[Funland] “Thực tập sinh” tại Nhật: Sự thật cay đắng!

Dở người

Xe điện
Biển số
OF-492539
Ngày cấp bằng
27/2/17
Số km
2,493
Động cơ
220,410 Mã lực
Em họ em, con nhà giàu, bố mẹ đều cứng cựa trong nghề nông nghiệp công nghệ cao, chức sắc đủ cả.
Có thằng con trai một sắp tốt nghiệp đại học NN saigon, ba mẹ đã cho đi học tiếng để đi Nhật làm nông dân.
Ba nó bảo, cho nó học được kỷ luật, tư duy, cách nghĩ của người Nhật. Rồi về Việt Nam làm gì thì làm.
Có nghĩ thế mới tiến bộ được cụ mợ ạ.
 

thichlexus

Xe điện
Biển số
OF-20947
Ngày cấp bằng
9/9/08
Số km
3,785
Động cơ
538,210 Mã lực
Nơi ở
Quán bia hơi
Miếng phomat cho không, chỉ có ở trong bẫy chuột, câu slogan cụ Ngao5 hay trích dẫn cực đúng trong trường hợp này các cụ ạ.
Sang Nhật mà lao động chân tay theo diện tu nghiệp sinh, thực tập sinh thì xác định là bán sức lao động có giá hơn trong nước thôi, và tất nhiên là cường độ lao động cao hơn hẳn trong nước chứ chẳng có nhàn đâu.
Thu nhập cao nhất là các công ty môi giới tu nghiệp sinh đi Nhật, các công ty này đang ở giai đoạn làm ăn cực thịnh nên mọc ra ngày càng nhiều.
 

vinicar

Xe buýt
Biển số
OF-32661
Ngày cấp bằng
31/3/09
Số km
867
Động cơ
481,393 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em đang đến khổ vì giới thiệu với 1 ông kỹ sư sang Nhật làm (sang ký hợp đồng với công ty Nhật và hưởng lương và bảo hiểm như kỹ sư người Nhật). Làm việc không tập trung (lại vi phạm kỷ luật) nên bên đối tác đang định cho về nước.
 

xegiacmo

Xe lăn
Biển số
OF-124420
Ngày cấp bằng
16/12/11
Số km
11,161
Động cơ
413,683 Mã lực
Nhà có 2 đứa cháu học nghề rồi qua nhật làm thấy gửi tiền về rất khá mà không thấy kêu gì . 1 đứa về vn làm quản đốc cho nhật thu nhập ngang lãnh đạo việt nam chứ đùa
 

Jochi Daigaku

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-456402
Ngày cấp bằng
26/9/16
Số km
51,828
Động cơ
577,650 Mã lực
Tuổi
26
Nơi ở
Tokyo
Như F1 nhà cháu đang học ở Nhật nó bảo thì đi làm bưng bê, rửa bát được 850 yên/h. Một tuần không được làm quá 28h, cho nên việc làm thêm chỉ đủ tiền phụ thêm tiền ăn và tiêu vặt thôi ( nó chỉ làm thêm vào thứ 7-cn) nếu làm thêm vào ngày thường thì ảnh hướng đến việc học.
Dạ, ở Tokyo tiền công tốt hơn một chút ạ : 1200Yen/h, (có thêm chính sách hỗ trợ : mỗi ngày một bữa ăn giảm giá 50% ~ 400 Yen, hỗ trợ tiền tàu 1 man/tháng, coi như mỗi tháng được hỗ trợ ~ 2 man).
 

One-77

Xe cút kít
Biển số
OF-64321
Ngày cấp bằng
17/5/10
Số km
18,331
Động cơ
1,392,403 Mã lực
Các cụ xem con em mình trong trường hợp này không? Nhìn vụ này ra chỉ béo công ty XKLD.
Nguồn: saigontimes dịch từ The New York Times.
=================

Để đối phó với tình trạng thiếu nhân lực trong khi vẫn duy trì chính sách đóng cửa với người nhập cư, Nhật Bản đã tạo ra một hình thức gọi là “thực tập sinh”, nhận người nước ngoài để đào tạo nghề nhưng thực chất là sử dụng lao động giá rẻ. Chương trình này có những mặt trái.





