Mệt mỏi quá cụ nhỉ?
Em đoán trước khi vợ cụ định cãi nhau với cụ thì ý nghĩ đầu tiên của mợ ấy là phải dấu hết quần đùi của cụ đi, còn cái trên người thì cũng phải lừa lột mang đi dấu nốt. Nếu không cụ lại tung tăng khắp cả nước với cái quần đùi thì mợ ấy lại lo nơm nớp. Hihi.
Nghèo thì đồng tiền nó lên tiếng thôi, e thấy cụ chả có cách nào ngoài phải khẳng định chính bản thân mình.Chào các cụ. Là thằng đàn ông mà không quản được gia đình thật mệt mỏi. E là người miền trung nắng gió, cũng nhờ bố e nên khi ra trường mình đã xin được việc trong nhà nước. Công việc nói chung nhàn nhưng lương thấp, phải nói e có duyên với con gái ngân hàng. Trước kia là sinh viên đã yêu 1 cô học ngân hàng, sau khi ra trường chia tay thì quen vợ bây giờ cũng làm ngân hàng. E thấy con gái làm ngân hàng lúc nào nhìn cũng sang chảnh, nói khẽ cười duyên, nhưng khi lấy vợ làm ngân hàng mới biết nỗi khổ. Vợ e ngày nào cũng 7,8 h mới về nhà (nhà khi cưới bố mẹ e cho 1 nửa tiền để mua trên thành phố) có đợt toàn 9 ,10 h. Thương vợ mệt mỏi e cũng giúp đỡ hết việc nhà, nấu ăn cơm nước, giặt giũ mình làm hết, có điều vợ e cứ nghĩ e lương thấp nên việc nhà đương nhiên là của e. Vì tính tình hiền lành nên e không chấp. Sau khi 2 vợ chồng có em bé, thì cho ở cữ 2 tháng nhà e dưới quê, nhưng vợ kêu buồn chán(thực ra là không muốn ở nhà chồng) nên đã xin phép ông bà nội lên thành phố với e. Làm ngân hàng nên chỉ được nghỉ 4 tháng phải đi làm, vợ chồng mình có nhờ bà ngoại nên chăm cháu. Tại vì điều kiện khó khăn nên mình mới phải nhờ bà ngoại lên trông cháu, chứ thực tế từ ngày cưới bà ngoại đã không ưa e vì lương thấp hơn vợ rồi. Trong mắt bà con gái bà là tài sản vô giá, mấy lần cãi nhau lúc nào cũng nói câu nó là tài sản vô giá, nom mà xin lỗi nó đi, nhường nhịn nó đi, mặc dù vợ e là người sai. Bà cứ nghĩ vợ em làm ngân hàng là cao siêu là đẳng cấp, e lấy được là phúc 7 đời, dù sao cũng chỉ là ngân hàng cổ phần thôi mà. Nói qua về bà ngoại, bà thẳng tính kiểu ghê gớm, nên chính vì cái tính này mà ông bà ngoại mấy năm nay không ngủ cùng, không nói chuyện, sống với nhau chỉ vì con cái. Nhiều lúc thương ông ngoại, ông ngoại từng khóc với e vì cái tính ghê gớm của bà ngoại.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, nhưng rồi 2 vợ chồng e bị điều chuyển công tác, xa thành phố. Nên 2 vợ chồng quyết định bán nhà để trang trải hết nợ ngân hàng, dù gì cũng không sống trên này được nữa. Từ khi bán nhà, vợ mình cho con đi theo nơi làm việc mới, tất nhiên cả bà ngoại theo, vì chưa đủ tiền nên tạm thời thuê nhà để 2 mẹ con ở. Khố cái là 2 vợ chồng công tác 2 huyện cách xa nhau 60km, nên cả tuần e mới được gặp vợ con.
