- Biển số
- OF-718575
- Ngày cấp bằng
- 3/3/20
- Số km
- 452
- Động cơ
- 84,116 Mã lực
- Tuổi
- 54
Văn hoá làm phiền người khác khi ăn thế mà cũng khen được
Em không đồng ý quan điểm của cụ lắm, vì nếu làm phiền theo cách vào quán rồi bám riết bắt mua hàng thì phải kịch liệt phê phán. Nhưng ở đây người ta làm nghề bán vé số dạo thì công việc của họ là mời mua hàng, tận dụng triệt để mọi cơ hội để chào hàng. Tuy nhiên người phụ nữ không nài nỉ câu kéo hay xin tiền mà cụ. Do đó em thấy hành xử lịch sự như vậy thì nên suy nghẫm và hoan nghênh chứVăn hoá làm phiền người khác khi ăn thế mà cũng khen được
Em không thiếu gì ngoài tiền“Đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền!”
Tôi đến một quán cơm chay trên đường Ba Tháng Hai, quận Mười, vừa gọi một một đĩa cơm chay ăn dở.
- Con mua giúp cô vài tờ vé số với!
Một người phụ nữ đã ngoài năm mươi, phong thái nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp, gương mặt ko giấu được vẻ thanh tú, cử chỉ toát lên vẻ sang trọng mời tôi mua ủng hộ.
Theo lẽ thông thường tôi sẽ ko mua mà gởi thẳng họ vài chục nghìn, nhưng Cô từ chối ko nhận :
- Cô chỉ bán vé số, ko xin đâu con!
- Dạ vậy để con mua ủng hộ cô, mà cô ăn trưa chưa, con mời cô !?
Cô từ chối lời mời và nhẹ nhàng ngồi cạnh bàn tôi. Gọi cô phục vụ quán đến và kêu một đĩa cơm trắng rồi chang nước tương ăn từ tốn, đôi mắt đượm buồn.
Tôi nghĩ người phụ nữ trí thức này đã gặp những biến cố nào đó trong cuộc đời, những biến cố mà ko ai ngờ được.
Cô là ngừoi bán vé số dạo đầu tiên mà tôi cảm thấy nể và kính trọng đến như vậy.
Cuộc đời này cho tôi may mắn làm được công việc tiếp xúc với rất nhiều những con ngừoi đến từ những tầng lớp khác nhau trong xã hội. Có những người rất giàu nhưng nhân cách họ ko có, cách hành xử rất chợ búa và rẻ tiền. Nhưng ngược lại có nhiều ngừoi chẳng bao giờ thể hiện họ giàu hay là có tài sản, nhìn vào họ chẳng có ai nghĩ họ là người giàu có cả, mà họ lại làm tôi rất nể và kính trọng. Vì họ biết sống và biết đối nhân xử thế và vì đơn giản là họ hiểu ai cũng đều muốn được tôn trọng cả.
Người ta có thể sợ bạn, nhưng chưa chắc người ta nể bạn. Người ta ko muốn hơn thua với bạn chưa chắc người ta thật sự thua bạn.
Vẫn là một câu nói từ một ngừoi chị rất giàu mang vẻ ngoài bình dị mà tôi rất tâm đắc xin phép được share lại một lần nữa :” Hãy đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền !”
" sưu tầm"
Đúng vậy, ta vẫn cần chút nước tưới mát tâm hồn khô cằn. Để động viên bản thân đi đúng hướng.Năm 1993 có một người phụ nữ hàng ngày trải cái khăn và xin tiền trước nhà thờ Đức Bà ở Paris , nắng cũng như mưa đều đặn hàng ngày, đều đặn nhặt đủ các loại tiền và mệnh giá của khách du lịch. Thấy bảo nghề này thu nhập cũng khá, khoảng 3000 đô một tháng vào thời điểm đó là bảy cây vàng, một hôm người phụ nữ đó thay vì nhận được một Frank kẻ lại nhận được một đóa hoa hồng, ba ngày sau người phụ nữ đó nghỉ không xin nữa, hoá ra cuộc đời người ta không chỉ cần bánh mỳ, mà còn cần cả bơ nữa
Súp hơi nhiều knorrLại súp gà à
Em ra đường ngoài mang tiền ra vẫn còn mặc quần áo, theo "đạo lý" nói thì mang mỗi tiền là nghèo quá vì chuổng cời đúng không?“Đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền!”
Tôi đến một quán cơm chay trên đường Ba Tháng Hai, quận Mười, vừa gọi một một đĩa cơm chay ăn dở.