Cố tình tạo kẽ hở

Cô Lưu Hồng Mỹ (Liu Hongmei), công nhân dệt may tại một nhà máy ở Thượng Hải, đã chán nản với công việc của mình vì đồng lương ít ỏi, chỉ khoảng 430 đô la Mỹ mỗi tháng. Cách đây ba năm, cô quyết định tìm kiếm cơ hội mới ở Nhật Bản. Một công ty may mặc Nhật Bản hứa trả cho cô mức lương cao gấp 3 lần mức thu nhập ở Trung Quốc và Lưu kỳ vọng sẽ tiết kiệm được hàng ngàn đô la cho gia đình mình. “Đó là một cơ hội lớn”, cô nhớ lại khi kể với phóng viên The New York Times.

Về mặt pháp lý, những gì mà Lưu làm ở nhà máy tại Nhật Bản như ủi và đóng gói quần áo được coi là “đào tạo”; bản thân cô được gọi là “thực tập sinh” hoặc “tu nghiệp sinh”, nhưng thực ra cô chỉ làm những công việc giản đơn mà người bản xứ không làm.

Giống như một số nước phát triển khác, Nhật Bản đang trải qua một thời kỳ khan hiếm lao động giản đơn để làm những việc như thu nhặt rau quả, dọn giường trong các trại dưỡng lão hay rửa bát đĩa ở nhà hàng. Từ lâu, Nhật Bản đã đóng cửa với những người nhập cư bất hợp pháp và những người muốn tìm kiếm công việc lao động chân tay. Chính sách này đang khiến cho nhiều ngành công nghiệp và dịch vụ Nhật Bản lâm vào tình trạng thiếu lao động trầm trọng, kìm hãm tăng trưởng kinh tế.

Đến nay, chính sách nhập cư và lao động của Nhật vẫn đang gây nhiều tranh cãi về mặt chính trị. Nhưng năm ngoái, tổng số lao động nước ngoài ở Nhật Bản đã lần đầu tiên đạt 1 triệu người. Con số này tăng cao bởi những người nhập cư theo chương trình “thực tập sinh”, nghĩa là họ đến Nhật Bản trên danh nghĩa là để học tập, đào tạo, chứ không phải để... làm việc. Mục đích sâu xa của chương trình này là để hợp pháp hóa lệnh cấm của Nhật đối với những người nhập cư làm các công việc giản đơn.

Các chuyên gia Nhật Bản cho biết, nhiều trang trại, doanh nghiệp chế biến thực phẩm và các nhà sản xuất sẽ khó tồn tại nếu không có thực tập sinh nước ngoài. “Trên thực tế, gần như tất cả rau củ bán trong các siêu thị ở Tokyo đều do thực tập sinh thu hoạch”, Kiyoto Tanno, giáo sư tại Đại học Tokyo Metropolitan, cho biết.
Để đối phó với tình trạng thiếu lao động, đồng thời xoa dịu các nhóm kinh doanh, Chính phủ Nhật đã cố tình tạo ra kẽ hở nhập cư này. Và hàng trăm ngàn lao động giản đơn đã đổ tới Nhật qua kẽ hở đó. Họ là những người như cô Lưu, đến từ Trung Quốc, Việt Nam, Philippines và Campuchia.