Lương e thấp nên chỉ đủ trang trải sinh hoạt bản thân, thi thoảng mua cho con hộp sữa thôi. Số tiền bán nhà vợ mình quản hết, ko cho mình biết đang làm gì với số tiền trên cả. Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh khi mẹ vợ kêu ca e làm không ra tiền, bắt vợ e gánh hết. E rất khổ tâm, cảm giác bất lực khi chưa tìm ra hướng mới để kiếm thêm thu nhập. Rồi trong 1 lần 2 vợ chồng xích mích, 2 bên thông gia có can thiệp nhưng không hiểu 2 bà nói kiểu gì mà đâm ra giận nhau, bà ngoại nói nhà e đùn đẩy trách nhiệm trong khi đó chính vợ e muốn bà ngoại lên chăm cháu. Rồi từ đây bà bắt đầu kiểm soát vợ mình, vợ mình khá nghe lời bà ngoại, bà không cho vợ e về nhà nội, con gái e thì bà chăm theo ý bà, mùa lạnh thì nằm xông than, ép cháu ăn kinh khủng. Cháu mới 15 tháng tuổi mà bà ép ăn hết 1 bát tô cháo đầy, e người lớn ăn còn sợ, nhiều lần e nhắc khéo thì bà nói ăn càng nhiều càng tốt chứ sao, ông ngoại nói thì bà chửi, mình góp ý với vợ thì vợ nó bảo cháu bà kệ bà. Mình đang sợ cháu béo phì, cháu được 13kg rồi. hic.
Nhiều khi cho cháu về chơi nhà nội bà tỏ vẻ không vui, cau có mặt mày, bảo câu bảo bà sang mà thăm cháu. Tính e hiền với tự ti vì lương thấp hơn vợ(cái sai lầm của mình là tự ti) nên chỉ nhẹ nhàng nói với bà, bà lại cho rằng e sợ bà. Bà ngày càng được nước lấn tới, nhiều lúc e thấy bà ngoại mà như là mẹ con gái e, quyết định hết mọi việc, ăn ngủ sinh hoạt của con gái, mà toàn thói quen không tốt: cho cháu ngủ muộn, nghịch điện thoại, không cho về nội vì nhà nội nhiều trẻ con sợ lây bệnh, ép con gái e ăn phát sợ.
Đỉnh điểm hôm nọ e xin cho con về nội chơi, bà lại bảo bảo bà nội sang mà thăm cháu,cháu tôi nuôi từ bé tôi có quyền, trong khi đợt trước e mới cho con gái về chơi được 3 ngày thì ông ngoại đi làm xa về bắt con bé phải sang nhà ngoại ngay. Hôm đó có cả ông ngoại, ông anh đồng hao, có uống rượu e không kiềm chế được những uất ức trong lòng, e nổi khùng lên nói thẳng từ nay bà không phải chăm cháu nữa, con gái con con được quyền quyết định không đến lượt bà, xong e đứng dậy đi về. Từ hôm đó không thèm nhìn mặt e, con gái quấn e là bà thấy khó chịu. Con bé nhà e ngoan, nói gì thì nói cũng có công của bà, nhưng e cảm giác bà lên trông cháu để không phải đi làm(phải làm lao động chân tay mà). Cháu thì ai cũng quý thôi, nhưng quý tới mức lấy hết quyền của bố mẹ nó, điều khiển cuộc sống của vợ e, con e, e không chấp nhận được, như thế này 2 vợ chồng sớm muộn cũng ly hôn thôi. E phải làm sao bây giờ. E thấy sợ bà mẹ vợ này.
E rất thích ntn ạ .Em phản biện cụ:
Cụ nói việc làm của cụ là vì cộng đồng, trong khi vợ cụ chỉ cần lệch sóng chút là cụ giải tán. Cụ không tôn trọng vợ và cụ quá dễ dãi với hôn nhân, con cái. Em nghĩ muốn tu phải tu tại gia trước, muốn thiện phải thiện trong nhà rồi ra.
Cụ xem lại cmt bên dưới của cụ ạ
Ra vcb cứ tầm 4h30 các e ấy đóng dần quầy, 5h chỉ còn vài khách cuối cùng dù trc đó đông nghẹt. Vậy cứ cho thêm 30ph nữa dọn dẹp vệ sinh cá nhân thì 6h về nhà rồi. Leaders tiếp khách ăn nhậu mới muộn hơn mà cả chi nhánh có vài xếp chứ mấy.
Chính xác là tùy bộ phận cụ ợ. Bộ phận như giao dịch thì hết giờ là xong. Kế toán cũng tùy vị trí, ko phải xếp cũng đâu phải đến cùng. Tín dụng khéo còn viện đi khách hàng đc. Mà e thì ko làm bank, cty ck nó có chút tương đồng thì bộ phận quản lý giao dịch và it nó sẽ phải làm đến 8-9h tối thôi cụ ợ, 10h là hiếm.Tưởng nghề bác phải hiểu ngân hàng khoá sổ hàng ngày, chênh 1 xu cũng phải tìm bằng ra, chẳng thể để đến 0 giờ. Hôm sau với họ là 1 ngày hoàn toàn mới!
