Em vẫn bay trong nước cụ à. Gồm cả đi chơi lẫn công tác. Nói chung thì mình cứ khẩu trang và xịt khuẩn. Có dính thì mua thuốc uống thôi chứ cũng không thể không đi được.
Ngại không phải vì sợ nhiễm, mà ngại vì lỡ nhiễm ở nước ngoài thì phải cách ly trong khách sạn, đổi vé bay, thay đổi lịch trình, test PCR, claim bảo hiểm các thứ phiền phức. Còn ở nhà có bị thì ở nhà 1 tuần là hết, thoải mái hơn nhiều chẳng bao nhiêu chi phí.
Nếu có visa Mỹ còn hạn thì bác nộp Can+, không cần chứng minh tài chính , hầu như auto là đậu, trừ khi bác từng làm việc không được phép lúc đi Mỹ, Úc. Ca liên kết khá chặt chẽ với Mỹ, Úc, Anh, NZ nên họ có thể nhờ check nếu nghi ngờ.
Số 3 thì em có hay gặp lắm. ”Ê, cổng ra ở đâu?” “Đường xyz đi như nào?”. Mà em thấy đa phần hỏi trổng vậy lại từ các bác tầm 5x-6x, kiểu hơi có tí tiền. Em lờ đi hoặc chỉ sai, keke.
Bác chủ top có thể xin cho cả nhà được trong 1 bộ hồ sơ nhé. Cái chính cần chứng minh cho họ thấy là mình sẽ về vì ở Việt Nam có nhiều ràng buộc. Bác có thể nhờ người nhà bên Ca viết giấy mời để tăng thêm tính thuyết phục. Họ xét theo từng trường hợp một nên không có công thức chung cho mọi...
Trước em làm theo hướng dẫn của bạn này, 13 ngày là có email lên lấy vân tay. Nhưng sau dịch không biết có thay đổi gì không? Bác tham khảo thử, được cái Canada cho hết hạn passport nên sau này muốn đi thì tha hồ săn vé rẻ.
https://vinhgau.com/blog/huong-dan-xin-visa-du-lich-canada-tu-tuc-online/
Em cũng bị vụ này, không mua thì nó không giản ngân, nên phải ký. Đã đóng 300 rồi, giờ mà nghỉ ngang thì chỉ được nhận 140. Thôi, coi như một khoản mua sự an tâm khi có rủi ro.
Bác này cứ bảo số liệu của SG ảo, chứ bác nghĩ số của HN đúng à? Không có ở tỉnh nào đúng cả. Con bé em ở HN test nhanh dương tính, báo phường thì phường bảo phải có PCR thì mới tính, bảo đợi, đợi mãi chả có ai tới cho đến khi âm tính, đi làm bình thường, và phường thì không ghi nhận nó là F0.
Cũng tuỳ người được dùng như thế nào nữa cụ à. Nhưng tiêu chí tuyển thì cũng như người ngoài, siêng năng, có kỹ năng, có trách nhiệm. Nhưng cụ cũng xác định là nếu không ưng ý thì rất khó kết thúc được, và cụ khả năng phải nghe điều tiếng xấu, cũng như rơi vào cảm giác làm ơn mắc oán. Người ta...
Cái này thì trước đây tôi có đọc một nghiên cứu khoa học. Khả năng ước lượng, cảm nhận về khoảng cách và tốc độ của nam tốt hơn nữ nhiều lần. Có 1 bài test trong nghiên cứu đó, 4/5 đàn ông vượt qua, chỉ có 1/5 phụ nữ vượt qua. Đó là đặc tính về giới dường như hình thành do tiến hoá và phân công...
Thì đó là cái giá phải trả cho việc đi đến một nước phát triển hơn mà bác. Muốn thoát khỏi việc lao động tay chân thì phải học, ở VN cũng vậy thôi. Còn giàu rồi thì mở cơ sở kinh doanh riêng, lại mướn dân nhập cư mới qua làm lao động tay chân cho mình. Nên những người muốn đi ở cái tuổi không...
Không phải ai cũng giá đó đâu cụ. Em gái mình về từ Ca, tiền vé 2600, tiền ăn ở cách ly này kia khoảng 1000 nữa thôi. Dĩ nhiên là may mắn, đăng kí đại mà được về, trong khi nhiều người đăng kí bao lâu lại chả có vé. Với 2600 thì trước dịch là được cặp vé khứ hồi rồi.
Phải học cao đẳng, đại học trở lên chứ bác. Còn tiếng thì phải chuẩn bị ở Việt Nam rồi, qua đó nâng cao thêm thôi. Giờ trước khi đi, người ta chuẩn bị kỹ lắm, không phải cắm đầu đi cho được mà không biết gì như trước. Còn học vài năm, sinh viên mới ra trường thì được trả minimum wage thôi. Lương...
Quay lại câu hỏi của chủ top. Cái này thì mất rồi chứ gì nữa. Anh giám đốc người Úc gốc Hàn, kinh doanh ở Việt Nam. Kinh nghiệm sống chắc hẳn đa dạng, khả năng lừa cũng ở tầm cao
ah, mình nói đến việc định cư hợp pháp và chuyện hoà nhập cuộc sống bên đó thôi bác, còn chuyện lao động chui là vấn...