Bóc lột và lừa đảo

Số lượng lao động trong độ tuổi của Nhật Bản đã giảm mạnh kể từ giữa những năm 1990, hệ quả của nhiều thập niên có tỷ suất sinh thấp. Để tăng lực lượng lao động, Nhật Bản đang tìm cách kéo dài thời gian tối đa mà thực tập sinh nước ngoài có thể ở lại Nhật, nâng lên năm năm thay vì ba năm như trước, đồng thời cho phép nhiều hơn các loại hình doanh nghiệp có thể sử dụng thực tập sinh, bao gồm cả các trại dưỡng lão, các công ty cung cấp dịch vụ dọn dẹp khách sạn và văn phòng.

“Nếu chúng ta muốn tăng trưởng kinh tế trong tương lai, chúng ta cần người nước ngoài”, ông Kimura khẳng định.

Tuy nhiên, sự tăng trưởng nhanh về số lượng thực tập sinh cũng dẫn tới những hệ lụy như tình trạng bóc lột lao động và lừa đảo. Nobuya Takai, một luật sư đại diện cho các thực tập sinh trong các tranh chấp lao động, cho biết các công ty Nhật không trực tiếp thuê thực tập sinh mà thông qua một hệ thống trung gian.

Hầu hết các thực tập sinh đều phải chi hàng ngàn đô la tiền phí môi giới trước khi họ có thể đến Nhật Bản. Ông Takai cho hay, thị thực của người lao động gắn họ với một công ty duy nhất và nếu gặp phải các ông chủ xấu, các thực tập sinh cũng không thể tự động từ bỏ công ty này để sang công ty khác. “Họ không thể thay đổi công việc, và nếu trở về nhà thì sẽ mất tiền phí môi giới”, ông Takai nói.

Bộ Tư pháp Nhật Bản xác nhận, trong năm 2015 đã có 6.000 lao động tìm cách ở lại Nhật bất hợp pháp bằng cách bỏ công ty này để sang làm cho công ty khác. Và theo một số liệu của chính phủ, hiện có tổng cộng 60.000 người nước ngoài đang ở Nhật Bản mà mà không có thị thực hợp lệ.

The New York Times đã tìm gặp một số thực tập sinh tại Nhật. Tất cả đều cho hay họ mất từ 7.000-11.000 đô la Mỹ phí môi giới. Hầu hết họ đều phải vay mượn người thân hoặc ngân hàng.

Cao Bao, 33 tuổi đến từ tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc, sang Nhật làm việc cho Công ty Kishimoto - nhà sản xuất, nhà cung cấp phụ tùng ô tô. Cao cho biết, các thực tập sinh bị bắt quét dọn và sơn nhà máy vào ngày nghỉ và không được trả lương, chỉ vì quản lý phát hiện họ có sai sót trong công việc. Sau khi khiếu nại, Cao đã bị sa thải.

Tham Thi Nhung, 32 tuổi, là người Việt Nam. Nhung phải làm việc từ 8 giờ sáng tới 9-10 giờ đêm tại một xưởng may nhỏ ở tỉnh Aichi, miền Trung Nhật Bản. Cô cho biết, suốt 4 tháng qua, cô và các đồng nghiệp không có một ngày nghỉ nào, nhưng người chủ chỉ trả một phần tiền làm thêm của họ. Tháng 11 vừa qua, sau khi phàn nàn rằng họ được trả tiền thấp hơn mức cam kết là 712 đô la Mỹ/tháng, Nhung và một số đồng nghiệp đã bị sa thải.

“Chúng tôi có trao đổi với chủ, nhưng bà ta cho biết sẽ không trả nhiều hơn. Bà ta nói hoặc làm tiếp hoặc về nước”, Nhung kể.

Các dữ liệu của chính phủ về tai nạn ở nơi làm việc cho thấy, thực tập sinh có nhiều khả năng bị tổn thương trong công việc hơn so với công nhân bản xứ. Đây là hệ quả của việc đào tạo kém, rào cản ngôn ngữ hoặc do họ được giao làm những việc nguy hiểm hơn. Từ năm 2010, đã có hai thực tập sinh tử vong vì làm việc quá sức, thuật ngữ Nhật gọi là karoshi.

