Đoạn này chú Bảo như tự trả lời cho sự thương tiếc xót xa cho những đồng đội đã hy sinh trong những trận đánh cuối cùng theo vết rút chạy của quân bành trướng (do ko biết). Kẻ địch khi rút chạy, còn tiếp tục gây thêm nhiều đau thương mất mát, mà người VN khi đó, chắc chỉ mong gặp chúng để trả thù.