính vậy ko. Em nói thật, người 3 chân tìm mới khó chứ 2 chân thì ko thiếu cụ à. Thứ 2, lại là cái chủ để muôn thuở, ai cũng vậy thôi, ko làm ra tiền thì là bị coi thường, gia đình mâu thuẫn là chắc. Yêu nhà cái gì chả đẹp, lấy nhau về ko làm ra tiền thì cãi nhau hơn mổ bò. Đấy là còn chưa nói cụ làm lương đủ ăn, vợ cụ lại làm ngân hàng, về muộn vất vả, thì lại càng bị mẹ vợ và vợ coi thường. Và thứ 3, em nói điều này vs cụ chả biết là còn kịp hay ko, em nói thật cụ đừng giận em nhé. Sao lúc đi học ko nghĩ tương lai đi ạ, làm cv gì, xác định sống tp thì lương ntn phấn đấu cho đủ, hay là lúc đi học chỉ toàn thấy game, rượu, yêu đương (em xin lỗi nếu có đụng chạm đến cụ). Em nói thật, ở đời em ghét nhất mấy cái thể loại đi học thì ko học, tiền bố mẹ ở quê chạy vạy cho từng bữa, coi cái trên tp thì chỉ có ăn tiêu, gái gú, chơi bời. (em xin lỗi nếu có đụng chạm hoặc nói sai đến cụ nào). Nếu từ khi lên học đại học, thậm chí trc đó đã nghxi nhiều cho tương lai thì h chắc ko phải than phiền nhiều (em lại xin lỗi lần nữa nếu đụng chạm cụ nào ạ).
Chẳng biết cụ hay mợ nhưng chửi đúng lắm.Em cũng thấy mình hồi trẻ trong đó.Tuổi trẻ nhiều khi không nghĩ được nhiều nên càng có tuổi càng chín hơn.Cụ chủ phải cứng lên, làm bất kể món gì ra tiền.Có tiền mua tiên cũng được.Cụ nhớ cho.Ngày oánh giày.tối lên bar là bình thường mà.có tiền cụ sẽ ở đẳng cấp khác, llàm gì cũng chắc tay.Quá khứ thế nào kệ mọe nó, vứt mẹ nó qua 1 bên để tập chung cho hiện tại.Em ngày xưa có cũng có thời điểm không còn 1 xu dính túi, không dám tâm sự nhiều với ai.Vay bạn 5 lít gây dựng dần dần lại.thế mà cũng xong đấy.
 

cadilac30

Xe tăng
Biển số
OF-25723
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
1,863
Động cơ
507,085 Mã lực
Ăn thua là ở con vợ cụ ạ ngày xưa vợ em còn có điều kiện gấp mấy vợ cụ , trước và sau khi lấy chồng xong còn bị mẹ vợ làm khó 100 bề , nhưng vợ em nó hiểu biết hơn, nên cái gì phải là đồng lòng với em , nên mọi chuyện đều ok trong thời gian dài, mẹ vợ không làm gì quá được với em ,
Tình nghĩa vợ chồng nếu biết vun xới thì không ai làm gì được, nếu vợ cụ mà coi nhẹ tình nghĩa thì khó mà làm gì được. Cái cụ cần là làm sao cho vợ hiểu biết và thương yêu gđ là ok , còn nếu không thì !!!!!!!!
 

Hungnx34

Xe buýt
Biển số
OF-521619
Ngày cấp bằng
15/7/17
Số km
680
Động cơ
179,530 Mã lực
Vâng cụ. Em trai chưa vợ ạ. Moá cứ ra rả 1 túp lều tranh 2 quả tim vàng thì hỏi sống đc mấy hôm, ông nào cũng vậy thì nói thật đất ngoài đê cũng ko còn cho các ông làm lều đâu. Có tiền chưa chắc sướng nhưng ko có tiền thì chắc chắn là khổ rồi ạ

Chẳng biết cụ hay mợ nhưng chửi đúng lắm.Em cũng thấy mình hồi trẻ trong đó.Tuổi trẻ nhiều khi không nghĩ được nhiều nên càng có tuổi càng chín hơn.Cụ chủ phải cứng lên, làm bất kể món gì ra tiền.Có tiền mua tiên cũng được.Cụ nhớ cho.Ngày oánh giày.tối lên bar là bình thường mà.có tiền cụ sẽ ở đẳng cấp khác, llàm gì cũng chắc tay.Quá khứ thế nào kệ mọe nó, vứt mẹ nó qua 1 bên để tập chung cho hiện tại.Em ngày xưa có cũng có thời điểm không còn 1 xu dính túi, không dám tâm sự nhiều với ai.Vay bạn 5 lít gây dựng dần dần lại.thế mà cũng xong đấy.
 