Cô Lưu người Trung Quốc phải vay mượn người thân để trả khoản tiền môi giới khoảng 7.000 đô la Mỹ nhằm có được thị thực vào Nhật Bản. Tới đây, Lưu mới nhận ra mình phải đối mặt với điều kiện làm việc nặng nề hơn và lương thấp hơn mức đã hứa. Cô kể: “Ông chủ đối xử với chúng tôi như nô lệ”.

Chủ của cô là Takeshi Nakahara, 50 tuổi, người sở hữu vài cơ sở may mặc nhỏ ở Gifu, gần Aichi. Ông Takeshi cho hay ông đã sử dụng các thực tập sinh Trung Quốc từ 15 năm trước vì không có người Nhật nào muốn làm việc trong ngành dệt may. “Trả lương thấp là cách duy nhất để chúng tôi có thể cạnh tranh với các nhà máy nước ngoài giá rẻ”, ông giải thích.

Ông Takeshi thừa nhận ông đã trả cho cô Lưu và các công nhân Trung Quốc khác một mức thấp hơn lương tối thiểu làm thêm theo quy định. Nhưng ông cho rằng, ý tưởng đó chính là của Lưu và các đồng nghiệp của cô. “Họ yêu cầu làm thêm giờ nhiều hơn và sẵn sàng nhận mức lương thấp hơn quy định”, ông nói.

Mặc dù thỏa thuận này là bất hợp pháp, nhưng ông Takeshi cho hay ông cảm thấy bị phản bội khi các thực tập sinh (sắp hết hạn hợp đồng ba năm) kiện nhà máy để đòi tăng lương.

Các công nhân Trung Quốc đã tìm và nhận được sự giúp đỡ từ Zhen Kai, một nhà hoạt động Trung Quốc đã sống ở Nhật Bản nhiều thập kỷ. Ông Zhen điều hành một văn phòng ở Gifu bao gồm cả khu trọ tạm thời, nơi lao động bị sa thải có thể ở lại.

Ông Zhen nói rằng ông thông cảm với các doanh nghiệp, nếu không có các thực tập sinh thì họ sẽ không thể tồn tại. Ông cho rằng, Chính phủ Nhật đã có cách hiệu quả để giúp các doanh nghiệp đó sống sót bằng cách để cho họ bóc lột công nhân.

Ông Zhen đã đàm phán với ông Nakahara, và người chủ lao động này ban đầu chấp nhận đền bù cho công nhân Trung Quốc ở mức 5.800 đô la. Do chán nản và nhớ nhà, cô Lưu đã chấp thuận mức đền bù đó và chuẩn bị trở về Trung Quốc. Bốn phụ nữ khác đã quyết định ở lại Nhật Bản để đấu tranh đòi bồi thường nhiều hơn, và một vài tuần sau đó họ chấp nhận đề nghị ở mức 10.000-16.000 đô la.

Khi được hỏi liệu họ đã học được gì trong quá trình “đào tạo” tại Nhật, những thực tập sinh này chỉ cười chua chát. “Toàn là khó khăn gian khổ”, Lưu nói.
Ở mình làm cũng như ó mà thu nhập bằng 1 phần của bển đâu.
E cũng có thằng e họ đi du học ở Nhật, nhưng nghe no kể toàn làm việc, chắc bị bóc lột nhiều lắm các cụ nhỉ :((
Cái gì cũng có hai mặt. Bài báo mới chỉ nói mặt trái, đưa ra các phàn nàn kiểu kể khổ của những người trong cuộc. Chứ chưa có những so sánh mang tính cốt lõi của vấn đề như:
- những người này nếu làm trong nước thì có kiếm được công việc nào mà hàng tháng có thể “ bỏ lợn” được một số tiền tương đương không? CHẮC LÀ KHÔNG
- Điều kiện làm việc, chăm sóc sức khoẻ, trang thiết bị dùng trong công việc ở nhà có được như ở đây không??? CHẮC LÀ KHÔNG
- các chế độ làm thêm như: lương, ăn uống giữa giờ.... ở nhà có được như ở đây không? CHẮC LÀ KHÔNG
- Nếu ở nhà có thể kiếm được công việc ổn định như ở đây không? CHẮC LÀ KHÔNG
- nếu bảo cho chọn lựa lại có sang đây làm việc thì số người nói không sang sẽ nhiều hơn số người nói vẫn sang? CHẮC LÀ KHÔNG
Còn vài câu hỏi mà câu trả lời chắc là không nữa. Vì vậy, có thể vẫn cần thiết và cần thiết có nhiều những bài báo, những hành động của các cá nhân, tổ chức để bảo vệ quyền lợi của những người đi làm việc kiểu như thế này ở nước ngoài nói chung nhưng không nên chỉ đề cập tới mặt tiêu cực.
 