- Con mua giúp cô vài tờ vé số với!
Một người phụ nữ đã ngoài năm mươi, phong thái nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp, gương mặt ko giấu được vẻ thanh tú, cử chỉ toát lên vẻ sang trọng mời tôi mua ủng hộ.
Theo lẽ thông thường tôi sẽ ko mua mà gởi thẳng họ vài chục nghìn, nhưng Cô từ chối ko nhận :
- Cô chỉ bán vé số, ko xin đâu con!
- Dạ vậy để con mua ủng hộ cô, mà cô ăn trưa chưa, con mời cô !?
Cô từ chối lời mời và nhẹ nhàng ngồi cạnh bàn tôi. Gọi cô phục vụ quán đến và kêu một đĩa cơm trắng rồi chang nước tương ăn từ tốn, đôi mắt đượm buồn.
Tôi nghĩ người phụ nữ trí thức này đã gặp những biến cố nào đó trong cuộc đời, những biến cố mà ko ai ngờ được.
Cô là ngừoi bán vé số dạo đầu tiên mà tôi cảm thấy nể và kính trọng đến như vậy.
Cuộc đời này cho tôi may mắn làm được công việc tiếp xúc với rất nhiều những con ngừoi đến từ những tầng lớp khác nhau trong xã hội. Có những người rất giàu nhưng nhân cách họ ko có, cách hành xử rất chợ búa và rẻ tiền. Nhưng ngược lại có nhiều ngừoi chẳng bao giờ thể hiện họ giàu hay là có tài sản, nhìn vào họ chẳng có ai nghĩ họ là người giàu có cả, mà họ lại làm tôi rất nể và kính trọng. Vì họ biết sống và biết đối nhân xử thế và vì đơn giản là họ hiểu ai cũng đều muốn được tôn trọng cả.
Người ta có thể sợ bạn, nhưng chưa chắc người ta nể bạn. Người ta ko muốn hơn thua với bạn chưa chắc người ta thật sự thua bạn.
Vẫn là một câu nói từ một ngừoi chị rất giàu mang vẻ ngoài bình dị mà tôi rất tâm đắc xin phép được share lại một lần nữa :” Hãy đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền !”
" sưu tầm"
Điêu,cụ đúng tiêu chí mong ước của ofer rồi còn giề : một vợ hai con ba tầng bốn bánh lại còn có người iu nữaEm có mỗi đôi tông lào
Cũng rất nhiều người còn nghèo nhưng có nhân cách và sống hay cụ ah. Tuy nhiên câu "Đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền" thì quả thực phải là người có nhiều tiền và bạo mồm mới dám nói như vậy!"Đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền" nhưng phải nhiều tiền hơn người khác mới nói được câu này, những ông đến tiền cũng không có thì... không tính tiền.
Đội đấy có chăn dắt hết rồi, họ chỉ cần tiền, cụ ko mua, mời ăn là phí time của họ, đi chào bán chỗ khác để hiệu quả hơn.Ngoài bắc có mấy cụ đi bán bông ngoáy tai mấy cả kẹo cao su, em thì không mua nhưng mời ăn cơm nhất định không ăn, chả hiểu kiểu gì?
e thấy mấy ng hay post triết lý, đạo đức, ngụ ngôn....trên mạng đa số là những người thừa thời gian, làm những việc đánh bóng tên tuổi, thể hiện là chính“Đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền!”
Tôi đến một quán cơm chay trên đường Ba Tháng Hai, quận Mười, vừa gọi một một đĩa cơm chay ăn dở.
- Con mua giúp cô vài tờ vé số với!
Một người phụ nữ đã ngoài năm mươi, phong thái nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp, gương mặt ko giấu được vẻ thanh tú, cử chỉ toát lên vẻ sang trọng mời tôi mua ủng hộ.
Theo lẽ thông thường tôi sẽ ko mua mà gởi thẳng họ vài chục nghìn, nhưng Cô từ chối ko nhận :
- Cô chỉ bán vé số, ko xin đâu con!
- Dạ vậy để con mua ủng hộ cô, mà cô ăn trưa chưa, con mời cô !?
Cô từ chối lời mời và nhẹ nhàng ngồi cạnh bàn tôi. Gọi cô phục vụ quán đến và kêu một đĩa cơm trắng rồi chang nước tương ăn từ tốn, đôi mắt đượm buồn.
Tôi nghĩ người phụ nữ trí thức này đã gặp những biến cố nào đó trong cuộc đời, những biến cố mà ko ai ngờ được.