Họ dừng tiếp khách xong là chúi vào cộng sổ. Làm xong, kiểm tra khớp thì về!
Thú thật là em mắc bệnh yêu phụ nữ còn nặng hơn cụ nhiều nhưng suy nghĩ và quan điểm của em rất khác cụ. Nếu mâu thuẫn vợ chồng mà lớn quá, không thể hàn gắn thì cũng nên bỏ nhưng sẽ là cực kỳ khó khăn với em khi ra quyết định ly hôn vì nó ảnh hưởng đến số phận của người phụ nữ và các con. Việc này thì cụ dễ dãi hơn em nhiều.E rất thích ntn ạ .
Với e e cần gia đình - nhưng k chuẩn nét - e cho cơ hội sửa sai , lỗi gd k riêng vợ e trong đó cũng phần của e.
Sau e sẽ hỏi ý kiến gấu - về 1 sự việc nếu k tỉnh táo chắc chắn khó ai làm dc như e. E tương đối bình tĩnh và rất nóng giận
Nói ra bảo nói xấu vợ , e tự nhận phần mình sai nhiều hơn.
Vơ đầu e luôn ghi nhận trân trọng - e trai gái e nhận luôn cô ý k bỏ qua
Cô 2 : e nói ra sự thật
Cô 3 : lỗi của e 50% nhưng e k chấp nhận , sống vì cái tình cái nghĩa chứ k fai vì tờ giấy ạ .
Ok cụ ạ cảm ơn cụ , e nói thật lòng điều mà e phục vợ đầu e : từ trước ngày ly hoin đến h k ngủ vs nhau , nhưng ăn + làm việc cùng nhau liên quan đến cái cũ vẫn có.Thú thật là em mắc bệnh yêu phụ nữ còn nặng hơn cụ nhiều nhưng suy nghĩ và quan điểm của em rất khác cụ. Nếu mâu thuẫn vợ chồng mà lớn quá, không thể hàn gắn thì cũng nên bỏ nhưng sẽ là cực kỳ khó khăn với em khi ra quyết định ly hôn vì nó ảnh hưởng đến số phận của người phụ nữ và các con. Việc này thì cụ dễ dãi hơn em nhiều.
Lời nói thật lòng của 1 thằng đang chưa có vợ.
He he!
E rất thích ntn ạ .
Với e e cần gia đình - nhưng k chuẩn nét - e cho cơ hội sửa sai , lỗi gd k riêng vợ e trong đó cũng phần của e.
Sau e sẽ hỏi ý kiến gấu - về 1 sự việc nếu k tỉnh táo chắc chắn khó ai làm dc như e. E tương đối bình tĩnh và rất nóng giận
Nói ra bảo nói xấu vợ , e tự nhận phần mình sai nhiều hơn.
Vơ đầu e luôn ghi nhận trân trọng - e trai gái e nhận luôn cô ý k bỏ qua
Cô 2 : e nói ra sự thật
Cô 3 : lỗi của e 50% nhưng e k chấp nhận , sống vì cái tình cái nghĩa chứ k fai vì tờ giấy ạ .
2 bác có quan điểm về hôn nhân khác nhau hoàn toàn nhỉCụ chủ hỏi ở đây thì đa phần các cụ of sẽ nói giải tán... đừng cụ ạ, mình là người chồng, không nuôi được vợ con đã là cái lỗi lớn rồi, tự ti, tủi hờn bỏ vợ, bỏ con lại càng không nên... khi có gia đình mình không chỉ sống theo ý muốn, ý thích của mình được mà phải sống hài hóa, có trách nhiệm trong mỗi qua hệ vợ chồng, nội ngoại... đó là trách nhiệm của mình.
Cách đây 22 năm, vợ em cũng nói một câu với em là thằng bám váy vợ, không cái nhục nhã nào hơn cái nhục đó, nhục đến chết lặng người, cảm giác uất nghẹn đông cứng nơi cổ họng...nhưng em khác là em không tham thở cũng không bỏ vợ mà em cố gắng làm việc, miệt mài và vất vả lắm để đổi lại thay đổi được tâm tính của vợ...