quangsot

Xe lăn
Biển số
OF-106745
Ngày cấp bằng
25/7/11
Số km
12,211
Động cơ
537,096 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Dạ, ở Tokyo tiền công tốt hơn một chút ạ : 1200Yen/h, (có thêm chính sách hỗ trợ : mỗi ngày một bữa ăn giảm giá 50% ~ 400 Yen, hỗ trợ tiền tàu 1 man/tháng, coi như mỗi tháng được hỗ trợ ~ 2 man).
Nhưng giá sinh hoạt ở Tokyo nó lại đắt hơn tinh lẻ mà :)
 

meotom2010

Xe container
Biển số
OF-167449
Ngày cấp bằng
19/11/12
Số km
5,272
Động cơ
382,758 Mã lực
Nơi ở
Khu đô thị Handiresco 17 Phạm Văn Đồng
Website
www.facebook.com
Chế độ thực tập sinh (TTS) xưa là chế độ tu nghiệp sinh (TNS)
Về cơ bản, 2 chế độ này là giống nhau: Vừa học vừa làm. Đây là cụm từ mà sau này các cty du học ăn cắp để vẽ bánh cho các gia đình
Nhưng học ko phải là cắp cặp lên giảng đường mà là học nghề, học cách lao động và học cách quản lý hiện trường.
Bỏ qua mỹ từ " đào tạo nhân lực giúp các nước đang pt" thì chế độ TTS đáp ứng đúng tiêu chí kinh doanh : win-win cho cả 2 bên. Bên nào giỏi
thì Win nhiều hơn.
Ví dụ như Thái Lan, nhà nước chọn những sinh viên giỏi đi tu nghiệp ngành sx oto. Định kỳ nhân viên ĐSQ xuống thăm nhà máy xem nhà máy có tạo đk ăn ở,
dạy nghề tốt cho TNS hay ko. Những TNS này cũng ko phải lo cơm áo gạo tiền gì nhiều vì cứ nâng cao tay nghề tốt về nước cầm chắc suất làm việc ngon lành.
Nhưng đó là những SV giỏi hoặc những thợ vốn đã giỏi trước khi đi
Đó là chiến lược phát triển ngành CN oto của CP Thái
2 điều kiện cơ bản đó VN mình ko có nhé.
TNS của e, học hết cấp 3, có bằng TC, CĐ nghề mà viết đoạn văn tiếng V ko nên hồn. Gọi lên học lý thuyết nửa buổi sáng mà ngáp lên ngáp xuống, xin cho về xưởng làm:D
Tập đoàn thuê GV dạy tiếng Nhật, thi đỗ N thì thưởng tiền mà toàn trốn học, quay cóp.
Bài mà cụ chủ copy về, đúng là có nhiều cty Nhật củ chuối như vậy. Nó củ chuối vì nhiều lý do, vì nó vốn củ chuối, vì cty phái cử ( công ty XKLĐ ở VN) củ chuối, vì nghiệp đoàn ( Nhật) của nó củ chuối
97% công ty XKLĐ VN ko thể ký thẳng vs công ty sử dụng LĐ của Nhật được mà phải qua 1 công ty môi giới ( nghiệp đoàn) của Nhật. ( e dám khẳng định có rất nhiều cụ làm XKLĐ trên này nghĩ con số phải là 100%)
Cty Nhật (A) ký hợp đồng với nghiệp đoàn Nhật (B), nghiệp đoàn (B) ký hợp đồng với cty XKLĐ VN ( C) , (C ) mới ký đến người lao động ( D)
Nghiệp đoàn B ăn phí môi giới, phí quản lý từ cty A, XKLĐ ăn phí môi giới từ NLĐ D và phí quản lý ăn chia với nghiệp đoàn B
Phí quản lý hàng tháng cũng tính trên cơ sở tổng lương trả cho NLĐ
Cty XKLĐ C sợ nghiệp đoàn B như bố, còn nghiệp đoàn B sợ cty Nhật A như bố :))
3% còn lại là cty Nhật (A) ký thẳng vs cty VN (B). Cty B phái cử người sang cho cty A. Số này tập trung vào các tập đoàn lớn của VN như đóng tàu, than khoáng sản.
Vì ko qua nghiệp đoàn nên cty A quản lý nhân văn hơn, đúng luật hơn. Như ở cty e, TTS và công nhân Nhật làm chung công việc, hắt hơi sổ mũi cho đi viện ngay.
TTS và Nhật oánh nhau, phần lớn là Nhật bị sa thải ( nếu là lao động thời vụ) hoặc bị chuyển xưởng chứ TTS lại ko việc gì ngoài bị khiển trách
Tóm lại, chế độ TTS là bóc lột cũng đúng phần nào, nhưng nên trách CP hơn là trách người dân
 