waterfox

Xe hơi
Biển số
OF-565549
Ngày cấp bằng
22/4/18
Số km
114
Động cơ
142,317 Mã lực
Nếu có nhiều tiền em chẳng cưới vợ làm chi. Chỉ thêm cái nợ. Em sẽ sống như CR, tự do, thoải mái, muốn làm gì thì làm. Muốn có con thì thuê đẻ mướn, chả phải phiền ai
 

Huế và Em

Xe điện
Biển số
OF-551775
Ngày cấp bằng
23/1/18
Số km
4,747
Động cơ
43,057 Mã lực
Chào các cụ. Là thằng đàn ông mà không quản được gia đình thật mệt mỏi. E là người miền trung nắng gió, cũng nhờ bố e nên khi ra trường mình đã xin được việc trong nhà nước. Công việc nói chung nhàn nhưng lương thấp, phải nói e có duyên với con gái ngân hàng. Trước kia là sinh viên đã yêu 1 cô học ngân hàng, sau khi ra trường chia tay thì quen vợ bây giờ cũng làm ngân hàng. E thấy con gái làm ngân hàng lúc nào nhìn cũng sang chảnh, nói khẽ cười duyên, nhưng khi lấy vợ làm ngân hàng mới biết nỗi khổ. Vợ e ngày nào cũng 7,8 h mới về nhà (nhà khi cưới bố mẹ e cho 1 nửa tiền để mua trên thành phố) có đợt toàn 9 ,10 h.
Thương vợ mệt mỏi e cũng giúp đỡ hết việc nhà, nấu ăn cơm nước, giặt giũ mình làm hết, có điều vợ e cứ nghĩ e lương thấp nên việc nhà đương nhiên là của e. Vì tính tình hiền lành nên e không chấp. Sau khi 2 vợ chồng có em bé, thì cho ở cữ 2 tháng nhà e dưới quê, nhưng vợ kêu buồn chán(thực ra là không muốn ở nhà chồng) nên đã xin phép ông bà nội lên thành phố với e. Làm ngân hàng nên chỉ được nghỉ 4 tháng phải đi làm, vợ chồng mình có nhờ bà ngoại nên chăm cháu. Tại vì điều kiện khó khăn nên mình mới phải nhờ bà ngoại lên trông cháu, chứ thực tế từ ngày cưới bà ngoại đã không ưa e vì lương thấp hơn vợ rồi. Trong mắt bà con gái bà là tài sản vô giá, mấy lần cãi nhau lúc nào cũng nói câu nó là tài sản vô giá, nom mà xin lỗi nó đi, nhường nhịn nó đi, mặc dù vợ e là người sai. Bà cứ nghĩ vợ em làm ngân hàng là cao siêu là đẳng cấp, e lấy được là phúc 7 đời, dù sao cũng chỉ là ngân hàng cổ phần thôi mà. Nói qua về bà ngoại, bà thẳng tính kiểu ghê gớm, nên chính vì cái tính này mà ông bà ngoại mấy năm nay không ngủ cùng, không nói chuyện, sống với nhau chỉ vì con cái. Nhiều lúc thương ông ngoại, ông ngoại từng khóc với e vì cái tính ghê gớm của bà ngoại.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, mấy tháng trước 2 vợ chồng e bị điều chuyển công tác, xa thành phố. Nên 2 vợ chồng quyết định bán nhà để trang trải hết nợ ngân hàng, dù gì cũng không sống trên này được nữa. Từ khi bán nhà, vợ mình cho con đi theo nơi làm việc mới, tất nhiên cả bà ngoại theo, vì chưa đủ tiền nên tạm thời thuê nhà để 2 mẹ con ở. Khố cái là 2 vợ chồng công tác 2 huyện cách xa nhau 60km, nên cả tuần e mới được gặp vợ con.
Lương e sau khi về quê thấp hơn khi ở trên thành phố vì không có thu nhập gì thêm, chỉ ăn lương cơ bản thôi nên chỉ đủ trang trải sinh hoạt bản thân, đóng góp cho con ít hơn. Số tiền bán nhà vợ mình quản hết, ko cho mình biết đang làm gì với số tiền trên cả. Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh khi mẹ vợ kêu ca e làm không ra tiền, bắt vợ e gánh hết. E rất khổ tâm, cảm giác bất lực khi chưa tìm ra hướng mới để kiếm thêm thu nhập. Sông có lúc người có khúc, mới mấy tháng khó khăn mà bà mẹ vợ trở mặt với e.
