Đúng là:
Một trăm thứ than-than thân ko ai quạt,
Một trăm thứ bạc-bạc tình bán chẳng ai mua.
Mợ nhỉ :)
P/S: avatar của e là đc đứa bạn học thời cấp 3 gửi tặng đới :))
Em kính các cụ 1 ly!
Xã hội giờ khó lường thật, e nhớ lại câu thơ củ chuối mà ngày trước e đã đọc đc ở đâu đó:
Lương tâm ko quý bằng lương thực
Chân lý đâu rồi,chân giò ơi!?
Ngẫm mà thấy xót!
Mỗi cây mỗi hoa,mỗi nhà mỗi cảnh. E dám chắc rằng e còn đắng hơn mợ rất nhiều lần. song e luôn lạc quan vì phía cuối đường hầm thể nào cũng có ánh sáng.
Cố lên mợ ơi!