noname208

Xe tải
Biển số
OF-537796
Ngày cấp bằng
19/10/17
Số km
322
Động cơ
168,650 Mã lực
Ngay như từ "xuất khẩu lao động" đã bao hàm hết ý nghĩa rồi. Các bác cứ đi "xuất khẩu ông chủ, giám đốc " chắc chắn sẽ khác ngay!!!!!!!:D:D
 

Mơ Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-502057
Ngày cấp bằng
1/4/17
Số km
3,020
Động cơ
208,922 Mã lực
Tuổi
37
Quen ăn chơi, làm như chơi thì chả khổ. Thằng em họ em cũng học xong lớp 12 thi trượt đại học mà sao mà đỗ được, suốt ngày chơi bời, hư hỏng, bố nó nhờ em tìm cty bà chj đi du học Nhật. Phải đào tạo tiến trước khi đi thì không ham học lắm vẫn ỷ lại nhưng dù sao vẫn đạt pv để đi. Sang đó vài tháng gửi về dc 40tr rồi, than là ngày trước được học mà không chju khó học trước khi đi giờ thấy hối tiếc vì biết tiếng tốt hơn thì lương cao hơn và nhàn hơn. Vừa rồi về nghỉ thấy rắn rỏi hơn rồi.
1 là giáo dục nước ta phải thay đổi
2 là có nhiều thanh niên đi du học như thế về
Mới thay đổi được tương lai của đất nước.
Cứ xem cccm kêu than về tuyển dụng kỹ sư, cử nhân thì biết. Một em du học or xklđ về sẽ khác, riêng cái tác phong, giờ giấc nó đã khác.
Chuẩn đấy cụ.
Với các công việc không đòi hỏi chuyên môn chuyên biệt, thì em thích tuyển 1 trong 2 nhóm là:
+ bộ đội xuất ngũ
+ lao động xuất khẩu Nhật

2 nhóm này chắc chắn về tác phong, kỷ luật lao động, thái độ, giờ giấc là ăn đứt nhóm trong nước. Chỉ cần đào tạo về chuyên môn là đc.
Gì chứ học chuyên môn không khó, còn học thái độ, học làm người thì khó lắm.
 

cairong_2011

Xe lăn
Biển số
OF-193288
Ngày cấp bằng
9/5/13
Số km
10,374
Động cơ
481,308 Mã lực
Con tôi vừa vào lớp 10.
Giờ đang chuẩn bị cho nó cái ý thức đây.