Rồi trong 1 lần 2 vợ chồng xích mích, 2 bên thông gia có can thiệp nhưng không hiểu 2 bà nói kiểu gì mà đâm ra giận nhau, bà ngoại nói nhà e đùn đẩy trách nhiệm trong khi đó chính vợ e muốn bà ngoại lên chăm cháu. Rồi từ đây bà bắt đầu kiểm soát vợ mình, vợ mình khá nghe lời bà ngoại, bà không cho vợ e về nhà nội, con gái e thì bà chăm theo ý bà, mùa lạnh thì nằm xông than, ép cháu ăn kinh khủng. Cháu mới 15 tháng tuổi mà bà ép ăn hết 1 bát tô cháo đầy, e người lớn ăn còn sợ, nhiều lần e nhắc khéo thì bà nói ăn càng nhiều càng tốt chứ sao, ông ngoại nói thì bà chửi, mình góp ý với vợ thì vợ nó bảo cháu bà kệ bà. Mình đang sợ cháu béo phì, cháu được 13kg rồi.
Nhiều khi cho cháu về chơi nhà nội bà tỏ vẻ không vui, cau có mặt mày, bảo câu bảo bà sang mà thăm cháu. Tính e hiền nên chỉ nhẹ nhàng nói với bà, bà lại cho rằng e sợ bà. Bà ngày càng được nước lấn tới, nhiều lúc e thấy bà ngoại mà như là mẹ con gái e, quyết định hết mọi việc, ăn ngủ sinh hoạt của con gái, mà toàn thói quen không tốt: cho cháu ngủ muộn, nghịch điện thoại, không cho về nội vì nhà nội nhiều trẻ con sợ lây bệnh, ép con gái e ăn phát sợ.
Đỉnh điểm hôm nọ e xin cho con về nội chơi, bà lại bảo bảo bà nội sang mà thăm cháu,cháu tôi nuôi từ bé tôi có quyền, trong khi đợt trước e mới cho con gái về chơi được 3 ngày thì ông ngoại đi làm xa về bắt con bé phải sang nhà ngoại ngay. Hôm đó có cả ông ngoại, ông anh đồng hao, có uống rượu e không kiềm chế được những uất ức trong lòng, e nổi khùng lên nói thẳng từ nay bà không phải chăm cháu nữa, con gái con con được quyền quyết định không đến lượt bà, xong e đứng dậy đi về. Từ hôm đó không thèm nhìn mặt e, con gái quấn e là bà thấy khó chịu. Con bé nhà e ngoan, nói gì thì nói cũng có công của bà, nhưng e cảm giác bà lên trông cháu để không phải đi làm(phải làm lao động chân tay mà). Cháu thì ai cũng quý thôi, nhưng quý tới mức lấy hết quyền của bố mẹ nó, điều khiển cuộc sống của vợ e, con e, e không chấp nhận được, như thế này 2 vợ chồng sớm muộn cũng ly hôn thôi. E phải làm sao bây giờ. E thấy sợ bà mẹ vợ này.
Em thấy cụ cũng mệt, đúng sai nói ngay từ đầu chứ lúc nào cũng "tính mình hiền" thì bị leo là phải. Mẹ chồng hay Mẹ vợ thì Mẹ nào chả xót con có điều có nể nang và vun đắp cho con hay không thôi. Cụ đổi tính chia sẽ và quyết đoán vào. Cố gắng cải thiện thu nhập chứ đàn ông để vợ lo nhiều quá không được. Có thực mới vật được đạo cụ ạ, tiếng nói nó mới có. Còn không nữa thì chúc cụ may mắn lần sau:D
 

Duc Sang

Xe container
Biển số
OF-533992
Ngày cấp bằng
25/9/17
Số km
6,579
Động cơ
408,912 Mã lực
Tăng cụ chủ câu chuyện của Uông Sĩ Đoan (Giang Sĩ Đoan)

UÔNG SĨ ĐOAN
Khi chưa đỗ đạt, ông Uông Sĩ Đoan ở rể tại một nhà trong làng Du Lâm (nay là Từ Sơn, Bắc Ninh) và đã sinh hạ được một người con trai. Người vợ của ông tính khí dữ dằn, hễ thấy bạn của chồng tới chơi là đuổi thẳng, lại còn lớn tiếng nói rằng:

- Đồ dài lưng tốn vải ăn no lại nằm chớ gì mà nói năng ỏm tỏi ra chiều bắng nhắng thế!