Bỏ thì dễ mà, nhưng đó là dũ bỏ trách nhiệm... Người phụ nữ họ phải lo cho tương lai của họ và các con, khi không cảm thấy an toàn họ thốt ra những lời lẽ nặng lề những cũng chẳng sâu hơn cái cơi đựng trầu đâu mà...
Việc của cụ là nghĩ ra cách kiếm tiền nuôi con thay vì than thở ở đây ! Đấy là cách tốt nhất để giống cái, trong đó có bà nhạc nhà cụ phải uốn lưỡi nhiều lần trước khi mở cái alo.
Con người làm gì có ai hoàn hảo cụ ơi.E rất thích ntn ạ .
Với e e cần gia đình - nhưng k chuẩn nét - e cho cơ hội sửa sai , lỗi gd k riêng vợ e trong đó cũng phần của e.
Sau e sẽ hỏi ý kiến gấu - về 1 sự việc nếu k tỉnh táo chắc chắn khó ai làm dc như e. E tương đối bình tĩnh và rất nóng giận
Nói ra bảo nói xấu vợ , e tự nhận phần mình sai nhiều hơn.
Vơ đầu e luôn ghi nhận trân trọng - e trai gái e nhận luôn cô ý k bỏ qua
Cô 2 : e nói ra sự thật
Cô 3 : lỗi của e 50% nhưng e k chấp nhận , sống vì cái tình cái nghĩa chứ k fai vì tờ giấy ạ .
E đây cả nhà vợ lấn tới . E cho thời gian 6 tháng ko thay đổi e out và e out thật e có nói vs vợ : a vẫn còn yêu thương nhưng e nghe gd e vậy a buông 1-2 năm e cảm thấy thay đổi e quay về k muộn còn a k chấp nhận gd e xen vào cs của a và e. Xảy ra nhiều lần cụ ạ e tự gửi đơnCon người làm gì có ai hoàn hảo cụ ơi.
Vợ chồng mà cứ nét căng như vậy rất khó bền.
Trừ những việc quá giới hạn về chuẩn mực đạo đức chứ em thấy mọi việc đều có thể giải quyết đc.
Mỗi bên nhún một chút là ok. Nếu mình càng nhún địch càng lấn tới thì mới nên giải tán.
Chứng tỏ vợ cụ vẫn yêu cụ. Càng ko nên giải tán.E đây cả nhà vợ lấn tới . E cho thời gian 6 tháng ko thay đổi e out và e out thật e có nói vs vợ : a vẫn còn yêu thương nhưng e nghe gd e vậy a buông 1-2 năm e cảm thấy thay đổi e quay về k muộn còn a k chấp nhận gd e xen vào cs của a và e. Xảy ra nhiều lần cụ ạ e tự gửi đơn
H vợ bảo : a có ly hôn e vẫn là người yêu của a
đàn ông trong gia đình thế này thua cụ ạ. Vài bước là dẫn tới hènVì tính tình hiền lành nên e không chấp.
Cảm ơn cụ chia sẻ!Ok cụ ạ cảm ơn cụ , e nói thật lòng điều mà e phục vợ đầu e : từ trước ngày ly hoin đến h k ngủ vs nhau , nhưng ăn + làm việc cùng nhau liên quan đến cái cũ vẫn có.
1. Đi cùng e mời đám cưới vợ mới 1 số nơi
2. Vợ mới ốm nghén cô ý ra mua thức ăn và đưa con ra ở cùng
3. Cưới e vẫn có mặt
4. Khi cũ vẫn khuyên e ra sao ntn
5. Yêu thương con e vẫn thi thoảng xin đón đưa nó đi chơi
6. Lúc e cực khó khăn đưa e mảnh đất tương đối nhiều tiền để lo cv
Kể về cô ấy chắc khó kể hết nhưng k thể sống cùng nhau dc cô ý k bao h bỏ qua sai lầm của e là ngoại tình ạ dám làm dám nhận nhưng đó là điều cô ý k bao h tha thứ vì nó ám ảnh mãi trong tâm trí cô ý.
Ps : e công khai loại sản phẩm để mà ngăn ngừa ung thu rồi đó cụ về xem và google xem đúng k ạ mẹ bạn e mới mất sáng nay, e thấy cứ che che đậy đậy thế áy náy ạ