Hoàn toàn ghi nhận câu "than là ngày trước được học mà không chju khó học trước khi đi giờ thấy hối tiếc vì biết tiếng tốt hơn thì lương cao hơn và nhàn hơn" của bác motthoidongbim .
Nói ý thức cũng theo thói quen, chủ yếu là nó tự biết làm các công việc như nấu ăn (đơn giản), giặt giũ, sắp xếp đồ, bố trí thời gian ... khi chỉ có một mình, chủ động trò chuyện, cởi mở với mọi người.
 

hmongcoc

Xe buýt
Biển số
OF-433234
Ngày cấp bằng
28/6/16
Số km
642
Động cơ
217,820 Mã lực
Tuổi
45
Nói thế này cho nó nhanh, nhật bản còn hơn mấy nước khác và cũng ko ai giữ chân ở lại, đừng nói là nhật bản họ lừa mà chính là những người vn đang lừa nhau từ giới thiệu việc làm, cho tới du học trá hình để sang lao động kiếm xèng và rất nhiều kiểu lừa đảo giữa vn với vn, quảng cáo thì rất hay hứa hẹn!
 

VW Golf

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-24533
Ngày cấp bằng
21/11/08
Số km
27,499
Động cơ
727,965 Mã lực
Nói ý thức cũng theo thói quen, chủ yếu là nó tự biết làm các công việc như nấu ăn (đơn giản), giặt giũ, sắp xếp đồ, bố trí thời gian ... khi chỉ có một mình, chủ động trò chuyện, cởi mở với mọi người.
Cái vụ sau khá khó, nhất là kiểu "tính cháu nó thế dồi".

Nên tôi đành phải để từ từ.
Chả nhẽ bẩu nó: "Mài mà nhanh cái mồm thì nhiều gái theo lắm" à.
 

cairong_2011

Xe lăn
Biển số
OF-193288
Ngày cấp bằng
9/5/13
Số km
10,374
Động cơ
481,308 Mã lực
Cái vụ sau khá khó, nhất là kiểu "tính cháu nó thế dồi".

Nên tôi đành phải để từ từ.
Chả nhẽ bẩu nó: "Mài mà nhanh cái mồm thì nhiều gái theo lắm" à.
Ý em là nếu được thì tốt chứ cũng còn tùy thuộc bản tính của trẻ. Có đứa nhút nhát nhưng rồi thấy giao tiếp thoải mái, ko bị gò bó, ko bị ai theo dõi ... thế là cởi mở hơn. Vì em theo dõi bọn trẻ bên kia khi sang công tác để chuẩn bị cho F1 sang học thấy nếu cởi mở, giao tiếp nhiều (tất nhiên phù hợp văn hóa, chứ ko phải thấy ai cũng nhào vô thì chết) thì ngôn ngữ nó cũng phát triển, thuận lợi cho việc học, giao tiếp bạn bè. Còn cứ ru rú ở nhà, mải game, chát chít, đi chơi dân Việt với nhau thì rất bị hạn chế. Nhiều bạn sang học chuẩn bị tốt nghiệp nhưng trình bày đề tài của mình cũng ko tốt do mải đi làm quán, ít giao tiếp nên từ ngữ về chuyên môn cũng ko phát triển tốt.
 