Đến khi có khoa thi, ông sắm sửa để đi, người vợ vốn tính rất keo kiệt, quyết không chịu chu cấp hành lý lệ phí gì cho ông cả. Ông giận dỗi, vùng vằng ra đi, ai dè bà ta đuổi theo, lột hết quần áo, khiến ông phải lội xuống ao để núp.

Bấy giờ có một cô gái ở làng bên cạnh cùng bà mang vải ra chợ bán, thấy cảnh ấy, liền nhờ bà tới hỏi xem đầu đuôi sự thể thế nào. Biết chuyện, cô xé vải tặng cho để ông đóng khố dùng tạm.

Khoa ấy ông thi đỗ, liền cưới cô gái ấy làm vợ. Sau, ông làm quan trong triều đến hơn sáu mươi năm, thọ 99 tuổi. Người con gái này sau được phong là Chính phu nhân của ông.

Các quan Bồi tụng là Uông Sĩ Lãng[4], Tri huyện Cẩm Giàng là Uông Sĩ Thiến, Lại bộ Lang trung là Uông Sĩ Trạch, đều do bà Chính phu nhân này sinh ra cả".

Tương truyền, sau khi đỗ đạt và cưới cô gái bán vải cứu mình khỏi tình huống dở khóc dở cười, bà vợ cũ của Uông Sĩ Đoan liền chạy đến kiếm chuyện. Người vợ mới của ông bình thản nói:

- Tôi chỉ lấy cái mà bà đã nhẫn tâm vứt xuống ao, chứ có tranh giành cái gì của bà đâu? Còn như áo mũ hiện giờ mà chồng tôi đang mặc là của vua ban, bà có giỏi thì cứ đến mà lột.

Bà vợ cũ nghe vậy xấu hổ quá, bỏ làng mà đi, không rõ tung tích sau này ra sao nữa nhưng người đời vẫn cười chê vì không thấy được "ngọc trong đá", bà chê chồng "dài lưng tốn vải ăn no lại nằm" mà quên mất câu:

Dài lưng đã có võng đào, Tốn vải đã có áo trào vua ban.

Tác giả cuốn Việt sử giai thoại có lời bàn rằng: "Ở đời, mỗi người có một cách nổi tiếng khác nhau, như bà vợ đầu của Uông Sĩ Đoan cũng là người nổi tiếng, chỉ tiếc là nổi tiếng ăn ở vô đạo.

Khi lột hết quần áo của chồng để hạ nhục chồng, chính bà đã lột bỏ hết chút tình mong manh cuối cùng của hai người rồi đó vậy. Khéo khen cho Tiến sĩ Uông Sĩ Đoan, đã giỏi nuôi chí học hành, lại còn giỏi nhịn.

Vẻ vang gì sự vũ phu với vợ mà đấng quân tử phải học đòi? Uông Sĩ Đoan thà trốn xuống ao chứ không thèm gây sự, kế sách ấy có thể là chưa hay nhưng quyết không phải là dở nhất.

Cô bán vải trong chuyện này, cả nhân ái lẫn đoan trang đều có thừa vậy. Uông Sĩ Đoan không nhớ ơn nghĩa, phỏng có được chăng?".

Với người vợ sau của Uông Sĩ Đoan, cái đẹp của bà có thể thấy rõ và với một người như vậy, "phúc đức tại mẫu", không phải ngẫu nhiên mà các con do bà sinh ra đều thành đạt đâu?
 

URAL CCCP

Xe ba gác
Biển số
OF-488891
Ngày cấp bằng
15/2/17
Số km
24,988
Động cơ
400,836 Mã lực
Nơi ở
Г.Витебск - БССР - СССР
Căn bản là Cụ chịu nhì ngay từ đầu roài. Theo em cụ ngồi lại nói chuyện thẳng thắn với Vợ và mẹ vợ, nếu không không giải quyết được thì thay luôn Vợ và mẹ sợ cho nhanh.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top