Cô là ngừoi bán vé số dạo đầu tiên mà tôi cảm thấy nể và kính trọng đến như vậy.
Cuộc đời này cho tôi may mắn làm được công việc tiếp xúc với rất nhiều những con ngừoi đến từ những tầng lớp khác nhau trong xã hội. Có những người rất giàu nhưng nhân cách họ ko có, cách hành xử rất chợ búa và rẻ tiền. Nhưng ngược lại có nhiều ngừoi chẳng bao giờ thể hiện họ giàu hay là có tài sản, nhìn vào họ chẳng có ai nghĩ họ là người giàu có cả, mà họ lại làm tôi rất nể và kính trọng. Vì họ biết sống và biết đối nhân xử thế và vì đơn giản là họ hiểu ai cũng đều muốn được tôn trọng cả.
Người ta có thể sợ bạn, nhưng chưa chắc người ta nể bạn. Người ta ko muốn hơn thua với bạn chưa chắc người ta thật sự thua bạn.
Vẫn là một câu nói từ một ngừoi chị rất giàu mang vẻ ngoài bình dị mà tôi rất tâm đắc xin phép được share lại một lần nữa :” Hãy đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền !”
" sưu tầm"
Đi 1 đôi là được rồi, tông lào có gì đặc sắc lắm đâu mà phải mua 2 đôi thay vào đó cụ có thể mua thêm 1 đôi tông thái, một đôi tông lì, 1 đôi tổ ong...đi đổi mốt cho vui.Em có mỗi đôi tông lào
Em không có laptop cụ ah.em đương vào of bằng cái nàycòn cả cái laptop cụ đang dùng đó nữa
Được thế thì còn gì bằng lão ơi?sinh viên mới ra trường mong kiếm được việc làm ổn định rồi mới kiếm cô vợ tông lào còn đang rách nói gì đến 4 bánhĐiêu,cụ đúng tiêu chí mong ước của ofer rồi còn giề : một vợ hai con ba tầng bốn bánh lại còn có người iu nữa
Sao cứ phải làm theo lời người khác ? Việc ai nấy làm ! Kinh nhất là bọn giả giàu, giả nghĩa !“Đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền!”
Tôi đến một quán cơm chay trên đường Ba Tháng Hai, quận Mười, vừa gọi một một đĩa cơm chay ăn dở.
- Con mua giúp cô vài tờ vé số với!
Một người phụ nữ đã ngoài năm mươi, phong thái nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp, gương mặt ko giấu được vẻ thanh tú, cử chỉ toát lên vẻ sang trọng mời tôi mua ủng hộ.
Theo lẽ thông thường tôi sẽ ko mua mà gởi thẳng họ vài chục nghìn, nhưng Cô từ chối ko nhận :
- Cô chỉ bán vé số, ko xin đâu con!
- Dạ vậy để con mua ủng hộ cô, mà cô ăn trưa chưa, con mời cô !?
Cô từ chối lời mời và nhẹ nhàng ngồi cạnh bàn tôi. Gọi cô phục vụ quán đến và kêu một đĩa cơm trắng rồi chang nước tương ăn từ tốn, đôi mắt đượm buồn.
Tôi nghĩ người phụ nữ trí thức này đã gặp những biến cố nào đó trong cuộc đời, những biến cố mà ko ai ngờ được.
Cô là ngừoi bán vé số dạo đầu tiên mà tôi cảm thấy nể và kính trọng đến như vậy.
Cuộc đời này cho tôi may mắn làm được công việc tiếp xúc với rất nhiều những con ngừoi đến từ những tầng lớp khác nhau trong xã hội. Có những người rất giàu nhưng nhân cách họ ko có, cách hành xử rất chợ búa và rẻ tiền. Nhưng ngược lại có nhiều ngừoi chẳng bao giờ thể hiện họ giàu hay là có tài sản, nhìn vào họ chẳng có ai nghĩ họ là người giàu có cả, mà họ lại làm tôi rất nể và kính trọng. Vì họ biết sống và biết đối nhân xử thế và vì đơn giản là họ hiểu ai cũng đều muốn được tôn trọng cả.
Người ta có thể sợ bạn, nhưng chưa chắc người ta nể bạn. Người ta ko muốn hơn thua với bạn chưa chắc người ta thật sự thua bạn.
Vẫn là một câu nói từ một ngừoi chị rất giàu mang vẻ ngoài bình dị mà tôi rất tâm đắc xin phép được share lại một lần nữa :” Hãy đừng nghèo đến mức bạn chỉ có mỗi tiền !”
" sưu tầm"