cauchu

Xe tải
Biển số
OF-313992
Ngày cấp bằng
31/3/14
Số km
244
Động cơ
297,402 Mã lực
cơ mà so với xuất khẩu lao động vs các nước khác thì có vẻ ít vốn hơn mà cơ hội nghề nghiệp dễ hơn
 

vietnamcongtru

Xe tăng
Biển số
OF-330236
Ngày cấp bằng
7/8/14
Số km
1,056
Động cơ
290,717 Mã lực
Kinh nhỉ, 40 củ / tháng kia ạ?? Quá tốt.
Em bác học gì và ở xứ nào ạ?
Thời gian làm thêm có nhiều không?
Vì một số chỗ, nó giới hạn Thời gian này (dù sao anh qua đó chủ yếu là để Học).
Không biết giờ thế nào. Chứ năm 2000 chị ruột của em được học bổng toàn phần của chính phủ Nhật qua học Đại học; cố gắng làm thêm mà gửi ngược tiền về giúp nhà em thoát nghèo luôn....
Em nghĩ quan trọng ý chí phấn đấu của mỗi người thôi. Nhìn sự việc dưới tư tưởng nào, tiêu cực hay tích cực....
 

.Chuối.

Xe điện
Biển số
OF-474868
Ngày cấp bằng
4/12/16
Số km
2,263
Động cơ
205,328 Mã lực
Nơi ở
Bụi chuối
Cái vụ sau khá khó, nhất là kiểu "tính cháu nó thế dồi".

Nên tôi đành phải để từ từ.
Chả nhẽ bẩu nó: "Mài mà nhanh cái mồm thì nhiều gái theo lắm" à.
Chứ còn gì nữa! Mà có khi giờ nó chả chén nhoe rồi chứ, bọn trẻ bây giờ, gì thì không biết nhưng món đấy chúng khá hơn hẳn ta hồi xưa ấy;))
 

khanhhoa1912

Xe tải
Biển số
OF-18543
Ngày cấp bằng
12/7/08
Số km
406
Động cơ
507,380 Mã lực
Em cũng nghe nhiều, đọc nhiều về mấy câu chuyện như thế này.
Thậm chí còn có cảnh: bánh mỳ treo cành cây cơ. Nhưng thôi, ai cũng vì cơm áo gạo tiền cả mà.
Đúng rồi cụ ợ, nó cũng chỉ là sự lựa chọn, bởi ai ko thích đi thì ở VN, và số đông đi Nhật vẫn đổi đời.
 

thanhnsl

Xe hơi
Biển số
OF-379248
Ngày cấp bằng
24/8/15
Số km
171
Động cơ
245,810 Mã lực
Tuổi
44
Thực tế nếu đi xuất khẩu lao động theo đường tuyển cty, sang đó làm trong cty luôn thì cực ổn. Vì họ tuyển đầu vào, các cty trực tiếp phỏng vấn và đào tạo. Bên cạnh đó, đa số là đi theo kiểu du học tiếng và sang đó làm thêm, thành phần này mới phức tạp vì bản thân đội đi du học này là đi học, không có tay nghề gì, sang đó thì được các ma cũ giới thiệu việc làm. Toàn làm chui, không có hợp đồng lao động và tiền trao tay. Những người này cực khổ hơn, ai mà siêng năng thì làm lụng đủ học phí và phí sinh hoạt, sau khi học xong, có người xin được visa, có người không xin dc nên phải sống chui lủi. Các cty môi giới chủ yếu lừa những người du học kiểu này, cứ hứa hươu vượn là sang chỉ kiếm tiền thôi, và kiếm dc nhiều, thực tế những người này sang học thì toàn làm chui và lương thấp, làm vài việc một ngày nên cực khổ vô cùng. Nếu chịu khó thì ổn, còn không thì đành trộm cắp, bỏ ra ngoài trường sống chui lủi
Mình cũng gặp nhiều bạn du học sinh kiểu này, học điều tốt không học toàn học thói lưu manh như mua vé tàu trẻ em hoặc đá vé tàu bằng cách núp sát thằng đi trước và thoát.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top